Trong nháy mắt này, Bách Lý Thiên Thiên rõ ràng cản ứng được mình đã khôi phục được quyền khống chế pháp lực. Thế nhưng, trong lòng của nàng lại hiện nên một tia nghi hoặc, "Vì sao hắn lại giúp mình?", Bách Lý Thiên Thiên biết, tràng cảnh kỳ dị vừa rồi tuyệt đối là do Dương Thiên Lôi đã dùng một loại thần công song tu vô thượng nào đó. Nếu như hắn muốn, hắn hoàn toàn có thể thôn phệ mình, cần gì phải giúp mình làm gì? Hơn nữa còn khiến mình cảm ngộ được sự ảo diệu của Thiên địa pháp tắc, đột phá tới Tiên thiên cấp tám? - Lẽ nào hắn thật sự thích mình sao? Như vậy thì tốt.
Bách Lý Thiên Thiên bỗng nhiên mở mắt, nhìn về phía người đang ôm nàng, hôn nàng, gương mặt kề sát, trong nháy mắt, mắt của nàng liền hiện lên vẻ hận thù cường liệt, hầu như không hề do dư, nàng muốn thừa dịp gần gũi thế này để xuất thủ bất ngờ, đánh gục Dương Thiên Lôi!
Thế nhưng, trong nháy mắt khi nàng vừa nghưng kết pháp lực thì Dương Thiên Lôi bỗng nhiên lại cử động!
Hắn chỉ là đột nhiên thúc mạnh thắt lưng, một cỗ năng lượng tinh thuần không gì sánh được lại truyền từ tiểu đệ đệ của hắn vào trong người của Dương Thiên Lôi, trong nháy mắt, nàng liền mất đi quyền khống chế pháp lực của mình! - Không muốn chết thì ngoan ngoãn một chút đi!
Dương Thiên Lôi bỗng nhiên rời khỏi môi của Bách Lý Thiên Thiên, nhãn thần không chút thương tiếc hay cảm tình nào, nói vô cùng tàn bạo: - Đừng quên, đây là do chính bản thân ngươi lao đầu vào, chẳng liên quan gì tới lão tử! Nếu không phải do Nguyên anh của yêu thú này quấy phá thì lão tử còn lâu mới nhìn tới loại lắm điều xấu xí như ngươi! - Ngươi… ngươi nói ai xấu xí lắm điều?
Bách Lý Thiên Thiên vốn tưởng rằng Dương Thiên Lôi giúp nàng tấn cấp tới Tiên thiên cấp tám tự nhiên là vì muốn lấy lòng nàng, muốn nàng trở thành nữ nhân của hắn. Nàng đã nghĩ tới cả vạn loại khả năng, lợi dụng tình cảm của Dương Thiên Lôi để giết chết hắn. Nhưng tuyệt đối lại không ngờ được Dương Thiên Lôi cư nhiên lại nói như vậy. - Thao (Đệch), đương nhiên là ngươi!
Dương Thiên Lôi nói không chút khách khí, một chữ "thao" kia không đơn giản chỉ là chửi cho sướng miệng, mà là kết hợp với hành động thực tế của cơ thể.
Điều này khiến cho Bách Lý Thiên Thiên nhất thời kìm lòng không đặng liền co quắp cả người lại, thân thể của nàng vẫn còn vào giai đoạn đặc biệt mẫn cảm. Sao có thể chống lại được những đợt cắm rút của Dương Thiên Lôi? - Với loại đức hạnh như ngươi mà cũng dám tự cho mình là mỹ nữ? Bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa, nói ngươi xấu xí lắm điều là còn dễ nghe rồi!
Dương Thiên Lôi mắng vô cùng tàn bạo, vừa nói cũng không để tiểu đệ đệ của mình nhàn rỗi, nên làm thì cứ làm, làm tới vô cùng vui vẻ.
Tuy ngoài miệng Dương Thiên Lôi mắng té tát không hề lưu tình như thế, nhưng trong lòng không thể không thừa nhận, thân thể của nữ nhân này đúng là thuộc hang nhất đẳng, nhất là cái cắm giác khi được kẹp chặt đó, đặc biệt sung sướng. Nếu như không có Nguyên anh của Thâm hải địch long quấy phá, thì cho dù Dương Thiên Lôi có háo sắc tới mấy cũng sẽ không đụng tới loại nữ nhân ương ngạnh kiêu ngạo, mắt cao hơn đầu thế này, nhưng hiện tại thì cái gì cũng đã làm cả rồi, còn không phải chỉ có một hai lần. Coi như công cụ dùng để phát tiết cũng được, dù sao cũng khá hơn mấy con búp bê bơm hơi. - Ngươi… Tiêu Thiên, ta… A a a…….. A …. Ta .. Nhất định sẽ ….. A…. Giết ngươi! - Giết ta? Ngươi không có cơ hội đâu! Ngươi có thể sống tới ngày mai hay không còn phải xem vận khí của ngươi thế nào! - Ngươi… a.. có ý gì?
Bách Lý Thiên Thiên nhất thời có chút hối hận vì mình quá nóng vội mà để lộ hận thù trong lòng ra, mắt mang theo một tia kinh hãi, nhưng mặt lại đỏ ửng như ráng chiều, thân thể liên tục run lên, càng khẩn trương thì lại càng muốn chống cự, chỗ tư mật của nàng lại càng siết chặt hơn. Khiến Dương Thiên Lôi vô cùng sướng.
- Rất đơn giản. Nếu hai người các ngươi đã muốn tới đây giết ta, ta há có thể buông tha cho các ngươi? Đây là thứ nhất. Thứ hai, tên ngốc Bộ Hàn Tinh kia thì sao? Tuy là ngươi ự tay giết chết, không hề dính dáng gì tới ta, nhưng ta nghĩ ngươi nhất định sẽ đổ hết mọi chuyện lên đầu ta, kéo người tới báo thù đúng không? Ta vì sao phải cho ngươi có cơ hội?
- Thứ ba, chỉ bằng bộ dáng rất hưởng thụ, rất thoải mái của ngươi hiện tại, ước gì ta có thể dùng sức thao chết ngươi, nhưng ngươi vẫn muốn giết ta, đủ để chứng tỏ ngươi đã hận ta thấu xương, muốn giết chết tan gay lập tức có đúng không? Thứ tư, tuy rằng ta không maays quan tâm tới chuyện thanh danh thế nào, nhưng sau khi buông tha cho ngươi, loại nữ nhân như ngươi có từ bỏ ý đồ hay không? Khẳng định là cái gì cũng dám nói đúng không? Ta không quan tâm, nhưng nữ nhân của ta thì lại quan tâm! Ta làm sao có thể thả ngươi được? Cuối cùng, quan trọng nhất chính là ngươi là người của Tạo Hóa môn. Tuy đám người Tạo Hóa môn cũng ngốc như ngươi, nhưng thực lực hiện tại của ta thì đúng là không có cách nào đắc tội với chúng nổi, ngươi nói đúng không?
Dương Thiên Lôi nói ra tất cả, thanh âm không hề ẩn chứa chút tình cảm nào, thần tình và bộ dạng như vậy, dường như căn bản không hề có ý định sẽ tha cho Bách Lý Thiên Thiên, khiến cho Bách Lý Thiên Thiên chỉ có duy nhất một cảm giác, chính là khi người này chấm dứt phát tiết trên người nàng thì phỏng chừng đó chính là giờ chết của nàng.
Loại kết quả thế này, vô luận là thế nào đi nữa nàng cũng không muốn nhìn thấy!
Mặc dù không cam lòng, khuất nhục, hận không thể lập tức cùng Dương Thiên Lôi đồng quy vu tận, nhưng ngay cả pháp lực cũng không có cách nào điều khiển như nàng, tại giờ khắc này, lại không thể không cúi đầu chịu thua. Làm bộ thỏa hiệp, nếu có thể có được một cơ hội sống sót thì đợi ngày sau báo thù.
Bách Lý Thiên Thiên cố nén hận thù trong lòng, làm ra biểu tình hết sức điềm đạm đáng yêu và tràn ngập hoảng sợ, nói rằng: - Không… Tiêu Thiên, đừng như vậy… Ta ….A .. Ta làm nữ nhân của ngươi, không bao giờ…. Báo thù nữa… chỉ cần ngươi không giết ta…. A….
Dưới tình huống như vậy nhưng Bách Lý Thiên Thiên, cư nhiên lần thứ hai bị Dương Thiên Lôi làm tới mức co rút lại, nội bích gắt gao siết chặt cùng với nhiệt cảm tăng mạnh khiến Dương Thiên Lôi sướng tới tận tâm khảm, nhất thời lại càng thêm mãnh liệt.
Tiếng kêu của Bách Lý Thiên Thiên tăng cao dị thường, lắc lư theo động tác của Dương Thiên Lôi, song phong căng tròn trắng nõn điên cuồng đong đưa, cư nhiên không nói thêm bất kỳ lời nào nữa!
Khoảng nửa canh giờ sau, hai người hoàn toàn không nói gì nữa, hoàn toàn lâm vào trận đại chiến điên cuồng!
Bách Lý Thiên Thiên lúc này cư nhiên không nhắm mắt lại mà là mở to mắt nhìn động tác của Dương Thiên Lôi, không bao lâu sau, lại bắt đầu chủ động nghênh hợp, điên cuồng giãy dụa kiều đồn!
Rõ ràng là nàng vì muốn giữ lại mạng sống, tạm thời cố chịu khuất nhục, dùng thân thể chinh phục Dương Thiên Lôi!
Rốt cuộc, lúc Bách Lý Thiên Thiên tới đỉnh lần nữa thì Dương Thiên Lôi rốt cuộc cũng bắn ra lần thứ hai!
Cũng giống hệt như lần đầu tiên, Dương Thiên Lôi lại nằm đè lên người Bách Lý Thiên Thiên!
Trong nháy mắt, năng lượng trong người cả hai lại bắt đầu tuần hoàn, lúc này khác với lần đầu chính là Bách Lý Thiên Thiên cư nhiên chủ động vói đầu lười trắng mịn thơm tho quấn lấy lưỡi của Dương Thiên Lôi!
Sau khi cỗ năng lượng kia ngưng tuần hoàn, hoàn toàn lắng lại, thanh âm của Bách Lý Thiên Thiên mang theo chút khẩn cầu, run run nói: - Buông tha cho ta có được không? Ta … Ta sẽ hầu hạ ngươi thật tốt… làm nữ nhân của ngươi, tuyệt đối không dám nghĩ tới chuyện báo thù, ngươi, ngươi là người nam nhân đầu tiên của ta, thân thể của ta đều đã là của ngươi…. - Thao!
Bách Lý Thiên Thiên còn chưa nói xong thì Dương Thiên Lôi liền tàn bạo thúc thắt lưng, nói: - Kỹ xảo của ngươi quá tệ! Chút tư tâm của ngươi mà cũng muốn qua mắt ta? Đừng quên, lão tử bây giờ đang thi triển công pháp gì với ngươi! Ngu ngốc!
Bách Lý Thiên Thiên bị Dương Thiên Lôi nói như vậy, thần tình trên mặt nhất thời liền biến đổi. - Ta thì sao?
Dương Thiên Lôi nói với vẻ kinh thường, ngừng động tác lại, nhưng vẫn cắm ở trong, khống chế Bách Lý Thiên Thiên. - Ta chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi! Kinh Thiên ca ca nhất định sẽ tra ra chân tướng, báo thù cho ta! Ngươi sẽ không được chết tử tế!
Bách Lý Thiên Thiên nhìn vẻ mặt của Dương Thiên Lôi, biết rằng cơ hội sống sót của nàng gần như không có. Nhất thời cũng không cần ngụy trang nữa mà nghiến răng nghiến lợi nói, trong mắt ẩn chứa cừu hận cường liệt không gì sánh được. Đọc Truyện Online
- Có chết hay không thì ta cũng không chắc, còn phải coi vận khí của ngươi! Tuy ngươi cũng có chút ác tâm, nhưng chung quy cũng đã bị ta làm rồi, ân, trực tiếp giết ngươi thì không phù hợp với phong cách trạch tâm nhân hậu của ca! Buông tha cho ngươi thì cũng không hợp với tính cách sát phạt quyết đoán của ca! Hắc hắc… thôi vậy đi, chỉ có thể trách vận khí của ngươi quá xấu!
Khóe miệng Dương Thiên Lôi lộ ra một nụ cười bỉ ối, chậm rãi nói. - Ngươi, ngươi muốn làm gì?
Bách Lý Thiên Thiên nhất thời hoảng sợ mà hỏi, nơi tư mật lại lần nữa bất giác kẹp chặt. Dương Thiên Lôi không nói gì, nhưng lại phi thường kê động, nữ nhân ngu ngốc này thật sự là một cực phẩm để phát tiết dục vọng!
Dương Thiên Lôi không để ý ới Bách Lý Thiên Thiên, mi tâm bỗng nhiên bắn ra một đạo ngũ sắc hoa quang, Thanh Tĩnh Lưu Ly bình chậm rãi bay tới trước mặt của Dương Thiên Lôi!
Thần quang ngũ sắc bang bạc trong nháy mắt đã bao phủ trên người cả hai, khiến Bách Lý Thiên Thiên lộ ra thần tình vô cùng khiếp sợ! Chỉ cần khí tức từ ngũ sắc thần quang kia cũng đủ để Bách Lý Thiên Thiên cảm ứng được một cỗ chính khí cuồn cuộn không thể kháng cự! - Đã nghe qua uôi nhốt hay chưa?
Dương Thiên Lôi hỏi với vẻ tràn ngập tà ác. - Ngươi… ngươi rốt cuộc muốn gì? - Hắc hắc, vào đi! Sống hay chết thì coi vận khí của ngươi! Chết nghĩa là mạng của ngươi cũng chỉ tới đó! Sống thì cũng là do vận mệnh của ngươi.
Trong nháy mắt, Thanh Tĩnh Lưu Ly bình phát ra một lức hút cực mạnh, Bách Lý Thiên Thiên không thể vận chuyển bất kỳ pháp lực gì, căn bản không kịp có bất kỳ phản ứng dư thừa nào đã hóa thành một đạo lưu quang, bị hút vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình!
Dương Thiên Lôi niệm lực khẽ động, nhất thời chia ra một cái không gian phong bế từ trong không gian cực lớn của Thanh Tĩnh Lưu Ly bình để nhốt Bách Lý Thiên Thiên lại! - Chết, hay sống thì phải coi vận khí của ngươi!
Trên mặt của Dương Thiên Lôi cũng dần hiện ra một tia khẩn trương, tự nhủ.
Thanh Tĩnh Lưu Ly bình là đạo khí, sỡ hữu năng lực không gian cực lớn, hơn nữa, Dương Thiên Lôi biết rõ, nếu như hắn có thể bước vào thần đạo thì có thể thi triển ra được nhiều thần thông cường đại hơn, công năng cũng nhiều hơn. Thay đổi thời không pháp tắc cũng không có bất kỳ vấn đề gì.
Thế nên, Thanh Tĩnh Lưu Ly bình có thể thu nạp được vật sống cũng là chuyện rất bình thường. Điểm ấy thì Dương Thiên Lôi không dám nghi ngờ. Thế nhưng, dựa vào tình trạng hiện tại của Thanh Tĩnh Lưu Ly bình, nếu như hắn thu Thanh Tĩnh Lưu Ly bình vào trong đầu mà nói thì ngoại trừ Lăng Hi chỉ có nguyên thần, có lẽ chỉ có linh thú đã hoàn thành nghi thức nhận chủ như Tiểu Bạch mới có thể ở được, có giữ được người sống hay không thì Dương Thiên Lôi cũng không dám chắc lắm.
Mặc dù Dương Thiên Lôi đã rót khí tức của hắn vào trong người của Bách Lý Thiên Thiên, nhưng vẫn không dám chắc lắm, sau khi Thanh Tĩnh Lưu Ly bình tiến vào não vực của mình, nàng còn có thể sống sót hay không!
Nhãn thần của Dương Thiên Lôi hiện lên một dạo quang mang, Thanh Tĩnh Lưu Ly bình rốt cuộc hóa thành một đạo ngũ sắc thần quang, lần thứ hai nhập vào mi tâm của hắn!
Cùng lúc đó, tâm thần của Dương Thiên Lôi cũng bước vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình, xuất hiện trước mặt Bách Lý Thiên Thiên đang cực kỳ hoảng hốt và lo sợ! - Đây là nơi nào? Thả ta ra ngoài mau! Ta muốn liều mạng với ngươi!
Bách Lý Thiên Thiên vừa thấy thân ảnh của Dương Thiên Lôi thì lập tức giống như ngựa điên lao về phía Dương Thiên Lôi.
Chỉ là, Dương Thiên Lôi vẫn đứng im ở đó không nhúc nhích, năng lượng của Bách Lý Thiên Thiên cư nhiên trực tiếp xuyên qua thân thể của hắn, vẻ mặt của Dương Thiên Lôi lại thoáng hiện lên kinh hỉ cường liệt, nhìn Bách Lý Thiên Thiên nói: - Tốt lắm, ha ha ha, thật là quá tốt! Cư nhiên không chết! Thế này chẳng phải là Tử Hàm muội muội các nàng…. Oa ha ha ha!
Dương Thiên Lôi nhất thời hưng phấn tới mức hoa tay múa chân, vô cùng sung sướng, còn Bách Lý Thiên Thiên thì lại khiếp sợ mở to mắt nhìn hắn, nhãn thần tràn ngập vẻ sợ hãi, phẫn nộ và cừu hận mãnh liệt, nàng kinh ngạc nhìn thân thể xích lõa của chính mình, dường như không năng lượng của mình cư nhiên không thể tạo thành bất kỳ thương tổn nào cho Dương Thiên Lôi. Nàng hoàn toàn không rõ đây là vì sao! - Ngu ngốc, sau này ngươi cứ ngoan ngoãn ở trong này đi! Hảo hảo nhớ lại những hành vi sai quấy của mình trước kia, ân, đương nhiên, nếu lúc nào ta cần thì phải thể hiện cho tốt, tích cực cải tạo… chỉ cần ngươi có thể thật sự lĩnh ngộ, khiến cho ta vui vẻ thì nói không chừng ta sẽ phóng tay, tha cho ngươi một con đường sống!