- Ta hiểu rồi, vẫn là hoàng huynh cao minh, mong hoàng huynh tiếp tục chỉ dạy.
Hoàng Phủ Hằng cười cười, lại nói:
- Phía dưới là định tội cho La Khải Ngọc, ngươi không thể đánh chết hắn, nhưng phải dùng gia pháp, ví dụ như đánh gãy hắn một chân, sau đó đưa hắn tới nha môn tự thú, để cho quan phủ định tội của hắn, cái tội danh này không thể nhẹ, ngoại trừ tử tội ra, phải là tội nặng nhất, ta đề nghị phán hắn cả đời sung quân đi Lĩnh Nam.
Hoàng Phủ Chung không có lên tiếng, hắn bồi thường thì cũng thôi đi, cuối cùng La Khải Ngọc còn phải cả đời sung quân Lĩnh Nam, cái đó và giết hắn có gì khác nhau đâu, hắn cảm thấy có chút quá tay.
Hoàng Phủ Hằng thấy hắn vừa rồi luôn mồm muốn đem La Khải Ngọc đánh chết, giờ mình đề nghị lưu vong cả đời, hắn lại không đành lòng, người này, quả nhiên là khẩu thị tâm phi.
Hoàng Phủ hằng lại thản nhiên nói:
- Ta nói rõ cho ngươi một lần, ngươi bồi thường, cái kia là làm cho phụ hoàng xem, điểm này ngươi không thể hàm hồ, nếu như ngươi không muốn cho La Khải Ngọc cả đời sung quân Lĩnh Nam, cái kia cũng có thể, đổi thành lưu vong ngàn dặm, nhưng như thế thì chức Tề thanh tiết độ sứ của La Thiến không giữ được, ngươi chỉ có thể chọn một trong hai.
Hoàng Phủ Chung rốt cục bừng tỉnh đại ngộ, chỉ có phạt La Khải Ngọc nặng nhất, mới có thể để phụ hoàng bỏ qua cho mình, cũng mới làm phụ hoàng đối với La Thiến có áy náy, do đó bảo trụ được quân quyền của La Thiến, mình ở phương diện cân nhắc lợi hại xác thực so ra kém Thái tử.
- Đa tạ hoàng huynh chỉ điểm, ta biết nên làm cái gì rồi.
Hoàng Phủ Hằng lại bất động thanh sắc, cười nói:
- Cả đời sung quân chỉ là ứng đối tạm thời với dư luận mà thôi, gặp được đại xá thiên hạ, hắn không phải sẽ trở về sao?
Mọi thứ đều là dao hai lưỡi, nếu như xử lý không tốt, sẽ tổn thương mình, Thân Quốc Cữu xác thực không ngờ, thế công hắn nhằm vào Tề Vương, lại làm cho Tề Vương cùng Thái tử kết minh.
Thời điểm ác tính của La Khải Ngọc vừa mới truyền khắp kinh thành, Tề Vương liền áp dụng biện pháp sét đánh, hắn tự mình thẩm vấn La Khải Ngọc, cũng đánh gãy một chân của hắn, sau đó đưa tới nha môn luận tội.
Lập tức, Tề Vương kê biên tài sản của La Khải Ngọc ở Ôn Nhu phường, đem hơn ba mươi nữ tử mà hắn cưỡng chiếm cho hồi hương, cũng đến từng nhà xin lỗi, đưa ra bồi thường cực lớn, những vật phẩm mà La Khải Ngọc chiếm đoạt cũng trả lại cho khổ chủ, cũng nhận lỗi, bồi thường tổn thất.
Đồng thời, Tề Vương cùng Tề Vương phi cũng viết xuống cáo thị, hướng người bị hại lỗi, nói đối với hành vi tàn ác của La Khải Ngọc là thiên thương hại lý, nhất định sẽ nghiêm trị La Khải Ngọc, đối với việc mình thờ ơ không quản thúc hắn là hoàn toàn sai lầm, hướng toàn thể những người bị hại xin lỗi, cũng tuyệt không thiên vị nuông chiều La Khải Ngọc nữa, đồng thời đem tất cả tài sản của La Khải Ngọc tiến hành bồi thường.
Một tin tức làm cho người vui mừng truyền khắp kinh thành, Tề Vương xử tử hai mươi tên gia nô tội ác tày trời, Tề Vương phi đứng trước thân nhân của người bị hại quỳ xuống nhận lỗi, cũng cho mấy ngàn ngân lượng bồi thường, đêm đến, dư luận kinh thành bắt đầu chuyển hướng.
Mọi người vẫn nghiêm khắc khiển trách La Khải Ngọc, đồng thời với đó là khen ngợi Tề Vương tài đức vẹn toàn, biết sai mà sửa, có thể hạ mình xin lỗi, tuy Tề Vương tự tay đánh chết hai mươi gia nô là trái pháp luật, nhưng không có người chỉ trích, ngược lại vỗ tay khen ngợi.
Tề Vương xử lý chuyện này, có thể nói là lôi lệ phong hành (*quyết định nhanh chóng), đến lúc tối, hắn đã bồi thường năm vạn lượng bạc, đại bộ phận người bị hại đều cảm kích Tề Vương, đồng thời cũng biểu đạt La Khải Ngọc còn trẻ vô tri, nên xử nhẹ tội.
Mà quan phủ cũng dị thường phối hợp, Triệu Kinh phủ suốt đêm thẩm án, sáng sớm ngày hôm sau đã ra phán quyết, La Khải Ngọc tội ác tày trời, vốn nên xử trảm, nhưng niệm tình tuổi trẻ vô tri, bị ác nô giựt giây, đồng thời có thể dốc hết gia sản bồi thường người bị hại, phạt đánh hai mươi roi, cả đời sung quân Lĩnh Nam.
Cái tội danh này hẳn là rất nặng rồi, cả đời sung quân Lĩnh Nam, ở rất nhiều người xem ra, cái này so với giết hắn còn nghiêm khắc hơn, dân chúng của Đại Ninh vương triều, cho tới bây giờ đều rất dễ lừa gạt, bọn hắn chỉ biết trước mắt, chỉ cần trước mắt xử lý nặng, có thể giải được bực tức nhất thời, còn phần về sau thế nào, bọn hắn không quan tâm.
Nhưng mà có người biết chuyện, đòi đưa thêm quy định, chung thân không được đặc xá, phòng ngừa sau này gặp được đại xá thiên hạ lại thả ra, chỉ tiếc người biết chuyện rất ít, thanh âm của bọn hắn rất nhanh đã bị thanh âm tán dương Tề Vương bao phủ.
Ở bên trong tràng nguy cơ này, Tề Vương mặc dù có chỗ tổn thất, nhưng hạch tâm lợi ích của hắn không bị tổn hại, mười ngày sau, Tề thanh tiết độ sứ La Thiến dâng sớ thỉnh tội lên Kinh thành, khẩn cầu Hoàng Thượng bãi chức của hắn, nhưng hoàng đế Hoàng Phủ Huyền Đức không những không bãi chức hắn, ngược lại vì chuyện con trai độc nhất của hắn chịu trọng tội mà trấn an, cũng không trách tội hắn lời nào.
Mà Tề Vương trong nguy cơ lần này biểu hiện xuất sắc, rất được hoàng đế tán thưởng, không chỉ ban thưởng cho hắn, còn miễn xá tội danh năm đó của mẫu thân hắn.
Tề Vương nhờ họa mà được phúc, làm cho Thân Quốc Cữu chuẩn bị không kịp, cho dù hắn còn muốn ra chiêu, nhưng hoàng đế đã cho ra kết luận, nên hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ. Truy cứu nguyên nhân, Thân Quốc Cữu cũng biết, hắn không có nắm chắc thời điểm ra tay tốt nhất, để cho Tề Vương có cơ hội thở dốc, trong lòng của hắn ảo não không thôi.
Vụ án La Khải Ngọc tựa như một cơn gió bão mùa hè, tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, vụ án La Khải Ngọc vừa mới khép lại, mọi người còn chưa kịp nhận thức chỗ vi diệu của bản án này, kinh thành lại xuất hiện một sự kiện trọng đại khác, thay thế vụ án của La Khải Ngọc, trở thành chủ đề mới cho mọi người đàm luận.
Cái kia chính là đại thọ bảy mươi tuổi của lão Đông chủ Tề Thụy Phúc Thương Hội, lần lượt mời các nhân vật nổi tiếng của kinh thành, quy mô long trọng, ngay cả hoàng đế cũng phái người đưa lễ vật, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người ở kinh thành.
Vô Tấn cũng như tất cả mọi người, là quần chúng, không có tham dự trong đó, đối với vụ án La Khải Ngọc, hắn cũng nhìn ra, vụ án La Khải Ngọc là một lần đọ sức của Thân Quốc Cữu cùng Tề Vương, cuối cùng Tề Vương dùng thủ đoạn sét đánh thay đổi bị động, làm cho Vô Tấn không khỏi không bội phục phách lực của Tề Vương .