Tiến giai bất ngờ xong, thân thể Diệp Phong cũng được nâng cấp, càng có sức đề kháng với lửa thiêu. Liên tục ba ngày chống lại hỏa diễm xâm thực, thân thể gã phần nào dẻo dai hơn.
Nên gã đang trong tình trạng mấp mé bờ cái chết được nguyên nguyên lực dần dần đưa về cõi sống. Sinh mệnh khí tức lại xuất hiện.
Ngoại hình vốn thập phần thê thảm của gã từ từ phục nguyên theo đà khôi phục sinh mệnh lực. Làn da đen như than vụn vỡ rơi xuống, lộ ra làn da mới óng ả, còn cả huyết dịch nóng rãy cũng ngừng chảy ra. Kinh mạch khô rang đến quặt quẹo trong thể nội phồng lên như được bơm khí, huyết dịch đầy sinh lực lại chảy.
Thân thể Diệp Phong khá hơn, vạn niên linh ngọc dịch còn dư một nửa cũng dừng phun trào linh khí tràn ra. Hỏa nguyên tinh phách không thích điều đó. Nó là một tia linh trí trong tiên thiên hỏa nguyên chi lực được thời gian hun đúc thành, không có cả cách suy nghĩ cơ bản, nói gì đến lòng từ bi.
Diệp Phong khôi phục hay không, nó không quan tâm, mà quan tâm đến việc vì sao thiên địa linh khí tinh thuần đột nhiên giảm đi. Linh trí cho nó biết là sinh mệnh năng lượng trong thể nội gã tăng lên nên linh khí giảm xuống, nên vì bản năng tu luyện, nó phải có hành động.
Vù. Thân thể do tinh thuần hỏa nguyên hình thành của nó hóa ra một con hỏa long. Bất quá hỏa long nhỏ hơn hẳn trước, độ dài vẫn vậy nhưng chỉ lớn cỡ cổ tay, cường độ hỏa nguyên cũng kém xa.
Có lẽ… nên gọi là hỏa xà mới đúng.
Hỏa xà múa lượn trên không rồi vẫy đuôi xông vào Diệp Phong. Thân thể hỏa nguyên nóng rãy quấn lấy Diệp Phong, da gã lại bị đốt cháy tanh tách, kinh mạch, xương cốt, da dẻ vừa mới như cánh đồng khô hạn gặp mưa xuân giờ lại bắt đầu co rút, mất đi sức sống.
Hỏa nguyên tinh phách làm vậy vì coi gã là khí cụ gia tốc tu luyện của nó, nó biết không thể để gã sinh cơ đoạn tuyệt nên chọn cách ôn hòa mài giũa thân thể gã, đẩy gã quay lại cảnh gần chết. Như thế, linh khí vạn niên linh ngọc dịch phun ra sẽ lại như trước.
Hỏa xà không ngừng phá hoại, còn linh dịch và nguyên nguyên lực liên tục chưa lành, chống chèo cho sinh mệnh của Diệp Phong… Hai luồng năng lượng khác nhau bắt đầu chiến đầu dằng dai trong thân thể gã. Mỗi lần hỏa xà đốt một đoạn xương cốt hoặc cơ nhục của gã sắp tan nát thì nguyên nguyên lực lập tức bạo phát tiềm lực vô cùng tưới nhuần sinh cơ vào. Thân thể gã được tôi luyện nghiêm khắc nhất, từ từ biến đổi. Chỗ nào cũng lặp đi lặp lại như vậy, tuần hoàn vô cùng vô tận...
Vẻ mặt Hỏa nguyên tinh phách lại tỏ ra no nê, say mê hút lấy linh khí tinh thuần. Nó không biết mình đang gí tốc tu luyện cho Diệp Phong. Tình huống này kéo dài thì sẽ có hai kết quả…
Thứ nhất, vạn niên linh ngọc dịch hao tận trước, gã sẽ bị ngọn lửa nuốt chửng, tan thành tro bụi.
Thứ hai thân thể gã trưởng thành đến độ Hỏa nguyên tinh phách khó lòng phá hoại được, sẽ được sinh mệnh năng lượng sung mãn đánh thức. Một khi gã qua được lần giày vò này, là sẽ biến đổi thành công, thoát thai hoán cốt, thực lực tăng vọt.
Bất quá tình hình cho thấy khả năng thứ nhất xảy ra cao hơn nhiều. Diệp Phong muốn phát triển thân thể đến độ Hỏa nguyên tinh phách khó phá hủy được, gã phải đạt tới ít nhất là võ hoàng. Nhưng vạn niên linh ngọc dịch trong thân thể gã không thể đủ đến lúc đó.
Thời gian… liên tục qua đi. Biến hóa cũng liên tục xảy ra.
oOo
"Lão Phong, một tháng rồi, Phong tiểu tử sao còn chưa về? Có phải đã…" Hỏa lân thú nhảy dựng lên, sau khi quen gã, nó liên tục gặp may, từ đáy lòng không muốn gã gặp bất trắc.
"Không phải." Phong loan lắc đầu: "Nếu Tiểu Phong bị người Liệt Hỏa tông bắt thì chúng phải biết thân phận của y, đời nào chịu bỏ qua cho chúng ta và Mộ Dung gia. Giờ Liệt Hỏa tông chưa động tĩnh gì, cơ hồ có việc lớn xảy ra. Ta thấy… Tiểu Phong vẫn còn trong hỏa động đó, có lẽ có việc bất ngờ nên y chưa quay về…"
"Lão tử đi cứu gã, giải vây cho gã." Hỏa lân thú vẩy đuôi, định đến Liệt Hỏa tông.
"Đứng lại." Phong loan thân hình như điện, chặn trước mặt Hỏa lân thú: "Ngươi không được chạm vào Liệt Hỏa tông nữa, bằng không Tiểu Phong và Mộ Dung gia sẽ dính vào. Ngươi có thể vẫy đuôi mà đi nhưng liên lụy Mộ Dung gia thì ngươi ăn nói thế nào với Tiểu Phong?"
"Ngươi bảo nên làm thế nào?" Hỏa lân thú phun ra, tỏ vẻ không cam lòng.
"Nếu thật sự cần người đi cứu thì không cần chúng ta xuất hiện…" Phong loan lãnh tĩnh: "Sẽ có người cứu y. Người này còn không xuất thủ thì tất nhiên có cái lý riêng."
"Ngươi nói đến ai?" Hỏa lân thú ngạc nhiên.
"Nếu ngươi để ta thu làm tiểu đệ, ta sẽ cho biết." Phong loan nháy mắt tinh ranh. Truyện Tiên Hiệp - Trà Truyện
"Đánh rắm. Lão tử đường đường Hỏa lân yêu hoàng, đời nào là tiểu đệ của tên khốn ngươi." Hỏa lân thú và Phong loan quen tranh hơi, thấy Phong loan không lo lắng gì thì cũng bớt ưu tư hẳn. Kỳ thật nó biết Phong loan và Diệp Phong có chung bí mật.
Họ không ngại cho nó biết bí mật này nhưng trước đó nó phải nhập bọn. Việc này, nó còn chưa cân nhắc kỹ. Vốn nó không bài xích Diệp Phong nhưng quen tính tự do, nếu tương lai bị ước thúc thì có chút gì đó gờn gợn.
Phong loan chỉ muốn thăm dò, nó biết việc này không thể nóng vội. Sẽ có ngày Hỏa lân thú hiểu rằng thứ yêu điện cho nó vượt xa tưởng tượng.
oOo
Lá rụng hoa nở, lại một tháng quá đi. Nhưng dù thời gian ở bên ngoài trôi thế nào, trong Hỏa viêm động phảng phất tất cả ngưng lại, không khác gì hai tháng trước.
Khác biệt duy nhất là Hỏa nguyên tinh phách từ chỗ chỉ bằng anh nhi đã chuyển hóa thành đứa bé ba, bốn tuổi. Gương mặt vẫn đầy ngây thơ nhưng thời gian với nó không có ý nghĩa gì, vì thật ra nó không hẳn là sinh mệnh theo đúng nghĩa. Thứ khiến nó quan tâm là trong hai tháng này, tinh thuần hỏa nguyên của nó cơ hồ tăng gấp đôi, tính chất năng lượng cũng ngưng kết hơn nhiều.
Gã vẫn nằm đó, quanh người bị hỏa xà do Hỏa nguyên tinh phách phóng ra vây khốn. Hỏa xà này lớn hơn hẳn con lúc đàu. Hai tháng, thân thể gã được tôi luyện tàn khốc hơn khiến đối phương phải nâng cao uy lực của hỏa xà.
oOo
Bình tĩnh là đặc điểm lớn nhất của Hỏa viêm động, trừ nham tương sủi ùng ục phun bong bóng thì không còn động tĩnh gì. Nhưng... hôm nay, tất cả đều biến hóa.
Một luồng thiên địa khí tức hùng hậu từ ngoài Tam nguyên tỏa hỏa trận tràn vào động. Cổ trưởng lão ở ngoài khẽ mở mắt, tỏ vẻ kinh ngạc.
"Tấn cấp? Có người tấn cấp trong Hỏa viêm động?" Lão lẩm bẩm: "Đó là động tĩnh lúc tấn cấp võ tôn. Hỏa viêm động sao lại có võ tôn trong đó?"
Mấy võ hoàng khác của Liệt Hỏa tông cũng nhận ra biến động, nhao nhao tề tụ, nghi hoặc bàn luận. Nhưng họ tưởng tượng kiểu gì cũng không tìm được lý do giải thích thích hơp vì sao một kẻ chưa đạt tới võ tôn lại sống được tới hai tháng trong Hỏa viêm động.
Trong không gian ý thức vốn đen ngòm của gã đột nhiên sáng lên le lói. Sát na từ võ tông tiến lên võ tôn dẫn động quy tắc thập phần huyền diệu của thiên địa, cảm ngộ chi lực mà thiên địa ban cho võ tôn cường giả đó đồng thời kích hoạt ý thức say ngủ của gã, thân thể và huyết mạch liên tục khuếch trương vì tấn cấp cũng được thiên địa chi lực vô cùng chảy vào. Cơ hồ trong tích tắc, sinh mệnh chi lực dâng tràn, chưa cơ thể gã lành lặn như lúc trước, hỏa xà quấn quanh gã vì sợ hãi đã quay về thể nội Hỏa nguyên tinh phách.
Hỏa nguyên tinh phách là linh trí do thiên địa tinh hoa hun đúc, nên tôn kính và sợ hãi thiên địa chi thế kiểu này hơn hết, thành ra không có ý phá hoại gã tấn cấp, mà kính sợ co người ở xa, ngơ ngẩn quan sát. Vì thế gã khôi phục cực kỳ thuận lợi, cộng thêm ý thức quay lại khiến gã tìm được chỉ dẫn trong hỗn độn thức hải.
Bóng tối lại xuất hiện ánh sáng. Được quang mang dẫn lối, linh hồn gã từ từ tỉnh lại, ý thức và ký ức nhanh chóng ùa về, như nước triều dâng. Gã trở lại là chính mình, lấy lại quyền chỉ huy thân thể.
"Ta… trầm tịch bao lâu rồi?" Khẽ mở cặp mắt nhắm tịt, hỏa quang chói mắt trong động khiến gã phải đưa tay che, sau khi thích ứng thì gã từ từ giãy ra khỏi đống đá, thân thể lơ lửng trên không.
"Hả? Ta đã tấn cấp võ tôn." Gã lẩm bẩm: "Lại là nhị giai võ tôn! Thật ra có chuyện gì nhỉ?"
Không cần nhiều thời gian, gã chỉ mất tích tắc là hiểu rõ thân thể mới. Thể nội sung mãn sức mạnh vô tận, mối liên hệ kỳ diệu với thiên địa cũng hiện về trong óc.