Hứa Tiên Chí

Chương 456: Phá Trận

Băng lưu cùng hỏa diễm cao thấp dây dưa với nhau. Bốn phương tám hướng áp xuống Hứa Tiên cùng Tiểu Thanh. Là lưỡi đao, là cự chùy, là bàn tay. Trong khoảng khắc, làm cho bọn họ cảm nhận được cái gì là cực nhiệt và cực hàn biến ảo luân phiên, cho dù là sắt thép cũng nát vụn trong nháy mắt.

Hứa Tiên đem Tiểu Thanh ôm vào trong ngực, toàn lực vận chuyển Thủy tinh áp chế thủy lưu chung quanh, nhưng vẫn cảm thấy thân thể vô cùng đau đớn.

Trong đáy biển sâu hình thành vòng nước xoáy khổng lồ, sinh ra một cổ hấp lực cực lớn, khẽ động một cái nước và lửa giao hòa, ánh sáng màu lam cùng ánh sáng màu đỏ luân chuyển, đáy biển âm u như có hoa cúc Ba Tư đang nở rộ, đem tất cả nước thôn phệ đi.

Hứa Tiên cùng Tiểu Thanh cũng không tự chủ được bị kéo vào trong vòng xoáy, càng tiến vào sâu bên trong, trên người đau đớn càng nhiều, cũng không có biện pháp thoát ra, trong nước xoáy, nó phá tan linh lực, cho dù là độn pháp cũng không có biện pháp thi triển.

Chỉ thấy ánh sáng đỏ tươi tản ra khắp nơi, da thịt của Tiểu Thanh có một vết thương, máu từ đó chảy ra ngoài.

Nếu như bị đưa tới trung tâm của vòng xoáy, chỉ cần trong nháy mắt là có thể quấy nát bọn họ rồi.

Loại trận pháp này cũng không có bao hàm kỳ môn bát giáp, cũng không cần hiểu được thiên cơ thuật số, nó chỉ ngang ngược muốn cắn nát người nào bị cuốn vào bên trong. Nhưng bởi vì loại trận pháp mượn thiên thời địa lợi này vô cùng khó phá được.

Chỉ có dùng lực phá lực. Không có gì đáng nói nữa.

Nhưng lực lượng của ai vượt qua được thiên địa đây?

Hứa Tiên nắm chặt Thanh Long Nháo Hải Kỳ, Thủy tinh vận chuyển tới mức tận cùng, phát ra tiếng gào thét im ắng.

Đại kỳ tung bay, thanh long cuồng vũ.

Ánh sáng màu tím lấp lánh dưới biển sâu, cuốn lấy hải lưu trong phạm vi mười dặm, một đạo khí lưu từ trong trung tâm của vòng xoáy lao ra làm cho đóa hoa cúc Ba Tư này rung rung.

Nước biển ở chung quanh cuồn cuộn quay cuồng vài lần, sóng biển cuồn cuộn.

Hứa Tiên vẫy đại kỳ mấy chục lần, đã cảm giác cánh tay nhức mỏi, linh lực tiêu hao cực nhanh. Nhưng đau đớn quanh thân đã tiêu trừ, bọn họ mượn cổ lực lượng này, dần dần thoát khỏi lực hút của vòng xoáy, tiếp tục lặn xuống dưới.

Rốt cục, Hứa Tiên cảm thấy toàn thân nhẹ hơn, thoát ra khỏi phạm vi trận pháp Diễm Lãng Ly Hợp Trận, ngửa đầu nhìn qua đóa hoa cuc Ba Tư đang nở rộ, bởi vì mất đi mục tiêu, cho nên lụi tàn. Hơi thở ra một ngụm, nếu không phải bởi vì trong tay có Thanh Long Nháo Hải Kỳ, lần này đúng là quá nguy hiểm rồi.

Tiểu Thanh hỏi:

- Ngao Ly đang ở phía dưới sao?

Nước ở nơi đây đã nóng hơn trước rồi.

Hứa Tiên gật gật đầu, nhìn qua bên dưới, Ngao Ly đang ở gần trong gang tấc, chỉ cần phá trận đoạt được Ngao Ly, chỉ cần một đạo độn phù là biến mất vô ảnh vô tung, tìm kiếm bọn họ trong chân trời góc biển. Lại mượn giả Ngao Hạo ở trong Long tộc ăn uống, thích làm gì thì làm, lại có tin tình báo, cũng xem như xả một ngụm ác khí. Nghe nói bảo tàng trong Long cung nhiều vô số. Còn phải đào ra mới được.

Trong nham thạch nóng chảy cuồn cuộn phun lên, một cổ cổ khí tức ẩn nấp đang rình mò.

...

Liệt Hỏa Hạp chấn động đã sớm kinh động người trong Thủy Tinh cung, Long Vương Ngao Nghiễm mang theo đám thuộc hạ đi tới bên ngoài hạp cốc, nhìn thấy hào quang ở giữa vòng xoáy.

Một đại tướng cao hơn một trượng nói:

- Chúa công, không biết là người phương nào xông vào trong trận pháp, cần mạt tướng xuống dưới bắt giữ hay không?

Khi hắn nói chuyện, trong miệng lộ răng nanh san sát như rừng.

Thời điểm trận pháp này vận hành, tuyệt đối là lục thân không nhận, thôn phệ hủy diệt tất ca, hắn lại dám tự thân đi xuống dưới tìm tòi, có thể thấy được pháp lực của hắn mạnh ra sao. Đương nhiên, cũng bởi vì bản thân hắn là dân Thủy tộc, ở trong nước đương nhiên linh hoạt hơn so với nhân loại rồi

- Sa tướng quân, trận pháp này một khi vận hành, cho dù ngươi có tu vi Địa Tiên cũng không thoát được, bởi vì chúng ta là dân Thủy tộc cho nên linh hoạt hơn nhiều, quen thuộc đặc tính của trận pháp, cũng có chút hiểm ác. Bọn họ chỉ có thể bị quấy thành cặn bã, ha ha ha ha!

Âm thanh ầm ầm cuồn cuộn vang lên khắp đáy biển, trong âm thanh có một đại tướng bước ra. Sa tướng quân đã có thân hình cao lớn, nhưng người nói chuyện với hắn lại cao hơn vài lần.

Những dân Thủy tộc chung quanh cũng nhao nhao tránh đường cho hắn, hô:

- Kình tướng quân!

Sa tướng quân sụt sịt cái mũi nhưng không phản bác. Hào quang từ trận pháp lúc này cũng từ từ giảm bớt, không biết người trong đó còn sống hay đã chết.

Ngao Nghiễm vẫn trầm ngâm.

Kình tướng quân khuất thân nói:

- Chúa công, chúng ta cũng không cần tiến vào bên trong, bởi vì cho dù tránh được trận pháp, nếu có người nào đi ra, đánh chết hắn là được rồi. Nếu như tiếp tục tiềm tung, cũng không cần chung ta ra tay, phía dưới so với trận pháp còn kinh khủng hơn, dù thế nào cũng là con đường chết cả, ha ha ha ha.

...

Hứa Tiên đã đem Thiên Nhãn Thiên Nhĩ Thông mở ra tới mức tận cùng, hắn cũng không phải người ngu, ở loại địa phương này đương nhiên phải để cao cảnh giác, phòng bị có người đánh lén.

Nhưng thủy linh chi lực cùng hỏa linh chi lực là hai cổ linh lực khác nhau không ngừng kích động, thần thông cảm ứng xa không nhạy cảm bằng trên đất liền, cho dù cảm thấy vị trí của Ngao Ly vị trí càng ngày càng gần, cảm ứng được miêu ta của Ngao Ly về cửa động, nàng đang bị nhốt trong đó.

Bởi vì hạp cốc hai bên vách đá có vô số hang động, hoặc lớn hoặc nhỏ, giống như tổ ong.

Nhưng đúng vào lúc này, thần thông phát hiện một đoàn khói đen đặc, không nhìn thấy cảnh tượng trong đó.

Trong nội tâm của Hứa Tiên sinh ra báo động mạnh mẽ, nhanh chóng múa Thanh Long kỳ sau đó lui ra phía sau mười trượng.

Vị trí hắn đứng trước đó bị đoàn khói đen này lướt qua, xé rách nước biển.

Rắn biển?

Hứa Tiên hiện tại xuất hiện ý niệm này trong đầu, thấy có ba bóng đen đánh úp tới trước mặt.

Hứa Tiên đành phải lui ra phía sau, tiện tay triệu hồi ba con Thủy Long đối kháng với ba bóng đen kia, đây dưa cùng một chỗ với bóng đen đang lao tới, thực sự không tìm ra thủ đoạn tốt hơn đối địch.

Bởi vì đang ở sâu trong nước, cho dù dùng Đại Nhật Hỏa Long do Thái Dương Chân Hỏa ngưng tụ thành cũng không có biện pháp phát huy sở trường tại đây, thân thể cường tráng mạnh mẽ và linh hoạt của hắn biến thành trì trệ. Kinh nghiệm thức chiến của hắn không nhiều lắm. Nếu chiến đấu trong nước sâu thế này, có phần bất đắc dĩ.

Rốt cuộc Hứa Tiên cũng biết rõ vì sao Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký lại không chịu xuống nước hàng yêu phục ma, thì ra ở trong nước không thoải mái như vậy, thế giới này không có nhân vật như thế, cũng không dám xác định trong Long cung có Định Hải Thần Châm hay không...

Hứa Tiên có nhiều suy nghĩ như thế, nhưng xoẹt qua giống như thiểm điện, hắn nháy mắt với Tiểu Thanh, lại thấy có vô số bóng đen từ bốn phương tám hướng đánh tới mình.

Tiểu Thanh ngầm hiểu, mặc dù nàng không phải là sinh vật biển sâu, nhưng bản thân của nàng vốn là rắn sống dưới nước, cho nên ở trong nước linh hoạt hơn Hứa Tiên rất nhiều, một tay ôm lấy thân thể của Hứa Tiên, quần lụa mỏng lúc này có đuôi rắn dài ra, nửa thân dưới hóa thành rắn, quấy lấy nước biển, linh hoạt du động trong nước.

Hứa Tiên không rảnh thưởng thức tư thái của nàng bây giờ, tâm niệm không ngừng truyền tin tức, báo vị trí bóng đen công kích, tránh né chúng. Càng về sâu không cần tâm niệm trao đổi, Tiểu Thanh ôm Hứa Tiên tiến thối tự nhiên, giống như nhất thể.

Mà Hứa Tiên nhìn thấy ba đầu Thủy Long mình triệu ra lúc trước đã bị bóng đen đánh nát, phát ra tiếng gào thét rồi biến mất.

Bảy cái bóng đen cùng lúc lao về phía của Hứa Tiên.

Tiểu Thanh không thể né tránh, Hứa Tiên hai tay nắm chặt Thanh Long Nháo Hải Kỳ. Dùng lực vung lên, mạch nước đẩy những bóng đen này ra ngoài. Mà những đá ngầm bị Thanh Long Nháo Hải Kỳ của quất trúng biến thành bột mịn, những bóng đen này mềm mại không xương, biến ảo thành đủ loại hình thái, căn bản không có chút thương tổn nào.

Tiểu Thanh thừa dịp có khe hở liền tiến vào trong đó tránh né muốn trực đảo hoàng long, những bóng đen này đều vươn ra từ huyết động hai bên cách đá.

Hứa Tiên vào lúc vượt qua bóng đen, cũng nhìn thấy nó là cái gì, đó là những cái xúc tu bạch tuộc màu đen, mang theo rất nhiều giác hút. Phía trên mang theo chất lỏng đen đậm như mực, cho dù là Thiên Nhãn Thiên Nhĩ Thông cũng khó có thể phát hiện cụ thể.

Đợi một chút, bạch tuộc, mực đen, còn có một đầu xúc tu.

Những ý niệm này chợt lóe lên trong đầu của hắn, chợt huyệt động trước mặt phun ra khói đen nhiều hơn, bao phủ lấy bọn họ.

Trong mực đậm nên Thiên Nhãn Thiên Nhĩ Thông không có hiệu quả, Hứa Tiên lập tức bị mù, thầm nghĩ: "Không tốt." Dùng lực đẩy Tiểu Thanh ra.

Tiểu Thanh giật mình quay đầu lại, chỉ thấy bạch tuộc tinh dùng phương pháp ẩn nấp dùng xúc tu quấn lấy thân thể của Hứa Tiên, nhanh chóng bao bọc hắn lại.

Hứa Tiên muốn tránh thoát, nhưng phát giác linh lực trôi qua rất nhanh, bị giác hút rút đi, xúc tu mềm mại mà tràn ngập co dãn, trong khoảng thời gian ngắn không giãy dụa ra được.

Mà cùng lúc đó, một đầu xúc tu khác nhanh chóng tới viện binh, sắp sửa bao phủ Hứa Tiên.

Nếu thật sự bị quấn, thì tinh khí thần sẽ bị hút sạch, chết oan chết uổng.

Tiểu Thanh kinh sợ nhìn thấy cảnh này, thân hình lăn một vòng, hóa thành nguyên hình, một đầu rắn lục dài hơn mười trượng, hung hăng cắn lấy xúc tu quấn quanh Hứa Tiên, truyền nọc độc trí mạng vào bên trong.

Xúc tu vốn trơn bóng lúc này uể oải, có chút cứng ngắc.

Hứa Tiên nhân cơ hội này, giãy giụa trói buộc, múa đại kỳ, tránh né xúc tu công kích, nhìn Tiểu Thanh nói:

- Đi!

Mấy lần múa đại kỳ, linh lực tiêu hao nhanh chóng, linh lực trong thân thể càng kiệt quệ, tiếp tục như vậy, cho dù cứu được Ngao Ly cũng không có biện pháp thoát thân.

Tiểu Thanh hóa thành nhân hình ôm lấy Hứa Tiên, đại kỳ kích động nước chảy, hai người giống như hỏa tiễn lao lên trên, xúc tu cũng đuổi không kịp.

Khi bọn họ lao lên, những cái xúc to khủng bố kia nhanh chóng rút vào trong cái huyệt động tối đen, đôi mắt huỳnh quang khủng bố nhìn qua, nhìn hai người thoát đi, lúc này cũng rút vào trong động.

Tiểu Thanh không cam lòng nhìn qua, Hứa Tiên nói:

- Chuẩn bị cho tốt!

Đem Thanh Long Nháo Hải Kỳ múa tới tận cùng, phiên kỳ bao phủ lấy bọn họ. Xông vào trong Diễm Lãng Ly Hợp Trận.

Lại có lực kéo hút mạnh mẽ, "Cúc Ba Tư" nở rộ.

Nhưng Hứa Tiên lại không chút do dự, chung quanh bọn họ, Thanh Long trên phiên kỳ đao bảo vệ hai người, vượt qua vành đai nước biển, vọt tới trung tâm trận pháp.

Rầm rầm rầm...

Thiếng nổ mạnh không ngừng vang lên trong hạp cốc cả biển cả cũng chấn động theo.

Trên hạp cốc, Ngao Nghiễm cùng Kình Sa hai tướng quân sắc mặt ngưng trọng, nhìn qua hạp cốc.

Mà phần đông lính tôm tướng cua sợ hãi không thôi, con rùa đen co vào trong quy xác, tôm cua phục đất.

Vòng xoáy tán loạn trong nháy mắt, Thanh Long nhanh chóng xông lên, phá trận mà ra.

Giống như dưới lòng đất có dòng suối bộc phát trong nháy mắt, nước biển lao nhanh lên không trung, Ngao Nghiễm cùng Kình Sa nhị tướng lui ra phía sau một bước, không dám tranh phong.

Lại thấy có bóng người lờ mờ trong nước, Kình tướng quân vỗ bụng một cái, há to mồm.

Trường kình hấp thủy! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Trà Truyện chấm c.o.m

Ẩn ẩn hút lấy Hứa Tiên và Tiểu Thanh, Sa tướng quân vung thanh đao răng cưa lên.

Hứa Tiên biết rõ pháp lực của mình đã kiệt quệ, tái chiến thua không cần nghi ngờ, không chút do dự lấy kim phù trong công đức ngọc bài ra.

- Độn!