Hiển nhiên, vào lúc này Kỷ Trùng Kiền đã vận dụng tất cả thực lực, vào lúc này còn cường đại hơn cả lúc đối phó với Mạnh Hạ Huy. - Tật!
Thời điểm Kỷ Trùng Kiền thúc dục lực lượng lên cực hạn, hai con ngươi xoay tròn, đột nhiên phát ra tiếng hét lớn.
Kiếm quang bay tới.
Xẹt qua một vòng cung uy mỹ, bởi vì tốc độ quá nhanh, cho nên ngưng tụ trên hư không một đạo hào quang rất đẹp mắt.
Lan Yêu Tật Trảm!
Thanh thần kiếm này đã là một tồn tại siêu việt đạo khí, uy lực kinh thiên động địa, dù là Kỷ Trùng Kiền cũng không thể nào phát huy ra uy lực chân chính của nó, nhưng muốn đối phó một Chân Thần Cảnh Thiên giai đỉnh phong đại viên mãn thì dư xài.
Một kiếm khủng bố, làm cho tất cả tu luyện giả đều cảm thấy ngơ ngác mở to mắt, há to mồm.
Bọn họ có cảm giác tâm thần của mình như bị kiếm quang thôn phệ, trong khoảng thời gian ngắn, cả diễn võ trường, thậm chí tu luyện giả trong vòng ngàn dặm, đều yên tĩnh một cách thần kỳ, chỉ có tiếng hét kinh thiên động địa của Kỷ Trùng Kiền, tràn ngập lực lượng đang vang vọng trong tâm thần của mọi người.
Dù là Tiếu Kiến Nhân hay Mạnh Hạ Huy, vào lúc này cũng phải động dung. - Quả nhiên lợi hại.
Vào lúc tình thế ngàn cân treo sợi tóc, toàn bộ lỗ chân lông trên người Dương Thiên Lôi đều mở ra, mỗi tế bào trong cơ thể như bị kích thích, hắn tinh tường, đây là công kích mạnh nhất từ trước tới nay hắn gặp phải! Tuy cảm ứng được uy áp từ nó mang tới, thậm chí uy hiếp tánh mạng, nhưng mạng của Dương Thiên Lôi dai như tiểu cường(con gián), vào lúc này hắn không cảm thấy chút sợ hãi nào, ngược lại chiến ý đang ẩn nấp bên trong cơ thể của hắn, đang thiêu đốt một cách triệu để!
Một tầng hộ thân cương khí, đang ngưng tụ một cách điên cuồng quanh thân, một đạo, hai đạo, lập tức là cả trăm đạo! Mỗi một đạo, đều ẩn chứa trận pháp vô cùng huyển ảo, mỗi một đạo, đều tràn ngập pháp lực và thần niệm bàng bạc khôn cùng.
Nhưng mà...
Kiếm quang thế như chẻ tre.
Dương Thiên Lôi bố trí hộ thể cương khí, mỗi tầng đều bị chém vỡ ra.
Tất cả mọi người hoảng sợ mở to mắt!
Dù Dương Thiên Lôi lúc này cũng phải khiếp sợ, phải biết rằng trăm đạo cương khí này, chính là Tam Thiên Đại Đạo do Huyền Thiên Chân Kinh ngưng tụ ra, mỗi một đạo đều vô cùng cường hãn, cộng thêm ẩn chứa ý chí của Chủ Thần, có nhưng dưới thần kiếm của Kỷ Trùng Tiêu, chúng không chịu nổi một kích!
Sắc bén như thế, giống như tất cả trận pháp đều không có hiệu quả.
Dưới sự bất đắc dĩ, thân hình Dương Thiên Lôi lui nhanh về phía sau, hơn nữa nhanh chóng cải biến quỷ tích của mình, nhưng dù là như thế, kia kiếm quang kia bám theo như hình với bóng, chẳng những không kéo giãn khoảng cách, ngược lại càng ngày càng gần! - Liều mạng!
Biết rõ không thể nào trốn tránh, trong nội tâm Dương Thiên Lôi gầm lên một tiếng, đột nhiên mi tâm phát ra hào quang sáng chói bảy màu, thần niệm và pháp lực tinh thuần đang dung hợp và ngưng tụ thành một trận pháp vô cùng cường hãn, ngang nhiên nghênh đón kiếm quang!
Một kích này, Dương Thiên Lôi đã thi triển toàn bộ lực lượng của bản thân, toàn tâm thi triển tất cả lực lượng.
Tính cả năng lượng thần bí trong đan điền, Dương Thiên Lôi đều không giữ lại chút nào, hoàn toàn tế ra!
Nhưng mà, dù vậy, Dương Thiên Lôi cũng biết rõ, lần này, dù không thua, chỉ sợ hắn cũng phải bị trọng thương. Bởi vì khí tức của kiếm quang quá mức mạnh mẽ. Nguồn: http://Trà Truyện
Nói thì rất dài, nhưng từ khi Kỷ Trùng Kiền bắt đầu công kích đến giờ, tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt mà thôi!
Ngay tại vào lúc tất cả mọi người đều cảm thấy Dương Thiên Lôi phải bại trận, làm cho tất cả mọi người, kể cả Dương Thiên Lôi cũng không nghĩ tới, khi năng lượng của hắn và kiếm quang va chạm với nhau, một cổ cảm giác kỳ diệu xuất hiện trong lòng của hắn.
Năng lượng, năng lượng thần bí, năng lượng thuộc về Dương Thiên Lôi, không ngờ lúc này Dương Thiên Lôi có thể cảm ứng được dễ dàng!
Cổ năng lượng này, chính là lúc năng lượng Dương Thiên Lôi dùng để dò xét thần kiếm lúc Kỷ Trùng Kiền và Mạnh Hạ Huy chiến đấu với nhau, dung nhập một tia vào trong thần kiếm, nhưng vào lúc này đã có tác dụng cải biến cả trận đấu! - Phá!
Bỗng nhiên hai con người của Dương Thiên Lôi bắn ra tinh quang, phát ra âm thanh rất dồn dập, kiếm quang đã xuyên thấy công kích của Dương Thiên Lôi, lúc kiếm quang đánh tới thần hình của Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi hét lớn một tiếng, đột nhiên trì trệ, dừng lại trong hư không! - Đại Thuấn Di Thuật, Đại Phong Ấn Thuật, Đại Thiết Cát Thuật!
Bắt được cơ hội trong hoàn cảnh nghìn cân treo sợi tóc này, đột nhiên Dương Thiên Lôi khởi động Đại Thuấn Di Thuạt, thân hình tránh né kiếm quang của Kỷ Trùng Kiền, cùng lúc đó, Đại Phong Ấn Thuật, Đại Thiết Cát Thuật, đột nhiên đánh ra, Đại Phong Ấn Thuật dùng để vây khốn kiếm quang, Đại Thiết Cát Thuật thì chặt đứt thần niệm liên hệ giữa kiếm quang và Kỷ Trùng Kiền. - Không tốt!
Vốn Kỷ Trùng Kiền đã cầm chắc thắng lợi trong tay, lập tức sợ hãi kêu lên.
Dù Kỷ Trùng Kiền có tưởng tượng thế nào cũng không thể tưởng tượng được chuyện xảy ra lúc này, hắn ngưng tụ toàn bộ pháp lực và thần niệm vào trong thần kiếm, không bị bị Dương Thiên Lôi chặt đứt liên hệ hoàn toàn.
Vào lúc này Kỷ Trùng Kiền hiểu rõ, muốn tiếp tục thúc dục thần kiếm công kích Dương Thiên Lôi là chuyện khống có khả năng. Bởi vì mất đi pháp lực và thần niệm chèo chống, bản thân thần kiếm có cường đại hơn nữa, chẳng khác nào lão hổ không răng. Không chút do dự, hắn chỉ có thể bằng vào liên hệ đặc thù giữa mình và bảo kiếm, lập tức thu hồi thần kiếm mất đi uy lực vào trong óc của mình. - Rầm rầm rầm...
Mà Dương Thiên Lôi đã hóa thành một đạo lưu quang xuất hiện trước mặt Kỷ Trùng Kiền, căn bản không cho Kỷ Trùng Kiền bất cứ cơ hội phản ứng nào, liền phát động công kích cuồng bạo về phía hắn. Trong chốc lát, thân ảnh hai người đan xen vào nhau, hai người bắt đầu cận chiến với nhau, thiên băng địa liệt, đánh nát hư không.
Chiến đấu kiểu này, Kỷ Trùng Kiền có thể là đối thủ của Dương Thiên Lôi sao?
Phát ra một kiếm kinh thiên, đã làm cho Kỷ Trùng Kiền tiêu hao toàn bộ pháp lực và thần niệm, hơn nữa bị Dương Thiên Lôi chặt đứt liên hệ, không thể thu hồi, tuy thời điểm Dương Thiên Lôi chống cự kiếm quang đã dùng gần như toàn bộ lực lượng của mình, nhưng ngay từ đầu lúc chống đỡ kiếm quang hắn đã lưu lại một ít lực lượng, cho nên, lúc này Dương Thiên Lôi đã áp chế Kỷ Trùng Kiền một cách triệt để.
Bỗng nhiên chiến cuộc biến đổi, đây là chuyện mà không ai dự liệu được.
Rốt cục, thời điểm Dương Thiên Lôi dùng một quyền cường ngạnh đánh vào ngực của Kỷ Trùng Kiền, Kỷ Trùng Kiền hét lên một tiếng tê tâm liệt phế, máu tươi bắn ra hư không, bất tỉnh nhân sự rơi xuống đất.