- Hoàng thượng không những khen ngợi Tề gia mà còn công khai phê bình Đông Lai thương hội và Bách Phú thương hội, nói hai thương hội này bất nhân, được xưng là thương hội thứ nhất và thứ hai thiên hạ mà hàng năm nộp thuế công lại chỉ có năm vạn lượng bạc, chỉ bằng một thành của Tề gia hoàng thượng đối với bọn họ rất tức giận đoán chừng năm nay sẽ có động tác.
Tề Mạo vội hỏi:
- Không biết hoàng thượng định bắt bọn họ nộp bao nhiêu thuế?
- Ta đánh giá ý của hoàng thượng ít nhất cũng phải bằng với Tề Thụy Phúc thương hội, không phải cộng lại mà mỗi nhà phải bằng với các ngươi.
Đúng lúc này chỉ nghe bên ngoài truyền tới một tiếng hét to:
- Tề vương điện hạ giá lâm, Sở vương điện hạ giá lâm.
Thân Quốc Cữu sững sờ quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy Tề vương Hoàng Phủ Chung cùng với Sở vương Hoàng Phủ Điềm đang dắt tay nhau tới, thần sắc vô cùng thân mật, Hoàng Phủ Điềm tuy tuổi tác còn nhỏ thấp hơn Hoàng Phủ Chung nửa cái đầu nhưng tư thế vẫn hiên ngang, phong độ nhẹ nhàng so với Tề vương thì còn bắt mắt hơn.
Thân Quốc Cữu trong lòng cảm thấy kỳ quái, mình đã hỏi rõ rồi, Sở vương điện hạ hôm nay không tới, tại sao hiện tại vẫn tới?
Ở trong hành lang đều là hoàng thân quốc thích, Tề vương và Sở vương tiến vào bên trong Thân Quốc Cữu liền nói với Tề Mạo:
- Tề trưởng công tử thong thả ngồi ta xin lỗi không bồi tiếp được.
- Tướng quốc cứ tùy ý.
Thân Quốc Cữu bưng chén rượu đi về phía Sở vương, Sở vương Hoàng Phủ Điềm đang cùng với Đôn hoàng quận vương Hoàng Phủ Dật Biểu và vài tên quận vương nói chuyện với nhau, Hoàng Phủ Dật Biểu ngồi ở phía trước, hắn đang cùng với quận vương Hoàng Phủ Anh Tuấn cùng với nhữ dương quận vương Hoàng Phủ Tử Hàn nói chuyện với nhau.
Bốn quận vương này được xưng là nam phái hoàng tộc, là một lực lượng trọng yếu ở trong hoàng tộc, Bách Phú thương hội chính là do bọn họ hợp lực tạo ra.
Bốn gã quận vương mấy ngày nay tâm tình không tốt lắm nguyên nhân cũng là do hoàng thượng chuẩn bị tiến hành ra tay với Bách Phú thương hội và Đông Lai thương hội về mặt thu thuế, hơn nữa Bách Phú thương hội là ra tay năm nay Đông Lai thương hội ra tay năm sau, điều này khiến cho bọn họ không phục lắm, cho thấy quyền lực của bọn họ không bằng Tề vương.
Bốn gã quận vương kéo Sở vương qua một bên, tạo áp lực với hắn, bọn họ ủng hộ Sở vương mấy chục vạn lượng mỗi năm, thời điểm mấu chốt Sở vương làm sao không thể ra tay nói chuyện thay bọn họ.
- Điện hạ, Bách Phú thương hội lợi nhuận mỏng manh, hàng năm trên cơ bản đều không có tiền, chúng ta vốn ban đầu ủng hộ điện hạ cho nên hiện tại rất lo lắng nếu như triều đình thu thuế Bách Phú thương hội thì chúng ta lại không có tiền ủng hộ điện hạ, chuyện này trọng đại điện hạ nhất định phải thuyết phục hoàng thượng, không thể để hoàng thượng thu thuế với Bách Phú thương hội.
Ý của Hoàng Phủ Dật Biểu ở ngoài lời, thuê ngân hàng năm giao cho Sở vương ngươi nếu như triều đình ra tay, vậy Sở vương ngươi cũng đừng hòng có nữa.
Sở vương bị bốn gã đầu tử vây quanh thì cười khổ nói:
- Các vị lão vương gia khổ tâm ta hiểu ta sẽ hết sức thuyết phục hoàng thượng nhưng chỉ có thể là hết sức mà thôi.
- Điện hạ không những là hết sức mà còn phải nhất định chỉ cần điện hạ thuyết phục hoàng thượng thành công, chúng ta sẽ ủng hộ điện hạ.
- Khục khục.
Ở bên cạnh truyền tới tiếng ho khan nặng nề, mọi người quay đầu lại thì chỉ thấy Thân Quốc Cữu mang chén rượu tới, bốn gã quận vương tuy ủng hộ Sở vương nhưng cũng không nghe lời Thân Quốc Cữu, giao tình mật thiết mà thôi, cách đây hai tháng, Hoàng Phủ Dật biểu lại không hòa thuận với Thân Quốc Cữu nữa.
Nguyên nhân chính là vì Hoàng Phủ Anh Tuấn cháu của Hoàng Phủ Dật Biểu bị cách chức, tước vị của Hoàng Phủ Anh Tuấn vì vậy cũng bị mát đi khiến cho Hoàng Phủ Dật Biểu tràn ngập oán hận với Thân Quốc Cữu.
Oán hận là Hoàng Phủ Anh Tuấn bị con của Thân Quốc Cữu là Thân Kỳ Võ xúi giục mới tới Lan Lăng quận vương phủ, hơn nữa Thân Quốc Cữu thấy rõ ràng vì để bảo vệ Thiệu Cảnh Văn mà Thân Quốc Cữu mới đem trách nhiệm giao lên cháu trai của hắn, và khiến cho Hoàng Phủ Dật Biểu tức giận là con của Thân Quốc Cữu là Thân Kỳ Võ lại không bị bất kỳ chuyện gì cuối cùng còn thi đậu tiến sĩ, bài danh thứ tư, làm huyện lệnh Giang Ninh.
Tuy nhiên ba quận vương kia lại vây quanh Thân Quốc Cữu mà cất tiếng nói:
- Tương quốc nhiều năm như vậy chúng ta ủng hộ Sở vương lúc mấu chốt tướng quốc không thể bỏ chúng ta.
Thân Quốc Cữu nháy mắt cho Sở vương, ý bảo hắn tạm thời rời khỏi đây, rồi thấp giọng nói với mọi người:
- Lần này thái độ của hoàng thượng rất cương ngạnh, cầu tình hoàng thượng xem ra vô dụng thôi tuy nhiên vẫn có biện pháp nộp thuế ít đi.
Mọi người cũng biết nộp thuế là điều không thể tránh khỏi tuy nhiên nộp thuế ít đi cũng là điều không tệ bọn họ lập tức hỏi:
- Mong tướng quốc dạy cho.
Thân Quốc Cữu quay đầu lại nhìn Tề Mạo, lạnh lùng nói:
- Hoàng thượng đối với Đông Lai thương hội và Bách Phú thương hội thu thuế ngang bằng với Tề Thụy Phúc thương hội, các ngươi muốn nộp thuế ít thì phải để cho Tề Thụy Phúc nộp ít, hiểu không?
Hoàng Phủ Dật Biểu không thèm nhìn Thân Quốc Cữu, tuy nhiên Thân Quốc Cữu mỗi câu nói đều vang vào trong tai của hắn trong lòng của hắn bỗng nhiên sinh ra một ý niệm ác độc.
.....
Đang Đang đang.
Từng hồi chuông vang lên, báo hiệu giờ đã tới từng khách mời đều quay lại vị trí, đám vũ cơ biểu diễn cũng lui xuống, song phương nam nữ hai nhà đều ngồi phía trước, Tô gia mang hơn ba mươi người, nam nữ lão ấu đều có mà nhà trai thì chính là hoàng tộc, ngồi ở bên phải.
Mà chính giữa bày năm cái ghế chính là để trưởng bối song phương ngồi, Tô gia là Tô Tốn cùng với Lô phu nhân, bên Vô Tấn thì là Lan Lăng quận vương và vương phi, ở chính giữa là ghế của hoàng thái hậu, bà ta hôm nay là người chứng hôn, mặt khác còn là tổ mẫu của nhà trai.
Trước các vị trưởng bối ngồi có trải thảm đỏ, ở trên mặt thảm có để một tú cầu bằng lụa đỏ, bên trái là tân nương bên phái là chú rể.
Lúc này trong hành lang trở nên yên tĩnh chờ người điều khiển hôn lễ tuyên bố người điều khiển hôm nay không phải là Triệu Tư như trước mà chính là thái tử Hoàng Phủ Hằng.
Hoàng Phủ Hằng cười cười chuẩn bị tuyên bố thì bỗng nhiên bên ngoài bỗng truyền tới một thanh âm hét to:
- Hoàng đế bệ hạ giá lâm.
Ở trên đại điện tân khách liên tục đứng dậy trong mắt của bọn họ đều hiện ra vẻ khiếp sợ, hoàng thượng tự mình tới tham gia hôn lễ của đại thần, đây là chuyện mới nghe lần đầu, một số lão vương gia còn nhớ rõ, từ khi hoàng thượng đăng cơ cho tới nay hiện tại chỉ là lần thứ hai, hai mươi lăm năm trước cũng ở đại điện này, hoàng thượng tham gia hôn lễ của Trương Sùng Tuấn và con gái của Lan Lăng quận vương, hôm nay lại tham gia hôn lễ của cháu Lan Lăng quận vương mặt mũi của Lan Lăng quận vương đúng là không nhỏ.