Kết quả sau cùng vượt ngoài ý liệu tất cả, chúng nhân đều ngẩn người trên lưng chừng không, toàn trường lặng ngắt như tờ, chỉ thi thoảng vang lên tiếng hít khí lạnh. Đặc biệt là các thanh niên thánh tộc ban nãy còn hào hứng bàn xem Diệp Phong bị hành hạ thế nào, nét mặt đó còn chưa tan đi thì đã cứng lại trên mặt, cực kỳ hoạt kê.
Bọn Kiếm Vô Phong trên đài cũng không ngờ Diệp Phong lại chiến thắng Viêm Lục, hơn nữa thắng rất gọn ghẽ. Phảng phất thực lực hai bên quá chênh lệch, và gã mới là người có tu vi cao hơn đối phương.
"Khụ." Ngẩn ra một lúc Kiếm Vô Phong mới miễn cưỡng ho khan, ánh mắt nhìn Liệt thiên thánh không được tự nhiên lắm. Vốn định để Diệp Phong chịu chút khổ đau trong trận này, trút giận cho Liệt thiên thánh nhưng kết quả lại không phát triển theo hướng họ chờ đợi…
Liệt thiên thánh vốn mặt mũi đỏ au, huyết sắc lại dâng lên, cổ họng hơi gầm gừ, đủ thấy phẫn nộ và hổ thẹn thế nào. Đường đường cửu tinh hư thánh tối lợi hại của Hỏa điện mà không đánh nổi một võ hoàng thánh tiềm giả, vậy thì mặt mũi Hỏa điện thiên thánh biết vứt đi đâu?
"Liệt thiên thánh, nghe Kiếm mỗ khuyên một câu, các hạ nên cho qua mọi việc thôi… tiềm lực của Diệp Phong vượt xa chúng ta tưởng tượng, có lẽ tương lai y sẽ thành địa thánh hoặc thiên thánh, chắc lúc đó các hạ không muốn có thêm đối đầu như thế chứ?" Kiếm Vô Phong thập phần thành khẩn khuyên nhủ.
"Hừ, cảnh giới địa thánh cùng thiên thánh lại dễ đột phá thế hả?" Liệt thiên thánh hiển nhiên không nghe lời Kiếm Vô Phong, chỉ hừ lạnh rồi giậm chân lướt đến chỗ Viêm Lục. Lão phất tay chụp vào hư không, lực hút kinh nhân hút lấy hắn lên tay.
"Đúng là phế vật." Nói đoạn, Liệt Mãnh không nhìn Diệp Phong và Kiếm Vô Phong, lập tức biến mất.
"Xem ra Liệt thiên thánh không chịu bỏ qua, hy vọng y đừng làm gì quá mức…" Kiếm Vô Phong thở dài lắc đầu, mục quang nhìn vào Diệp Phong cầm như ý bổng, uy phong lẫm lẫm trong trường: "Tiểu tử này về sau thành tựu không thể lường trước, dù là Yêu vương bốn mươi năm trước siêu tuyệt nhất thời cũng không bằng."
"Yêu vương khi tiến nhập thánh địa cũng chỉ với tu vi sơ giai võ hoàng chiến thắng nhất tinh hư thánh... Diệp Phong hiện có hoàng cấp tu vi, tuy lão phu không nhìn rõ nhưng y tấn nhập võ hoàng chưa lâu. Đúng là hậu sinh khả úy." Thiên thánh một điện khác gật đầu cảm khái.
"Lúc xưa nếu không vì thần sơn có lệnh dụ bảo chúng ta bắt Yêu vương thì giờ y đã là lực lượng trung kiên của Thánh điện…"
"Lệnh dụ của Hư thần sơn không phải thứ chúng ta có thể bàn luận." Thổ điện thiên thánh lộ vẻ kính sợ, cảnh cáo đồng bạn: "Diệp Phong chắc không khiến thần sơn hứng thú, y tuy công pháp thần diệu nhưng không phải ngũ hành khí hải toàn diện, thần tôn sẽ không quan tâm."
"Hi vọng như vậy… Chiến tranh giữa chúng ta và Vu ma, chúng ta luôn lép vế ở thực lực tầng trung trở xuống nên Thánh điện không thể trấn áp Vu ma, để chúng có không gian phát triển, hi vọng Diệp Phong sẽ thay đổi tình hình này." Kiếm Vô Phong gõ gõ lên trán, tỏ vẻ phiền nào: "Chỉ là tiểu tử này tựa hồ không gắn bó đối với Thánh điện, không biết có phải vì Liệt thiên thánh không. Xem ra lão phu phải vỗ yên y, không để song phương tranh chấp không tất yếu." Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện
Mọi thiên thánh khác đều cười nhăn nhó.
Trận này triệt để xác định địa vị của gã tại Thánh điện. Dễ dàng đánh bại cửu tinh hư thánh, tức là gã cũng ngang với đẳng cấp này, dù tu vi chưa đạt đến tiêu chuẩn của Thánh điện. Nhưng ở hoàn cảnh trọng thực lực, thì thực lực mới là tiêu chuẩn tối trọng yếu để đánh giá một người.
Toán thánh tộc cũng dẹp ý niệm đối phó gã. Tuy nhiều kẻ có địa vị hơn cửu tinh hư thánh nhưng luận thực lực không ai bằng Viêm Lục. Quan trọng nhất là Diệp Phong không chỉ có thực lực khiến chúng e dè mà tiềm lực tương lai của gã xán lạn. Khi tiến nhập hư thánh cảnh giới, thực lực của gã sẽ tới mức nào nữa? Không ai muốn có đối đầu như thế.
Mối thù của Liệt Diễm, nếu không cần trả giá cao quá thì các thánh tộc đó có lẽ sẽ không tiếc sức trút giận hộ. Nhưng hậu quả đắc tội Diệp Phong còn nghiêm trọng hơn nhiều, có ai ngu xuẩn đến mức mạo hiểm vì một Liệt Diễm đã chết, lại không có giá trị gì? Thế lực đằng sau đám thánh tộc này cũng không muốn…
Lúc thấy khán giả ở ngoài đều tỏ vẻ kính nể, Diệp Phong hiểu rẳng hiệu quả… lập uy đã đạt được.
oOo
"Diệp Phong, bọn ta đã thương nghị xong, do ngươi kiêm hai khí hải thổ, kim nên đồng thời thuộc về Thổ điện và Kim điện. Hồn lực cũng gấp đôi người khác. Ngươi… có dị nghị gì không?" Kiếm Vô Phong và chúng thiên thánh ngồi trong đại điện nhìn xuống Diệp Phong và chúng nữ.
"Tại hạ không dị nghị gì." Diệp Phong không ngốc, ty trong tay gã có nhiều hồn lực nhưng thứ này có ai hiềm nhiều? Thánh điện tình nguyện cho đại lễ, gã đương nhiên vui vẻ đón nhận.
"Thẩm Lan, Đông Phương Hồng Diệp, phân về Thủy điện. Mộ Dung Tử Thanh, phân về Mộc điện. Vệ Vũ Hân, lần này ngươi về cùng Hỏa sứ, được Hỏa sứ báo công, sau này ngươi ở lại Vệ tộc, ban cho thân phận thánh tộc. Phần thưởng hồn lực của ngươi, cứ đến Thổ điện mà nhận…"
"Tạ ơn thiên thánh đại nhân…" Vũ Hân thần tình phức tạp nhìn bọn Diệp Phong rồi lui xuống.
Kiếm Vô Phong đọc được trong mắt gã không phải kiểu cảm kích như tưởng tượng, bất giác nhíu mày nhưng không nói ra, tiếp tục dùng giọng ôn hoàn: "Chắc Hỏa sứ đã cho ngươi biết một số tình huống của Thánh điện. Thánh tiềm giả mới lên thánh địa đều có ba đến năm năm tu luyện, nhanh chóng đề thăng thực lực, tương lai mới cống hiến được cho Thánh điện."
"Trong thời gian này, Thánh điện phát cho các ngươi La hồn quả để nhanh chóng đề thăng cảnh giới. Tu luyện kỳ kết thúc thì thánh tiềm giả như các ngươi sẽ chính thức là người Thánh điện, muốn có hồn lực phải đổi bằng công huân. Hiểu chưa?"
"Hiểu." Diệp Phong gật đầu: "Tại hạ yêu cầu được tu luyện cùng nhóm Thẩm Lan, xin thiên thánh đại nhân chuẩn y."
"Không vấn đề gì. Tuy các ngươi thuộc về các điện, nhưng trừ nhận hồn lực và tu luyện thánh kỹ thì được tự do, cùng tu luyện cũng được. Đây là phân bố của các lục đảo gần Thánh điện, ngươi chọn lấy một, sau này là chỗ tu luyện của các ngươi, không được phép sẽ không được tự tiện vào khu vực của tu luyện giả khác, nên nhớ." Kiếm Vô Phong lấy ra một tảng đá lớn, ghi rõ mọi lục đảo quanh Thánh điện, chỗ nào có đầu mũi tên đã là có chủ…
Số lượng lục đảo tuy nhiều nhưng gã nhanh chóng chọn được vị trí, một nơi tương đối vắng vẻ, lại gần chỗ Hỏa thánh. Ở đó gã dễ dàng tránh được tai mắt người khác, tĩnh tâm tiềm tu, muốn liên hệ với Hỏa thánh cũng tiện.
Thấy gã chọn xong, Kiếm Vô Phong gật đầu, bảo thủ hạ mang một cái phổ thông trữ vật giới ra nói: "Đây là hai mươi La hồn quả, ba nha đầu được mỗi người ba quả, ngươi được gấp đôi… Còn lại… là các điện thưởng cho ngươi, hy vọng ngươi nhanh chóng đề cao tu vi, tương lai có đất dụng võ."
Gã cảm tạ xong, Kiếm Vô Phong phất tay cho gã và tứ nữ lui đi rồi hỏi Hỏa thánh: "Hỏa sứ, việc về Yêu vương…"
oOo
Diệp Phong và chúng nữ quay về lục đảo của mình, triệt tiêu cấm chế Thánh điện bố trí. Không có gì đặc biệt, Thánh điện sẽ không đến quấy nhiễu.
"Đây là La hồn quả?" Diệp Phong lấy một "viên đá" lớn cỡ nắm tay màu tím bạc từ trữ vật giới ra, khẽ nhếch môi.
Vật này giống một viên hồn thạch nhỏ, chỉ là bề mặt nhẵn nhụi hơn mà thôi.
"Mặc kệ nó trông thế nào, chỉ cần có chứa hồn lực là tốt rồi." Mộ Dung Tử Thanh vội cướp lấy La hồn quả từ tay Diệp Phong, dồn thần niệm vào xem có chứa bao nhiêu hồn lực.
"Hừm, chút xíu hồn lực này còn không bằng lần trước chúng ta hút lén hồn thạch." Mộ Dung Tử Thanh bĩu môi bất mãn, ném La hồn quả xuống đất.
"Chỉ có chút xíu này, Thánh điện đúng là keo kiệt." Đông Phương Hồng Diệp cũng tỏ vẻ coi thường: "Ba La hồn quả, tối đa chỉ đủ cho chúng ta tu luyện hai tháng, làm sao đủ cho ba đến năm năm tu luyện."
"Các nàng coi thánh tiềm giả là gì? Chỉ là tốt thí trong chiến tranh với Vu võ mà thôi, Thánh điện đời nào đầu tư nhiều cho họ? Tu luyện đến trình độ nhất định, chúng ta phải đi giành lấy công huân, trong quá trình này, thánh tiềm giả mất mạng là đối tượng bị đào thải, còn sinh tồn mới có cơ hội thành lực lượng hạch tâm của Thánh điện, mới có đủ nguồn hồn lực." Diệp Phong cười ha hả giải thích, trong tay gã có nhiều hồn lực, phân cho tứ nữ tu luyện cũng đủ trong thời gian dài.
Đương nhiên đó chỉ là tương đối, tu vi của chúng nhân đều không cao, tiêu hao hồn lực rất ít.
"Hai mươi La hồn quả cũng là con số không iys. Chúng ta tu luyện thôi, tiêu hao hết La hồn quả thì ta sẽ cung cấp cho các nàng hồn lực cần thiết." Gã và chúng nữ tính toán một lúc rồi bắt đầu chuẩn bị tu luyện.
Ở thánh địa, không có thực lực thì không thể đứng vững. Tuy gã đã để lộ đôi chút nhưng hiểu rõ thực lực hiện tại… còn chưa đủ.
Vì sư phụ, vì chúng nữ mà nỗ lực.