Hướng Dẫn Chăn Dắt Thiên Địch

Chương 99: Bắt chước thú nhân

"Điện hạ, tiểu vương tử quá chậm lớn, chuyện này vô cùng đáng lo ngại, cậu ấy..." Dean đau lòng nhìn tiểu vương tử. Sinh ra quá tí hon đã đành, giá mà lớn nhanh thì còn bắt kịp các thú nhân khác, nếu tiểu vương tử có hình thể cao to, vậy thì dù cho là một con chuột đồng cũng sẽ dễ dàng gặm nát được rắn, đè ép lão hổ.

Ấy thế mà... Đứa nhỏ này ở thời kỳ đáng lẽ phải phát triển nhanh nhất lại không chịu lớn gì cả!

Dựa theo các hạng mục dữ liệu đo lường, tiểu vương tử... E là cả đời cũng không cao lên được.

Vẻ mặt hắn càng khó coi hơn: "Chất kích thích tuy giúp hình thể phát triển, nhưng vẫn ảnh hưởng không tốt tới cơ thể người, hình người của tiểu vương tử lại phát dục bình thường, không thể dễ dàng sử dụng được..."

Tiểu chuột đồng được Edgar nâng trên lòng bàn tay. Vì sợ làm tổn thương tới nó, động tác của Edgar có hơi cứng ngắc, thậm chí ngứa ngáy cả người – con trai mình bé xíu xịu xìu xiu, hắn cảm giác như chỉ cần hơi dùng sức một chút sẽ đè bẹp nó mất.

Dáng dấp ấy rơi vào mắt Dean lại thành Edgar không chấp nhận nổi sự thật này, khiến hắn càng lo lắng hơn.

May mà Edgar nhanh chóng phản ứng lại, nói với Dean: "Không sao, thú nhân bây giờ dù ở chiến trường cũng chưa chắc muốn lộ thú hình để chiến đấu, thú hình to nhỏ thế nào chưa đủ để phán xét thành tựu một người, đây là con trai ta, ta tin tưởng những phương diện khác nó nhất định không thua kém bất kỳ ai."

Edgar tuyên bố rất dõng dạc, nói xong còn nhìn tiểu chuột đồng đầy trìu mền. Tiểu chuột đồng nhún nhún trên bàn tay hắn thấy thực phiền, dứt khoát dọc theo cánh tay hắn trèo lên, thành ra Edgar cứng đờ chẳng dám cử động, chỉ sợ lỡ cái lại làm con trai rơi xuống đất.

Có điều, vẫn không quên tỏ vẻ: "Con trai của Edgar ta, tự ta sẽ có cách che chở nó cả đời."

Dean cảm động, rắn nhỏ nhìn bộ dáng của cha, hơi suy tư.

Mỗi lần nó bò lên người mẫu phụ, cha mẹ đều đông đá, trước kia không hiểu là tại sao, ai dè giờ em trai trẻo lên người cha cha cũng cứng đờ...

Cho nên, bọn họ thực ra không quen với thú hình của con cái sao?

Rắn nhỏ trèo lên đùi Edgar, vẫy vẫy đuôi với tiểu chuột đồng.

Bọn chúng đã chơi rất nhiều ngày, sớm có cách giao lưu riêng, tiểu chuột đồng nhìn thấy động tác này của tiểu xà, lập tức bò xuống, bắt đầu truy đuổi ca ca.

Tiểu chuột đồng leo xuống xong, Edgar mới dám thở phào một hơi, nói với Dean: "Tiểu Bối là con trai ta, thân thể rất đặc thù, chuyện này ngươi tuyệt đối không được để lộ ra ngoài, còn chuyện sau này nó sẽ trải qua những gì... nó vẫn sẽ mãi là bảo bối của chúng ta."

Dean nhìn bóng dáng tiểu chuột đồng đuổi rắn nhỏ chạy khắp nơi, còn trèo lên lứng rắn diễu võ dương oai, gật đầu thở ra nhẹ nhõm. Dù cho có là đột biến gen đi chăng nữa, chỉ cần có người thân ở bên thì nhất định vẫn sẽ sống rất tốt.

Edgar và Dean nói chuyện một phen xong mới mang hai đứa bé trở lại, sau đó đem kết quả báo lại cho Thư Thư.

Thư Thư chẳng thèm bận tâm, họ chuột đồng lớn có bấy nhiêu thôi, cậu to bằng nắm tay đã là lợi hại lắm rồi đó, con trai lớn bằng chừng ấy không phải rất bình thường sao?

Còn chuyện không giỏi chiến đấu... Đang yên đang lành lại đi choảng nhau làm cái gì a?

Cậu khổ cực tu luyện như vậy để biến thành là để làm gì? Còn không phải vì nhân loại không có hở chút là động chân động tay, còn ăn thịt lẫn nhau sao?

Đế quốc Thú Nhân tiến vào thời đại làm chủ vũ trụ, khoa học kỹ thuật mới là lĩnh vực cần đầu tư phát triển, á thú nhân cũng không hóa thú được, không phải vẫn kiếm được nhiều tiền hơn cả thú nhân đó thôi?

Con trai cậu chỉ cần học cho giỏi sau này tìm một công việc tốt, đây mới là cuộc sống bình dị a!

Đối với một Thư Thư luôn ngóng trông được trở thành một phần của thế giới loài người mà nói, cậu chỉ có một yêu cầu nho nhỏ: "Nếu nó xuất sắc được như Meillet, vậy thì còn gì phải lo lắng nữa?"

"Ta cũng nghĩ vậy." Edgar nói: "Có điều còn một vấn đề, đó là tiểu bối không có thú châu, giống á thú nhân vậy, không chừng lại giống em có thể nhận thú châu hình thành tử cung, nếu vậy, chúng ta có thể nói với người ngoài rằng nó là á thú nhân chăng?"

Thư Thư và tiểu Bối đều hóa thú được, lại trời sinh giống á thú nhân không có thú châu, càng khiến hắn không biết nên phân biệt giới tính kiểu gì đây.

Là thú nhân? Kỳ thực không phải. Là á thú nhân? Rõ ràng biến hình được mà.

Nghe Edgar hỏi như vậy, Thư Thư cũng xoắn xuýt: "Nhưng nói tiểu bối là á thú nhân, lỡ sau này nó thích á thú nhân thì phải làm sao?"

"Không hề gì, hiện tại ở đế quốc, quan hệ đồng giới cũng không phải chuyện to tát." Edgar nói thẳng, tuy không ủng hộ, nhưng vì con cái vẫn nên tính toán chu toàn.

"Nói cách khác, tiểu bối là thú nhân, không cần lo lắng nó thích một thú nhân khác sẽ bị gièm pha?" Thư Thư tò mò hỏi.

"Đương nhiên." Edgar gật đầu.

Nghe được đáp án này, Thư Thư ra quyết định: "Nếu đã vậy, cứ nói với bên ngoài tiểu bối là thú nhân đi." Cậu tính rồi, tuy con trai thoạt nhìn yếu ớt nhưng linh lực trong cơ thể lại dồi dào, khí lực mạnh, sau này muốn hạ gục thú nhân khác không phải vấn đề, cho nên làm thú nhân vẫn hơn, sau này tìm việc làm cũng có thêm nhiều cơ hội.

So sánh các mặt thì thú nhân vẫn tự do hơn cả.

Thư Thư đã quyết định, Edgar sẽ không phản đối, đem bàn bạc với Chris và Ian về chuyện này.

Vì vậy, khi hoàng thất phát thông báo, ngoài việc vợ chồng Hoàng thái tử đang giúp đỡ nhóm đọa thú trên đọa thú tinh cầu phục hồi thú hạch ra, còn nhắc tới một chuyện – gia đình hai người mới đón thành viên mới, một tiểu thú nhân đáng yêu vừa phá vỏ!

"..." Người trên internet đọc thông báo xong, trăm người như một, cạn lời.

Đúng là gặp quỷ mà, chuyện này rốt cuộc là sao? Hoàng thái tử và Thái tử phi mới kết hôn được bao lâu a, đứa bé thứ hai đã thoát xác?

Rốt cuộc Thái tử phi sinh kiểu gì a?

"Á thú nhân hình chuột dễ đậu thai, chu kỳ sinh con cũng ngắn, nhưng không tới mức độ này đâu..."

"Hoàng thái tử sao vậy? Sao có thể khiến bạn đời mình mau mang thai thế! Ôi, thật hâm mộ!"

"Gato gato gato! Ta kết hôn đã 10 năm rồi còn chưa có lấy một đứa!"

"Cầu Thái tử phi chia sẻ bí kíp mang thai, nếu mang thai chỉ cần một tháng không ảnh hưởng tới công tác, ta tình nguyện mang thai một đứa."

...

Trên mạng nhao nhao như ong vỡ tổ, nhất thời ngay cả tin tức đọa thú trên đọa thú tinh cầu đang khôi phục nhanh chóng, Hoàng thái tử phục hồi thú hạch cũng không thể bì được với đứa bé thứ hai mới mở mắt chào đời này.

Cho tới nay hoàng thất mỗi đời chỉ một, lần này có tới hai đứa, không biết có xảy ra tranh ngôi đoạt vị hay không, ngẫm lại thật hưng phấn a!

Đáng tiếc là hoàng thất rất kín tiếng về vị tiểu vương tử thứ hai này, ngoài một tấm hình chụp gò má trẻ con ra thì không phát thêm tin tức gì, ngược lại đại vương tử thì thỉnh thoảng lại có ảnh được đăng lên.

"Hoàng thất đây là tính để đại vương tử thừa kế ngôi vị? Còn tiểu vương tử có lẽ chỉ cần sống thật vui vẻ là được, cho nên mới giấu tin kỹ như thế chứ."

"Cách nhau có mấy tháng, chỉ vì sinh chậm thì không có tư cách lên ngôi sao? Thương cho tiểu vương tử."

"Đọa thú tình cầu quá xa xôi, nếu không đã có thể chụp được vài tấm của tiểu vương tử rồi."

"Đại vương tử đáng yêu quá, thật muốn nhìn xem tiểu vương tử có phải cũng đáng yêu như vậy không a!"

...

Dân tình trên mạng đang phiền muộn cực kỳ, bởi thông tin vãng lại từ đọa thú tinh cầu tới quá chậm, còn có nhiều người kiến nghị nên cho xây dựng nhiều trạm thông tin đưa đọa thú tinh cầu hòa mạng tổng bộ.

Đương nhiên, ý kiến này đã bị bác bỏ ngay lập tức.

Đọa thú tinh cầu còn xa xôi hơn cả Thiêm tư, muốn hòa mạng phải hao phí vô số tiền bạc của cải, dù đế quốc có thừa tiền cỡ nào cũng không đi làm chuyện ngu ngốc này được.

Huống chi, hiện tại đọa thú tinh cầu đã trở thành tinh cầu tư nhân rồi.

Hoàng đế Chris nhận được tin nhắn từ Edgar đã mua đứt tinh cầu này.

Chris làm vậy là vì cảm thấy nơi đây mang chút kỷ niệm đáng nhớ, xét thấy hoàng thất nhiều tiền quá lại không có chỗ tiêu, phe đế quốc hoàn toàn không nghi ngờ lý do này, bởi đọa thú tinh cầu vừa không có cư dân thường trú hay cơ quan đơn vị giao nhận thuận lợi nào, cho nên thủ tục xét duyệt rất nhanh đã thông qua.

Hoàng thất mới ngu ngốc làm sao a... Bọn họ đã sớm kiểm tra tới lui mấy lần đọa thú tinh cầu, căn bản không có lấy một miếng tài nguyên, một viên tinh cầu như vậy còn dùng cái giá đó để mua lại, hoàng thất đầu óc không vấn đề gì chứ?

Có điều, kể ra cũng là lẽ thường... Lúc trước Hoàng thái tử gặp được Thái tử phi ở Thiêm tư, sau đó hoàng thất tận lực kiến thiết lại nơi ấy, giờ cũng xem như là phồn hoa... Lại nói, nếu Hoàng thái tử và Thái tử, cộng thêm hai vị tiểu vương tử bị bỏ lại tinh cầu xa xôi bị xem là vô bổ kia, hoàng thất liệu có khai phá hay mua lại, giảm bớt gánh nặng cho đế quốc chăng?

Chris mua lại đọa thú tinh cầu xong, ngược lại rất vui vẻ.

Edgar đã nói qua, trên đọa thú tinh cầu có nhiều tài nguyên quý giá, còn có linh thạch, quả là chỗ tốt để làm ăn!

"Chris, tiểu bối đáng yêu quá!" Ian vừa thấy Chris xong việc trở về, nói.

"Ừm." Chris tán thành, tôn tử hắn đứa nào cũng đáng yêu, nếu có cơ hội, hắn rất muốn đưa nó đi khắp nơi thăm thú một lượt.

"Nhỏ như vậy, có thể bỏ túi mang đi... Chris, em muốn tới đọa thú tinh cầu thăm tụi nhỏ!" Ian nói, y đã có hai tôn tử, đều không gặp được, thật đau lòng mà.

"Chúng ta giờ chưa thể đi được, nhưng em yên tâm, hai đứa bé sẽ về trong vòng tay chúng ta sớm thôi." Chris đáp.

Ian nghi hoặc nhìn sang, lại thấy vẻ cao thâm khó dò của hắn.

Edgar và Thư Thư cũng không biết vợ chồng Chris đã nhớ thương hai đứa bé tới trình độ ấy, bọn họ còn đang bận rộn với những công việc hàng ngày ở nơi xa, chỉ là Thư Thư xem xiếc thú... Không, xem đọa thú thao luyện, số lượng đọa thú ngày càng ít đi, bên cạnh đã xây dựng căn cứ mới, các thú nhân tùy thời biến thân sẽ ở bên này.

Lúc mới huấn luyện, Renault chỉ muốn bọn họ phát tiết tinh lực dư thừa, nhưng sau đó, hắn lại tính toán đường xa hơn.

Đọa thú đều nhận được đại ân từ Edgar, xử lý tốt, bọn họ sau này tuyệt đối có thể trở thành thuộc hạ trung thành nhất của Hoàng thái tử điện hạ.

Bây giờ dù là thời bình, hoàng thất không cần nuôi quá nhiều quân binh, nhưng quân chủ lực giỏi không phải càng được việc giúp hoàng thất hay sao?

Ý nghĩ đã thông, Renault lại tăng cường độ luyện tập, Edgar cũng bắt đầu tự mình huấn luyện những người này.

Thời gian cứ vậy trôi qua thật nhanh.