Hôm Nay Khoa Diễn Xuất Vẫn Muốn Cùng Thám Tử Đồng Quy Vu Tận

Chương 46

"Về chuyện báo đáp, tôi muốn thương lượng cùng anh một chút ~"

Hanada Saharuna nói làm Matsuda Jinpei dựng lên tâm cảnh giác: "Tôi sẽ không viết báo cáo cho cô!"

Matsuda Jinpei ghét nhất là làm văn bản báo cáo, chính anh còn không muốn viết, nói gì đến viết cho người khác?

"Cái này không được, cái kia cũng không được! Anh căn bản là không có thành ý!" Hanada Saharuna không vui, "Đây chính là thù lao cứu mạng, hơn nữa anh cũng đã đáp ứng rồi! Anh muốn nuốt lời sao?!"

"Trừ việc viết báo cáo ra." Matsuda Jinpei rất kiên định.

"Hừm....." Hanada Saharuna và Matsuda Jinpei nhìn nhau một phút, cuối cùng cô chỉ có thể thay đổi điều kiện: "Vậy anh phải mời tôi ăn cơm trưa một tháng!"

Chỉ có thế? Matsuda Jinpei có chút khó tin, anh không cảm thấy Hanada Saharuna là người dễ dàng từ bỏ như vậy.

"......Cô chắc chứ, chỉ cần một tháng cơm trưa?" Matsuda Jinpei lặp lại nói.

Hanada Saharuna gật gật: "Bắt đầu từ ngày đầu tiên sau khi nghỉ phép, tròn 30 ngày!"

Matsuda Jinpei thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Thành giao!"

Không ngờ yêu cầu của Hanada Saharuna lại quá đơn giản, Matsuda Jinpei cười cười: "Chờ đến khi trở về, tôi mời cô đi uống rượu."

Đến khi anh bái tế Hagiwara Kenji xong, nhất định phải cảm ơn Hanada Saharuna đã bắt bom phạm mới được.

"Được thôi ~" Hừ, cho rằng chỉ mời uống rượu là xong việc sao? Cứ chờ tôi ăn rỗng ví anh đi!

Hanada Saharuna nghe vậy nhếch môi cười.

- ------------------------------------

Hanada Saharuna tạm thời bị cách chức một tháng, cô cảm thấy....... vui đến mức sắp bay lên!!

À há ~ Nghỉ phép có lương! Một tháng! Đây là giấc mơ thần tiên nào vậy? Nếu biết đấm tội phạm hiệu quả như vậy thì cô đã sớm động thủ rồi!

Hanada Saharuna mỹ cmn mãn, ngày đầu tiên ngủ thẳng đến 12 giờ trưa mới rời giường. Đây là lần đầu sau khi vào thế giới "Thám tử lừng danh Conan" mà cô được ngủ lâu như vậy, đã vậy hôm nay mới chỉ là ngày thứ nhất! Cô còn tận 29 ngày như thế nữa!

Ha ha ha ha ha đúng là thiên đường!

Sau khi rời giường rửa mặt, Hanada Saharuna lập tức lấy nước ngọt có ga, khoai tây chiên, trái cây, chất đống toàn bộ ở trên bàn trà phòng khách. Sau đó đặt mông vào ghế sofa mềm lại như nhung, bấm điều khiển mở phim truyền hình ngôn tình cẩu huyết lên xem.

Lớp trưởng ở một bên nhìn thấy, cũng cầm mấy viên hạt dưa bò lên sofa, một người một chuột cứ như vậy xem phim vô cùng vui vẻ.

......

Ngày nghỉ đầu tiên, Hanada Saharuna cảm thấy thập phần sung sướng.

Ngày nghỉ hôm sau, Hanada Saharuna vẫn vui như thường.

Ngày nghỉ thứ ba, cô héo.

".....Vì cái gì? Rõ ràng là khó khăn lắm mới được nghỉ, tại sao mới đến ngày thứ ba tôi đã cảm thấy cả người không được tự nhiên?" Hanada Saharuna ghé mặt vào sofa, nâng nắm hamster màu cam lên khóc lóc kể lể: "Lớp trưởng, ông nói có phải tôi đã bị chủ nghĩa tư bản nô dịch thành công rồi không? Bởi vì thân thể đã quen với việc tăng ca mỗi ngày, cho nên cơ bắp bắt đầu hình thành ký ức sao?

Đây là cái nỗi khổ gì vậy? Rõ ràng được nghỉ trong lúc đi làm thì vui muốn chết, vì cái gì đến khi nghỉ phép dài hạn còn có lương lại làm tôi phát ngán đi được?!"

Hanada Saharuna cảm thấy không thể tưởng tượng nổi!

Lớp trưởng ngồi trong lòng bàn tay cô, nhấc đôi chân ngắn ngủn, hai móng vuốt nhỏ ôm ngực tự hỏi nói:

【Lớp trưởng [12]: Đây đại khái chính là thói hư tật xấu của người đời đi. Thê không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, trộm không bằng trộm không được...... Nghỉ ngơi nào có sướng được như lười biếng? Ở dưới mí mắt của chủ nhiệm lớp chơi điện thoại mới là kích thích nhất.】

"...... Lớp trưởng ông nói rất có đạo lý! Không hổ là lớp trưởng đại nhân! Thân thể nho nhỏ ẩn chứa trí tuệ to to!" Hanada Saharuna thổi phồng nói, "Nhưng mà phải làm sao bây giờ? Thanh tra Megure đã bảo tôi ngoan ngoãn ở trong nhà không được đi lung tung rồi. Tôi vừa mới lên báo, giờ chắc cả Tokyo đều biết tôi còn gì? Tôi không muốn đi ra ngoài còn bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ, quá phiền!"

【Lớp trưởng [12]: Tiêu điểm của vụ nổ chủ yếu vẫn là ở Tokyo, nếu bà ở Tokyo không được tự nhiên thì có thể đến thành phố khác chơi được mà? Kỳ nghỉ dài như vậy thì đi du lịch là thích hợp nhất.】

Lớp trưởng vỗ vỗ lòng bàn tay Hanada Saharuna, cường điệu một câu:" Mang tôi đi cùng. "

Hanada Saharuna nghe vậy mắt sáng lên: "Lớp trưởng ông đúng là thiên tài......"

Đúng lúc này, hai người đồng thời nghe được âm thanh thông báo của hệ thống.

【Hệ thống: Thông báo, bài kiểm tra diễn xuất số 4 sắp bắt đầu. Địa điểm: khách sạn suối nước nóng Arashiyama, Kyoto. Kịch bản thần quái: "Tình nhân ai rồi cũng chết trong đêm kinh hoàng ở suối nước nóng". Vai chính: nữ quỷ [Số 14], người chết [Số 13], [Số 18], [Số 34]. Xin hãy đến địa điểm yêu cầu để hoàn thành bài thi trong vòng 3 ngày.】

Hanada Saharuna trừng lớn mắt: "Cái khảo nghệ này thế mà còn có cả kịch bản thần quái? Nữ quỷ phải diễn thế nào? Hệ thống sẽ cho bắt chước trạng thái giống như người chết sao? Quan trọng đây còn là kịch bản toàn diệt! Có phải quá kích thích rồi không?"

Hamster màu cam xoa xoa cằm nhỏ

【 Lớp trưởng [12]: Đúng thật......Nói đến biểu diễn thì không thể gói gọn trong những tác phẩm hơi hướng hiện thực được. Ba kịch bản trước là phim hình sự, phim tình cảm với trinh thám rồi, như vậy đúng là có hơi đơn điệu. Xem ra tầm nhìn của chúng ta không thể quá hạn hẹp, về sau có lẽ sẽ càng có nhiều kịch bản kích thích hơn, mọi người nên chuẩn bị tâm lý thật tốt.】

"Lớp trưởng, có phải ông quá bình tĩnh rồi không?" Hanada Saharuna lộ ra mắt cá chết.

【Lớp trưởng [12]: Tới đâu hay tới đó. Dù sao thì xuyên không cũng đã xuyên rồi, còn có gì không thể tiếp thu đâu?】

Lớp trưởng an ủi vỗ vỗ ngón tay Hanada Saharuna.

【Lớp trưởng [12]: Vừa vặn, chúng ta có thể đi cùng bọn họ nha? Dựa theo kịch bản của phim kinh dị thì khẳng định đến ngày cuối cùng mới chết hết. Trước đó chúng ta có thể nhân cơ hội này tụ tập chơi bời một chút.】

Hanada Saharuna hai mắt sáng ngời: " Ý này hay đó! Để tôi liên lạc với bọn họ!"

Nói là làm, Hanada Saharuna mở kênh chat trong não ra nhanh chóng xác định thời gian và địa điểm gặp mặt với các bạn học bị chọn trúng.

Bên kia nói hệ thống không cho kịch bản cụ thể mà chỉ phân phối nhân vật, thời gian ba ngày chuẩn bị là quá ít, cho nên bốn người quyết định cùng nhau ngồi tàu đến Arashiyama Kyoto trước, trên đường đi sẽ bàn kịch bản sau. Nghe thấy Hanada Saharuna và lớp trưởng muốn gia nhập, bốn người liền hẹn bọn họ ngày mai gặp ở ga tàu.

Hanada Saharuna đương nhiên là đồng ý.

"Được rồi! Bọn họ nói không thành vấn đề!" Hanada Saharuna lập tức chạy vào phòng ngủ xách laptop ra, "Hắc hắc hắc ~ Để tôi xem Arashiyama Kyoto có gì ăn ngon không đã ~"

Kyoto, cô tới đây!

- ------------------------------------

Ngày hôm sau, Hanada Saharuna xuất hiện ở ga tàu Tokyo.

Cô mặc áo sơ mi màu xanh nhạt cùng quần tây cắt cúp màu trắng, cả người tản ra hơi thở mát lạnh. Bởi vì không muốn cho người khác nhận ra, cô còn cố ý đeo một cái kính trắng không độ và đội mũ -- Trong thế giới Conan, kính mắt và mũ lưỡi trai chính là kết giới!

Chỉnh lại dây lưng balo, Hanada Saharuna hỏi trong kênh chat.

【 Hanada Saharuna [1]: Lớp trưởng, ông có ổn không? 】

Túi mặt bên balo giật giật, một chú hamster nhô đầu ra, cậu xoay đôi mắt đen tròn đánh giá quang cảnh xung quanh.

【 Lớp trưởng [12]: Không có việc gì, ba lô đủ rộng, không chật chút nào hết...... Đã lâu không nhìn thấy nhiều người như vậy, tôi có chút hưng phấn.】

"Tôi hiểu, thân thể hamster đúng là có hơi bất tiện." Hanada Saharuna nói: "Nếu lớp trưởng có thể rút được thẻ thân phận lần nữa thì tốt rồi."

【 Lớp trưởng [12]: Vậy thì cũng phải bị chọn vào kịch bản tử vong mới được, chết lúc đang diễn mới có thể được rút tiếp thẻ thân phận.】

Cuộc trò chuyện của hai người rất nhanh đã bị một thanh âm đầy sức sống cắt ngang.

"Hanada~~~ Bọn tôi tới rồi!"

Một thân ảnh nhỏ nhắn nhào đến người Hanada Saharuna làm cô hoảng sợ.

"Oái! Số 18 ông làm tôi sợ muốn chết!" Hanada Saharuna vội vàng đẩy tay đối phương ra: "Lớp trưởng còn ở trong túi của tôi đấy, cẩn thận chút đi!"

"A xin lỗi xin lỗi. Đã lâu rồi không được nhìn thấy mọi người nên tôi vui quá ấy mà ~" Đối phương hưng phấn ôm lấy cánh tay Hanada Saharuna vung vẩy.

Người đến là một cô gái trẻ tuổi kéo theo một cái vali màu hồng phấn, tóc màu sợi đay cuộn sóng dài đến ngang hông. Khuôn mặt thanh tú, dáng người lại vô cùng bốc lửa -- cực kỳ, cực kỳ bốc lửa.

Hanada Saharuna căng cứng mặt, cảm nhận được cánh tay bị hai luồng mềm mại kẹp lấy, cô cúi đầu, lập tức nhìn thấy sự nghiệp tuyến vô cùng bắt mắt của đối phương.

"......D?" Cô trầm mặc trong chốc lát, nhẹ nhàng mở miệng.

"Hừ, là G đó?" Người tới nhếch môi, lộ ra hàm răng trắng tuyết: "Hung khí biết đi, mộng tưởng của đàn ông!"

"Chúc mừng ông, giấc mơ trở thành sự thật." Hanada Saharuna lộ ra mắt cá chết: "Ông buông ra được chưa? Tôi không muốn bị đàn ông có "hung khí giết người" ôm tay cọ cọ."

Đúng vậy, số 18, Aoi Takeo, mỹ nữ có được sự nghiệp tuyến kinh người, trước khi xuyên qua giới tính là nam!

"Có phải ông thích ứng quá nhanh rồi không? Trước khi xuyên qua rõ ràng là một đấng nam nhi, sao bây giờ lại......bóng như vậy?"

Hanada Saharuna quét mắt nhìn người đã từng ngồi cùng bàn với cô từ đầu đến chân -- trùm trường của Học viện Nghệ thuật, bạn học Takeo.

Thanh niên đã từng cao hai mét, giờ biến thành một thiếu nữ chưa đến mét sáu. Cô đeo một cái nơ con bướm, mặc váy ren dài và đeo sandals trắng. Từ trên xuống dưới, từ đầu đến chân, cả người đều tràn ngập hơi thở blink blink đầy nữ tính. Quan trọng nhất là thiếu nữ này còn đang cọ cọ hai chân vào nhau, nắm lấy tay nhỏ liều mạng nháy mắt với cô.

".......Nói thật nhé, đừng có nhìn tôi như thế nữa được không, tôi thấy có chút ghê tởm." Hanada Saharuna giật giật khóe miệng.

Aoi Takeo lộ ra biểu tình tang thương trong nháy mắt, cô lấy một cái kẹo mút từ trong túi xách ra nhét vào miệng, làm thành tư thế hút thuốc: "Hanada, cuộc đời giống như một canh bạc vậy, nếu không thể phản kháng thì chỉ còn cách chơi lại nó.

Ngủ một giấc dậy, phát hiện hai cục bên dưới biến thành hai cục bên trên, bà nói tôi còn có thể làm gì bây giờ? Sau một hồi cuồng nộ bất lực, tôi quyết định phá đảo cái nhân sinh chết tiệt này. Tôi đã mất đi tôn nghiêm của đàn ông, thì phải lấy lại gấp đôi tôn nghiêm phụ nữ."

"Xin hỏi gấp đôi tôn nghiêm của phụ nữ thì có liên quan đến cái bộ dạng này của ông sao?" Hanada Saharuna hỏi.

Sắc mặt của thiếu nữ thanh tú nháy mắt trở thành ác nhân, cô dùng tay tạo thành thủ thế [Money]: "Đương nhiên là tiền rồi, tiền! Hừ ~ đàn ông Nhật Bản chỉ là một đám ngu xuẩn t*ng trùng thượng não, hết thằng này đến thằng khác đều dán mắt vào ngực lão tử. Muốn bọn họ mua cái gì họ liền mua cái đó, bảo họ làm cái gì họ liền làm cái đó.

Gọi đến là đến, còn nghe lời hơn cả chó! Giẫm đạp lên tôn nghiêm của bọn họ sướng muốn chết ~ Nói cho cùng thì đàn ông đúng là cái loại sinh vật dễ thao túng a ha ha ha~~"

Hoàn toàn là bộ dáng của nữ phụ ác độc hám tài.

"......" Mồ hôi lạnh từ trên trán Hanada Saharuna chảy xuống.

Đại ca, ông còn nhớ mình là đàn ông không vậy? Ông bị mất đi đồ vật quan trọng nên bắt đầu quay sang ghen ghét đồng loại sao?

"........Nhắc nhở ông một câu, đây chính là thế giới Conan đó. Số 18, trông ông không khác gì [Người chết dự bị] đâu." Hanada Saharuna hữu nghị nhắc nhở.

"Người ta mới không thèm sợ nhé ~" Aoi Takeo cười tủm tỉm bẻ ngón tay, xương cốt phát ra âm thanh "răng rắc": "Ông đây còn đang ước hắn đánh đấy."

"Hanada, Takeo, chờ lát nữa lại nói đi. Người đến đông đủ cả rồi, chúng ta lên xe trước đã." Một giọng nam từ phía sau Hanada Saharuna truyền đến.

Thanh niên mặc áo sơ mi caro màu đỏ vẫy vẫy tay với hai người, trên cổ cậu đeo máy ảnh, mặt mang theo tươi cười: "Đến lúc đó còn phải bàn kịch bản nữa, phim kinh dị bọn tôi xem không nhiều lắm, hy vọng sẽ được Hanada với lớp trưởng góp ý."

Một nam một nữ đi sau cậu cũng hướng về phía cô cười chào hỏi.

"Đương nhiên là không thành vấn đề." Hanada Saharuna vội vàng nói.

Năm người một chuột bước lên tàu, chính thức mở ra hành trình thần quái ở Kyoto.

※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※