Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 586: Tranh đoạt hồn thạch Hồn lực

Diệp Phong và chúng nữ ẩn mình vào lục đảo, lặng lẽ chờ đợi.

Chừng mười phút sau, bọn Thẩm Lan cũng cảm nhận được khí tức đáng sợ đó cấp tốc lao tới. Nửa canh giờ sau, sáu thân ảnh xuất hiện trong địa điểm gã vừa phát hiện có người bám theo. Sáu người này đều râu quai nón, cơ nhục cường tráng, quả nhiên là nhân mã Vu võ nhất tộc Nguồn truyện: Trà Truyện

"Sao vậy? Năng lượng khí tức sao lại hoàn toàn tan biến hết thế nhỉ." Một tráng hán tóc tím tỏ vẻ nghi hoặc, cảnh giác nhìn quanh nhưng không phát hiện dấu tích này.

"Lẽ nào đối phương phát hiện chúng ta bám theo nên xóa hết khí tức?" Một tráng hán thắc mắc.

"Không thể nào, theo khí tức còn lại thì đội ngũ này chỉ do võ hoàng tổ thành, sao có thể phát giác tung tích của chúng ta, tiểu đội của chúng ta đều là hư thánh cường giả..." Vu võ cường tráng nhất có vẻ không tán đồng.

"Có lẽ Thánh điện nếm đòn nhiều nên đã ngoan ngoãn hơn hoặc địch nhân vì đề phòng chúng ta đánh lén nên dùng sách lược mới, ta nghĩ đối phương chỉ vì cẩn thận, nên dùng bảo bối gì đó che đi khí tức."

Nhưng Vu võ khác đều gật đầu tán đồng.

"Tiếp theo chúng ta làm gì?" Mất mục tiêu tập kích, toán Vu võ này đều hoang mang.

"Đối phương chọn chỗ này để che giấu khí tức, chắc không phải xảo hợp, chi bằng xem xét một chút rồi tính." Nói đoạn tử phát tráng hán lấy ra hồn lực thu tập khí giống hệt cái đeo trên trán Diệp Phong…

"Thánh điện về mặt chế tạo thánh khí có điểm hơn người, thực lực võ thánh của họ thường thôi." Cây hồn lực thu tập khí này là họ đoạt được từ một đội ngũ thăm dò, giờ có chỗ dùng.

Bọn Diệp Phong ẩn thân ngoài xa đều mắng thầm, không ngờ đối phương cẩn thận như vậy, hụt mục tiêu thì không quên xem xét tình hình. Gần khu vực này đích xác tồn tại khả năng có hồn khoáng sắp hình thành, e rằng không giấu được nữa.

Quả nhiên, hồn lực thu tập khí của tử phát tráng hán phát ra tín hiệu khiến y hoan hỉ.

"Gần đây có hồn thạch, toàn bộ giới bị, mục tiêu có thể vẫn ở quanh đây." Biết có hồn khoáng, tinh thần năm Vu võ chấn động, cảnh giác trải thần niệm ra tứ phía.

Từng đạo thần niệm tiếp xúc với hỗn nguyên lĩnh vực của Diệp Phong, không thấy gì đặc thù nên nhanh chóng đi qua, hành tung của bọn gã không bị phát hiệ.

"Phong, chốc nữa mà có hồn khoáng xuất hiện thì nên làm gì?"

"Nếu hồn khoáng thật sự xuất hiện, chỉ còn cách cưỡng đoạt thôi." Đối phương gồm sáu hư thánh, thực lực đều hơn cửu tinh hư thánh của Thánh điện, Diệp Phong có lẽ không ngại nhưng muốn đoạt hồn thạch từ tay đối phương thì không dễ.

"Thực lực chúng ta hơn một chút nhưng đối phương đông hơn, phải tìm các vẹn toàn." Vũ Hân phân tích rất thấu triệt. Tứ nữ tu vi chỉ hoàng cấp, khẳng định không thể đơn độc ứng chiến, nếu tổ thành ngũ hành chiến trận, họ là một thể, đối phương chỉ cần phái một vu thánh đi đoạt hồn thạch còn những người khác cầm chân chiến trận thì bọn Diệp Phong chỉ còn nước bó tay.

"Ha ha, các vị quên rồi sao? Còn Tiểu Hôi nữa." Diệp Phong vừa nói xong, gương mặt khả ái của Tiểu Hôi từ trong lòng gã thò ra.

"Phong ca ca... gọi Tiểu Hôi dậy có việc gì? Đệ mệt quá." Tiểu Hôi dụi mắt, vẫn còn ngái ngủ.

Từ khi bạo phát khí thế siêu cường một năm trước, nó rất hay ngủ… Đặc biệt là khi Diệp Phong cung cấp cho nhiều hồn lực, một năm nay cơ hồ nó ngủ suốt. Từng trải hoạn nạn lúc thiếu niên với nó nên gã hiểu nó càng ngủ lâu thì tu vi tăng trưởng càng nhanh, trong tình huống không có gì đặc biệt, gã không bao giờ gọi nó. Lần này thật sự cần đến Tiểu Hôi xuất lực rồi.

Trong số chúng nhân, tiến độ tu vi nhanh nhất không phải Thẩm Lan mà là Tiểu Hôi. Đồng thời, lượng hồn lực nó hấp thu còn cao hơn cả Diệp Phong cộng với tam nữ, sau giấc ngủ dài, giờ thực lực Tiểu Hôi đạt đến mức nào thì gã cũng không dám xác định. Tuy nó chưa tấn nhập thánh giai nhưng thực lực chắc chắn không kém hơn ngũ tinh hư thánh, cộng thêm tốc độ siêu phàm thì cửu tinh hư thánh cũng không dám nói bắt được nó.

"Chốc nữa mà thật sự có hồn khoáng xuất hiện, ta sẽ hiện thân giao chiến với đối phương." Diệp Phong bắt đầu dặn: "Ta sẽ cố gắng cầm chân sáu người phe địch. Khi hồn khoáng thành hình, chúng sẽ tách một người ra đoạt hồn thạch, lúc đó sẽ Tiểu Hôi đột nhiên tập kích, ngăn chặn y lại. Ta giao cho các nàng hồn lực thu tập khí, có cơ hội thích hợp thì lập tức đoạt lấy hồn thạch. Sau đó ta và Tiểu Hôi sẽ lập tức phối hợp với tất cả, chỉ cần hồn thạch đến tay thì sáu hư thánh này không làm gì được chúng ta."

"Để cho Tiểu Hôi." Nghe nói có đánh nhau, Tiểu Hôi hết hẳn lờ đờ, trở thành kích động, hưng phấn.

Diệp Phong và phe Vu võ đều rất kiên nhẫn chờ đợi… Thời gian hồn khoáng hình thành không lâu lắm, nhưng cũng không nhanh. Song phương đều mong ngóng.

"Đến rồi." Tử phát tráng hán rúng động, không gian và linh khí trong hư không gần đó kịch liệt dao động. Đấy là dấu hiệu hồn động sắp mở.

"Xem ra khó tránh được giao chiến." Diệp Phong thì thầm, tuy gã và Vu võ không có cừu oàn, nhưng vì hồn thạch, song phương tất phải ác đấu.

Một đạo ngân tử sắc quang điểm sáng lên chói lòa, từ từ khuếch trương. Hồn động lần nầy, mức độ thiên địa linh khí dao động mạnh hơn nhiều bần tích hồn khoáng lần trước, tin rằng hồn thạch cũng cao hơn.

Sáu vu thánh cố nén kích động, chiếm cứ mọi lối vào hồn động, cảnh giác nhìn quanh.

"Đợi khi hồn khoáng xuất hiện, ta sẽ xuất thủ." Diệp Phong và chúng nữ nhìn nhau: "Hỗn nguyên lực không gian ta để lại còn duy trì được nửa canh giờ, chác đủ để che đi khí tức cho các vị."

Nói đoán, gã dùng hỗn nguyên lực che kín, rời khỏi lục đảo mà chúng nữ ẩn mình, cẩn thận lại nhanh chóng lướt đi.

Giữa hồn động, một đống hồn thạch lỏng đang từ từ ngưng kết. Sáu vu thánh trấn thủ ngoài hồn động cũng hơi kích động.

Cơ hội đến rồi, Diệp Phong chỉ đợi giây phút chúng nhân lơi lỏng này. Chân nguyên của gã điên cuồng tràn ra, tốc độ tăng vọt như tia chớp lao vào Vu võ ở gần nhất.

"Có địch tập." Tử phát tráng hán kinh hãi, thần kinh mẫn duệ khiến y phản ứng nhanh nhất, nhắc nhở đồng bạn. Nhưng hành động của Diệp Phong còn nhanh hơn một bước.

"Tiễn khí không gian." Vô số đạo kim quang xuất hiện trong lĩnh vực của Diệp Phong, ảo hóa thành từng mũi chân nguyên tiễn, khí thế cực kỳ lăng lệ. Đối phương là vu thánh có thực lực cửu tinh hư thánh nhưng vẫn bị sát khí của Diệp Phong đột nhiên thể hiện khiến cho rùng mình.

"Ngưng phu Thần thông thuật." Vu võ bị công kích nắm chặt song quyền, toàn thân được phủ trong một vảy dày. Vu thánh nhục thân vốn mạnh lẽ, lại thi triển phòng ngự Thần thông thuật thì lớp vảy chắc chắn kinh người. Dù cửu tinh hư thánh dốc toàn lực cũng khó lòng thương tổn thực chất đến họ.

Tiễn khí của Diệp Phong nhanh chóng vây quanh đối phương, lập tức hình thành không gian nghiền nát như con trốt. Vô số đạo tiễn khí bạo phát kim quang chói lòa, cấp tốc lao tới hung hãn trong nửa hình cầu quay tít. Tiễn quang đi qua đâu là thoáng có một vệt đen kéo theo, tựa hồ hư không bị cắt đứt

"Ngao." Vu thánh bị nghiền xé thét lên kinh thiên động địa. Tiễn khí giảo sát nổ vang, thân ảnh bầy nhầy máu thịt bắn ra. Đòn đánh lén của Diệp Phong khiến đối phương cực kỳ thê thảm nhưng sinh mệnh khí tức vẫn rất mạnh. Độ dai sức của vu thánh quả thật phi phàm. Nếu là phổ thông cửu tinh hư thánh, e rằng đã tan xương.

"Ta phải giết ngươi." Vu thánh đó gầm lên, hiển nhiên phẫn nộ đến cực điểm.

Diệp Phong chỉ là võ hoàng mà chớp mắt đã khiến y nếm đòn, việc này chưa từng xảy ra trong quá trình Vu võ và Thánh điện giao phong. Đơn đả độc đấu, Vu võ cơ hồ không thể thua võ giả có tu vi thấp hơn. Họ có kiêu ngạo riêng, dù chỉnh thể Thánh điện tuy mạnh hơn nhưng thực lực cá nhân thì Vu võ luôn hơn hẳn võ giả cùng cấp. Đòn này của Diệp Phong khiến các vu thánh nổi điên.

Bất quá Diệp Phong không để ý đến kẻ bị công kích, chân giậm mạnh vòng qua đối thủ, chụp vào hồn khoáng.

"Chặn hắn lại." Năm vu thánh tại trường đều hoàn toàn định thần, tử phát tráng hán hành động nhanh nhất, thân ảnh loáng lên, từ bên sườn lao vào Diệp Phong.

"Trường thể thuật." Tay tử phát tráng hán đột nhiên dài ra đầy quỷ dị, bổ mạnh vào đầu Diệp Phong.

Diệp Phong vừa thi triển toàn lực, không còn dư lực ngạnh tiếp đối phương. Hơn nữa ý đồ của gã là khiến cừu hận và lửa giận của đối phương bốc cháy để lôi kéo địch nhân đi xa. Nên gã vừa lão đi là lại vòng về, lao vào vu thánh vừa bị nghiền nát huyết nhục, đối phương hiển nhiên chưa hồi phục, ở vết thương, huyết nhục còn đang nhuyễn động.

"Cút." Quyền đầu của gã giáng mạnh vào mặt đối phương, vu thánh đáng thương đó văng đi cả trăm trượng. Tiếng xương cằm vỡ vụn vang lên giòn tan, y há miệng phun ra hai cái răng dính đầy máu.