Hứa Tiên Chí

Chương 499: Nhật Thăng

Hứa Tiên cười xoa bóp gò má của nàng, nói:

- Ta mà đáp ứng, sẽ có người lẳng lặng thương tâm a.

Loại thời điểm này hắn mà đáp ứng thì nàng sẽ thuận theo ngay, bởi vì hắn ưa thích là được, nhưng phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Nhưng nói đến nói đi cũng vì niềm vui của hắn mà thôi.

Tiểu Thiến xấu hổ cúi đầu xuống, nói:

- Chỉ cần tướng công ưa thích, Tiểu Thiến thương tâm chút ít có là cái gì?

Hứa Tiên ôm lấy người của nàng, cúi đầu ngóng nhìn giai nhân trong ngực, vuốt ve gò má của nàng, nói:

- Nhưng mà ngươi thương tâm, tướng công làm sao ưa thích được đây?

Tay của hắn vân ve cổ trắng muốt của nàng, sau đó xuống ngực và đưa xuống thắt lưng. Nhẹ nhàng kéo đai ngọc một cái, quần áo lam nhạt tản ra, xuân quang xuất hiện.

Trong lỗ mũi của Tiểu Thiến xuất hiện một tiếng ân nho nhỏ nghe không rõ, đưa tay cỡi quần áo của Hứa Tiên, đặt tay lên ngực của hắn, cũng cảm giác quần áo trên người của mình đang ít đi, thẳng đến không khi không còn lại gì, cảm giác ánh mắt của hắn nhìn lên người của mình, lưu lại hào quang nóng bỏng.

Dường như Hứa Tiên cũng không vội tiến vào chính đề, mà tập trung tư tưởng nhìn ngắm thân thể mềm mại của nàng, giông như đang thưởng thức tác phẩm nghệ thuật vậy, cảm giác da thịt trong suốt hiện hồng, vô cùng xinh đẹp. Mà thân hình của nàng giống như nước chảy, mang theo đường cong nhu hòa, không có chỗ nào mang theo tỳ vết, hoàn mỹ vô khuyết, tay của hắn nhịn không được vuốt ve đường cong, sau đó đưa tay lên bờ vai, lại đặt xuống bộ ngực nhô cao của nàng, hạ xuống cái bụng bằng phẳng, thẳng tới khi tiến xuống đùi ngọc, nàng cũng lặng lẽ mở hai chân ra, mặc cho hắn đi thưởng ngoạn, đồng thời trong nội tâm của hai người cũng có lửa nóng hừng hực đang thiêu đốt.

Nhưng Hứa Tiên chỉ lướt qua rồi dừng lại, rút tay ra ngoài, ôm nàng vào ngực, nói tới chuyện xảy ra trên biển mấy ngày nay.

Tiểu Thiến hơi quái lạ, nhưng nghe hắn nói chuyện, tự nhiên phải chăm chú lắng nghe tuyệt đối, cho dù đang nói chuyện, nhưng tay của hắn chưa từng dừng lại, khẽ vuốt lưng nàng, cho dù không phải chỗ quan trọng, cũng làm cho nàng phân thần.

Tùy ý nói chuyện phiến, biến thành dỗ ngon dỗ ngọt với giai nhân, lọt vào trong tai của nàng, vui sướng như say rượu, chỉ cảm thấy giờ này khắc này, vì hắn mà chết cũng không có gì cả, không. Là hận không thể vì hắn mà chết, muốn đem cõi lòng của mình ra cho hắn hiểu được. Động tác trên tay của hắn chưa dừng lại lúc nào, trong bóng tối cô đơn nhiều ngày qua, nàng vô cùng khát vọng được vuốt ve như vậy, nhưng dần dần, cũng không hề có cảm giác thỏa mãn.

Bỗng nhiên Tiểu Thiến ngẩng đầu lên, dùng âm thanh vô cùng mềm mại đáng yêu nói:

- Tướng công!

Hứa Tiên hôn lên trán của nàng một cái, cười nói:

- Thiến nhi chẳng lẽ không có ý định chủ động hay sao?

Đùi ngọc liền chủ động quấn lấy lưng của hắn, cửa luôn mở rộng cho hắn tiến vào.

Hứa Tiên hít sâu một hơi, Tiểu Thiến ngay sau đó trong cơ thể có cảm giác khuây khỏa tản ra khắp toàn thân của mình, không khỏi ôm chặt lấy người của hắn, nàng mê say trong loại cảm giác này, không chỉ vì tình dục, mà giống như nghi thức cổ xưa.

Thời điểm Hứa Tiên vuốt ve thân thể của nàng, làm cho nàng trong mê mang hiểu rõ bản thân của mình đã có người sở hữu, cũng chỉ dùng thứ quý giá nhất của mình khiến cho hắn vui sướng nhất, những cái không cam lòng con chỗ tồn tại sao? Nàng cũng chờ mong làm cho hắn vui sướng, có thể sủng ái mình nhiều hơn gấp bội.

Bỗng nhiên một dòng điện yếu ớt đâm vào thân thể của nàng, mang tới cảm giác đau đớn thật lớn, làm cho nàng nhíu mày, thần trí thanh tỉnh, ngửa đầu thấy thần sắc thương tiếc của hắn, lập tức hiểu được "Đau khổ" trong lời Hứa Tiên vừa nói, dùng kiếp lôi tinh lọc thân thể là một chuyện vô cùng thống khổ, vì vậy hắn mới tốn hao rất nhiều tâm tư, trước ban cho nàng hân hoan thật lớn để triệt tiêu thống khổ này, ôn nhu như thế càng làm cho nàng say mê hắn.

Nhưng hắn sao có thể hiểu được, mặc dù thống khổ có lớn hơn nữa, cũng còn hơn hai tay trống vắng.

Hứa Tiên yêu thương hôn lên cánh môi mềm của nàng. Làm một trong những người chịu hại vì kiếp lôi, hắn tự nhiên biết khổ sở trong đó, thật sự là giống như cực hình, cho nên mới nghĩ ra biện pháp này.

Cũng giống như khi còn bé uống thuốc đắng phải cho thêm đường đậu, hoặc là hòa thêm thực vật vào trong thuốc, giảm thiếu một ít khổ sở cho nàng.

Mà điều hắn muốn làm cũng không chi như thế, càng muốn thanh trừ u oán tịch mịch mà chồng chất trong cuộc sống của nàng, để trong lòng nàng vui vẻ tràn đầy, toàn là hình bóng của mình, đến đề phòng bị ngoại ma xâm lấn khi độ kiếp. Đây cũng không phải là chuyện một đêm là có thể làm được. Nhưng hắn tin tưởng chỉ cần thời gian vài ngày là có thể làm được tất cả chuyện này. Cũng không phải là thủ đoạn của hắn tuyệt diệu cỡ nào, mà là nữ tử trong lòng thật sự là quá mức yêu mình.

Động tác của Hứa Tiên dần dần kịch liệt, điện lưu cũng càng phát ra mạnh mẽ. Tiếng rên rỉ rung động tâm hồn, cao vút vang lên ở trong động quật, tựa hồ bao hàm đau đớn cực lớn, lại tựa hồ có vui thích cực lớn.

Trong động quật sâu thẳm, thỉnh thoảng lại có một đạo kim sắc điện lưu kích động, có thể chiếu thấu toàn thân thể trong suốt của nàng.

Bàn tay to vuốt ve ngọc phong kia, đồng thời, kiếp lôi đã đang truyền lại. Đau đớn và vui thích đến từ cùng một chỗ, nhưng đối với nàng mà nói có thể cũng không phân biệt được. Chỉ là nhắm mắt lại, vô cùng khắc sâu thể hội dành cho những gì hắn dành cho nàng.

Thần sắc tiểu Thiến uể oải nằm ở trong lòng Hứa Tiên, khóe miệng lại nhếch lên mỉm cười, trên mặt thanh lệ tuyệt luân mang theo vẻ lười biếng sau cơn mưa gió vừa rồi.

Hứa Tiên đem nàng ôm chặt vào trong ngực, đem thân thể đó dính sát vào với nhau một chỗ, ôn nhu hỏi:

- Cảm giác thế nào?

Tiểu Thiến điều chỉnh một tư thế thoải mái, mới đáp:

- Cảm giác thần hồn thư thái, kiếp lôi này lại có chỗ tốt như vậy, bất quá uy lực cũng là không nhỏ, ta thực sợ không độ qua được thiên kiếp.

Hứa Tiên nói:

- Yên tâm đi, có ta ở đây, ngươi cứ ngủ một hồi đi!

Tiểu Thiến quay mặt qua chỗ khác, dùng thanh âm cực nhẹ nhàng nói:

- Tướng công còn muốn không?

Hứa Tiên bị lời này của nàng thiêu đốt trong lòng nóng lên, dục hỏa mới vừa rồi mất đi, lại có dấu hiệu bốc lên, vội vã đè xuống dục hỏa. Lại tiếp tục xuống phía dưới, cho dù nàng cố gắng chịu đựng thảo phạt, cũng chỉ là cố gắng nghênh hợp với bản thân, thiếu đi khoái ý giao hợp trong tình dục như mới vừa rồi, nhân tiện nói:

- Không thể chỉ thấy lợi trước mắt!

Tiểu Thiến biết tâm ý của hắn, cũng không chịu hắn kiềm chế:

- Tướng công cũng gọi Vân Yên muội muội đến nơi nào đây!

Nguyên bản không muốn đem lang quân rất khó mới gặp lại được chắp tay đưa cho người khác, những nghĩ chỉ cần để hắn vui mừng, chính mình chỉ là chịu khổ trong lòng có lớn cũng vẫn vui vẻ.

Hứa Tiên ồm ồm nói:

- Được, được, tướng công nhà ngươi còn không có đói khát đến mức độ này, đêm nay muốn ôm ngươi, xem ngươi đi vào giấc ngủ.

Tiểu Thiến khẽ "ưm" một tiếng, cảm thấy mỹ mãn nằm ở trong lòng hắn nhẹ nhàng ngủ thiếp đi. Trong lúc ngủ mơ mang theo một tia mỉm cười nhợt nhạt.

Trời đã sắp bình minh, Hứa Tiên mở mắt ra, thấy tiểu Thiến đang ngủ ngon ở trong lòng, dự định lặng lẽ đứng dậy, lại khiến tiểu Thiến kinh hãi tỉnh lại.

Một đêm nghỉ ngơi cũng khôi phục chút tinh thần, đặc biệt bộ dáng dung quang toả sáng kia để Hứa Tiên nhìn mà vui vẻ trong lòng. Một phen vành tai và tóc mai chạm vào nhau, da thịt thân cận câu dẫn ra rất nhiều ham muốn.

Hứa Tiên thiếu chút nữa nhịn không được lại làm một hồi, mới đưa nàng buông ra.

Khi đứng dậy, bỗng nhiên nhớ tới cùng thỏ tỷ muội ước định, liền đem chuyện này kể ra với tiểu Thiến.

Tiểu Thiến nhíu mày một cái: truyện được lấy tại Trà Truyện

- Dám ở sau lưng nói xấu ta như thế, còn muốn chạy trốn, trở về nhất định phải hảo hảo thu thập các nàng.

Hứa Tiên bất đắc dĩ nói:

- Tuy rằng là chuyện của ngươi, ta cũng không tiện nhúng tay quá mức, thế nhưng còn phải đừng quá mức bức bách các nàng, sinh ra kẽ hở không phải chuyện tốt, thủ hạ của ngươi một đám mèo mả gà đồng không hiểu nhân tình thế thái, còn chỉ có các nàng có thể cho ngươi làm bạn, để ta yên tâm một chút. Có ta ở đây, lẽ nào ngươi còn trông cậy vào các nàng đi giúp ngươi tranh đấu sao?

Tiểu Thiến không nghe theo nói:

- Ngay cả tiểu Thiến đều là của tướng công, còn có cái gì phân biệt ta với ngươi chứ? Tướng công muốn tiểu Thiến thế nào, cứ việc phân phó tốt, lẽ nào tiểu Thiến lại từ chối sao?

Nàng nhãn châu xoay động, trong lòng thầm nghĩ: bất quá tướng công che chở các nàng như vậy, chẳng lẽ là có tâm tư gì sao? Nghĩ đến Mị nương và Thải Nhân kia là xinh đẹp động lòng người, lại là tỷ muội song sinh hiếm có, ngay cả dung mạo cũng không kém chút nào, là nam tử thấy đều phải động tâm, ngay cả chính cô ta đều nghĩ cũng có hứng thú. Khi nhắc nhở các nàng tu luyện, cũng chưa từng có tâm tư đem các nàng trở thành món đồ chơi để đùa cợt.

Hứa Tiên sờ sờ gương mặt của tiểu Thiến, cười nói:

- Tiểu Thiến đáng yêu nhất!

Tiểu Thiến cười thần bí:

- Giao cho ta đi, ta nhất định sẽ hảo hảo đợi các nàng.

Chỉ cần thực thi thủ đoạn, nhất định đem các nàng dạy cho dễ bảo!

Khi trời còn chưa sáng, Kim Vạn Thành vội vàng đi Hứa phủ đề nghị Hứa Tiên rời bến, trong phủ để ra một người, chính là lưu thủ Bạch Phúc:

- Hứa quan nhân chúng ta sớm đã rời bến đi, thỉnh Kim lão gia tự đi lên Nhật Thăng Lâu chờ hắn.

Kim Vạn Thành kinh ngạc, nhưng lúc này tân khách đã yêu cầu, đã không thể rút lui có trật tự, chỉ có thể trở lại bờ sông, lệnh cho đại thuyền xuất phát.

Chắp tay đứng ở trên boong tàu nhìn lên bầu trời đêm, tràn đầy những vì tinh tú, chỉ mong hôm nay có thể xu cát tị hung, biến nguy thành an.

Phía sau mấy tân khách đến mời, hắn quay đầu lại liền lộ ra dáng tươi cười hồng hào. Bỏ đi hoài nghi trong lòng mọi người, thuyền lớn Kim gia nếu là thực sự trở lại, vậy không chỉ có là vấn đề hai thuyền hàng hóa. Mà là mở ra một cái thương lộ trên biển. Đó mới thực sự là tài nguyên cuồn cuộn, nào biết đâu rằng trong lòng Kim Vạn Thành đang bất an.

Lại một lần nữa đi tới cảng thuyền lớn năm xưa xuất phát, bờ biển vừa cùng xuất phát khi trước, đã chật ních đoàn người đông nghịt.

Rất nhiều thuyền viên thân thuộc chờ mong, vội vã chờ bọn họ xa cách đã lâu, thậm chí này đây đã là thân nhân trở lại biển rộng táng thân.

Đội ngũ múa long múa lân đã sớm chuẩn bị tốt, chuẩn bị chúc mừng một khắc đội ngủ kia trở về. Nhưng mà trong lòng mọi người đều tồn tại một tia hoài nghi, lúc này thực sẽ sẽ tới sao?

Kim Vạn Thành cùng đi với mấy quan viên trong triều, phía sau theo hơn mười vị đại phú thương tham cổ, khi bọn hắn đi qua đoàn người, ai nấy đều lên tiếng hỏi.

- Kim lão gia, thực sự là ngày hôm nay sao?

- A Tam hắn sẽ trở lại sao?

Kim Vạn Thành vẻ mặt tươi cười đáp:

- Sẽ trở lại, đều sẽ trở lại, ta đã nhận được tin tức chuẩn xác, thuyền lớn ngay hôm nay sẽ trở về cảng!

Mọi người hoan hô nhảy nhót một trận.

Xa xa Kim Thánh Kiệt và Kim Thánh Hào theo ở phía sau nhìn nhau, trong dáng tươi cười lộ ra một tia khổ sắc. Bởi vì nguyên nhân tin tức, các nơi ngân trang đều thở phào một hơi, đông đảo chủ nợ cũng không tới cửa bức bách. Ngược lại trở nên càng thêm khách khí so với trước đây. Thậm chí nguyên bản mấy vị đại nhân đối với bọn họ né tránh không gặp cũng đều tiếp thu lời mời đến tham gia nghi thức chào đón trở về này.

Nhìn Kim gia nguy cơ đã qua, nhưng các nàng hiểu rõ được. Đây đều là thành lập dưới tiền đề tin tức chuẩn xác, không phải nói cũng chỉ là sự yên lặng trước bão tố, một ngày tin tức không chuẩn xác, bộc phát ra uy lực, sẽ so với bất cứ thời gian nào đều phải lớn hơn nhiều, sẽ đem Kim gia trong nháy mắt sụp đổ.

Mà nơi duy nhất phát ra tin tức này của bọn họ, chỉ là đôi câu vài lời của Hứa Tiên, mà hiện tại hết lần này tới lần khác không biết Hứa Tiên ở nơi nào!

Trước Nhật Thăng Lâu, môn hộ mở rộng ra.

Kim Vạn Thành đem mọi người mời đến trong lâu, mỗi tầng leo lên cao, thẳng khi lên đến tầng cao nhất.

Kim Vạn Thành nguyên bản con mắt ảm đạm bỗng nhiên sáng ngời. Thấy Hứa Tiên dựa vào cửa sổ hướng ra biến sâu nhìn ra xa, mà tiểu Thanh cô nương duyên dáng yêu kiều đứng ở một bên.

Hộ vệ thất kinh hỏi:

- Các ngươi là làm thế nào tiến đến, biết đây là địa phương gì không?

Hắn chính là đầu mục hộ vệ, vì bảo hộ một đám quan to quý nhân, từ lúc trước tự mình dẫn người đem Nhật Thăng Lâu này kiểm tra qua một lần, đem toàn bộ tạp vụ đuổi ra, nhưng thấy được dung mạo của tiểu Thanh thì không khỏi ngây người.

Kim Vạn Thành bỏ qua mấy quan lại, bước nhanh tiến lên đây, cầm tay Hứa Tiên, hơi có chút kích động nói:

- Hiền chất!

Hứa Tiên có thể xuất hiện ở chỗ này, việc này đã thêm ba thành nắm chặt.

Vị quan dẫn đầu kia, vóc người to béo, để một chòm râu quai nón. Vì khí trời nóng bức, lại không phải trường hợp chính thức, cũng không mặc quan bào, chỉ mặc một thân y hàng ngày. Mấy quan viên khác đều hắn phía sau hắn, không dám cùng hắn...Đồng thời, hắn trả lời, phía người vô luận là quan hay thương đều lộ ra vẻ mặt tươi cười nịnh nọt.

Hắn vừa mới lên lầu, ánh mắt đã rơi vào trên người tiểu Thanh, cũng không động bước nữa, trên đời lại có nữ tử mỹ lệ như vậy, một đôi con ngươi xanh thẳm rõ ràng thanh lãnh, so với bất cứ nữ tử nào hắn từng gặp qua đều phải hồn xiêu phách lạc hơn.

Phía sau hắn mọi người đã chắn ở trên thang lầu, đều thăm dò nhìn xung quanh, thấy tiểu Thanh đều sửng sốt như hắn.

Tiểu Thanh vốn là cực mỹ lệ, thanh tuyền như núi, thanh lệ động nhân. Mà ở trên biển, sau khi cùng Hứa Tiên có quan hệ xác thịt, đánh tan một tia ngây ngô non nớt cuối cùng, lặng yên lột xác.