Dương Thiên Lôi thở dài một hơi, chăm chú nhìn Huyễn Diệp đang chậm rãi bước vào, trong lòng thầm nghĩ.
Phải dạy một gã nam nhân, trong thời không pháp tắc sớm chiều ở chung một năm trời, thực sự là một việc vô cùng đau đớn, nhưng vì tiền hắn cũng không còn biện pháp nào nữa.
Huyễn Diệp vẫn như trước mang theo một chiếc khăn che mặt màu đen, khi nàng chậm rãi bước tới gần Dương Thiên Lôi, một làn hương thơm ngát nhàn nhạt như có như không liền bay vào mũi Dương Thiên Lôi, nhất thời khiến hắn cảm thấy vui vẻ thoải mái. Nhất là vóc dáng nhỏ nhắn nhưng lại lả lướt yểu điệu của Huyễn Diệp càng khiến cho tâm tình Dương Thiên Lôi sảng khoái vô cùng, hơn nữa đôi mắt còn trong veo lấp lánh, so với gã nam nhân vừa rồi quả thực chính là thiên đường. - Xin chào! Vô cùng cảm ơn nàng đã vừa mắt thần thông của ta, ta sẽ dốc túi truyền thụ, nhất định nàng sẽ thỏa mãn!
Dương Thiên Lôi chăm chú nhìn vào đôi mắt trong suốt của Huyễn Diệp lên tiếng. - Không cần khách khí, thứ chân chính hấp dẫn ta không phải là Thủy Long Chưởng!
Huyễn Diệp nhẹ nhàng chắp tay, nhìn Dương Thiên Lôi nhàn nhạt nói. - Không phải Thủy Long Chưởng? Vậy sao nàng còn bỏ ra cái giá hai ức để mua?
Dương Thiên Lôi hơi sững sờ hỏi. - Thủy Long Chưởng chẳng qua chỉ là thần thông thượng phẩm mà thôi, đối với ta cũng không tính là gì. Sở dĩ ta mua về là bởi vì khí tức của ngươi. Ta tên là Huyễn Diệp, rất hân hạnh được biết ngươi!
Huyễn Diệp mỉm cười, khiến Dương Thiên Lôi ngoài ý muốn chính là, khi nàng báo ra danh tính của mình, cùng lúc đó liền nhẹ nhàng tháo khăn che mặt xuống, khẽ cười nói. - Ách...
Khi Dương Thiên Lôi trông thấy hình dáng của Huyễn Diệp, ánh mắt nhất thời trở nên dại ra, hai mắt mở trừng trừng.
Đẹp, tuyệt đẹp. Mặc dù Dương Thiên Lôi đã sớm biết khuôn mặt của nữ tử đằng sau tấm khăn che chắc chắn là một vưu vật, nhưng cũng không nghĩ tới trong nháy mắt khi nhìn thấy nàng, khiến cho Dương Thiên Lôi có lực miễn dịch nhất định đối với mỹ nữ tâm cảnh cũng phải lung lay. Cũng không phải dung mạo Huyễn Diệp mỹ lệ đến mức vượt xa tất cả mọi người, mà là khí chất Huyễn Diệp tản mát ra vô cùng đặc biệt.
Vóc người xinh xắn lung linh, hai mắt trong veo không chút tạp chất, trong như ngọc, làn da trắng mịn màng, đôi môi mỏng nhưng đỏ thắm kiều diễm, bởi vì mỉm cười mà hiển lộ ra đôi má lúm đồng tiền nho nhỏ, hơn nữa khí tức của nàng chính là bát trọng thiên cường đại vô cùng, quả thực khiến tâm cảnh của Dương Thiên Lôi phải rung động. Nhưng quan trọng hơn nữa, Dương Thiên Lôi mơ hồ cảm giác được khí tức kia có một chút quen thuộc, đây mới là nguyên nhân khiến cho hắn phải ngây người. - Có thể nói cho ta biết, ngươi tên là gì không?
Trong lúc kìm lòng không được, Dương Thiên Lôi nhất thời quên mất phải ẩn dấu tên thật của mình mà lại nói thẳng ra, đến khi chú ý được thì cũng đã muộn, bèn vội vàng nói: - Ngoại trừ bằng hữu của ta ra, nàng là người duy nhất biết được tên thật của ta, hi vọng ngươi sẽ không nói cho bất kỳ kẻ nào khác. Bởi vì hiện tại ta không thể bại lộ thân phận được. - Yên tâm đi, cảm ơn ngươi đã nói cho ta biết, ta hiểu rõ!
Huyễn Diệp nhẹ giọng nói. Bất quá điều nàng hiểu ở đây cũng không phải là chuyện vừa rồi mà Dương Thiên Lôi nói. Nàng xem ra, phàm là người đi bán thần thông đều sẽ không nói danh tính chân chính của mình, tuy rằng nàng hỏi như vậy cũng bởi vì nàng đã nói ra tên của mình trước. Thứ nàng muốn cũng không phải là Thủy Long Chưởng, bỏ ra hai ức Nguyên Thần đan mua thần thông thượng phẩm mặc dù là có phần tranh hơn thua với người khác, nhưng cũng không phải là tất yếu. Bất quá Dương Thiên Lôi nói ra tên của hắn, Huyễn Diệp ngược lại cũng không cảm thấy có gì người ý muốn. Bởi vì tuy rằng nàng không phải là cao thủ tuyệt đỉnh cửu trọng thiên đại viên mãn, nhưng trong tu luyện giới ở bên ngoài Tam Thập Tam Thiên, nàng cũng rất nổi danh, hơn nữa cũng có được danh dự rất cao. - Huyễn Diệp... họ Huyễn rất ít, lẽ nào ngươi là đệ tử của Vân Mộng Tiên Tử?
Dương Thiên Lôi mang theo một tia nghi hoặc hỏi: - Khí tức của ta có gì đặc thù sao?
Sau khi nghe thấy Dương Thiên Lôi nói vậy, ngược lại có chút kỳ quái, lẽ nào Dương Thiên Lôi chưa từng nghe qua danh tính của mình? Ở địa phương khác thì còn có khả năng, nhưng tu luyện giả đã đi tới Vô Lượng Tiên Cung sao còn không biết danh tính của mình?
Huyễn Diệp tuy rằng có phần ngoài ý muốn, nhưng cũng không biểu hiện ra bất kỳ chút kiêu ngạo nào của danh nhân, ngược lại nhẹ giọng nói: - Đúng, Vân Mộng Tiên Tử chính là gia sư. Ta là người phụ trách của Vân Mộng các tại Vô Lượng Tiên Cung! Thứ cho ta nói thẳng, hẳn là ngươi vừa đi tới bên ngoài Tam Thập Tam Thiên không bao lâu? - Đúng là không lâu!
Dương Thiên Lôi nói. - Khí tức của ngươi, phi thường thích hợp với thần thông pháp tắc của Vân Mộng các chúng ta. Hơn nữa ta có thể khẳng định, chỉ cần ngươi gia nhập Vân Mộng các, tất sẽ được gia sư trọng dụng, khả năng trở thành đệ tử thân truyền cũng rất lớn.
Huyễn Diệp khẽ cười nói. - Không phải chứ? Ta chỉ là nhị trọng thiên mà thôi, lẽ nào khí tức của ta cùng với người khác có chỗ bất đồng sao? - Rất bất đồng. Bởi vì trên người ngươi có được khí tức thiên phú mà chỉ riêng gia sư mới có được! Tuy rằng rất yếu ớt, thế nhưng ở toàn bộ bên ngoài Tam Thập Tam Thiên lại rất khó tìm được một người thứ hai. Ngươi có hứng thú gia nhập Vân Mộng các chúng ta hay không? Ta có thể trực tiếp dẫn ngươi đi gặp gia sư!
Ánh mắt Huyễn Diệp lấp lánh nói.
Huyễn Diệp thân là người quản lý của Vân Mộng các tại Vô Lượng Tiên Cung, lại là đệ tử thân truyền của Vân Mộng Tiên Tử, tự nhiên sẽ không coi loại thần thông thượng phẩm như Thủy Long Chưởng vào mắt. Thế nhưng vào lúc Dương Thiên Lôi thi triển Thủy Long Chưởng, quanh thân lại để lộ ra một tia khí tức yếu ớt đến mức khó thể phát hiện, cỗ khí tức kia nàng chỉ nhìn thấy qua ở trên người sư phụ Vân Mộng Tiên Tử, chính là khí tức khi sư phụ Vân Mộng Tiên Tử thi triển thần thông thiên phú "Tạo Vật" mới có thể phát ra! Người khác không nhận thấy nhưng nàng đương nhiên có thể nhìn ra!
Cũng chính bởi vậy, vốn nàng không hề có đự định mua bất kỳ thần thông pháp tắc nào lại không chút do dự ra tay, đồng thời khi Hứa Phi Yên cố ý khiêu khích liền trực tiếp tăng giá lên hai ức, lại còn uy hiếp đối phương cuối cùng mới thu được Thủy Long Chưởng, sau đó một mình tới đây gặp riêng Dương Thiên Lôi.
Bây giờ Huyễn Diệp trực tiếp nói ra như vậy, nàng tin chắc rằng Dương Thiên Lôi sẽ không có lý do nào để cự tuyệt. Với uy vọng của Vân Mộng các ở bên ngoài Tam Thập Tam Thiên, có ai sẽ cự tuyệt? Bước vào Vân Mộng các, trở thành đệ tử thân truyền của Vân Mộng Tiên Tử, ý nghĩa tuyệt đối của điều đó chính là vô cùng vô tận thần thông pháp tắc cùng với tiên đan pháp bảo, hơn nữa, pháp bảo đặc thù rèn luyện tâm cảnh mà Vân Mộng Tiên Tử luyện chế ra càng là thứ mà tất cả tu luyện giả đang đột phá bình cảnh tha thiết ước mơ.
Nhưng khiến Huyễn Diệp ngoài ý muốn chính là, Dương Thiên Lôi dĩ nhiên lại mỉm cười lắc đầu, nói: - Ta cũng rất hy vọng được gia nhập Vân Mộng các, nhưng bây giờ còn chưa phải lúc, xin lỗi. Huyễn tiểu thư, chúng ta bắt đầu đi! - Vậy đến khi nào thì mới được?
Huyễn Diệp cũng không mất hy vọng mà hỏi lại. - Không nói rõ được.
Dương Thiên Lôi nhíu mày nói. Quả thực, lời của Huyễn Diệp đối với hắn có lực mê hoặc vô cùng lớn. Chẳng qua hắn cùng Vân Mộng Tiên Tử có quan hệ đặc biệt, lại khiến cho nội tâm cứng cỏi của hắn không muốn vào lúc đó, lại gây ra những việc tổn hại đến tôn nghiêm. Mặc dù thứ "tôn nghiêm" này trong mắt người khác thoạt nhìn cũng không đáng là gì. - Được rồi, chờ đến khi nào ngươi nghĩ thật kỹ thì hãy liên lạc với ta. Thủy Long Chưởng thì thôi vậy. - Như thế không được, ngươi không học là ta đã không hoàn thành nhiệm vụ, hiện tại ta đang rất cần đan dược, tốt nhất ngươi cứ học đi, mặc dù đối với ngươi thần thông này cũng chẳng là gì, nhưng... Coi như là giúp ta đi!
Dương Thiên Lôi vội vàng nói. Tiêu chuẩn của hoàn thành nhiệm vụ chính là người mua có thể thi triển ra được Thủy Long Chưởng. Về phần tu luyện tới cảnh giới nào thì không quan trọng, việc đó cần phải có thời gian dài mới thành công. - Vậy... Vậy thì ta học cũng được, dù sao cũng mua rồi!
Huyễn Diệp sau khi nghe thấy Dương Thiên Lôi nói vậy, nhẹ giọng nói. Kỳ thực, cho dù Huyễn Diệp không học cũng sẽ giải thích rõ ràng với Thần Thông Các, không trả thiếu Dương Thiên Lôi một phân tiền nào. Nhưng thấy Dương Thiên Lôi khẩn trương như vậy, Huyễn Diệp cũng không nói thêm gì nữa, thẳng thắn nhận lời. - Đa tạ! Chúng ta bắt đầu đi!
Dương Thiên Lôi nói xong, liền khoanh chân ngồi xuống. Huyễn Diệp cũng ngồi xếp bằng ở đối diện Dương Thiên Lôi.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, chậm rãi giơ song chưởng lên, rồi áp lại cùng nhau. Dương Thiên Lôi bắt đầu xuất ra thần niệm cùng pháp lực, chậm rãi quán nhập vào thể nội Huyễn Diệp, cùng lúc đó thần niệm của hai người cũng nối liền với nhau.
Dương Thiên Lôi một bên dẫn dắt thần niệm, pháp lực của Huyễn Diệp chậm rãi vận chuyển ở trong cơ thể, ngưng tụ trận pháp, một bên giảng giải những chỗ tinh yếu của Thủy Long Chưởng cho Huyễn Diệp, cũng không keo kiệt giữ lại chút nào. Hoàn toàn truyền thụ những thứ đúng như lúc hắn thi triển ra.
Nhưng khi vừa mới bắt đầu, thân thể mềm mại của Huyễn Diệp bỗng nhiên chấn động, dĩ nhiên đột ngột tách khỏi song chưởng của Dương Thiên Lôi. - Sao vậy?
Dương Thiên Lôi kỳ quái hỏi. Truyện Sắc Hiệp - Không... Không có gì... Dương Thiên Lôi, ngươi nhất định phải gia nhập Vân Mộng các, ta nói thực, sư phụ nhất định sẽ thu ngươi làm truyền nhân y bát!
Lúc này Huyễn Diệp có phầntrở nên kích động, vẻ bình tĩnh đạm mạc vừa rồi đã hoàn toàn thay đổi.
Dương Thiên Lôi cũng không biết vì sao lúc này Huyễn Diệp lại khuyên hắn một lần nữa. Trên thực tế, Huyễn Diệp cũng không nghĩ tới, khi thần niệm của nàng và Dương Thiên Lôi dung hợp lại, đồng thời tiếp xúc với pháp lực của Dương Thiên Lôi, dĩ nhiên lại cảm ứng được rõ ràng cỗ khí tức kia cường đại hơn gấp trăm nghìn lần, phảng phất như quanh mỗi tế bào của Dương Thiên Lôi đều ẩn chứa thiên phú thần thông "Tạo Vật" của sư phụ vậy. Hơn nữa, trong nháy mắt này, Huyễn Diệp tuyệt đối tin tưởng, chờ đến khi Dương Thiên Lôi đạt tới cảnh giới cửu trọng thiên cửu trọng thiên, nhất định sẽ trở thành một nhân vật sáng ngang với sư phụ nàng! - Cho ta một chút thời gian!
Dương Thiên Lôi nói, một lần nữa giơ song chưởng lên.
Huyễn Diệp chăm chú nhìn Dương Thiên Lôi, mãi nửa phút sau mới nhẹ nhàng gật đầu, tiếp tục học tập Thủy Long Chưởng.
Ba ngày sau, thời gian ở trong thời không pháp tắc vẻn vẹn chỉ ba ngày, Huyễn Diệp cùng Dương Thiên Lôi liền đi ra khỏi phòng tu luyện. Dương Thiên Lôi không thể không thừa nhận, Huyễn Diệp đã từng tu luyện thần thông cực phẩm, nên đến khi học Thủy Long Chưởng liền vô cùng thoải mái, nhanh chóng lĩnh ngộ tinh túy của Thủy Long Chưởng, tốc độ cùng uy lực thi triển ra, so với Dương Thiên Lôi tuyệt đối mạnh mẽ hơn vô số lần. Đương nhiên bởi vì nguyên nhân về cảnh giới, nhưng dù vậy, thiên phú của nàng cũng vô cùng cao.
Nhưng còn một điều không rõ là, Huyễn Diệp đã hoàn toàn nắm giữ Thủy Long Chưởng, nhưng bất kể nàng thi triển ra như thế nào cũng đều không thể đạt tới cảnh giới ngưng tụ pháp lực thành thủy long đẹp đẽ sinh động tựa như vật sống giống như Dương Thiên Lôi! - Kỳ quái, ta đã truyền thụ toàn bộ cho nàng, cũng không hề ẩn giấu điều gì, vì sao khi hai chúng ta thi triển ra lại có chút bất đồng nhỉ?
Chẳng lẽ là do cảnh giới của nàng cao hơn nên mới vậy?
Dương Thiên Lôi nhìn Huyễn Diệp thi triển một lần nữa, nói. - Cực hạn của ta hẳn chỉ tới đó thôi, cũng không liên quan đến ngươi. Ta nghĩ... Ngoại trừ sư phụ ta ra, không ai có thể ngưng tụ pháp lực giống vật thật như ngươi được!