Thân Quốc Cữu vui mừng nở nụ cười, nếu như Thân Như Ý được sủng ái, vậy địa vị của Thân gia liền ổn như bàn thạch, cái này thật sự là thiên đại chuyện tốt. Thân Như Ý được sủng ái, ít nhất có thể bảo vệ vinh hoa phú quý của Thân gia hai mươi năm.
- Thỉnh Mã Tổng quản chỉ điểm, nàng lúc nào tiến cung là tốt nhất?
Mã Nguyên Trinh cũng không khỏi bội phục Thân Quốc Cữu túc trí đa mưu. Vừa thấy Hoàng hậu mang thai, Hoàng Thượng sẽ không có mỹ nhân bầu bạn, liền an bài cho nữ quyến của Thân gia tiến cung, đem Hoàng Thượng cột vào Thân gia , thủ đoạn rất cao minh. Quyền quý như vậy, Mã Nguyên Trinh đương nhiên cũng không muốn đắc tội, hắn và Thân Quốc Cữu không có xung đột lợi ích gì, hiện tại Thân Quốc Cữu đối với hắn lại cung kính, hắn tự nhiên là thuận nước dong thuyền.
Mã Nguyên Trinh nheo mắt mỉm cười:
- Theo ta nghĩ, đương nhiên càng sớm càng tốt, Thân Quốc Cữu cảm thấy thế nào?
Thân Quốc Cữu vốn là muốn nhờ hoàng hậu đưa Như Ý vào cung, nhưng tối hôm tin tức trong cung truyền ra lại không nhắc tới sự tình của Như Ý. Điều này nói rõ, muội muội đối với Như Ý cũng không nóng lòng, hoặc là nói trong lòng nàng có chút ghen ghét.
Tâm tình muội muội hắn có thể hiểu được, nhưng vì hưng suy của toàn gia, hắn nhất định phải quyết đoán, không thể bởi vì tâm tình muội muội mà vuột mất cơ hội này, hắn dứt khoát quyết định.
- Tốt! Ta nghe theo Mã Tổng quản, đêm nay sẽ đưa nàng tiến cung!
Thân Quốc Cữu quyết đoán như thế làm cho Mã Nguyên Trinh cũng có một ít kính nể. Nếu như không phải hắn cố kỵ Thái tử, hắn cũng có tâm muốn kết giao. Mã Nguyên Trinh biết Thân Quốc Cữu một lòng muốn dùng Sở Vương thay thế Thái tử, mà thực lực Thái tử cũng không yếu.
Mã Nguyên Trinh là người thông minh, hắn biết rõ mấu chốt là ở thái độ của hoàng thượng, mà thái độ của hoàng thượng cũng rất mập mờ. Nếu như Sở Vương quá mạnh mẽ, hắn sẽ chèn ép thoáng một chút, nếu như Thái tử quá yếu, hắn lại sẽ đến đỡ thoáng một chút. Ví dụ như lần này, thuế ngân Đông cung vào Kinh, Hoàng Thượng cũng biết, hắn liền có ý mặc kệ, chẳng quan tâm, bề ngoài như là đang giúp Thân Quốc Cữu, nhưng trên thực tế, hắn lại đang ám trợ Thái tử. Ví dụ như hắn đem Tú Y vệ tập trung ở Yển Sư huyện, đó cũng là đang ngầm giúp Thái tử, đối với việc Thái tử tự mình chạy tới Yển Sư cũng không truy cứu, điều này nói rõ, Hoàng Thượng một mực dùng biện pháp cân bằng thực lực, để cho thế lực của Thái tử cùng Sở Vương ngang nhau.
Mã Nguyên Trinh tự nhiên là theo sát lộ tuyến của Hoàng thượng, Hoàng Thượng đi như thế nào, hắn liền đi như thế đó. Hôm nay, hắn tuy là phụng chỉ đến mật đàm cùng Thân Quốc Cữu, nhưng hắn vẫn không muốn lợi dụng cơ hội này, hắn không muốn cùng Thân Quốc Cữu đi quá thân cận, thậm chí cũng không để cho Thân Quốc Cữu có cơ hội kết giao hắn. Hắn thấy ánh mắt Thân Quốc Cữu có chút lập loè, liền lập tức đem đề tài xoay chuyển.
- Nói xong chuyện tốt, còn lại là chuyện không hay, Thân Quốc Cữu đã chuẩn bị tâm lý chưa?
Mã Nguyên Trinh đoán đúng, Thân Quốc Cữu đang suy nghĩ nếu như tiến một bước lung lạc Mã Nguyên Trinh, để cho hắn trở thành người ủng hộ Sở Vương , Mã Nguyên Trinh là thái giám, đối với nữ nhân không có hứng thú, vàng bạc đất đai hắn đều có, đối với loại người có quyền cao chức trọng này, không thể dùng tục vật để lung lạc.
Thân Quốc Cữu cũng không nói ra, tâm tư của hắn quay lại, gật gật đầu, cười hỏi:
- Chuyện này có quan hệ tới sự tình ở Lan Lăng Vương phủ đúng không?
Mã Nguyên Trinh thật sự có điểm bội phục Thân Quốc Cữu, tâm tư lại sâu đến trình độ này:
- Hoàng Thượng không có nói rõ, chỉ nói là, Sở Vương tuổi nhỏ, ngươi không nên gây thù hằn cho Sở vương, ta muốn quốc cữu minh bạch ý tứ của Hoàng thượng.
Thân Quốc Cữu gật gật đầu, hắn hiểu được ý tứ Hoàng thượng, ý bảo hắn bỏ qua chuyện Hổ phù của Trương Sùng Tuấn, không nên đem chuyện của Trương Sùng Tuấn kéo đến chỗ Thái tử, do đó kéo đại địch cho Sở Vương, cái này có thể nói là tới cảnh cáo hắn, cũng có ý bảo hắn không nên hành động thiếu suy nghĩ.
- Đa tạ Mã Tổng quản truyền lời, Thân Trăn thụ giáo, đợi lát nữa ta sẽ đưa Như Ý tiến cung, thỉnh Mã Tổng quản chiếu cố nàng nhiều hơn.
- Quốc cữu cứ việc yên tâm, trong nội cung đều có quy củ, sẽ không ủy khuất Như Ý cô nương.
Mã Nguyên Trinh cười đứng lên:
- Thánh thượng đang chờ tin tức, ta phải lập tức trở về bẩm báo.
Thân Quốc Cữu cũng không giữ lại, hắn tự mình tiễn Mã Nguyên Trinh ra phủ.
Khi Thân Quốc Cữu trở về, Tào Kiến Quốc đang chờ, Thân Quốc Cữu ngồi trở lại vị trí của mình, nói đơn giản hai ba câu cho hắn, liền hỏi hắn:
- Sự tình Hổ phù hiện tại tiến triển tới đâu rồi?
Tào Kiến Quốc hiệp trợ Bao Hồng Võ tìm kiếm nơi hạ lạc của nửa miếng Hổ phù khác, tối hôm qua hắn đã cùng Bao Hồng Võ nói chuyện qua, biết rõ tình hình gần đây, hắn vội vàng bẩm báo:
- Bao Tướng quân đã tra ra được thân binh kia, hắn khả năng có thân thích ở phụ cận Kinh thành, Bao Tướng quân hiện tại đang toàn lực truy tìm.
- Ừ!
Thân Quốc Cữu gật gật đầu:
- Ngươi thay ta chuyển cáo với hắn, nếu như lần này hắn có thể thành công, ta sẽ nghĩ biện pháp để cho hắn làm Tướng quân, nếu như hắn còn thất bại, vậy thì đừng tới gặp ta.
- Ty chức nhất định chuyển cáo.
Tào Kiến Quốc do dự một chút, lại nói:
- Ý tứ của Hoàng thượng không phải bảo Quốc cữu dừng lại sao? Như thế nào còn muốn. . .
- Như thế nào còn muốn tiếp tục đúng không?
Thân Quốc Cữu cười lạnh một tiếng:
- Hoàng Thượng chỉ là bảo ta cẩn thận một chút, cũng không bảo ta đình chỉ truy lùng, nếu như ngay cả chuyện này ta cũng không hiểu, ta còn lăn lộn được trong quan trường sao.
Dừng một chút, hắn lại chậm rãi nói:
- Cùng với việc tra ra vụ án của Trương Sùng Tuấn, ngày mai ta còn muốn đi bái phỏng Lan Lăng quận Vương, nói Thân Kỳ Võ không hiểu chuyện, hướng hắn xin lỗi.
Đêm đến, Thân Như Ý tiến cung, dươi tình huống Hoàng hậu ở hậu cung không hay biết chuyện gì, Hoàng đế Hoàng Phủ Huyền Đức ở Kỳ Lân điện hạnh phút cùng nàng, một đên điên Loan đảo Phượng trôi qua, làm cho Hoàng Phủ Huyền Đức muốn bay lên tận mây xanh.
Ngay thời khắc Mã Nguyên Trinh tiếp Thân Quốc Cữu, ở Hoằng Văn Quán, Thái tử Hoàng Phủ Hằng đang lẳng lặng nghe Thiên Tinh báo lại chuyện đã phát sinh.