[Hp][Tomdra] Chúa Tể Hắc Ám, Xin Hãy Tha Cho

Chương 40: Chương 39



Hiển nhiên là Hẻm Knockturn không thể nào làm người ta vui vẻ như ở Hẻm Xéo.

Con hẻm nhỏ và hẹp, màu sắc âm u, bức tượng đứt cả tay và chân nhưng vẫn cử động được, bên trong những tủ kính của những cửa hàng phủ đầy bụi luôn trưng bày những món đồ làm người sởn hết cả tóc gáy.
Người đi trên đường không nhiều lắm, hơn nữa tất cả đều đội mũ áo choàng lên để che lại khuôn mặt của mình.
Đây không phải là lần đầu tiên Draco đi tới Hẻm Knockturn, cậu đi xuyên qua con hẻm nhỏ quen thuộc, rất nhanh đã đến được nơi muốn tới---- cửa hàng pháp thuật Borgin & Burkes.
Đây là cửa hàng lớn nhất ở Hẻm Knockturn chuyên bán các loại món đồ Pháp thuật Hắc Ám, Draco từng ghé qua cửa hàng Pháp thuật Hắc Ám này rất nhiều lần, hơn nữa còn mua cả Tủ Biến Mất để giúp Tử Thần Thực Tử vào được Hogwarts.

Dĩ nhiên, nếu đã có thể làm lại, cậu tuyệt đối không phạm phải sai lầm như thế nữa, cứ để cho Thánh Đầu Sẹo đấu đá Chúa tể Hắc Ám, còn nhà Malfoy tuyệt đối đứng ngoài cuộc.
Trong tiệm vẫn còn treo rất nhiều món đồ Phép thuật Hắc Ám, trên tường còn có một cái mặt nạ gớm ghiếc, bộ bài poker dính máu kia vẫn nằm ở vị trí cũ nhưng Draco không thấy Bàn Tay Vinh Quang mà cậu nhớ mãi không quên được ở trong tiệm.
"A, ngài Malfoy, nhìn thấy ngài thật làm người khác vui vẻ, xin hỏi ngài cần gì sao?" Ông Borgin xuất hiện ở trước quầy, ông nhìn chằm chằm vào mái tóc bạch kim mà Draco để lộ ra ngoài mũ áo choàng.

Ông Borgin bây giờ trông năng động hơn so với 60 năm sau, phần eo thẳng tắp, còn tóc thì vẫn chải chuốt chỉnh tề như cũ.

"Chào ông, ông Borgin." Draco lịch sự gật đầu, "Tôi cần một ít sách liên quan tới thời gian."
"Sách liên quan tới thời gian?" Nụ cười tươi của ông Borgin hơi cứng lại, "Ngài Malfoy, tôi phải nhắc ngài trước, sách liên quan tới thời gian luôn thiếu hàng, nhưng ngài rất may mắn, trong tiệm trùng hợp có một quyển."
Ông Borgin bước ra khỏi quầy và lục lọi trong giá sách màu đen bên cạnh.

Giá sách hình như lâu ngày không được dọn dẹp, lúc ông Borgin lục lọi thì tất cả bụi bám trên giá đều bay tung tóe.
Draco nhăn mày lui về sau về trước, tránh đi mớ bụi làm người chán ghét kia.
"Thành thật xin lỗi, ngài Malfoy, ngài biết đấy, loại sách này bình thường không có ai hứng thú." Ông Borgin tiếp tục lục lọi giá sách, mãi tới khi ông lật hết toàn bộ ngăn trên đó, ông mới lấy ra một cuốn sách bìa đen.
"A, chính là cuốn này, cuốn sách về thời gian." Ông Borgin thổi đi lớp bụi ở trên sách và xoay người đưa nó cho Draco.
Draco có hơi bàng hoàng khi nhận lấy cuốn sách, nó chính là cuốn mà ba đã để ở trên bàn đọc sách, cậu cứ tưởng đó chỉ là cuốn sách pháp thuật bình thường.

Dù gì vào thời điểm năm hai của Hogwarts, Lucius đã bán đi phần lớn món đồ Pháp thuật Hắc Ám ở trong nhà cho ông Borgin.
"Ngài hài lòng với nó chứ? Ngài Malfoy?" Ông Borgin nở nụ cười nịnh nọt, nhìn Draco mở cuốn sách kia ra.
Draco chạm vào phần bìa, thản nhiên hỏi: "Tôi cần trả ông bao nhiêu tiền?"
"Mười galleons, thưa ngài Malfoy."
Draco không chần chừ, lấy ra mười đồng galleons trong túi đưa cho ngài Borgin, "Tôi hi vọng không có ai biết chuyện hôm nay tôi đã tới đây."
"Đương nhiên, ngài cứ yên tâm, thưa ngài Malfoy."
Sau khi Draco rời khỏi cửa hàng pháp thuật Borgin & Burkes, cậu mới để lộ vẻ mặt chán nản, Hẻm Knockturn không có ai quét dọn trong thời gian dài, khắp nơi đều là bụi bặm làm cậu cực kỳ không thoải mái.
Dùng cây đũa phép qua tay làm một cái Bùa Thu Nhỏ lên cuốn sách trong tay, Draco hài lòng nhét cuốn sách vào trong túi, bây giờ, cậu chỉ cần mua thêm cái bình Dược Làm Đẹp và sau đó ngồi chờ Thuốc Lão Hóa hết tác dụng là hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ của ngày hôm nay.
Draco xoay người đi về hướng Hẻm Xéo, nhưng đi được mấy bước thì cậu đụng phải một người đàn ông trẻ tuổi đội mũ áo choàng ở chỗ rẽ của con hẻm nhỏ.
"Xin lỗi." Draco xin lỗi không chút thành ý, xoay người lập tức rời đi.
Nhưng tốc độ của người kia rất nhanh, một giây khi Draco xoay người đã bị hắn bắt được cánh tay, còn mũ áo choàng của hắn cũng vì thế mà rơi khỏi đầu.
Đó là một gương mặt hơi quen thuộc, người đàn ông có gương mặt đẹp trai, thân hình cao ráo thẳng tắp, đôi mắt long lanh như quỷ ám mang theo vẻ độc đoán mà không ai có thể chối từ.
Draco không suy nghĩ nhiều, đây là Hẻm Knockturn, nếu không muốn bị thương bị phải giữ cho tốt đũa phép của mình.

Nghĩ tới đây, Draco dùng cái tay còn lại rút đũa phép cũ ra và chỉ vào mặt người đàn ông: "Thưa ngài, tôi nghĩ là tôi đã nói tiếng xin lỗi."

Người đàn ông mím môi, không định thả tay Draco ra.

Hắn quan sát kỹ ngoại hình của Draco năm hai mươi tuổi, từ trên xuống dưới, không bỏ xót một chi tiết nào.

"Tôi thấy, cậu cần giải thích một chút, tại sao cậu lại xuất hiện ở Hẻm Knockturn, thưa cậu Malfoy nhỏ?"
"......!Tom?" Giọng nói rất quen thuộc, là giọng Draco đã nghe suốt mấy năm, có điều cậu không rõ là tại sao Tom lại xuất hiện ở Hẻm Knockturn, hơn nữa còn ở trong bộ dạng hai mươi tuổi.
Thừa dịp Draco ngẩn người, Tom nhanh chóng đoạt đi cây đũa phép cũ của Draco, "Tôi không thể không thừa nhận, chỉ số thông minh của cậu làm tôi ngạc nhiên, Draco." Hắn buông lỏng cánh tay của Draco ra, híp mắt nhìn cây đũa hơi cong kia, "Tôi cảm thấy đũa phép này không thể sử dụng quá thuận tay đâu, Draco." Hắn vừa nhếch mép vừa nhìn gương mặt đang hồng lên của Draco, "Abraxas tuyệt đối không thích việc cậu cầm một cây đũa phép cũ đâu."
Nói xong, Tom đem cất đũa phép cũ kia vào trong túi của mình, ngay dưới mắt của Draco.
"Cậu không thể làm vậy Tom!" Draco gay gắt ngắt lời Tom, hận không thể nguyền cái tên này.
"Tôi thấy là tôi có thể." Tom nhướng mày nhìn Draco, "Hay là cậu muốn giải thích một chút tại sao cậu lại xuất hiện ở Hẻm Knockturn một mình? Tôi nghĩ ngài Malfoy với cả Abraxas nhất định sẽ rất tò mò."
Draco thầm nghiến răng, cậu biết hôm nay đã bị Tom nắm nhược điểm trong tay, cậu không thể nào giải thích được việc mình đi tới Hẻm Knockturn là vì cái gì, hơn nữa còn uống cả Thuốc Lão Hóa.

Đã giải thích không được, giờ lại thêm cây đũa phép của bản thân đã bị đổi chủ dù cậu xài nó chưa tới hai tiếng, ôi mẹ kiếp thật!
"Sao cậu cũng ở đây?" Draco nhìn thoáng qua cây đũa phép cũ của mình đã biến mất trong túi của Tom lần cuối cùng, bực bội hỏi.
Tom thờ ơ nhún vai, vừa nắm lấy cánh tay của Draco, kéo cậu về hướng Hẻm Xéo, vừa giải thích: "Tôi nhìn thấy cậu ở chỗ cửa của tiệm sách Flourish and Blotts, lúc đó cậu đang đội mũ đi vào Hẻm Knockturn."
Nói tới đây, Tom dừng lại và cười nhạt nhìn Draco, "Nếu lần sau cậu không muốn bị ai phát hiện ra, cậu có thể uống Thuốc Đa Dịch, tôi thấy thứ đó hợp với cậu hơn."
Draco đảo mắt, cậu có thể trách ai đây, trách mái tóc bạch kim của mình à?
Trở về Hẻm Xéo lần nữa, Draco cảm thấy trở nên thanh thản một cách khó nói, tuy bên người có thêm một Tom, nhưng không có ảnh hưởng đến tâm trạng của cậu.
"Bây giờ cậu muốn đi đâu?" Tom liếc Draco một cái, tác dụng của Thuốc Lão Hóa trên người họ vẫn chưa có biến mất, hiện tại là về lại tiệm sách Flourish and Blotts hay là Trang viên Malfoy đều là quyết định không sáng suốt.
"À, Abraxas có nhờ tôi mua Dược Làm Đẹp giúp anh ta." Draco rút ra từ trong túi một tờ giấy dê đã được cuộn lại, trên đó có viết---- Cửa hàng độc dược làm đẹp của phu nhân Primpenie.
"Ở sát vách của tiệm sách Flourish and Blotts." Tom đưa đầu qua nhìn, nhanh chóng lướt qua dòng chữ trên tấm da dê.
"À, đúng lúc ngài có thể trở về để tiếp tục làm thêm, thưa ngài Riddle." Draco híp cặp màu xanh xám của mình và từ chối việc Tom bầu bạn.

Vốn dĩ cậu đến Hẻm Xéo lần này cũng không định gặp Tom, chuyện hai người họ đụng mặt nhau bây giờ tuyệt đối nằm ngoài kế hoạch của Draco.
Đối với lời từ chối của Draco, Tom chỉ cười cười, "Cậu cho là tôi hiện tại thích hợp về lại tiệm sách Flourish and Blotts sao? Tôi hiện tại đã hai mươi tuổi, Draco----" Nói tới đây, hắn liếc qua Draco đang nhíu mày, "Cậu hiện tại cũng hai mươi tuổi đấy."

"......!Được thôi, nhưng đừng có mơ là tôi sẽ nói cho cậu biết cái gì." Draco dài giọng một cách quá lố, ghét bỏ trừng Tom một cái, dù sau mình vẫn luôn nằm ở thế yếu, cậu quen rồi.
"Việc này tôi không hề nghi ngờ, miệng của cậu luôn rất kín."
Cửa hàng độc dược làm đẹp của phu nhân Primpenie nằm ở liền vách của tiệm sách Flourish and Blotts, nó là cửa hàng chuyên điều chế độc dược làm đẹp, trước kia Draco chưa từng ghé qua, nhưng mẹ cậu Narcissa rất thích cửa hàng này.
Mua xong Dược Làm Đẹp mà Abraxas yêu cầu của Cửa hàng độc dược làm đẹp của phu nhân Primpenie, Draco nhận ra tác dụng của Thuốc Lão Hóa trên người cậu vậy mà không có biến mất.
Cậu hiện tại đang đứng ngu người trên đường phố của Hẻm Xéo với Tom.
"Tôi muốn đi đến tiệm kem Florean Fortescue để ăn chút gì đó, nếu cậu có thời gian......" Draco nỗ lực suy xét trong sự giãy giụa, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ, cậu nhìn Tom và đưa ra dự định của mình.
"Được chứ, Draco."
Hai người họ đi đến tiệm kem Florean Fortescue, Draco múc kem trong ly, cảm thấy việc đối diện với gương mặt trưởng thành của Tom cực kì áp lực.

Người trước mặt này là Tom của tuổi hai mươi, không phải cậu nhóc mười hai tuổi mà cậu quen thuộc, cũng không phải cái mặt rắn của Chúa tể Hắc Ám trong ấn tượng của cậu.
"Draco, tôi có thể nói rằng cậu bị tôi quyến rũ rồi không?" Tom híp mắt và vạch trần hành vi lén nhìn mình một lần nữa của Draco.
Cánh tay đang múc kem của Draco hơi dừng lại, sau đó cứng nhắc ngẩng lên, "Cậu lên cơn gì thế hả? Chẳng lẽ bị Walden cấp cho cái Lời nguyền Độc Đoán? Đừng có phun ra lời nói ngu ngốc thế chứ."
"Là hành vi của cậu làm người ta hoài nghi, Draco." Tom thoải mái dựa lên ghế, đánh giá gương mặt của Draco ở tuổi hai mươi, "Tôi không thể không thừa nhận, bộ dạng của cậu hiện tại rất giống bộ dạng của Abraxas sau khi lớn lên, bảo sao anh ta vẫn luôn không ngừng điều tra thân thế của cậu, hơn nữa còn chắc chắn cậu là Malfoy."
Cũng bất ngờ lắm chứ, ai ngờ được là tôi còn có thể về lại Trang viên Malfoy.

Draco không khỏi đảo mắt ở trong lòng.
Không nghe được câu trả lời của Draco, Tom cũng không để bụng, hắn dùng một tay chống cằm của mình và nói: "Draco, nếu cậu định đi đến Hẻm Knockturn thì có thể nhớ tới tôi không? Tôi nghĩ tôi sẽ vui dữ lắm."
Draco ngẩng đầu và nhếch mép: "Là theo kiểu tôi hiểu sao?"
"Đúng vậy."
Thái độ của Draco rốt cuộc cũng thỏa mãn một chút, cậu chậm chạp gật đầu, ngước cằm một cách kiêu ngạo, "Được thôi, nếu lần sau tôi có hứng thú đi dạo ở Hẻm Knockturn, tôi nghĩ tôi sẽ rủ cậu đi cùng.".