Ngồi ở vị trí thứ hai chính
là lão tam Tô Hàn Lâm, Tô gia tam huynh đệ lớn lên rất giống nhau chỉ là Tô Hàn Lâm thân thể đơn bạc, có hơi gầy yếu hắn không làm quan mà là
đang dạy học ở quốc tử học.
Cũng bởi vì vậy cho nên Tô Hàn Lâm địa vị ở Tô gia đều thấp hơn nhị ca
và đại ca bình thường đại sự cũng không tới phiên hắn lên tiếng.
Tuy nhiên Tô Hàn Lâm rất thích Tô Hạm, tối hôm qua Tô Hạm về muộn hắn
còn đặc biệt ngồi xe ngựa đi tìm nàng, hôm nay trong nhà xảy ra chuyện
này, nếu như là người khác có lẽ hắn đã không lên tiếng nhưng là chất nữ mà hắn yêu thích thì hắn muốn tỏ thái độ, trên thực tế hắn cảm giác
thái độ của đại ca không kiên định tựa hồ như có phần muốn đồng ý.
- Đại ca mặc kệ đối phương là Tề vương hay Sở vương cũng thế điều này
không trọng yếu chỉ cần Tô gia chúng ta tỏ thái độ, cờ xí tươi sáng rõ
nét Tề vương cho dù có quyền thế lớn cũng không thể ép chúng ta ngược
lại nếu như chúng ta do dự thái độ không rõ ràng thì Tề vương sẽ từng
bước hành động, bức chúng ta vào khuôn khổ, đại ca huynh thấy thế nào?
Tô Hàn Xương hơi đỏ mặt, hắn cũng biết rõ tâm tư của mình bị huynh đệ
khám phá, hắn đúng là có phần do dự, nếu như Tề vương thực sự có thể
thăng hắn lên làm quốc tử giám tế tửu thì hôn sự với La Khải Ngọc cũng
miễn cưỡng không có gì trở ngại, chính vì vậy nên hắn mới ăn nói hàm hồ, không chịu phản đối chuyện hôn nhân này, bây giờ lại bị lão Tam nhìn
ra.
Hắn thở dài một tiếng rồi nói:
- Tam đệ ý của đệ ta hiểu rõ nếu là đại thần khác ta dĩ nhiên phản đối
nhưng đối phương dù sao cũng là Tề vương, tổ địa của chúng ta ở trong
tay của Tề vương, thế lực cường đại như thế không thể đơn giản đắc tội,
cần phải xử lý bằng biện pháp ôn hòa.
Lô lão phu nhân ngồi ở vị trí chủ vị cũng gật nhẹ đầu:
- Đại lang nói có đạo lý Tề vương thế lớn chúng ta không thể đắc tội tổ
địa của chúng ta còn ở trong tay của y, không thể đơn giản đắc tội nhưng Lan Lăng quận vương phi cũng để lại hôn thư, đại lang thấy hôn thư này
thế nào?
Tô Hàn Xương sau khi hồi phủ mới biết được rằng Lan Lăng quận vương phi
cũng tới cầu thân, là vì cháu của bà ta là Hoàng Phủ Vô Tấn, tin tứ của Tô Hàn Xương không bó hẹp như nữ quyến hắn biết rõ Hoàng Phủ Vô Tấn mới được phong làm Lương quốc công có thể là tân quý ở trong triều đình là
người thừa kế hệ Lương vương điều này khiến cho hắn cũng hơi động tâm
nếu như con rể của hắn cũng được phong làm Lương vương thì Tô gia cũng
thuận nước lên thuyền.
So với em vợ của Tề vương là La Khải Ngọc thì Vô Tấn là hoàng tộc chân
chính, La Khải Ngọc tối đa cũng chỉ có thể được phong là quận công mà
Hoàng Phủ Vô Tấn có khả năng được phong vương, so sánh hai cái thì Hoàng Phủ Vô Tấn nặng hơn nhiều.
Tuy nhiên hắn không biết gì về Hoàng Phủ Vô Tấn là người thế nào đành nói:
- Lan Lăng quận vương phi cầu thân chúng ta có thể cân nhắc cho nên ý
của ta là mặc kệ Lan Lăng quận vương cũng thế, Tề vương cũng thế chúng
ta không thể quyết định, chờ một chút tìm hiểu tình huống xong rồi quyết định, Tô gia gả nữ nhân yêu cầu đầu tiên là nhân phẩm, ta cảm thấy cần
phải hiểu rõ hơn cách làm người của hắn, thực tế Hoàng Phủ Vô Tấn này
điều kiện rất tốt nhưng ta lại không hiểu cho nên không thể vội vàng đáp ứng.
Lúc này thê tử của Tô Hàn Trinh là Triệu thị ở bên cạnh nói:
- Đại ca Hoàng Phủ Vô Tấn này muội biết rõ, hơn nữa Hàn Trinh cũng biết hắn, huynh có thể hỏi Hàn Trinh.
Tô Hàn Xương sững sờ, lập tức chuyển động tâm niệm hình như Hoàng Phủ Vô Tấn này từ Đông Hải quân mà tới, không ngờ nhị đệ cũng biết hắn.
Hắn liền cười:
- Đệ muội chắc muội cũng biết hắn, muội nói xem hắn là người thế nào?
Triệu thị trầm mặc một lát, nếu như lúc trước nàng không thích Hoàng Phủ Vô Tấn bởi vì hắn thân cận với nữ nhi của nàng nhưng nghe nói hắn muốn
thành thân với Hạm nhi thì Triệu thị mới hiểu được hóa ra Vô Tấn không
phải có chủ ý với con gái mình, mà là vì Tô Hạm, nghĩ thông suốt điều
này sự phiền chán của nàng đối với Vô Tấn cũng phai nhạt hơn nữa trượng
phu không chỉ một lần khen ngợi Vô Tấn, quan trọng hơn là Vô Tấn có đại
ân với chồng của nàng nghe nói Vô Tấn chính là người toàn quyền phụ
trách việc áp giải thuế ngân vào kinh, mấy lần lâm vào hiểm cảnh, điều
này khiến cho nàng rất cảm kích Vô Tấn.
Triệu thị liền gật đầu nói:
- Hàn Trinh không chỉ một lần tán dương hắn trước mặt muội, nói hắn trí dũng song toàn, tuổi trẻ tài cao, là nhân tài hiếm có.
Thê tử của Tô Hàn Xương rất hiểu trượng phu, nàng biết rõ trượng phu tuy biểu hiện coi trọng học thức đạo đức nhưng thực tế là một người mưu cầu danh lợi, muốn đả động trượng phu không cần phải nói chuyện nhân phẩm.
Nàng cũng tiếp lời;
- Nghe Lan Lăng quận vương phi nói người trẻ tuổi này đã được phong làm
Lương quốc công hơn nữa còn nắm toàn bộ quân quyền ở Sở Châu còn nói
hoàng thượng trực tiếp triệu kiến hắn, muội nghe ngữ khí của Lan Lăng
quận vương phi thì Lan Lăng quận vương định đem đứa cháu này bồi dưỡng
thành người thừa kế Lương vương từ điểm này xem xét hắn so với La Khải
Ngọc kia có tiền đồ hơn nhiều.
Chú ý của mọi người liền chuyển từ Tề vương rồi tới Lan Lăng quận vương rõ ràng mọi người đều cực lực phản đối La Khải Ngọc mà thiên hướng về
phía Hoàng Phủ Vô Tấn của Lương vương hệ.
Ngay cả Tô Hàn Xương cũng nhận ra mà cân nhắc lịa Lương vương hệ cũng có tác dụng với Tô gia tuy bọn họ luôn lấy cớ Tô Tốn để từ chối nhưng trên thực tế Tô Hàn Xương cũng có quyền lực định đoạt hôn sự của con gái,
cho dù Tô Tốn nhất thời không đồng ý nhưng cuối cùng cũng phải cam chịu, cho nên thái độ của Tô Hàn Xương vô cùng trọng yếu.
Đúng lúc Tô Hàn Xương cân hắc Lương vương hệ có thích hợp hay không thì bỗng nhiên có quản gia chạy tới bẩm báo:
- Lão gia phu nhân của Thân tướng quốc tới, đang ở ngoài cửa chờ.
Nghị sự đường thoáng cái ngây ngẩn hôm nay đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Tại sao lại có nhiều phu nhân quyền quý tới chơi như vậy.
Vẫn là Tô Hàn Xương phản ứng rất nhanh đoán chừng đó chính là nguyên
nhân mà Thân tướng quốc hồi sáng tới gặp, hắn một lúc sau mới có phản
ứng, Thân tướng quốc hồi sáng tới bái phỏng mà không nói gì, Thân phu
nhân tới chơi, như vậy mục đích thực sự của Thân tướng quốc đã xuất
hiện.
Hắn quay đầu nói với Lô phu nhân:
- Mẫu thân mẫu thân tới tiếp kiến phu nhân, vẫn là câu nói đó mọi thứ không được lập tức đáp ứng.