Ánh mắt Trần Thiếncó chút ngây ngốc nhìn về phía Kỷ Tiêu Lam, vẻ mặt của Kỷ Tiêu Lam cũng đang ngốc trệ. Nhất là khi nhìn thấy thân ảnh vô cùng nhẹ nhàng của Dương Thiên Lôi, trong nội tâm dù thế nào cũng nghĩ không thông.
ánh mắt của người Kỷ gia và người Trần gia cơ bản đều giống với Kỷ Tiêu Lam và Trần Thiến, bởi vì bọn hắn rất rõ ràng tính đặc biệt của hai loại thần thông cường hãn 'Bất Tử Thần Công' và 'Càn Khôn Như Ý Quyền'
'Bất Tử Thần Công' chí cương chí dương, chỉ khi nào tu luyện đến tầng cao nhất, mới có thể dương cực sinh âm, âm dương viện trợ, thành tựu Bất Tử Chi Thân. Nhưng cho dù là khi ở tầng thứ 9 sơcấp vẫn là công pháp chí cương chí dương như trước!
Mà 'Càn Khôn Như Ý Quyền' lại là công pháp chí âm chí nhu, tuy rằng ẩn chứa công kích tương đối mạnh mẽ, sắc bén, nhưng chân ýcủa nó lại là chí âm chí nhu, lấy nhu thắng cương.
Nhưng Dương Thiên Lôi vậy mà đồng thời thi triển hai loại thần công này trên thân mình, lại hoàn mỹ không chút tỳ vết!
Đây là con mẹ nó khái niệm gì? Theo Kỷ Tiêu Lam và Trần Thiến thì tuyệt đối là chuyện không thể, nhưng giờ nó lại chân chính phát sinh trước mặt bọn họ!
Khuôn mặt nhỏ tuyệt mỹ của Phong Linh Nhi thấy một màn nhưvậy tựa hồ không có bao nhiêu khiếp sợ, mà lộ ra vẻ tràn đầy vui sướng và tự ngạo, nhất là khi chứng kiến nguyên một đám lộ ra vẻ khiếp sợ, Phong Linh Nhi càng cảm thấy vô cùng tự hào, hắn, bất cứ lúc nào cũng mang đến kinh hỉ cho bất cứ ngươi nào, bất luận cái gì tiếp xúc với hắn!
Hắn, chưa bao giờ khiến người tin tưởng vào hắn phải thất vọng!
Đây cũng là Dương Thiên Lôi!
Mà Vũ Văn Tinh Diệu đứng trong đám người, vốn là cũng vì mà đổ mồ hôi lạn, lúc này trên mặt cũng lóng lánh một tia hào quang kích động và hưng phấn!
Rầm rầm rầm...
Thân hình của Dương Thiên Lôi và Mạnh Phàm Huy, khi thì nhanh như tia chớp, khi thì ngưng trọng như núi cao, cho dù công kích của Mạnh Phàm Huy một lần mạnh hơn một lần nhưng Dương Thiên Lôi ngoại trừ một chưởng phát ra lúc đầu kia, tựa hồ vẫn một mực phòng thủ, hơn nữa lại hoàn toàn theo tiết tấu công kích của Mạnh Phàm Huy mà thay đổi thân ảnh của mình và quyền pháp, nhưng hắn thủ đến một giọt nước cũng không lọt, mây trôi nước chảy... Mà ngay ánh mắt của hắn, cũng tựa hồ như hòa vào một thể với quyền pháp!
Mạnh Phàm Huy quả thật rất mạnh, cường đại đến mức vượt qua dự đoán của Dương Thiên Lôi, ngay cả Dương Thiên Lôi cũng không nghĩ tới, thiếp thân chiến đấu như thế, mình dung hợp hai loại thần thông thành một thể đánh ra, vậy mà khi công kích của Mạnh Phàm Huy đến, vẫn căn bản không cách nào hoàn thủ, chỉ cóthể phòng ngự.
Dương Thiên Lôi tuy rằng nhìn như nhẹ nhõm, nhưng thực tế hắn đã dốc toàn lực, hơn nữa hoàn toàn dung nhập bản thân vào trong chiến đấu, nhưng dù vậy, giờ này khắc này, hắn cũng chỉ có thểkhiến mình ở vào thế bất bại thôi, muốn thủ thắng chỉ dựa vào hai loại thần thông này hiển nhiên là không được!
Bất quá Dương Thiên Lôi cũng không vội mà bắt đầu dốc sức liều mạng ngay bây giờ, bởi vì loại chiến đấu áp lực cường đại này, chính là thứ hắn chờ mong!
Mạnh Phàm Huy sau một lát chiến đấu cường bạo, thấy hắn bản không cách nào khiến Dương Thiên Lôi bị thương, liền làm xong chuẩn bị ổn thỏa, cũng hoàn toàn sáp nhập bản thân vào loại chiến đấu tương đương này, hắn vừa mới thức tỉnh huyết mạch Bỉ Mông cũng cần một trận chiến lâm li vui sướng để thể ngộ biến hóa mới trong cơ thể!
Thời gian trôi qua từng phút giây, tất cả mọi người thấy vui vẻ thoải mái mà lại tràn đầy khiếp sợ.
Sau nửa canh giờ, rốt cục vẫn là Mạnh Phàm Huy không nhịn được trước, đột nhiên hét lớn một tiếng, tuôn ra một đạo công kích cường đại, sau khi đánh về phía công hướng Dương Thiên Lôi, thân hình nhoáng một cái, trong chốc lát liền bay ra trăm trượng, sau khi trong tay hiện lên một đạo hào quang sáng chói, một cây trường thương cực lớn liền hiện ra!
Dương Thiên Lôi cũng phát ra một tiếng quát nhẹ, trong tay ngưng tụ thành một thành Cự Kiếm!
Hai người giống như đã ước định từ trước, đồng thời ra tay!
Trong chốc lát, huy kiếm xuất thương, kiếm quang huy hoàng vàđạo đạo thương ảnh lập tức quấn cùng một chỗ, tuôn ra tiếng oanh minh vô cùng khủng bố, chiến đấu của hai người, rốt cục thăng cấp!
Pháp lực bàng bạc khủng bố, trong chốc lát liền tàn sát bữa bãi toàn bộ lôi đài, thân ảnh tương đối gầy yếu kia của Dương Thiên Lôi, giờ khắc này vậy mà lại bưu hãn dị thường, mỗi một kiếm chém ra, đều khiến Thiên địa biến sắc, ẩn chứa uy lực vô cùng khủng bố, rốt cục đã bắt đầu dùng công đối công với Mạnh Phàm Huy!
Trong nháy mắt, lại là nửa canh giờ!
Chiến đấu kỳ phùng địch thủ như thế, khiến cả hai người đều lâm li vui sướng, Mạnh Phàm Huy tuy rằng rất muốn lại tiếp tục, nhưng hắn không dò được hư thật của Dương Thiên Lôi lại biết, cho dùthế nào cũng không thể tiếp tục như vậy nữa, bởi vì thần niệm của hắn đã tiêu hao rất nhiều, nếu cứ tiếp tục dông dài thì... hắn không thể nào phát ra một kích cường đại nhất của bản thân được! - NGAO --
Mạnh Phàm Huy đột nhiên gào thét lên như lũ bạo phát bất ngờ, khí tức cả người, trong chốc lát liền điên cuồng tăng lên, chín khỏa hắn không chế trong nháy mắt khai mở toàn bộ, Thiên địa lập tức lấy hắn làm hạch tâm mà bắt đầu run rẩy, pháp lực vô cùng vô tận điên cuồng tràn vào thân thể hắn, thân thể cao lớn kia của hắn, vậy mà lại dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được điên cuồng bành trướng lên, đến khi trọn vẹn bành trướng lên gấp hai lần thì hai chân Mạnh Phàm Huy đột nhiên đạp xuống một cái, một tiếng ầm vang, một cái hố sâu cực lớn hiện ra dưới chân hắn, cùng lúc đó, hắn khom bước xoáy eo, hai tay đột nhiên ném, trường thương cực lớn, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa trực tiếp bao phủ tất cảphương hướng lẩn trốn của Dương Thiên Lôi, phát ra thanh âm ầm ầm xông về phía Dương Thiên Lôi!
Tất cả mọi người biết rõ, đây là một kích cường đại nhất của Mạnh Phàm Huy, một kích ngưng tụ tu vị cả đời của hắn!
Mà trong nháy mắt này, khiến tất cả mọi người không thể tưởng tượng được chính là, hai chân của Dương Thiên Lôi cũng đột nhiên đạp xuống, trong đá vụn bay tán loạn, thân thể của hắn vậy mà lại bắn tới như mũi tên nghênh hướng trường thương do Mạnh Phàm Huy ném ra, cùng lúc đó, mọi người trông thấy Dương Thiên Lôi vậy mà lại điên cuồng xoay tròn, hơn nữa vặn vẹo một cách quỷ dị, nhục thân hắn vẫn thủy chung ngưng tụ Bất Tử Thần Công nhưbiến thành một mũi khoan chui vào trong thương!
Lúc thấy một màn như vậy, tất cả mọi người đều cho rằng Dương Thiên Lôi điên rồi, chẳng lẽ hắn muốn dùng nhục thân đối kháng với một kích khủng bố như thế của Mạnh Phàm Huy sao?
Nhưng lúc thân thể của Dương Thiên Lôi đi tới trăm trượng, toàn bộ mọi người lại kinh ngạc mà há to miệng, bọn hắn nhìn thấy gì?
Thấy được vô số thần thông pháp tắc, vô số trận pháp phảng phất độc lập nhưng lại hoàn mỹ mà thống nhất tụ cùng một chỗ!
Không ai biết những trận pháp này là thần thông gì, nhưng mỗi người lại rõ ràng cảm ứng được những trận pháp dung hợp cùng một chỗ này, tràn ngập một cổ khí tức kinh khủng!
Lúc nhục thân của Dương Thiên Lôi và trường thương cực lớn va chạm vào nhau, lại càng nằm ngoài dự đoán của mọi người, vậy màlại không có tiếng nổ mạnh khủng bố, có chỉ thanh âm chẻ trẻ "Híz-khà zz Hí-zzz"... Một kích trường thương khủng bố do năng lượng ngưng tụ mà thành kia của Mạnh Phàm Huy, vậy mà lại vỡ vụn ra bay tứ tán như gỗ vụn, mà thân thể xoay tròn đến không thể tưởng tượng nổi của Dương Thiên Lôi lại như chui vào trong trường thương! - PHÁ...!
Lúc một tiếng hét lớn phát ra từ trong miệng Dương Thiên Lôi, "Ầm ầm" một tiếng, trường thương cực lớn kia rốt cục cũng chia năm xẻ bảy, mà thân thể đang xông vào trường thương của Dương Thiên Lôi lại lui ra như tia chớp, vẫn xoay tròn như cũ, dùng một tốc độ khủng bố đánh về phía Mạnh Phàm Huy!
Mạnh Phàm Huy khiếp sợ mà mở to hai mắt nhìn, nhưng vào thờihắn này, hắn cũng không có buông tha mà gầm lên giận dữ! - Bỉ Mông chi huyết, cháy lên di!
Thiên thiên vạn vạn đạo hồng sắc quang mang hừng hực trong chốc lát theo người Mạnh Phàm Huy phát ra, cuối cùng hoàn toàn ngưng tụ lên quyền phải của hắn, trực tiếp biến quả đấm của hắn như biến thành tinh thiết bị nung đỏ, đột nhiên cuồng bạo đánh vềphía Dương Thiên Lôi đang lao đến!
Oanh --!
Một tiếng nổ mạnh kinh thiên, không ai nghe được thanh âm răng rắc của xương cốt vỡ vụn, chỉ trông thấy thân ảnh Dương Thiên Lôi đột nhiên bị đẩy lùi về phía sau như diều đứt dây, sau khi trực tiếp đâm vào kết giới vô cùng cường hãn mới rơi xuống đất!
Mà thần sắc của Mạnh Phàm Huy lại khiếp sợ, trong mắt mang theo vẻ không thể tưởng tượng nổi mà nhìn về phía Dương Thiên Lôi, nhưng hắn vẫn ngạo nghễ mà đứng như trước! Kể cả nắm đấm đỏ rực kia cũng không cử động mà trải dài ra, tư thế cả người còn bảo trì tư thế lúc ra quyền, vẫn không nhúc nhích, giống như là pho tượng vậy! - Thắng!
Giờ khắc này, bọn người Mạnh gia, Long gia cùng với Khương Nhất Lang đột nhiên tuôn ra tiếng hoan hô như biển!
Mà bọn người Phong Linh Nhi, Trần Thiến thì hoảng sợ mở to mắt nhìn, nhìn Dương Thiên Lôi té xuống đất vẫn không nhúc nhích, ngay khi các nàng muốn xông lên đài, cũng ngay khi trọng tài muốn tuyến bô Mạnh Phàm Huy thắng lợi, Dương Thiên Lôi nằm trên mặt đất đột nhiên nói ra một câu khiến tất cả mọi người cảm thấy vô cùng khiếp sợ: - Ta... Bất Tử Thần Công của ca vậy mà đã tấn cấp đến tầng thứnăm! Oa ha ha ha...
Ngay khi Dương Thiên Lôi xoay người bật dậy, bề ngoài có vẻ rất sinh long hoạt hổ thì con mắt của Mạnh Phàm Huy trừng lớn, tràn đầy vô cùng khuất nhục, phẫn nộ và cô đơn...
Càng khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc chính là, Dương Thiên Lôi vậy mà lại tràn đầy đắc ý nhìn về phương hướng Mạnh Phàm Huy, phương hương cách hơn trăm dặm, nhẹ nhàng thổi một ngụm khí, sau đó hộc ra một chữ -- "Ngã! "
Theo một chữ "Ngã" của Dương Thiên Lôi vang lên, thân thể cao lớn của Mạnh Phàm Huy vậy mà lại phát ra thanh âm "Răng rắc răng rắc" sau đó "Ầm ầm" một tiếng ngã lăn xuống đất như sợi mìvậy!
Kể cả trọng tài, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt
Người của Mạnh gia và Long gia đang hoan hô lập tức ngây ngốc ngừng lại, tựa hồ không thể tin đây là sự thật.
Mà bọn người Phong Linh Nhi, Trần Thiến đang sợ hãi lo lắng, nhìn động tác buồn cười và trang B kia của Dương Thiên Lôi, lúc này vậy mà lại thấy tiêu sái, khiến các nàng vui vẻ như thế, hận không thểlập tức xông lên lôi đài mà gặm hắn mấy phát...
Nhân sinh thay đổi rất nhanh, thật sự là quá nhanh, quá đả kích rồi... - Trọng tài tiền bối, lão nhân gia ngươi có thể tuyên bố kết quả rồi.
Trọng tài lập tức phục hồi tinh thần lại, đột nhiên la lớn: - Vô Cực Tinh Vực... À không, Nguyên Thủy Tinh Vực, Dương Thiên Lôi, thắng --!
Khi người Mạnh gia chi nhân mang Mạnh Phàm Huy toàn thân mềm nhũn xuống lôi đài, Dương Thiên Lôi trực tiếp ném ra đan dược cho trọng tài, nhanh như chớp vọt vào trong phòng tu luyện. Không cóbiện pháp, nhuyễn giáp đã đưa cho Kỷ Tiêu Lam, lúc này hắn chỉ cóthể chịu tốn kém khởi động gian phòng có thời gian pháp tắc đểchữa thương. Ở trước mặt mọi người, hắn đương nhiên sẽ không bạo lộ ra sự tồn tại của Thanh Tịnh Lưu Ly Bình, hơn nữa, hắn lúc này cũng không được mạnh khỏe như vẻ bề ngoài, chỗ bị thương tuyệt không phải đơn giản như mọi người tưởng tượng, nghiêm chỉnh mà nói, hắn lần này căn bản không thắng Mạnh Phàm Huy, bởi vì một kích kia đã mang đến cho hắn tổn thương thậm chí còn nặng hơn so với Mạnh Phàm Huy, nhưng...
Dương Thiên Lôi có Lăng Hi, Lăng Hi cùng hắn chính thức tuy hai mà một, xa xa khác với bất luận khí linh cường đại nào!
Dương Thiên Lôi còn có cổ năng lượng thần bí kia, năng lượng thần bí có thể khiến hắn nhanh chóng chữa thương, hơn nữa còn nhanh chóng thanh trừ tổn thương cảu nhục thân
Cho nên, hắn tuy cơ hồ đã hôn mê bất tỉnh, nhưng lại đứng lên lần nữa, dựa vào thần niệm của Lăng Hi thần niệm mà đứng lên!
Không có ai biết, lập tức khi đi vào trong phòng, Dương Thiên Lôi liền phun ra mấy ngụm máu đỏ tươi, sắc mặt lập tức trở nên vôcùng tái nhợt
Cố nén đau nhức kịt liệt trong cơ thể, Dương Thiên Lôi dưới sự trợ giúp của Lăng Hi đang vô cùng đau lòng tiến nhập vào trong trạng thái chữa thương, căn bản không cần thúc dục, cổ năng lương thần bí kia sớm đã bắt đầu chữa trị lục phủ ngũ tạng, kinh mạch cùng với nhục thân bị tổn thương của hắn!
Thời gian trôi qua từng phút giây, cuối cùng đã hết 15', Dương Thiên Lôi chậm rãi đứng lên, nhục thân bị thương đã được chữa trịhoàn toàn, nhưng thần niệm cơ hồ bị tiêu hao hết lại chỉ khôi phục được có một nửa. Bất quá, chừng đó đã đủ rồi. Cho dù chiến đấu kế tiếp, cũng không còn bao nhiêu ý nghĩa nữa, nhưng cho dù khóhắn vẫn không cho phép mình thất bại!
Đạp ra khỏi phòng, Dương Thiên Lôi liền thấy được một gã tu luyện giả đứng trên lôi đài. Ánh mắt tu luyện giả này nhìn về phía Dương Thiên Lôi, tràn đầy cung kính và khiêm tốn.
Hắn chỉ muốn đánh một trận với Dương Thiên Lôi, cũng không hềnghĩ cách muốn thắng Dương Thiên Lôi. Bởi vì hắn biết rõ, bản thân mình căn bản không có cái năng lực kia, mặc dù Dương Thiên Lôi không hoàn toàn khôi phục, hắn cũng không thể nào.