Đây cũng là
chuyện thứ nhất mà Hoàng Phủ Vô Tấn muốn làm sau khi Hoàng Phủ Hằng tiêu vong, liên hệ quan phủ địa phương, đây là cực kỳ trọng yếu. Lạc kinh
Vương triều tiêu vong, khiến cho rất nhiều quan phủ địa phương nguyên
lai hiệu trung với Lạc kinh đã mất đi đối tượng thuần phục. Họ chưa hẳn
chịu thuần phục vương triều Ung kinh do Thân gia nắm giữ, kịp thời nắm
lấy chỗ trống mấu chốt này, là nguyên nhân Hoàng Phủ Vô Tấn, mời những
quan viên địa phương này đến dự tiệc. Đối với những quận huyện không đến được, như Hứa Xương quận, Dĩnh Xuyên quận, Nhữ Nam quận... Hắn đều phái người đến đưa thư tay viết của mình.
Yến hội được cử hành trong đại trướng của Hoàng Phủ Vô Tấn, rượu và thức ăn rất đơn giản, nhưng Hoàng Phủ Vô Tấn lại chiêu đãi rất nhiệt tình,
sau lưng từng quan viên đều có một binh lính rót rượu cho bọn hắn, không chỉ có như thế, trên bãi đất trống trong đại trướng còn có vài tên binh lính thân thể cường tráng đang biểu diễn đấu vật, tiếng gào không dứt
bên tai.
Cho dù Hoàng Phủ Vô Tấn chiêu đãi rất nhiệt tình, nhưng đám quan chức
đều có chút biểu lộ xấu hổ, bọn hắn không quen thưởng thức loại chiêu
đãi này, bọn hắn quen ở sau lưng là thị nữ mỹ mạo, mà không phải binh
sĩ, quen ở trung gian là vũ cơ ca múa, mà không phải đấu vật, bữa rượu
này làm cho bọn hắn uống đến buồn bực, rất nhiều chuyện cũng khó mở
miệng.
Hoàng Phủ Vô Tấn hiển nhiên cũng minh bạch mọi người khó xử, liền mỉm cười, hướng các binh sĩ nói:
- Mọi người ra ngoài hết đi!
Binh sĩ trong đại trướng đồng loạt lui xuống, đám quan chức như trút
được gánh nặng, áp lực vô hình thoáng cái biến mất, Hoàng Phủ Vô Tấn
đứng lên, giơ chén rượu hướng mọi người xin lỗi nói:
- Đầu tiên cảm tạ chư vị đến dự tiệc, Vô Tấn chiêu đãi không chu toàn,
xin các vị đại nhân thứ lỗi! Chén rượu này, ta kính mọi người.
Hắn đem rượu uống một hơi cạn sạch, mọi người liên tục khiêm nhượng, Thứ sử Trịnh Đạt của Đông quận giơ chén rượu lên, cười nói:
- Điện hạ không cần xin lỗi, chỉ là có quân sĩ ở bên, chúng ta không
cách nào nói thoải mái, hôm nay đại nhân mời chúng ta dự tiệc, đủ thấy
đại nhân đối với quan phủ địa phương rất coi trọng, chúng ta nguyện phối hợp với điện hạ, giữ gìn trị an Dự Châu, bảo đảm dân chúng cùng hậu cần có thể bình an vượt qua thời kì phi thường này.
Trịnh Đạt cũng không phải là người có uy tín nhất trong những quan viên
ngồi đây, tư cách lão nhất chính là Lương quận Thứ sử Lý Nghiêm Tằng, Lý Nghiêm Tằng từng đảm nhiệm qua Phủ Tự Khanh, Lại Bộ Thị Lang, bởi vì
cùng Thân Quốc Cữu có quan hệ ác liệt mà bị giáng chức làm Lương quận
Thứ sử. Nhưng Lương quận ở trong Dự Châu, là quận có nhân khẩu nhiều
nhất, sản xuất lương thực lớn nhất, thuế phú cao nhất, cho nên, Thứ sử
Lương quận Lý Nghiêm Tằng là đầu lĩnh của những quan viên này.
Sở dĩ Thứ sử Lương quận Lý Nghiêm Tằng không có ra mặt đầu tiên, là vì
đang ở Đông quận, Trịnh Đạt là chủ nhà, thêm nữa Trịnh Đạt cũng rất gần
với Lý Nghiêm Tằng, là người rất có uy vọng, từng đảm nhiệm Công bộ thị
lang, hắn lên tiếng cũng là đại biểu ý chí của tất cả quan viên đang
ngồi ở đây.
Quan trường nói chuyện chú ý lời ngầm, chú ý hàm súc, cái gọi là lời
ngầm kỳ thật là một loại tư thái. Hiện nay thiên Hoàng Phủ Vô Tấn mời
khách, tất cả mọi người đều biết là vì chuyện gì, có tới hay không là
một loại tư thái. Nếu như phản đối Hoàng Phủ Vô Tấn, vậy bọn họ sẽ tìm
cớ không đến, nếu như đã đến, vậy tỏ vẻ bọn hắn ủng hộ Hoàng Phủ Vô Tấn, đương nhiên, cái này cũng không cần nói rõ, trong lòng mọi người biết
là được.
Sau khi cho thấy tư thái, tiếp theo là một ít yêu cầu cụ thể cùng kỳ
vọng, cái này cần hàm súc một chút. Lời Trịnh Đạt vừa nói cũng rất hàm
súc, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng, hắn hướng Hoàng Phủ Vô Tấn truyền đạt
mấy tầng ý tứ, một là không hy vọng có quá nhiều liên hệ với quân đội,
nói trắng ra là hy vọng quân đội không nên quấy nhiễu dân, quân kỷ
nghiêm khắc, theo như lời của hắn “chúng ta nguyện ý phối hợp cùng điện
hạ, giữ gìn trị an Dự Châu”, là ý tứ này.
Tiếp theo là hy vọng chiến hỏa không nên mở rộng, hắn cũng nói rất rõ
ràng, “bảo đảm dân chúng cùng quan phủ đều có thể bình an vượt qua thời
kì phi thường này” cái gì là thời kì phi thường, là sự tình tranh đoạt
thiên hạ này. Dân chúng cùng quan phủ đều hy vọng bình an vượt qua, là
không muốn chiến tranh mở rộng.
Trịnh Đạt vừa nói xong, tất cả quan viên đều vuốt râu gật đầu, tỏ vẻ
đồng ý với ý của hắn, Thứ sử Lương quận Lý Nghiêm Tằng cũng cười nói:
- Trịnh đại nhân nói rất có đạo lý, cũng nói ra tiếng lòng của tất cả
mọi người chúng ta, kỳ thật chúng ta cũng biết điện hạ yêu dân, có thể
thông cảm quan phủ địa phương khó xử. Chúng ta cũng biết, hoàn toàn
tránh khỏi chiến tranh là không thể nào, chỉ là hy vọng chiến tranh có
thể co lại phạm vi nhỏ, không nên mở rộng, chiến tranh cũng không phải
đáng sợ nhất, bại binh di chuyển qua mới là đáng sợ nhất, giống như châu chấu, truy quét mà qua. Nếu như Tề quân đại bại, bọn hắn tất nhiên sẽ
đại quy mô trốn về Tề Châu, đây cũng là sự kiện mà chúng ta lo lắng
nhất, hy vọng điện hạ có thể thay chúng ta suy nghĩ nhiều một chút.
Hoàng Phủ Vô Tấn yên lặng nghe ý kiến chúng nhân, hôm nay hắn đem mọi
người gọi tới, một mặt là hy vọng quan địa phương Dự Châu cũng có thể
như năm châu khác, ở trên chính trị ủng hộ hắn, một phương diện khác,
hắn cũng muốn trấn an quan viên Dự Châu, để cho bọn hắn không lo lắng
quá nhiều vì chiến tranh, hắn vẫy tay một cái, mấy tên lính đem một giá
gỗ lớn chuyển vào, trên giá gỗ là một bức địa đồ của Đại Ninh vương
triều, trên mặt đã có chút đánh dấu, địa đồ bày ở cửa ra vào, để cho tất cả mọi người đều có thể thấy được.
Hoàng Phủ Vô Tấn đi đến trước địa đồ, hướng mọi người chậm rãi nói:
- Các vị đại nhân, ta có thể hiểu được lo lắng của mọi người, ta cũng có thể cho mọi người một giải thích tất yếu, sẽ nói cho mọi người một ít
tin tức. Một là số lượng quân đội tác chiến trong tương lai, ta có thể
minh xác nói cho mọi người, quân đội Ung Châu không lâu nữa sẽ rút về
Quan Trung, không còn cùng Tề Vương liên hợp, đây là bởi vì đại quân Tây Lương đã tiến công Quan Trung, ta vừa mới nhận được tin tức mới nhất,
Trương Sùng Tuấn đã hạ Phượng Tường quận.
Một ngón tay của hắn chỉ vào Phượng Tường quận trên bản đồ, lại chỉ Ung kinh, tiếp tục nói:
- Hạ được Phượng Tường quận, ý nghĩa tây môn của Ung kinh đã bị mở ra,
Ung kinh đã bị uy hiếp trực tiếp, vì tạo áp lực một lần nữa cho Thiệu
Cảnh Văn, năm ngày trước ta đã hạ lệnh U Châu Lưu Hán Chương xuất binh
ba vạn, cướp lấy Phũ Dương quan, uy hiếp Thượng Đảng quận, ta có bảy
thành nắm chắc, quân đội của Thân Tế cùng Thiệu Cảnh Văn sẽ trước sau
rút về Quan Trung cùng Tấn Nam. Như vậy chúng ta đối mặt chính là mười
vạn quân của Hoàng Phủ Chung.