Ngồi xếp bằng trên giường, sau khi xem lướt qua một lần "Quy tắc chung của Trảm Không Kiếm Phái", Dương Thiên Lôi liền tiến nhập trạng thái tu luyện.
…
Khác với Dương Thiên Lôi và Sở Hương Hương đang ở nơi thanh lãnh như Thiên Đan Phong, lúc này Lôi Hoành lại đang chìm đắm trong niềm vui sướng thật lớn. Nhìn đám huynh đệ tỷ muội tu vi so với mình cao hơn rất nhiều vậy mà đều đến đây bái phỏng chúc mừng, một người vốn cực kỳ ham hư vinh như hắn trở nên cực kỳ vui vẻ. Nhất là các sư huynh, sư tử này còn đưa cho hắn các vật phẩm quý giá như pháp y, pháp khí, đan dược… Càng khiến hắn hưng phấn dị thường.
"Đệ tử thân truyền của Thái thượng trưởng lão Tiêu Như Mộng, chỉ bằng thân phận này, một tên trợ thủ nho nhỏ như Dương Thiên Lôi dựa vào cái gì mà đấu với ta? Trước đây ta ẩn nhẫn không phát là bởi vì hôm nay có được sư phụ nổi tiếng như Tiêu Như Mộng toàn lực bồi dưỡng, tiên đan, pháp khí có thể lấy dùng tùy ý. Cảnh giới Tiên Thiên đối với ta mà nói, giống như là đồ vật trong túi. Đến lúc đó, ta sẽ trở thành đệ tử chân truyền, giết ngươi như giết một con gà mà thôi. Hừ! Dám đấu với lão tử, ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết. Còn có Trương Tử Hàm, ta sẽ khiến nàng hối hận vì lựa chọn của mình. Ta không chỉ chiếm lấy thân thể của nàng, còn chiếm cả trái tim nàng. Tới lúc đó sẽ hung hăng chà đạp nàng. Ha ha ha…"
Trong lòng Lôi Hoành điên cuồng cười lớn. Những phiền muộn trong lòng trước đây biến mất không còn dấu vết. Nhìn đống lễ vật chất cao như núi, lòng tin của hắn lại lần nữa tăng thêm vô hạn.
Đệ tử thân truyền của Thái thượng trưởng lão Tiêu Như Mộng, chỉ bằng thân phận này liền khiến hắn một bước lên trời. Tuy rằng hắn chỉ là Tinh Giả Hậu Thiên cấp sáu đỉnh phong, nhưng trước mắt hắn là cả một con đường dát vàng, không phải con đường dát vàng của Sở Hương Hương.
Mặc dù Trương Tử Hàm, Mộc Tử Vi cũng được Thái thượng trưởng lão nhìn trúng, nhưng lại không nhất định có thể trở thành đệ tử thân truyền, chỉ có thể trở thành đệ tử ngoại môn mà thôi. Đệ tử thân truyền có điều kiện tuyệt đối vượt xa tưởng tượng.
Lôi Hoành cảm ngộ được lực lượng thuộc tính Lôi, tại cảnh giới Hậu Thiên, ưu thế không rõ ràng, nhưng một khi hắn bước vào Tiên Thiên, chiến lực có được so với bất kỳ thuộc tính đồng cấp nào đều cao hơn, thậm chí còn là ác mộng của các tu luyện giả cấp cao hơn.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Tiêu Như Mộng nhận hắn làm đệ tử thân truyền.
"Đáng tiếc hắn đã tới Thiên Đan Phong, không biết có thể tham gia buổi truyền đạo của Thái Thượng trưởng lão Âu Dương Minh hay không? Nếu như hắn tham gia, ta có thể hung hăng làm nhục hắn một phen. Thoát ly võ đạo, trở thành trợ thủ luyện đan của Sở Hương Hương, quả thực là một tên phế vật, có tư cách gì đấu với ta? "
Lôi Hoành đắc ý kiêu ngạo nghĩ, rất thỏa mãn mà nhìn thoáng qua biệt viện thật lớn hoàn toàn thuộc về mình. Biệt viện lớn gấp mười, gấp trăm lần biệt viện của các đệ tử mới tấn cấp khác, khiến trong lòng hắn vô cùng đắc chí.
- Bách thảo đan, nhiều bách thảo đan như vậy! Bất cứ một viên nào tại thế giới bên ngoài đều là báu vật vô giá. Nghe đồn khi Dương Hồng Toàn lập được quân công thật lớn mới được Dương lão tưởng thưởng một viên bách thảo đan. Không nghĩ tới tại Trảm Không Kiếm Phái lại chỉ là một vật tầm thường. Dưới sự tương trợ của trên trăm viên bách thảo đan mà các sư huynh, sư tỷ cho ta, tu vi của ta nhất định sẽ có tiến triển thật nhanh. - Thiên Tằm Pháp Y, Hàng Ma Kiếm pháp, cứ mười đệ tử nhập môn mới được phát một bộ, tuy rằng cũng là thứ tốt, nhưng so với những thứ mà các sư huynh, sư tỷ đưa ta đều chỉ là thứ rác rưởi. Hừ!
Lôi Hoành trực tiếp ném Thiên Tằm Pháp Y và Hàng Ma Kiếm pháp mà Dương Thiên Lôi coi là trân bảo qua một bên, rồi nuốt một viên bách thảo đan, ngồi khoanh chân trên giường bắt đầu tu luyện. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Tuy rằng mỗi một vật ở đây đều là báu vật vô giá tại thế tục bên ngoài, nhưng lúc này ngoại trừ bách thảo đan, những thứ khác đối với Lôi Hoành vốn tâm cao khí ngạo mà nói đều không đáng để vào mắt. Bởi vì hắn rõ ràng, ngày mai khi chính thức nhập môn, hắn tất nhiên sẽ thu được càng nhiều lễ vật của các đại nhân vật, tuyệt đối hơn xa so với nhưng lễ vật mà các sư huynh, sư tỷ đến nịnh bợ mình này.
…
Sáng sớm ngày thứ hai, Dương Thiên Lôi và Sở Hương Hương liền chạy tới đại điện duy nhất trên Thiên Đan Phong, "Điện Vạn Đan", chính thức bái nhập làm môn hạ của Đan Thanh Dương, trở thành đệ tử thân truyền của lão.
Toàn bộ mười đại cao thủ Tiên Thiên và các đệ tử bình thường của Thiên Đan Phong đều tham gia nghi thức. Bất quá tất cả mọi người cộng lại cũng chỉ vẻn vẹn có hơn một trăm người. Đừng nói so với các chủ phong, ngay cả ba mươi sáu sơn phong khác, nhân số đều lớn hơn Thiên Đan Phong gấp trăm lần.
Hơn nữa, khác với các sơn phong khác là, chỉ cần là đệ tử có tiền đồ, hoặc nhiều hoặc ít sẽ có được một chút quà tặng, nhưng Dương Thiên Lôi và Sở Hương Hương lại không thu được bất cứ lễ vật gì.
Mười đại cao thủ Tiên Thiên cấp bảy cảnh giới "Thiên Trung trung đan" trấn thủ Thiên Đan Phong cũng không phải là cao thủ cấp bảy bình thường. Bọn họ đều là thế hệ kinh tài tuyệt diễm của Trảm Không Kiếm Phái, cũng đã chạm đến lĩnh ngộ về Tiên Thiên cấp tám "Nê hoàn Thượng Đan", chỉ cần rèn luyện viên mãn huyệt Thiên Trung Kim Đan, lại tích lũy đầy đủ linh khí thiên địa, liền có thể một lần thành công đột phá, trở thành Thái Thượng trưởng lão của Trảm Không Kiếm Phái.
Đừng nói Dương Thiên Lôi cùng Sở Hương Hương, ngày cả Đan Thanh Dương bọn họ cũng chưa từng phải nịnh bợ.
Mà đám người Ngụy Nhạc, nói trắng ra chính là thân phân nộ bộc, vô luận là tu luyện hay tiền đồ đều đã được định trước, không còn bất luận hi vọng phát triển gì. Những người này căn bản cũng không cần phải nịnh bợ.
Nói trắng ra là, toàn bộ Thiên Đan Phong kỳ thực cũng chỉ có Đan Thanh Dương và hai người bọn họ rốt cục mới là thành viên chính thức.
- Tuy rằng các ngươi bái nhập làm môn hạ của vi sư, nhưng vi sư vẫn sẽ dựa theo quy định của môn phái mà làm việc. Đệ tử mới nhập môn, tháng thứ nhất, mỗi người được ban ba viên bách thảo đan, những tháng về sau, muốn có được bách thảo đan, ngươi phải đổi bằng điểm cống hiến cho môn phái. Bách thảo đan là linh dược cơ bản nhất của tu luyện giả. Toàn bộ Thiên Đan Phong đều biết mười vạn đề tử, một tháng cả môn phái tiêu hao hết mấy trăm vạn, thậm chí hơn một nghìn vạn viên. Mặc dù vi sư chưởng quản toàn bộ đan dược của môn phái, nhưng cũng sẽ không có chiếu cố đặc thù gì đối với các ngươi.
Sau khi nghi thức nhập môn hoàn thành, Đan Thanh Dương liền nói với hai người.
Tối qua Dương Thiên Lôi và Sở Hương Hương đã xem qua "Quy tắc chung của Trảm Không Kiếm Phái", điểm cống hiến cho môn phái kỳ thực cũng tương đương với tiền tài trong thế tục.