Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 598: Hoàng cấp đối quyết địa giai Hồn lực

Nghe thấy đối phương nói đầy khinh miệt, sắc mặt Diệp Phong lạnh lại. Chúng nữ cùng gã tổ thành trận thế cũng dốc sức dồn khí hải nguyên lực, liên miên tuần hoàn vào thân thể gã. Khí thế của gã tăng vọt, tử kim chân nguyên hùng hồn như lửa cháy rừng rực trào ra, bao trùm cả tứ nữ.

Lần đầu tiên gã lợi dụng ngũ hành chiến trận thi triển Thần thông biến, tuy thể nội gã có bốn khí hải không kém hơn bất kỳ ai trong tứ nữ nhưng tứ trọng Thần thông biến vẫn thiếu thủy nguyên, không thể hình thành ngũ hành đại tuần hoàn hoàn mỹ. Giờ có tứ nữ, kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành nguyên lực đủ cả, sau cùng tuần hoàn dung hợp lại, uy lực không chỉ là thêm một khí hải. Thực lực trong tay gã hiện giờ không kém gì địa giai.

Tuy bằng vào thực lực này, gã không thể địch nổi địa giai vu thánh, nhưng vẫn còn trong tay mấy con bài tẩy như Tru Thần cung và độc dược của Bách Thảo cốc. Dốc toàn lực, chưa chắc gã đã thua.

Từ miệng đối phương, gã biết lần này họ nhắm vào mình. Vu võ nhất tộc thậm chí đem cả trung đẳng hồn khoáng làm mồi câu, kỳ thật cực kỳ mạo hiểm, vạn nhất Thánh điện có nhiều cường giả đi ngang thì họ không những không dụ được gã mà mất không một món hồn lực quý giá.

Dù thế này, lần nãy Vu võ nhất tộc đã thành công thu hút gã, buộc gã phải giao chiến. Trước khi biết rõ mục tiêu của họ, gã tuyệt đối không cam tâm bị bắt.

"Đao hổ các hạ, mong các hạ cầm chân một địa giai." Gã nắm quyền đầu, lập tức thi triển không khí lĩnh vực khiến một địa giai vu thánh nhướng mày. Bản lĩnh chế ngự khí lưu này tương tự Ngự khí thuật của Vu võ tộc nhưng thủ đoạn và phạm vi của Diệp Phong lại cao hơn địa giai như y, thật khiến y không hiểu nổi.

Đao hổ nhíu mày, từ đáy lòng mình, nó không muốn dốc toàn lực vì Diệp Phong, đặc biệt khi đối thủ là địa giai cao cường hơn nó. Nhưng hiện tại Tiểu Hôi còn trong ngực áo gã, nếu gã bất hạnh chắc Tiểu Hôi không thoát được. Tuy nó mặc kệ vận mệnh Diệp Phong nhưng an nguy của Tiểu Hôi thì không thể đùa được.

Do dự một chốc, Đao hổ liền dốc toàn lực, khẽ lắc mình chặn một cao thủ địa giai lại.

Hành động của Đao hổ khiến Diệp Phong nhẹ lòng, gã sợ nó mặc kệ cả nhóm mà bỏ đi. Gã đồng thời nghênh chiến hai địa giai thì thật lành ít dữ nhiều. Tuy bớt được một đại địch nhưng tâm thần gã vẫn không dám lơi lỏng. Gã nhìn chằm chằm vào địa giai, thân thể căng ra như dây cung, ẩn tàng sức mạnh bùng nổ đáng sợ.

Thấy gã cẩn thận như lâm đại địch, địa giai cười lạnh, hai ngọn quyền đầu cứng đanh va vào ngực, thân thể kêu tanh tách lớn vụt lên, đồng thời sức mạnh nhục thân cũng tăng theo.

"Mấy tên tép riu hoàng cấp mà định kháng cự? Để lão tử xem các ngươi có tư cách gì." Địa giai đó nở nụ cười lạnh, ngay cả Thánh điện địa giai còn không được y coi ra gì nữa là mấy hoàng cấp.

Diệp Phong thản nhien, không hề phản ứng gì, nhưng đầu óc chuyển động thật nhanh tìm đối sách. Trong tình huống thực lực kém xa đối phương, hiển nhiên tận dụng con bài tẩy của mình thế nào sẽ thánh nhân tố quyết đinh đến thắng bại.

"Mau ngoan ngoãn nằm xuống đi." Địa giai vu thánh đã biến thành cự nhân mấy chục thước, tay xòe ra như tấm lưới sắt chụp xuống. Tay y lướt qua chỗ nào, khí lưu hình thành kình phong đáng sợ, xé gió ràn rạt.

"Cự đại thuật!" Chân nguyên lưu động, thân thể gã cũng lớn vụt, đồng thời như ý bổng cũng từ nguyên trạc vụt ra lòng tay, lớn lên theo.

Chát.

Bàn tay cứng như thép luyện vút đến trước mắt gã trong tích tắc, tay địa giai vu thánh vươn dài quỷ dị, trong tình huống thân thể bất động mà vẫn có thể phát động thế công.

Không gian trước mặt gã chợt dao động, bóng xanh loáng qua, như ý bổng và lực đạo hung hãn không hề khách khí giáng ngược lại, từ điểm va chạm vang lên tiếng động như sấm, rồi sóng chấn như gợn sóng nhanh chóng khuếch tán, cả không gian cũng run rẩy.

Vai địa giai vu thánh khẽ hất, áp lực từ như ý bổng bị đẩy đi hết, Diệp Phong và chúng nữ lui bước liên tục mấy dặm mới miễn cưỡng đứng vững lại được.

"Khá lắm, sức mạnh của ngươi đã siêu việt hư thánh giai, còn biết thi triển Thần thông thuật của Vu võ nhất tộc." Địa giai vu thánh hơi kinh ngạc, liếc nhìn như ý bổng của gã chằm chằm.

"Như ý bổng của Lý Thần Thông." Mắt hắn nhanh chóng co rút lại, như thấy việc gì đó không thể tin, ánh mắt nhìn lên cây bổng đầy phức tạp, sùng kính!

"Tiểu tử, lấy được cây bổng này ở đâu?" Địa giai vu thánh lạnh lùng nhìn gã, uy nghiêm kinh nhân tràn ra.

"Nói rườm lời thế, như ý bổng trong tay ta đương nhiên là do chủ nhân của nó truyền cho." Diệp Phong đáp hàm hồ, gã cũng không biết Lý Thần Thông có phải lý gia lão tổ, cũng không biết thái độ của đối phương với Lý Thần Thông là gì.

"Đánh rắm! Ngươi không phải người Vu võ nhất tộc, Lý Thần Thông sao lại truyền như ý bổng cho ngươi." Địa giai vu thánh gầm như như sấm, ánh mắt hung hãn đầy nghi hoặc, Diệp Phong tuy biết thi triển Thần thông thuật, nhưng công pháp hoàn toàn khác với Vu võ. Hà huống ngũ hành chiến trận, chân nguyên và khí hải, đều là tiêu chí của Thánh điện tu luyện giả, khiến đối phương không lần ra bài tẩy của gã.

"Có gì không được. Cho ta biết mục đích các ngươi bắt ta, có lẽ còn đàm phán được." Diệp Phong cho rằng có lẽ Lý Thần Thông cũng có địa vị tại Vu võ nhất tộc, may ra tránh được giao chiến với người này.

"Đừng có giả thần giả quỷ, chi cần bắt ngươi thì mọi việc sáng tỏ thôi mà." Thân thể địa giai lại vang lên tiếng xương cốt nổ như sấm động, khí thế càng hùng tráng.

"Vương bát đản, đúng là không chịu hiểu lý lẽ." Diệp Phong giận dữ ngoạc miệng mắng. Đến giờ gã vẫn không hiểu vì sao võ nhất tộc vi thập yêu nhất định bắt mình.

"Với người Thánh điện, không cần lý lẽ gì hết." Địa giai vu thánh gầm vang, tay ngưng thành khí lưu trắng toát trong tích tắc. Diệp Phong rúng động, đó là ảo nghĩa cao cấp của Thần thông thuật - - Chân không pháo của Vu võ nhất tộc.

Chân nguyên của gã nhanh chóng tràn ra, chân ngưng tụ sức mạnh, sẵn sàng tránh né.

"Hừ! Ngự khí phược!" Vu thánh ngưng ánh mắt, khí lưu của gã lưu lập tức như bị khống chế, trói chặt lấy gã, chính là thủ đoạn gã lén học được ở thánh tiềm tuyển bạt tái, lần này đụng phải hành gia.

Bị Ngự khí phược của địa giai vu thánh trói buộc, tốc độ trận thế của bọn gã bị ảnh hưởng sáu phần, cộng thêm thực lực song phương chênh lệch, e rằng khả năng thoát ra được không đầy ba phần.

"Chân không pháo!" Trói Diệp Phong xong, địa giai vu thánh mới vung tay phát ra khí pháo trắng toát vào. Lần này y tích tụ Chân không pháo rồi mới phát ra, uy lực cao hơn lúc đánh lén gã. Địa giai vu thánh thoáng cười lạnh, nếu Diệp Phong nghênh tiếp, ngũ hành chiến trận chỉ e sẽ tan vỡ ngay, bản thân gã cũng mất đi chiến lực.

Nhưng sự thật lại như đùa cợt với y. Bọn Diệp Phong chỉ hơi run người, rồi với tốc độ đầy bạo phát tránh khỏi địa giai Chân không pháo. Tiếp đó, bọn gã không có ý gì thoái lui, sau lưng ngũ hành chiến trận nổ vang, hư không rực lên một sợi màu tím, thoáng sáu đã đến sát vu thánh.

Đồng thời, hai tay gã khẽ chập lại, khí lưu trong mấy dặm cấp tốc ngưng tụ theo trạng thái đối phương khó tưởng tượng được. Nguồn truyện: Trà Truyện

"Khí vực không gian!" Lần này đến lượt địa giai vu thánh nhức óc. Hiệu quả của loại thần thông như ngự khí phược do Diệp Phong thi triển cao hơn y nhiều. Tuy có Cự lực thuật phụ thể, tu vi lại cao siêu nhưng trong khí vực không gian thì hành động vẫn bị ảnh hưởng nhiều.

"Cho ngươi nếm Chân không pháo của ta." Diệp Phong giơ tay, xoáy khí xanh biếc tràn ra, lớn vụt lên thành hơn cả kích cỡ thân thể gã. Gã giơ tay quá đầu, cười lạnh vẫy mạnh, xoáy khí đổ vào đối phương.

"Ngự khí thuẫn!" Địa giai vu thánh như chìm vào đầm lầy, không thoát khỏi khí vực không gian. Y là địa giai, kinh nghiệm chiến đấu không thiếu, thể nội nguyên nguyên lực tụ lại như nước triều, hình thành một lớp khí trắng toát trước ngực.

Nguyên nguyên lực không có đặc tính chiến đấu nên phòng ngự của Vu võ, trừ nhục thân ra chỉ còn một thủ đoạn là ngự khí phòng ngự. Chỉ vậy thôi cũng khiến Thánh điện tu luyện giả nếm đủ đau khổ.

Vù. Khiến hắn kinh ngạc là xoáy khí của Diệp Phong đập vào ngự khí thuẫn không nhưng không bị trở ngại mà tựa hồ hút luôn, khí thuẫn chỉ phát ra tiếng kêu khẽ rồi hoàn toàn tiêu tan tại hư không.

Đoạn Chân không pháo mang theo uy lực hùng hồn ấn mạnh lên ngực địa giai vu thánh, làn da cứng như đá chợt nứt toác. Cùng với đó, khí lưu năng lượng ngưng thành khí vực không gian cũng bị sức nổ này khiến cho nổ theo. Vị trí của địa giai vu thánh rực lên quang trụ chói lòa, không gian rung động, một thân ảnh khổng lồ văng khỏi tiếng nổ, va mạnh vào lục đảo khiến cả lục đảo rung chuyển.