Hoàng Tử Tinh Linh Của Ma Long

Chương 8: Chương 8


Cuốn một hồi, Lam Y vẫn từ chăn thò đầu ra.

Vừa vặn đối diện Mạc Lâu, một đôi mắt đỏ sậm sâu thẳm mà lại mê người.

Nhưng bạn có thể thấy trong đó có ánh xanh nhạt, đó là đôi mắt của cậu.

"Anh, tại sao anh lại nhìn chằm chằm vào mắt em?"
"Đẹp mắt." Mạc Lâu đưa tay chạm nhẹ vào hàng mi của cậu nói.

Lam Y chớp chớp mắt, có chút ngứa ngáy.

Cậu lui về sau rời khỏi tay Mạc Lâu, từ trên giường đứng lên.

"Anh, em đói bụng."
"Anh bảo quản gia chuẩn bị một chút." Mạc Lâu cũng từ trên giường đứng lên, cúi đầu vừa giơ tay sửa sang lại quần áo vừa nói.

Sau khi vuốt phẳng quần áo, hắn dẫn Lam Y xuống lầu.

——
Sau khi ăn cơm xong, Lam Y bắt đầu nhớ lại chuyện vừa rồi ở trong phòng.

Mạc Lâu hôn lên môi cậu một cái.

Nếu bay giờ cậu tỏ tình với anh trai, liệu anh có chấp nhận cậu hay không.

Cậu chống cằm trên sô pha suy nghĩ, len lén quay đầu nhìn Mạc Lâu đang nghiêm túc đọc sách bên cạnh lò sưởi.

Trước mặt cậu cũng có một cuốn sách, là một ít chuyện xưa của Nhân tộc.

Viết rất sinh động và thú vị, nhưng cậu đọc không vào.

Cậu quay đầu lại tiếp tục lật một trang, trang này đang kể về thanh niên Nhân tộc lạc trên đảo.

Sau đó, trên đảo này có một con quái vật.

Lam Y lật một trang khác, thanh niên dũng cảm cầm bảo kiếm tuyên chiến với quái vật.

Cậu nghĩ có phải mình cũng nên dũng cảm đứng lên thổ lộ với Mạc Lâu hay không.

Cậu lật một trang khác.

Thanh niên bị quái vật hạ gục.

Lam Y lại nghĩ Mạc Lâu có thể tiếp nhận hay không.

Lam Y lật thêm một trang nữa, thanh niên vẫn cầm bảo kiếm đứng lên, lúc này trời mưa.

Bởi vì mưa ma lực quái vật giảm mạnh, thanh niên chiến thắng nó.

Nhưng vừa rồi Mạc Lâu hôn cậu hẳn là sẽ không khó tiếp nhận như vậy, có thể cẩn thận thử một chút.

Lam Y lật lại một trang khác, quái vật bị đánh bại biến thành mỹ nhân đẹp mắt.


Lam Y lại ngẩng đầu liếc trộm Mạc Lâu một cái.

Mạc Lâu là một con rồng siêu cấp đẹp trai.

Quay đầu lại, lại lật một trang.

Mỹ nhân đến gần định quyến rũ thanh niên, sau đó định thừa cơ giết thanh niên.

Ánh mắt Lam Y sáng lên cậu cũng có thể quyến rũ Mạc Lâu, để cho hắn buông tha ý nghĩ sẽ không ở cùng một chỗ với người khác.

Mạc Lâu đều hôn cậu một cái, khẳng định dễ dàng câu được.

Vì vậy, cậu nghiêm túc đọc cuốn sách, giống như muốn học hỏi từ nó.

Thậm chí cậu còn chạy đi cầm quyển sổ trở về định nghiêm túc ghi chép kinh nghiệm.

Mạc Lâu chú ý tới bên cậu có rất nhiều động tác nhỏ, lam bảo thạch vụng trộm nhìn hắn hai lần.

Bây giờ nhảy nhót chạy ra ngoài rồi chạy trở lại như một con thỏ.

Lam Y cầm bút từng chữ từng chữ đánh dấu cách làm của mỹ nhân.

Sau đó đem biện pháp mỹ nhân quyến rũ nhất nhất viết xuống.

Đến trang cuối cùng cậu còn có chút mất mát nhìn ghi chép ba mươi sáu phương pháp câu dẫn không biết có được hay không.

.

||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||
Nhưng nhìn thấy người đẹp cuối cùng hạnh phúc với thanh niên, sự tự tin của cậu tăng lên gấp bội.

Phương pháp 1: Để lộ phần đẹp nhất của cơ thể.

(Có thể là khuôn mặt đẹp, cơ thể tuyệt vời, bàn tay hoặc bàn chân đẹp, eo thon)
Cậu nghĩ đến vừa rồi Mạc Lâu véo thắt lưng cậu hẳn là thích eo cậu.

Nhưng làm thế nào để bạn có thể khoe eo của mình?
Cậu vò vò tóc của mình, mái tóc vàng trở nên lộn xộn.

Đột nhiên cậu nghĩ, cậu có thể giả vờ đau thắt lưng.

Lông ngốc trên đầu lập tức đứng lên.

Cậu đứng dậy chuẩn bị hành động, nhưng nghĩ đến việc lát nữa sẽ làm, mặt lại không được tự nhiên mà đỏ lên.

Trong quyển sách viết là thướt tha đi qua, hiện tại bởi vì thẹn thùng đi bộ trở thành dáng vẻ nhăn nhó.

Đến trước mặt Mạc Lâu, cậu nhắm mắt lại, giống như mỹ nhân trong sách chui vào từ dưới sách Mạc Lâu, sau đó bước lên, ôm cổ Mạc Lâu không tự nhiên xoay mông.

Vốn định dịu dàng mê hoặc nói, nhưng Lam Y quá căng thẳng khiến cậu nói lắp: "Anh, em...!Thắt lưng có...!Một chút đau...!Anh giúp em...!Nhìn nhìn một chút."
Mạc Lâu từ lúc vừa rồi đã chú ý tới động tác của Lam Y, không nghĩ tới cậu trực tiếp chui lên vòng tay hắn.

Nghe cậu nói không thoải mái, hắn lập tức lo lắng, đặt sách xuống.


Sau đó nhìn thấy lông ngốc trên đầu cậu đứng lên.

Lam Y tinh thần không tốt, lông ngốc trên đầu cậu đều sẽ rũ xuống, cao hứng hoặc là nghĩ chuyện xấu gì đó sẽ đứng lên.

Hắn xốc quần áo Lam Y lên lộ ra eo trắng nõn, không làm ra động tác thừa thãi, cách quần áo nhẹ nhàng ấn thắt lưng cậu, hỏi: "Có đau không?"
"Không đau."
"Vậy đau ở đâu?"
Lam Y bị ấn đến có chút không thích ứng, cậu vặn vẹo thắt lưng, nghe Mạc Lâu hỏi cậu, không biết nói như thế nào, ấp úng nói: "Sang...!Bên phải...!Một chút.

"
Mạc Lâu lại ấn sang bên phải một chút, lại hỏi cậu.

Lam Y bị ấn đến có chút choáng váng, có chút không biết tiếp tục như thế nào.

Một câu không nói chôn ở trên vai Mạc Lâu.

Mạc Lâu biết rõ thắt lưng Lam Y không có vấn đề gì lớn, nhưng hắn nhận thấy được tâm trạng Lam Y sa sút, tay nhẹ nhàng vuốt lưng cậu an ủi.

Hôm nay không có thành công câu đến Mạc Lâu, tâm tình Lam Y bắt đầu không tốt lắm, nhưng cậu nghĩ đến còn lại ba mươi lăm điều có thể thực hiện.

Chỉ cần dũng cảm thêm một lần nữa, một lần nữa là ok.

Tối nay cậu ở lại nhà Mạc Lâu, nơi này có phòng của cậu.

Cậu muốn thực hiện phương pháp thứ hai: ngủ với người mình thích.

Mỹ nhân trong sách chính là ngủ chung với thanh niên, không cẩn thận mài ra tia lửa.

Lam Y ôm gối đầu đứng ngoài cửa phòng Mạc Lâu, tay phải khẽ gõ cửa.

Bên trong cửa không truyền đến động tĩnh.

Lam Y giơ tay gõ một cái.

Sau khoảng nửa phút, cánh cửa được mở ra.

Mạc Lâu vừa tắm rửa xong quấn khăn tắm, đứng trước mặt Lam Y tạo thành một bóng đen.

Lam Y ôm chặt gối đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào khuôn ngực trắng nõn của Mạc Lâu, không biết phải nói cái gì.

Sửng sốt một hồi lâu, cậu đỏ mặt nói: "Em có chút lạnh, muốn ngủ với anh."
Nhiệt độ cơ thể ma long cao, nhiệt độ cơ thể tinh linh thấp, Lam Y trước kia thích ôm hắn ngủ.

Lúc này hắn đều sẽ biến về hình rồng ôm lam bảo thạch của hắn ngủ, đối với lần này Lam Y chủ động tới Mạc Lâu rất là vui vẻ.
Ma Long tự nhiên rất thích ôm lấy tài bảo của hắn ngủ say.

Mà Lam Y là viên ngọc quý giá nhất của hắn.

"Ừ vào đi." Mạc Lâu lui ra để cho cậu tiến vào.


Lam Y ngơ ngác cầm gối đầu, xốc chăn lên đắp mình xong.

Sau đó nằm yên.

Một lát sau Mạc Lâu bước lên.

Lam Y muốn xoay người chui vào trong ngực Mạc Lâu, nhưng lại chạm đến một mảnh vảy bóng loáng.

Còn có cảm giác ấm áp từ làn da truyền đến, Mạc Lâu biến trở lại hình rồng thu nhỏ, cảm giác ấm áp này là chỗ mềm mại nhất trong bụng hắn.

Lam Y lần thứ hai giật mình, cậu quên mất Mạc Lâu thích biến trở về hình rồng ôm lấy cậu.

Cậu không biết nên nói với Mạc Lâu thế nào, hy vọng hắn biến thành hình thái người.

Suy nghĩ một hồi, cậu buông tha, đem trán đặt trên bụng Ma Long, dần dần ngủ thiếp đi.

Lam Y tỉnh lại cả người đều nằm sấp trên người Ma Long, cậu có chút mơ mơ màng màng xoay người lại đặt đầu lên bụng Ma Long.

Mạc Lâu đã tỉnh, nhưng vì không muốn quấy rầy Lam Y tiếp tục ngủ, liền mở to mắt nhìn Lam Y.

Tư thế ngủ của Lam Y không tốt lắm, vừa rồi tùy tiện mở ra toàn thân, hiện tại vểnh mông lên, đầu hướng xuống dưới kề vào bụng hắn.

Hắn vươn chân ra nhẹ nhàng chọc vào mặt cậu.

Lam Y nhíu mày, quay đầu đem khuôn mặt bị chọc đè lên bụng hắn.

Mạc Lâu đổi một móng vuốt khác chọc vào phần mặt cậu lộ ra, bị Lam Y ôm lấy móng vuốt, mơ mơ màng màng mở mắt lại nhắm lại nói: "Đừng nhúc nhích, để cho em ngủ thêm một chút.

"
Mạc Lâu bấm bụng ngủ thêm một hồi nữa, Lam Y mới chậm rãi tỉnh lại, nhìn thấy một đôi mắt màu đỏ sậm nhìn cậu, bên trong tựa hồ còn mang theo ý cười.

Lam Y mơ mơ màng màng một hồi mới tỉnh táo, cậu dụi dụi mắt nói: "Anh sớm."
Mạc Lâu dựa xuống, dùng đầu đem Lam Y nâng lên, mới biến trở lại hình người.

"Bây giờ sắp giữa trưa rồi."
"Buổi trưa, vậy em đói bụng?" Lam Y nhếch miệng lộ ra hàm răng trắng.

Mạc Lâu giơ tay xoa mái tóc rối bời của cậu: "Rời giường trước."
Sau khi ăn xong bữa cơm buổi trưa, Lam Y lại bắt đầu suy nghĩ phương pháp ba.

Phương pháp 3: Nói những lời tình cảm dễ nghe.

Ví dụ: bạn bất ngờ đi vào trái tim tôi, làm cho trái tim tôi đập nhanh hơn...!)
Mặt Lam Y nóng lên, nếu cậu nói như vậy Mạc Lâu hẳn là biết tâm ý của cậu đi.

Mạc Lâu từ dưới lầu đi tới, Lam Y vọt tới, đem Mạc Lâu dồn vào vách tường bên cạnh.

Hai tay cậu chống hai bên cổ anh, kiễng mũi chân đối diện với mắt anh, lấy hết dũng khí nói: "Em gặp anh, là may mắn cả đời của em."
Mạc Lâu bị Lam Y giống như đạn pháo xông tới, đẩy lên tường, đụng vào tường, nhưng không đau.

Nghe Lam Y vội vàng nói, đây đại khái là Lam Y đang đùa giỡn với hắn.

Hắn cười khẽ một tiếng, thanh âm trầm thấp vang lên bên tai Lam Y: "Ừ, anh cũng vậy."
Trong đầu Lam Y tiếng pháo hoa vang lên bốn phía, trái tim cậu muốn bay lên.

"Thật ạ...!Anh nói có thật không? "
Mạc Lâu gật đầu.

Tâm Lam Y trở về, tới gần hắn muốn hôn môi hắn, nhưng lời nói tiếp theo của Mạc Lâu làm cho lòng cậu lạnh đi một nửa.


"Thật sự, may mắn gặp được em, anh vẫn coi em là em trai của anh."
Lam Y trong nháy mắt không còn dũng khí, hạ chân xuống, thất vọng trở về xem hướng dẫn cậu viết.

——
Phương pháp 4: Nấu ăn ngon cho người bạn thích.

Lam Y khép quyển sổ lại, nắm chặt nắm đấm, tiếp thêm sức mạnh cho chính mình.

Phương pháp này nằm cuối cùng trong cuốn sách, bởi vì tính thực dụng tốt, cậu di chuyển đến điều thứ tư.

Hồi tưởng lại trong sách thanh niên chọc mỹ nhân tức giận, hắn liền lấy ra tay nghề của hắn, làm đồ ăn ngon cho mỹ nhân ăn, rất nhanh làm cho mỹ nhân nguôi giận quay về cạnh hắn.

Cuốn sách cũng viết, muốn có được trái tim của một người, trước phải giữ được dạ dày của người đó.

Lam Y cảm thấy rất có đạo lý, đại phụ vương của cậu thường xuyên làm những món ngon của nhân tộc cho tiểu phụ vương, làm cho tiểu phụ vương rất vui vẻ.

Hiện tại ăn cơm xong đã lâu, cậu dự định dựa theo trí nhớ học cách làm của đại phụ vương.

Cậu bước vào nhà bếp bắt đầu sự nghiệp nấu ăn của mình.

Làm một thời gian dài, kết thúc trong một tiếng "phanh".

Tiếng vang này kinh động đến Mạc Lâu đang đọc sách trên lầu, hắn vội vàng chạy xuống xem chuyện gì xảy ra.
Liền nhìn thấy Lam Y tóc tai bù xù, đuôi tóc cháy đen, trên mặt cũng xám xịt, vẻ mặt có chút ngốc nghếch.

Thấy Mạc Lâu liền nào trong ngực hắn, không nói một tiếng.

Mạc Lâu trấn an vuốt ve tóc cậu.

"Làm sao vậy?"
Người trong ngực vẫn không lên tiếng như cũ, hắn nhìn một chút bên trong, bàn bếp bị nổ đen.

"Là muốn làm cái gì ăn sao? Muốn đồ ăn ngon anh dẫn em đi nhân tộc ăn.

"
"Không phải." Thanh âm Lam Y rầu rĩ, giống như sắp khóc, điều này làm cho Mạc Lâu có chút lo lắng có phải bị thương hay không.

Hai tay hắn nâng vào mặt cậu, nhìn thấy mắt cậu đỏ lên, mắt lam bảo thạch ngập nước, rất đẹp, nhưng Mạc Lâu không rảnh nghĩ, ngược lại nhìn thấy bộ dáng cậu giống như sắp khóc đến nơi.

Giọng nói của hắn nhẹ nhàng hơn: "Đau ở đâu?"
"Không phải, em muốn làm đồ ăn ngon cho anh, để anh thích em một chút." Nói xong nước mắt của cậu rơi xuống, "Nhưng em làm cái gì cũng không thành công, anh vẫn thờ ơ.

"
Mạc Lâu không kịp suy nghĩ vội vàng an ủi cậu: "Anh thích em mà, bằng không làm sao có thể đáp ứng làm bạn tốt cả đời với em."
Lam Y càng khóc to hơn: "Không cần thích kiểu như vậy."
"Muốn...!Muốn...!kiểu thích của công chúa với kỵ sĩ cơ." Nói xong cậu tàn nhẫn hôn lên môi Mạc Lâu.

Cậu không hiểu làm thế nào, liền bắt đầu liếm môi Mạc Lâu.

Hiện tại cậu không muốn nghĩ tới anh đã từng nói sẽ không ở cùng một chỗ với người khác.

Đại não Mạc Lâu giống như bị đứt dây, nghĩ mãi cũng không hiểu được nghĩa của câu này.

Chỉ có môi truyền đến cảm giác mềm mại, trong thân thể hắn giống như có vô số khối năng lượng đang đi loạn, xương cốt muốn nổ tung.

Thân thể đáp lại trước, hắn vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm môi Lam Y một chút.

Thật sự là thơm còn có chút ngọt ngào, làm cho hắn muốn nếm thử càng nhiều.

Vì thế hắn ôm lấy Lam Y làm sâu thêm nụ hôn này..