- Thiếp hiểu ý tứ của phu quân, nhưng thiếp khuyên phu quân, ngàn vạn không nên quá xem trọng nó, đây chỉ là hư danh, nó sẽ hại phu quân, thiếp cũng không muốn làm hoàng hậu gì, thiếp chỉ hy vọng phu quân có thể sống an nhàn, chàng dù sao cũng không phải nhi tử của hoàng đế, hắn tuyệt đối sẽ không truyền ngôi cho chàng.
Vô Tấn cũng chỉ là để cho Tô Hạm chuẩn bị tâm lý một chút, hắn thấy Tô Hạm phản ứng kịch liệt, thì không nói thêm gì nữa, thu hồi thánh chỉ, cười nhạt nói:
- Ta đương nhiên hiểu, ta chỉ là nói cho nàng nghe một chút, chuyện này, trừ phu thê chúng ta, không thể có người thứ ba biết.
Tô Hạm thở dài:
- Cái này thiếp biết, thiếp cảm giác phu quân được phong Người kế vị Lương vương, có chút đắc ý mà quên mình, phu quân, chàng nhất định phải tỉnh táo.
Vô Tấn nhẹ gật đầu:
- Ta nhất định ở thời điểm nào cũng sẽ tỉnh táo.
Lúc này ngoài khoang thuyền, truyền đến một tiếng hô to:
- Cập bờ!
Đại thuyền rốt cục chậm rãi cập bờ, trên bờ ẩn ẩn truyền đến tiếng chiêng trống, Vô Tấn đi lên mũi thuyền, chỉ thấy trên bờ cách đó không xa, đứng chằng chịt người, có quân đội đứng gác, còn có mấy trăm tên quan viên cùng thân sĩ nổi tiếng của Giang Ninh phủ, đoán chừng đây là đội ngũ tới nghênh đón hắn.
Thuyền của Vô Tấn là chiếc thứ ba cập bờ, gần hai trăm Mai Hoa vệ của hai thuyền trước lên bờ, bọn hắn lập tức tạo thành một bức tường, đem đám quan viên cùng thân sĩ nổi tiếng tới nghênh đón ngăn cách, Mai Hoa vệ rất có kinh nghiệm, như vậy mới có thể phòng ngừa những kẻ có tâm tư ám sát.
Vô Tấn đang mặc quân phục của Mai Hoa vệ, bước nhanh xuống thuyền, liền nghe có người hô:
- Hoàng Nam tướng quân, Vô Tấn!
Thanh âm rất quen tai, Vô Tấn theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy một người trong đám quan viên hướng hắn ngoắc ngoắc, Vô Tấn liếc nhìn liền nhận ra, đây không phải là Trương Dung sao?
Hắn lập tức đại hỉ, vội vàng nghênh đón, Trương Dung cùng vài tên quan lớn tiến lên, Trương Dung được phong làm Thiểu Doãn của Giang Ninh phủ, mười ngày trước mới đến nhận chức, hắn xem như cố nhân của Vô Tấn, hai người ở chỗ này gặp mặt, đều rất vui mừng.
Vô Tấn tiến lên, chắp tay cười nói:
- Ta nghe bá phụ nói, Trương huynh đã là Thiểu Doãn của Giang Ninh phủ, ta liền nghĩ còn có người quen, không nghĩ tới vừa đến Giang Ninh đã gặp được huynh rồi.
Trương Dung cũng cười nói:
- Ta là tới nghênh đón ngươi, khi đội thuyền của ngươi đến bờ bên kia, chúng ta cũng đã nghe tin.
Hắn thấy Tô Hạm sau lưng Vô Tấn được một đám nha hoàn vây quanh, cười nói:
- Người này chắc là đệ muội rồi! Nghe nói ngươi đã thành gia thất, chúc mừng chúc mừng!
Lúc này, sau lưng Trương Dung truyền đến một tiếng ho khan, Vô Tấn lúc này mới phát hiện phía sau Trương Dung có vài tên quan viên, người cầm đầu ước chừng năm mươi tuổi, dáng người hơi gầy, trên mặt biểu hiện sự vui vẻ trong lễ tiết, Vô Tấn liền cười hỏi:
- Vị này là...
Trong mắt Trương Dung hiện lên một tia cười lạnh, ôn hoà giới thiệu:
- Vị này là Dư phủ doãn.
Nguyên lai người này là Giang Ninh phủ doãn Dư Diệu Giang, Vô Tấn đã nghe nói qua, là sư đệ cũng là tâm phúc của của Thân Quốc Cữu, hắn vội vàng khom người nói:
- Nguyên lai là Dư phủ doãn, nghe danh đã lâu!
Dư Diệu Giang là người Tương Dương, nhưng cùng Thân Quốc Cữu là đồng môn mười lăm năm, lại là tiến sĩ đồng khoa, là một trong những người mà Thân Quốc Cữu tín nhiệm nhất, bốn năm trước liền đề cử hắn làm Giang Ninh phủ doãn, nhờ có hắn, Thân Quốc Cữu mới có thể khống chế được Giang Ninh phủ.
Dư Diệu Giang vội vàng thi lễ, mặt cười như hoa:
- Lương Vương điện hạ tới trông coi Giang Ninh, đây là vinh quang của Giang Ninh phủ, ta đại biểu trăm vạn bá tánh của Giang Ninh, hoan nghênh điện hạ đến.
Hắn lại kéo một người ở phía sau lên, giới thiệu nói:
- Đây là Thân thiểu doãn, chắt điện hạ cũng biết?
Vô Tấn đương nhiên biết thiểu doãn Thân Uyên của Giang Ninh phủ, người này là tộc đệ của Thân Quốc Cữu, lúc trước tranh giành Hộ Tào chủ sự, bọn hắn đã giao thủ gián tiếp, hắn còn sửa đổi một phong thơ của Thân thiểu doãn này.
Hắn vội vàng chắp tay cười nói:
- Lúc ta ở Duy Dương huyện, đã nghe qua đại danh của Thân thiểu doãn, về sau mong thiểu doãn chiếu cố nhiều hơn.
Thân Uyên tuy là tộc đệ của Thân Quốc Cữu, nhưng bề ngoài lại không giống Thân Quốc Cữu chút nào, thân hình hắn đã gầy lại nhỏ, ngược lại có điểm giống Hoàng Tứ Lang, hắn cũng cười khan một tiếng, khom người thi lễ nói:
- Hoan nghênh điện hạ tới Giang Ninh phủ!
Lúc này, một thanh âm giống như tiếng chuông đồng truyền đến:
- Hoàng Phủ đô đốc, sao không chào hỏi cùng ta?
Vô Tấn sững sờ, chỉ thấy một trung niên nam tử dáng người cực kỳ khôi ngô đi tới, ước chừng bốn mươi bảy, bốn mươi tám tuổi, mặt đỏ, mắt xếch, mũi to, uy phong lẫm lẫm, Vô Tấn là lần đầu tiên thấy hắn, không biết hắn là ai?
Trương Dung vội vàng giới thiệu với hắn:
- Vị này là đô đốc của Sở Châu, Chu Tín tướng quân.
- Nguyên lai là hắn!
Vô Tấn biết, người này cũng hiệu trung với Sở Vương, quyền thế ở Sở Châu rất lớn, là quan văn cao nhất ở phủ đô đốc, tuy hắn không có nắm giữ ba mươi vạn đại quân Sở Châu, nhưng hắn có thể khống chế lương thảo hậu cần cùng kiểm tra đánh giá quân đội ở Sở Châu, ngay cả mình là Đô đốc của thuỷ quân Sở Châu cùng Mai Hoa vệ, cũng có liên hệ với người này.
- Nguyên lai là Chu tướng quân, ta đến Sở Châu, người thứ nhất muốn tìm chính là tướng quân.
- Ha ha! Có lẽ Hoàng Phủ tướng quân ngày thứ tư mới tới tìm ta.
Xem ra Chu Tín này còn rất khôi hài.
Giang Ninh phủ là một trọng điểm của Sở Châu, được xưng Hổ cứ Long bàn, vắt ngang chỗ xung yếu của Trường Giang, địa vị chiến lược cực kỳ trọng yếu, nhiều cơ cấu quyền lực cao nhất của Sở Châu đều thiết lập ở chỗ này, ví dụ như Đô đốc phủ, Diêm Thiết ti, phủ Đô đốc thuỷ quân..., ba mươi vạn đại quân của Sở Châu, có mười vạn là đóng quân ở phụ cận Giang Ninh phủ.
Quan viên ở Giang Ninh phủ, cao nhất là Phủ Doãn, dưới có hai Thiểu Doãn, cai quản sáu huyện, tổng nhân khẩu ước chừng 140 vạn, trong đó lấy Giang Ninh huyện làm thủ phủ, huyện Giang Ninh cũng là huyện lớn nhất của Giang Ninh phủ, có mười hai vạn hộ, gần sáu mươi vạn nhân khẩu.
Dựa theo quy định của Đại Ninh vương triều, quan mới nhận chức, có ba ngày để sắp xếp việc nhà, Vô Tấn cũng không ngoại lệ, hắn không phải là người của Giang Ninh phủ, lại có gia quyến, cho nên chuyện thứ nhất hắn muốn làm, chính là an cư.
Thời điểm hắn lập gia đình, Tề gia đã cho hắn một trang viên ở Giang Ninh phủ, ở vùng Đông Giao, hắn tạm thời còn chưa muốn ở vùng ngoại ô, ở nội thành, hắn tự nhiên là có phủ đệ của mình.
Hắn đến Giang Ninh phủ nhận chức, công văn của Lại bộ đã đưa xuống từ mười ngày trước, quan viên địa phương của Giang Ninh phủ đã thay hắn chuẩn bị đầy đủ.