Sau khi tốt nghiệp một trường đại học bình thường, cô liền dọn ra ngoài sống tự lập, rồi có một công việc ổn định như bao người. Cuộc sống của Từ Hoa Sênh rất đơn giản, cô không có nhiều bạn, mỗi khi đi làm xong là về thẳng nhà, ăn cơm rồi đi ngủ. Mỗi ngày cứ thế lặp đi lặp lại.
" Tít tít tít " chuông báo thức reo lên, Từ Hoa Sênh mở mắt thức dậy, cô đi vào nhà tắm thay đồ, rồi đánh răng rửa mặt. Sau khi thay đồ xong, cô xuống dưới bếp, pha một li cà phê và lấy vài mẩu bánh mì ăn lót dạ. Đối với mọi người trong công ty, Từ Hải Sênh khá mờ nhạt, vì cô ít khi tiếp xúc với mọi người, làm cái gì cũng một mình và cách ăn mặc cũng quá là đơn giản, một cái áo phông và quần Jean bó. Đối với riêng cô, cô ghét mặc váy, nó rất phiền a, cô chỉ thích rộng rãi và thoải mái thôi a. Mái tóc màu hạt dẻ dài tới lưng được cô buộc gọn lại, sau khi ăn sáng xong, Từ Hoa Sênh đi ra cửa mang giày vào rồi đi đến trạm xe buýt đến công ty. Sở dĩ đi xe buýt là do công ty khá xa nhà, với lại tiền thuê nhà trên đó rất mắc, cô không đủ kinh phí để thuê a.
Cô bước lên xe buýt, ngồi ngay ngắn tại chỗ của mình, rồi nhắm mắt tịnh dưỡng.
Xe dừng đến trạm cuối cô mới mở mắt rồi đi xuống, đi đến đại sảnh công ty, mọi người tấp nập bận rộn đi qua đi lại, nhưng hôm nay có vẻ đông hơn mọi người, Từ Hoa Sênh khó hiểu nhưng cũng không để tâm tiến đến phòng làm việc của mình.
" Chào mọi người " Giọng cô thỏ thẻ.
Cô đi lại bàn làm việc của mình rồi ngồi xuống, chuẩn bị làm việc thì nghe mấy cô cùng tổ xì xầm.
" Này, hôm nay có một cổ đông lớn đến công ty ta đó "
" Thật sao? Nghe đâu là xã hội đen mà? "
" Ai mà quan tâm chứ! Rất đẹp trai đó a, ôi trời ơi "
Từ Hoa Sênh rốt cuộc cũng đoán ra năm mười phần vì sao hôm nay ai cũng bận rộn, là vì để lấy lòng vị cổ đông kia a, không biết mặt mũi anh ta thế nào nhỉ?
" Cô Từ Hoa Sênh đâu? " Giọng của trưởng phòng hô to.
Từ Hoa Sênh thì khó hiểu, nhưng cô cũng đi theo trưởng phòng ra ngoài, hai người đi đến phòng thu hoạch thò trưởng phòng lại nói.
" Cô Hoa Sênh, cô ở đây in giấy cho tôi, làm xong thì có thể đi, được chứ? " Trưởng phòng Vũ nhìn cô chằm chằm, không cho cô thở một phút.
" Được, được, tôi sẽ làm xong ngay " Từ Hoa Sênh gật đầu, tay cầm đống văn kiện chuẩn bị đưa lên máy in.
Vị trưởng phòng bỏ ra ngoài, cô cầm đông giấy nhét vào rồi ấn lên dòng chữ trên máy in. Cô in ra thành nhiều bản rồi sắp chúng lại ngay ngắn, rồi rời khỏi phòng, Từ Hoa Sênh xuống dưới sảnh cùng các nhân viên để đón vị cổ đông hùng mạnh, thảm đỏ trải dài từ trong cho đến ngoài cửa, nhìn có thể biết vị này rất có quyền thế.
Chiếc xe hơi màu đen bóng dừng lại, một tên vệ sĩ bước xuống mở cửa xe ra, người cúi xuống rất cung kính. Ánh mắt của Từ Hoa Sênh có chút ái mộ nhìn chằm chằm vào cửa xe, muốn xem gương mặt của anh ta như thế nào.
Người đàn ông từ trong xe bước ra, bộ tây trang thẳng tắp, được may tỉ mĩ, đôi giày da bóng loáng đắt tiền, mái tóc màu trắng khói được vuốt gọn, khuôn mặt đẹp như tạc tượng, mắt phượng hẹp liếc nhìn xung quanh, cả toàn thân đều toát ra hơi thở vương giả, và sang trọng. Khuôn mặt Từ Hoa Sênh có chút ngạc nhiên, anh ta thực sự đẹp trai, nhìn còn trẻ như vậy đã là cổ đông lớn nhất của công ty này rồi.
Chủ tịch của tập đoàn chạy ra đón tiếp anh ta nồng nhiệt, sợ làm anh ta phật ý, Từ Hoa Sênh cúi đầu chào rồi ngước lên, vị chủ tịch vui vẻ mở lời.
" Khắc tiên sinh, mời đi lối này " vị chủ tịch kia cười lấy lòng.
Hắn ta không nói, chỉ thuận đi theo sự chỉ dẫn. Sau khi hắn đi khuất, mọi người trong đại sảnh bắt đầu ầm ỉ lên.
" Thấy, thấy anh ấy chứ? "
" đẹp trai, quá đẹp trai, phong cách anh ấy nhìn và thở khiến tim tôi ngừng đập "
Từ Hoa Sênh cũng phải cảm thán, anh ta thật sự quá nổi bật. Nhưng mà đó không phải việc của cô a, cô phải nhanh chóng đi về và ghé tiệm sách a, Từ Hoa Sênh đi lên phòng làm việc, choàng áo khoác vào người rồi bỏ điện thoại vào túi xách, cô xoay người lại tiến ra cửa, cô mới bước chân ra khỏi cửa liền bị vật gì đụng trúng khiến cô ngã xuống, tưởng sẽ dập mặt nhưng tại sao lại êm thế này, còn có mùi thơm của nước hoa, môi có cái gì đó mềm mềm, Từ Hoa Sênh mở mắt liền thấy mình đang nằm lên người đàn ông kia, cô giật mình ngồi dậy, lúng túng cúi đầu mà xin lỗi.
" Xin lỗi, xin lỗi, tôi thành thật xin lỗi, tôi không cố ý đâu, xin lỗi " Từ Hoa Sênh lo sợ, cô vừa đụng trúng khách quý của công ty đó a.
" Không sao " Giọng nói mang theo chút khàn khàn.
Từ Hoa Sênh ngước mặt lên, cúi đầu rồi vội vã chạy đi, không dám nhìn lại . Khắc Xuyễn Hiên nhìn bóng dáng nhỏ nhắn của cô chạy trốn, cứ như một con thỏ nhỏ, khiến hắn có chút buồn cười, sực nhớ lại lúc nãy đã hôn trúng con thỏ nhỏ kia, môi vẫn còn cảm giác mềm mềm. Hắn nhìn xuống chân mình có thẻ nhân viên, liền nhặt lên nhìn.
" Từ Hoa Sênh sao? "
" Lão đại, ngài có sao không, lúc nãy chúng tôi thấy có người ngã vào người ngài " Một đám người mặc áo đen chạy đến.
Khắc Xuyễn Hiên lắc đầu, môi nở một nụ cười nhạt rồi xoay người đi, trong lòng thầm nói.
" Môi cô ấy có mùi đào ".
Lúc đó, Từ Hoa Sênh và Khắc Xuyễn Hiên vẫn chưa biết mình sắp rơi vào lưới tình của nhau.