Hoàng Phủ Điềm mấy ngày nay cũng đình chỉ đi học Hoàng Phủ Vô Tấn tiến công Tề châu
khiến cho tình thế trở nên hỗn loạn hắn vô cùng sầu lo, vốn UNG Tề hai
nhà cộng lại đủ để diệt Ngụy không ngờ Hoàng Phủ Vô Tấn lại chọc vào một chân làm rối loạn thế cục.
Cho dù Hoàng Phủ Điềm không có quyền lực quyết định bố cục chiến lược
nhưng hắn cũng ủng hộ mẫu hậu, từ khi nghe nói Hoàng Phủ Vô Tấn là cháu
của Tấn An hoàng đế trong lòng hắn tràn ngập căm hận với Hoàng Phủ Vô
Tấn, loại căm hận này cũng xuất phát từ một cảm giác sợ hãi.
Lúc này Hoàng Phủ Điềm đang cùng với hai tâm phú lễ bộ thượng thư Chu Kỳ Luân cùng với sư phụ hiện tại của hắn Từ Quân thương lượng tình thế
hiện tại.
Đây chính là hai người mà Hoàng Phủ Điềm tín nhiệm nhất hiện tại thế cục đang nguy cấp hắn cũng chỉ có thể tìm bọn họ mà thương nghị.
- Hai vị sư tôn Hoàng Phủ Vô Tấn đã nắm được Tề châu trẫm xác thực là
rất lo lắng trẫm không lo lắng Tề vương chỉ lo lắng hắn, thái hoàng thái hậu ở trong tay của hắn nếu như thái hoàng thái hậu thừa nhậ hắn là
chính thống thì cần phải làm sao bây giờ?
Chung Kỳ Luân cùng với Tề Quân nhìn nhau kỳ thật hai người bọn họ trước kia đã bàn với nhau Tề Quân từ từ nói;
- Bệ hạ có nghĩ rằng vì sao quan viên Lạc kinh lại trốn về phái nam chứ không trốn về Quan Trung không?
- Trẫm vừa rồi cũng nói hắn là cháu trai của Tấn An hoàng đế thái hoàng
thái hậu lại đang ở Sở châu vậy sẽ khiến cho rất nhiều người cho hắn là
chính thống trẫm tự đánh giá hẳn là duyên cớ này.
Từ Quân lắc đầu:
- Không hoàn toàn là vì duyên cớ này.
Hắn lấy từ trong khay ngọc ra hai quả cam hình dạng giống nhau đặt ở trước mặt Hoàng Phủ Điềm;
- Bệ hạ hai quả cam này giống như bệ hạ và Hoàng Phủ Vô Tấn, cho dù hắn
là cháu Tấn An hoàng đế nhưng mà tiên đế cũng là chính thống, bệ hạ cũng là chính thống, hắn có thái hoàng thái hậu ủng hộ nhưng bệ hạ cũng có
thái hậu ủng họ hiện tại hắn là Lương vương mà bệ hạ đã đăng cơ làm đế
bệ hạ thậm chí còn có ưu thế hơn cả hắn, nhưng vì sao quan viên Lạc kinh lại chọn hắn chứ không chọn bệ hạ, hai quả cam này khác nhau chỗ nào?
Hoàng Phủ Điềm lặng yên khong nói, chờ sư phó giải thích nghi hoặc cho
mình, Từ Quân từ từ lấy một bình nước ở trên bình dội lên một quả cam,
lập tức một quả cam trở nên đen kịt dơ bẩn, một quả cam vẫn rực rỡ mê
người, hắn chỉ vào quả cam kia mà nói:
- Nguyên nhân là ở đây hiện tại bệ hạ không phải là quả cam vừa rồi mà đã trở nên như vậy thử hỏi ai nguyện ý chọn nó.
Hoàng Phủ Điềm vô cùng thông minh, hắn minh bạch ý tứ của sư phụ liền thấp giọng hỏi:
- Nước mực này chính là Thân gia.
Từ Quân không hề do dự nói:
- Đúng thế bệ hạ nói đúng mấu chốt.
Lúc này Chu Kỳ Luân ở bên cạnh cũng thấp giọng thở dài:
- Bệ hạ ở thâm cung có lẽ không biết, thần là lễ bộ thượng thư, mỗi ngày liên hệ với triều thần đám bọn họ phần lớn có lòng dạ, không nói thêm
điều gì nhưng mà hạ tầng quan viên nghị luận liên tục đối với chuyện
Thân gia nắm giữ triều đình vô cùng bất mãn, thực tế thái hậu sắc phong
Thân Tể làm Tần vương càng khiến cho nhiều người tức giậnbojn họ nói
rằng Sở Hán Lữ thị sắp tái hiện, Thân Tể là Lữ Lộc, triều đình Ung kinh
còn như thế huống chi là thiên hạ, Lạc Kinh đại thần dĩ nhiên là chọn Vô Tấn.
Hoàng Phủ Điềm im lặng thật lâu sau hắn mới thở dài;
- Tháng trước trẫm đi thăm mẫu hậu cùng bà ấy ở chung, trên bàn cơ mẫu hậu hỏi trẫm có nguyện ý sửa thành họ Thân không?
Chu Kỳ Luân cũng đồng thời chấn động:
- Bệ hạ thật sự có chuyện này sao?
- Mẫu hậu chỉ thuận tiện nói đùa có lẽ không đúng.
Hoàng Phủ Điềm phát ra thanh âm rất thấp một chút tự tin cũng không có
hắn nhớ tới lúc đó mẫu thân hắn nghiêm túc có chút gì nói đùa đâu.
Từ Quân cùng với Hoàng Phủ Điềm đọc sách năm năm với nhau sớm chiều ở
chung đối với hắn vô cùng hiểu rõ, xem bộ dạng như vậy chỉ sợ không đơn
giản là nói đùa Từ Quân từ từ trầm giọng nói:
- Bệ hạ cần có thái độ tươi sáng rõ nét, không thể hàm hồ, bệ hạ người
nguyện ý sửa họ không, người nguyện ý trao hoàng tộc cho họ Thân sao?
- Trẫm là tử tôn của Đại Ninh hoàng đế đường đường là con trai trưởng
của Hoàng Phủ họ, cái gì có thể thay đổi họ làm sao có thể đổi loại khi
tông diệt tổ này trẫm thà chết cũng không cam lòng.
Chu Kỳ Luân gật đầu:
- Chỉ cần bệ hạ quyết tâm là được thần nguyện vì bệ hạ mà hưng hoàng tộc tru Thân thị, vì bệ hạ quên mình phục mệnh.
Lúc này ở bên ngoài có hoạn quan bẩm báo:
- Bệ hạ Thân tướng quốc có đại sự khẩn cấp cầu kiến.
Ánh mắt của Hoàng Phủ Điềm nhìn về phía hai tử tôn, Từ Quân trầm giọng nói:
- Cứ nghe hắn nói nhưng không thể tin.
Chu Kỳ Luân cũng cười lạnh:
- Thân gia nội bộ tranh giành nhưng không thể tranh giành giang sơn xã tắc.
Một lát sau Thân Quốc Cữu đi vào trong thư phòng của Hoàng Phủ Điềm Chu
Kỳ Luân cùng với Từ Quân cũng lảng tránh không ở trong phòng, Hoàng Phủ
Điềm ngồi ở sau thư án đọc sách, giống như chuyện gì cũng không phát
sinh vậy, cho dù Hoàng Phủ Điềm đối với Thân Quốc Cữu có hảo cảm thực tế sau khi thái hậu sắc phong Thân Tể làm tần vương về au Thân Quốc Cữu đã từ đi chức hán trung quận vương của mình để tỏ vẻ kháng nghị, điều này
khiến cho Hoàng Phủ Điềm cảm động.
Nhưng sau khi sư phó nhắc nhở hắn đã cảm nhận được đấu tranh nội bộ
trong nhà họ Thân, không giống như tranh giành xã tắc điều này làm cho
hắn có một cảnh giác với Thân Quốc Cữu.
- Thần Thân Trăn tham kiến hoàng đế bệ hạ
Thân Quốc Cữu thi lễ thật sâu.
- Tướng quốc miễn lễ.
Hoàng Phủ Điềm lộ ra vẻ tươi cười:
- Hôm nay mặt trời mới mọc, tướng quốc tại sao không nghỉ ngơi.
- Thần vốn định nghỉ ngơi nhưng sáng sớm nhận được tình báo khẩn cấp cho nên phải bẩm báo với bệ hạ.
- Có tình huống khẩn cấp gì?
Thân Quốc Cữu thở dài một hơi;
- Thần nhận được tin U CHâu Lưu Hán Chương đã đầu hàng Hoàng Phủ Vô Tấn.
- Cái gì
Hoàng Phủ Điềm chấn động hắn thật sự không ngờ hôm qua hắn còn nghĩ Tề
vương và Lưu Hán Chương sẽ liên hợp tấn công Sở châu hiện tại lại biến
thành Lưu Hán Chương đầu hàng.