Huyền Thiên

Chương 369: Một quyền!


- Truyền tin cho Bộ sư đệ!

Triệu Vân Phi vội vàng truyền âm với Bách Lí Hàn nói. Nói xong, hắn đột nhiên nhanh như tia chớp thối lui đến cửa động, đình chỉ chém giết cùng Kim Giáp Thú, nhìn Dương Thiên Lôi cùng Vu Thanh Nhã nói:

- Hai vị, Quả Trường Sinh này có đến bốn, năm mơi quả. Hơn nữa Kim Giáp Thú thủ hộ rất nhiều, muốn chém giết cũng cần một thời gian ngắn. Bằng không, sáu người chúng ta liên thủ? Dùng số lượng Kim Giáp Thú chém giết được để phân phối Quả Trường Sinh?

- Tốt! Chúng ta không có ý kiến.

Thiên Vũ Môn Tư Đồ Cẩm cùng Khâu Đào lập tức đáp ứng. Vốn hai người trong Tạo Hóa Môn vô cùng bá đạo, nhưng lúc này bọn hắn chỉ có thể lùi bước. Bởi vì thực lực bọn hắn hiển nhiên không phải là đối thủ của hai người Tạo Hóa Môn. Hơn nữa còn có Vu Thanh Nhã cùng Dương Thiên Lôi cường đại hơn gia nhập. Lời đề nghị của Triệu Vân Phi không thể nghi ngờ chính là cấp cho bọn hắn cơ hội.

- Thật có lỗi! Ca cảm thấy cũng không cần phải phân chia cùng các ngươi. Trong di tích, bất luận tiên đan pháp bảo này, người có năng lực thì sẽ đoạt được, đây chính là lời các ngươi vừa mới nói. Thôi được rồi, nếu không muốn chết thì mau xéo đi ca không có hứng thú chơi cùng các ngươi.

Dương Thiên Lôi thần sắc bình thản nói. Thanh âm chưa dứt, cả người đã tràn ra từng đạo khí tức vô cùng khủng bố. Trong chốc lát, vô số kiếm quang không một chút báo trước nào, xuất hiện quanh thân hắn, ầm ầm chém giết đám Kim Giáp Thú thủ hộ Thiên Địa Thánh Quả. Cùng lúc đó, thân thể Dương Thiên Lôi bưu hãn dị thường vọt thẳng xuống dưới, tựa hồ hoàn toàn không quan tâm đến công kích cuồng mãnh của Kim Giáp Thú, nương theo vô số tiếng bạo tạc, thế như chẻ tre đột phá tiếp cận Quả Trường Sinh.

- Ngươi

Bốn người Triệu Vân Phi, kể cả đều trợn mắt khiếp sợ nhìn.

Vu Thanh Nhã mặc dù biết rĩ Dương Thiên Lôi sau khi tấn thăng lên Tiên Thiên cấp tám, thực lực của hắn tuyệt đối sẽ cường đại hơn nhiều. Nhưng vẫn không ngờ Dương Thiên Lôi lại cường đại đến mức này. Kim Giáp Thú mặc dù chỉ là yêu thú Tiên Thiên cấp năm, nhưng hơn mấy trăm con đã sớm luyện thành một thể, tạo thành một loại trận hình gần giống với kiếm trận của nhân loại, có thể bộc phát ra thực lực, tuyệt đối là vô cùng kinh người. Đây cũng là lý do vì sao bốn người vừa nãy chỉ chém giết ở bên ngoài,chậm rãi công pháp trận hình của Kim Giáp Thú, chứ không dám trực tiếp đi hái Quả Trường Sinh.

- Bộ sư đệ sẽ đến đây ngay lập tức !

Đúng lúc này, Bách Lí Hàn sau khi liên lạc với Bộ Kinh Thiên, truyền âm nói với Triệu Vân Phi.

- Ngăn hắn lại! Tư Đồ Cẩm, Khâu Đào chúng ta liên thủ. Chúng ta Tạo Hóa Môn Bộ Kinh Thiên sẽ nhanh chóng đến đây. Chỉ cần có thể ngăn cản bọn hắn, Quả Trường Sinh lấy được sẽ chia cho các ngươi mười quả.

Triệu Vân Phi lập tức lớn tiếng nói.

- Tốt!

Chứng kiến Dương Thiên Lôi thể hiện ra thực lực khủng bố. Tư Đồ Cẩm cùng Khâu Đào vốn lần nữa đã buông tha cho hi vọng, nhưng nghe được Triệu Vân Phi truyền âm nói Bộ Kinh Thiên sẽ lập tức đến đây, hai ngươi lập tức lại cảm thấy tràn trề hi vọng.

Bên trong di tích, hết thảy đều nói chuyện bằng thực lực, không cần lo lắng tranh đoạt sẽ dẫn đến mâu thuẫn môn phái. Mặc dù tử nạn cũng chỉ cót hể quy cho là không may. Bộ Kinh Thiên là người nào? Tư Đồ Cẩm cùng Khâu Đào đương nhiên là biết rõ. Chỉ cần Bộ Kinh Thiên đến kịp, nhiều nhiều trường sinh quả như vậy cuối cùng thuộc sở hữu của bọn hắn, căn bản là không cần lo lắng bất luận thứ gì.

- Hừ. Đọc Truyện Online

Trên mặt Vu Thanh Nhã hiện lên giận dữ, trong lúc bốn người còn chưa kịp ra tay, trong nháy mắt thân hình nàng nhoáng lên một cái. Đôi tay kết xuất vô số thủ ấn, từng đạo pháp thuật thần thông, mang theo uy áp như núi cao biển rộng, đồng thời đánh về phía bốn người.

Lấy một địch bốn.

Ngạnh sanh đem bốn tên cao thủ Tiên Thiên cấp chín hoàn toàn kiềm chế, căn bản không có cách nào phân tâm ngăn cản Dương Thiên Lôi đi hái Quả Trường Sinh.

- Ầm ầm ầm...Ngao ngao ngao..

Vô số tiếng bạo tạc, nương theo tiếng kêu tê tâm phế liệt của Kim Giáp Thú, Dương Thiên Lôi dùng phương thức dã man nhất so đấu cùng với Kim Giáp Thú vốn đã nổi danh có được thân thể cường hãn. Quyền đối quyền, thân đối thân, vô cùng sắc bén, chém giết đột phá cuồng bạo đến cực điểm, không có bất luận một con Kim Giáp Thú có thể ngăn cản một quyền một chưởng của hắn.

Giữa thiên địa, khắp nơi đều tràn ngập mùi máu tươi, dưới sự đột phá hung mãnh của Dương Thiên Lôi, trọn vẹn trên một trăm đầu Kim Giáp Thú, đồng thời mở lớn cái miệng như chậu máu, phun ra nội đan yêu thú màu hoàng kim, bay lượn xoay quanh một đạo phù chú, trong chốc lát, vô số đạo kiếm quang khủng bố đến cực điểm, hướng Dương Thiên Lôi chém giết tới!

Kiếm quang màu hoàng kim kinh thiên động địa, chặt, chém, bổ.. tung hoành bốn phía. Nương theo tiếng gầm rú của Kim Giáp Thú, tại giờ phút này, thiên địa cũng phải thất sắc!

- Móa! Không ngờ lại có thể ngưng tụ thành trận pháp hung hãn như thế! Cái này mà cũng muốn ngăn trở ca? Ngưng!

Dương Thiên Lôi mắt nhìn bốn phía, tai nghe tám phương, thấy Vu Thanh Nhã đang giằng co cùng bốn người, lập tức không phân tâm. Theo hắn hét lớn một tiếng, vô tận pháp lực còn dư lại trong không gian lập tực ngưng tụ quanh thân thể. Dương Thiên Lôi hiểu rõ, những con Kim Giáp Thú này mặc dù chỉ là Tiên Thiên cấp năm, nhưng pháp lực vô cùng hùng hậu, thần thông kim hệ vô cùng lợi hại, nhất là khi chúng hợp thành trận pháp, càng là cực kỳ lợi hại, Những đạo kiếm quang màu hoàng kim kia, ngay cả cao thủ Tiên Thiên cấp chín đỉnh phong, cũng không dám xem thường!

Tuy rằng cảnh giới còn xa mới so sánh được với Dương Thiên Lôi, nhưng Dương Thiên Lôi cũng không dám xem thường. Dưới vô số đạo kiếm quang chém xuống Dương Thiên Lôi trực tiếp tế ra kim đan bên trong thể nội, trong giây lát, hóa thành từng đạo năng lượng trạng thái cố định vô cùng hùng hậu, tạo thành một vòng cương khí phòng hộ giống như là khải giáp ở bên ngoài thân thể. Cương khí dùng một phương thức kỳ dị không ngừng lưu chuyển, hiển nhiên là ẩn chứa thần thông trận pháp cực kỳ khủng bố!

Cùng lúc này, vô số sương đen tràn ra từ trên người Dương Thiên Lôi, hắn giờ phút này không khác gì một u linh, các loại pháp thuật, thần thông tán ra khí tức cường hoành, xuất ra phô thiên cái địa, lập tức đem kiếm quang của Kim Giáp Thú chấn vỡ từng đạo một! Kim Giáp Thú liên thủ bày trận tạo ra kiếm quang, tuy rằng cường hãn, nhưng cuối cùng vẫn bởi vì nguyên nhân cảnh giới chỉ là yêu thú Tiên Thiên cấp năm, chưa đạt tới cảnh giới ngưng đan. Nếu như chúng tế ra không phải là nội đan yêu thú mà là kim đan đã cô đọng thành, tự nhiên sẽ cường hãn hơn vô số lần, sao có thể để Dương Thiên Lôi dễ dàng đánh nát như vậy!

- Không tốt! Không thể để cho Dương Thiên Lôi đắc thủ!

Triệu Vân Phi nhìn thấy Dương Thiên Lôi hung mãnh dị thường đang tiến gần tới Quả Trường Sinh, lòng nóng như lửa đốt, lập tức giận dữ nói.

- Giết! Giết! Giết! Giết!

Bốn người đồng thời hét lớn một tiếng, thi triển ra thần thông, pháp thuật cường hãn nhất của bản thân. Triệu Vân Phi đột nhiên lấy một đạo linh phù cực mạnh, trực tiếp đốt đi, đánh về phía Vu Thanh Nhã, ngăn cản Vu Thanh Nhã trong giây lát, sau đó hóa thành một đạo lưu quang, hướng Dương Thiên Lôi chém giết.

- Muốn chết!

Dương Thiên Lôi hừ lạnh một tiếng, hai con người đột nhiên tràn ra hào quang bảy màu, niệm lực vô cùng mạnh mẽ, trong chốc lát đã xuất ra mười tám chủng thần thông, đồng thời dung nhập vào trên nắm tay hắn, tung ra một quyền! Tạo Hóa Môn, đối với môn phái này hắn không có một chút hảo cảm nào, tuy rằng không có khả năng tất cả mọi người trong môn phái này đều đáng chết, nhưng ít ra từ lúc đụng phải cho đến tận bây giờ, mấy người hắn gặp được đều là loại vô sỉ. Cho nên một quyền này, Dương Thiên Lôi căn bản là không hề lưu thủ!

Mười tám chủng thần thông dung hợp vào bên trong một quyền! Đây là cái khái niệm gì?

Hơn nữa bản thân Dương Thiên Lôi còn có pháp lực hùng hậu đến mức không thể tưởng tượng nổi,mười tám chủng thần thông này ngưng tụ thành một nắm đấm cực lớn, trong nháy mắt giống như là xé rách hư không.

- Tê..........!

Một âm thanh phá không khủng bố đến cực điểm vang lên, tiếng gầm rú của vô số Kim Giáp Thú hoàn toàn bị che khuất!

- Ầm!

Một quyền, chỉ một quyền, Triệu Vân Phi vừa mới xông đến liền kêu thảm một tiếng, phun ra vô số máu tươi, giống như là diều đứt dây hóa thành một đạo lưu quang, trực tiếp bị đánh bay, sinh tử không rõ!

- Thu!

Dương Thiên Lôi quát nhẹ một tiếng, sau khi phá vỡ vòng thủ hộ của Kim Giáp Thú, mi tâm đột nhiên tỏa ra vô số đạo ngũ sắc quang hoa trực tiếp bao bọc mấy chục cây Trường Sinh Thụ vào bên trong. Trong nháy mắt, rễ cây, thân cây, quả trên cây, ngay cả bùn trên mặt đất đều trực tiếp bị nhổ lên, biến thành một đạo lưu quang, chui vào bên trong mi tâm của hắn!

Trọn vẹn hơn bốn mươi cây Trường Sinh Thụ, tính cả trái cây đã thành thục, toàn bộ đều bị Dương Thiên Lôi thu vào bên trong "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình", một Quả Trường Sinh đã có giá trị liên thành, chớ nói chi đến một cây Trường Sinh Thụ mất ba trăm năm mới kết xuất ra được một Quả Trường Sinh! Tất cả những giá trị này cộng lại, cho dù là Minh Huyết Hà vừa mới thu hồi vẫn còn kém xa!

- Hiện tại đã là của ta, còn muốn cướp không? Ai, Bộ Kinh Thiên đến quá chậm, thực là mất hứng mà!

Thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng một cái đã xuất hiện bên cạnh Vu Thanh Nhã đã đình chỉ chiến đấu, nhìn về phía hai người Thiên Vũ Môn cùng với Bách Lý Hàn đang tràn ngập tiếc nuối, nói. Thần sắc trên mặt muốn đắc chí bao nhiêu thì có bấy nhiêu, giống như là không hề để Bộ Kinh Thiên vào mắt. Nếu như, còn chưa thấy được Dương Thiên Lôi xuất thủ, ba người này còn có thể đối với loại cử động này của Dương Thiên Lôi dè bỉu. Nhưng bây giờ thì.... Ba người đều khiếp sợ trợn mắt nhìn.

Một quyền, Dương Thiên Lôi chỉ cần một quyền đã đánh bay Triệu Vân Phi đi!

Trong phút chốc, đã công phá phòng hộ của mấy trăm con Kim Giáp Thú!

Càng kinh người hơn chính là hắn không ngờ đem tất cả Quả Trường Sinh, tính cả Trường Sinh Thụ thu sạch vào trong túi!

Đây là năng lực gì?

Đương nhiên loại năng lực này, nếu như bọn hắn thấy được tràng cảnh Dương Thiên Lôi thu Minh Huyết Hà, có lẽ đã không chấn kinh như vậy rồi!

- Thiên Lôi, chúng ta đi thôi!

Vu Thanh Nhã bỗng nhiên kéo tay Dương Thiên Lôi lại, nói.

- Ừ!

Dương Thiên Lôi nhẹ gật đầu, hai người trực tiếp hóa thành hai đạo kiếm quang, nhanh như tia chớp, biến mất tại phía cuối chân trời.

- Hắn...Hắn không ngờ lại mạnh như vậy, sư huynh! Sư huynh, ngươi thế nào rồi?

Bách Lí Hàn nhìn theo phương hướng Dương Thiên Lôi biến mất, thì thào nói. Nói được nửa câu đột nhiên nghĩ đến Triệu Vân Phi bị đánh bay sinh tử không rõ, lập tức thân hình nhoáng lên một cái, nhanh chóng chạy theo phương hướng Triệu Vân Phi rơi xuống. Mà hai người Thiên Vũ Môn, đồng dạng cũng ngây người cả buổi, mới vô thanh vô tức nhanh chóng li khai.

- Thiên Lôi, pháp bảo kia của ngươi không gian tuy rằng vô cùng lớn, nhưng bất luận pháp bảo không gian nào đều không thể khiến sinh linh có thể sinh tồn bên trong , ngươi đem những cây Trường Sinh Thụ này thu vào làm gì?

Thời điểm Vu Thanh Nhã cùng Dương Thiên Lôi lại một lần nữa dựa theo trực giác hướng sâu bên trong di tích bay đi, Vu Thanh Nhã nhịn không được dò hỏi. Vừa rồi, khi Dương Thiên Lôi thu Minh Huyết Hà vào, nàng từ trong miệng của Dương Thiên Lôi biết được, hắn có một kiện pháp bảo có không gian vô cùng vô tận.

- Hắc hắc, Thanh Nhã, ngươi yên tâm đi, ca đã thu nó, tự nhiên là có bản lĩnh khiến cho nó còn sống...Đến lúc đó, ngươi cứ đợi xem phòng tân hôn "Trường Sinh Quả Phiêu Ba" của chúng ta.

- Nói nhăng nói cuội cái gì đó!

Vu Thanh Nhã đỏ mặt tía tai, liếc nhìn Dương Thiên Lôi hỏi:

- Đến cùng là vì sao?

- Pháp bảo này của ca cũng không phải là pháp bảo không gian phổ thông, mà là đạo khí được dùng hợp thời không pháp tắc! Sinh linh đi vào bên trong cũng không chịu ảnh hưởng gì!

Dương Thiên Lôi nói.

Chỉ là, khi nghe được lời giải thích của Dương Thiên Lôi, Vu Thanh Nhã lại có chút nhíu mày. Đạo Khí dung hợp thời không pháp tắc, có thể huyễn hóa ra thế giới, dung nạp sinh linh, điểm ấy đương nhiên là không có bất cứ vấn đề gì, đồng dạng giống như là Huyền Hoàng Kỳ Định Hồ Châu, sau khi có thể khởi động thời gian pháp tắc, liền có thể tu luyện ở bên trong. Chỉ là, Vu Thanh Nhã cực kỳ hiểu rõ những món pháp bảo loại này, pháp bảo ở trên người Dương Thiên Lôi, chí ít có hai điểm khiến nàng vô cùng khó hiểu.

Thứ nhất, cái gọi là đạo khí pháp bảo này của Dương Thiên Lôi hiển nhiên là dung hợp bên trong thể nội của hắn. Loại tình huống này, chỉ có thể bắt nguồn từ hai khả năng, khả năng thứ nhất là bị Dương Thiên Lôi thần luyện, khả năng thứ hai là Dương Thiên Lôi đạt được từ trong di tích truyền thừa, trực tiếp tiến vào bên trong thể nội của hắn. Thần luyện hiển nhiên là không có khả năng. Bởi vì, chỉ có cường giả Thần Đạo mới có thể thần luyện. Vậy chỉ còn có khả năng là do di tích truyền thừa. Vu Thanh Nhã đối với Dương Thiên Lôi hiểu rất rõ, Dương Thiên Lôi tựa hồ chưa từng đạt được qua di tích truyền thừa, chẳng lẽ là đạt được trong lần lịch luyện hay sao? Có lẽ là như vậy.

Thứ hai, mặc dù là cường giả Thần Đạo thần luyện đạo khí, thời điểm khởi động không gian pháp tắc, có thể đem sinh linh thu vào bên trong. Nhưng một khi thu sinh linh vào bên trong, sẽ không thể thu hồi đạo khí vào trong thể nội. Nếu không, bất luận một sinh linh nào đều sẽ gặp phải kết cục hồn phi phách tán!