Tô Y đổi giận thành vui, nàng nháy mắt mấy cái, mập mờ cười nói:
- Vậy tỷ nói cho muội biết hôm qua rốt cuộc hai người làm gì mà hôm nay Lan Lăng quận vương phi lập tức tới thăm?
Tô Hạm vừa thẹn vừa vội nàng hung hăng véo tay Tô Y một cái:
- Nha đầu chết tiệt kia muội đến cùng có hết chọc ta hay không?
- Ai da....
Tô Y bị véo đau mà kêu lên, mẫu thân nàng nghe thấy được quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn nàng:
- Y nhi đừng náo động.
Tô Y không dám nhiều lời nàng lặng lẽ cầm tay của tỷ tỷ, viết chữ trên lòng bàn tay của Cửu Thiên tiếp tục chọc nàng, Tô Hạm tức giận khẽ đẩy nàng ra.
Đúng lúc này có người thấp giọng hô:
- Xe ngựa đến rồi.
Tất cả mọi người đều chấn động tinh thần, nhìn về phía đông, chỉ thấy hơn mười hộ vệ đang cùng với một chiếc xe ngựa hoa lệ chạy tới.
Xe ngựa tới gần chỉ thấy trên mui xe cắm cờ tam giác trên đó có năm chữ Lan Lăng quận vương phủ, điều này cho thấy Lan Lăng quận vương phi đã tới.
Xe ngựa dừng trước cửa lớn Tô phủ, Lan Lăng quận vương phi được vài thị nữ đỡ xuống từ từ xuống xe ngựa.
Đám người Tô phủ thấy vương phi xuống xe ngựa vội vàng đồng lọa tới nghênh đón, Lô phu nhân có tam phẩm cáo mệnh nhưng trước các quận vương phi nhị phẩm nàng vẫn tiến lên hành lễ:
- Vương phi đại giá quang lâm Tô phủ thật là vẻ vang cho Tô phủ.
Quận vương phi họ Dương tất cả mọi người đều gọi bà là Dương vương phi bà liền hồi lễ áy náy cười nói:
- Ta tới vội vàng kính xin lão phu nhân thông cảm nhiều hơn.
Lô phu nhận định nói cho nàng biết rằng hôm nay Tề vương phi cũng tới bỗng nhiên trong Tô phủ có một đám người náo động:
- Đến rồi đến rồi.
Dương vương phi khẽ giật mình quay đầu nhìn lại thì thấy có gần trăm hộ vệ đang vây quanh hơn mười chiếc xe ngựa chạy tới chiếc xe ngựa cầm đầu có sáu con ngựa kéo, vàng son lộng lẫy bên cạnh óng ánh đại kỳ, trên đó viết một chữ Tề.
Sắc mặt của Dương vương phi hơi biến đổi, theo trận thế nhìn lại thì hẳn là Tề vương phi đã tới thế nhưng mà tại sao nàng ta cũng tới Tô phủ.
Lô phu nhân vội vàng áy náy mà nói:
- Hồi bẩm vương phi Tề vương phi đã tới, vương phi cũng mới hôm qua thông báo cho quý phủ, không ngờ sáng nay đã tới, chúng ta cho rằng vương phi sẽ tới muộn không ngờ lại tới nhanh như vậy, đây là quý phủ sắp xếp không chu toàn mong vương phi thứ tội.
Khóe miệng của Dương vương phi nở ra nụ cười khổ, Tề vương phi đã đến chắc chắn là để tranh đoạt danh tiếng cảu nàng, như thế cũng được nhưng mấu chốt là tiếp theo không được ảnh hưởng tới kế hoạch của nàng.
Nàng liền vội hỏi:
- Không biết quý phủ có ai tiếp đãi ta?
Lô phu nhân xin lỗi nói:
- Dựa theo phẩm giai thì lão phu nhân tiếp đón Tề vương hi, Dương vương phi là do phu nhân của con trai trưởng tiếp đón, thứ cho Tô phủ tiếp đón không chu toàn.
Phu nhân của con trai trưởng dĩ nhiên là mẫu thân của Tô Hạm, Dương vương phi lần này tìm nàng cho nên dĩ nhiên vui vẻ nói:
- Không sao ta cũng đang muốn tìm phu nhân của con trai trưởng.
Lô phu nhân vừa định hỏi chuyện gì thì xe ngựa của Tề vương phi đã tới, theo sau là một đám cung nữ và hoạn quan, tuy nhiên động tác của bọn họ rất nhanh, trải thảm đỏ khởi động lọng che, đón Vương phi xuống xe ngựa.
Tề vương phi là vương phi của thân vương, địa vị cao cao tại thượng hơn nữa bà ta cũng rất thích phô trương, chỉ cần trong phạm vi cho phép của lễ chết là làm, ba mươi sáu cung nữ cùng hai mươi bốn hoạn quan tất cả đều được sắp xếp cẩn thận, 120 thị vệ trải thảm đỏ hai bên, nghiêm mật bảo hộ.
Quy mô hùng vĩ như thế của Tề vương phi hoàn toàn trái ngược so với Lan Lăng quận vương phi, ngay cả người xuống xe ngựa cũng khác nhau rất lớn.
Lan Lăng quận vương phi ăn mặc đên giản trên người cũng không có châu ngọc gì, chỉ có đồ trang sức, bình thường vô cùng.
Mà Tề vương phi thì khác, nàng mặc quần áo quý giá, rực rỡ bức người, đeo áo gấm Tứ XUyên, tóc đen như mây châu ngọc khảm đầy người.
Vương phi vừa đi xuống xe ngựa nhìn thấy Lan Lăng quận vương phi lúc đầu vốn sững sờ sau đó lại nở ra một nụ cười gượng mà hành lễ:
- Hóa ra thúc thẩm cũng ở đây, tại sao trước đó không nói cho ta một tiếng, thật thất lễ.
Tề vương phi La Khải Phượng đột nhiên thay đổi tuyến đường khiến cho đám cung nữ thị vệ rối ren, một lần nữa lại phải trải thảm.
Lan Lăng quận vương phi rất không thích Tề vương phi này chỉ cười nhạt một tiếng:
- Ta có chút chuyện ma tới, không biết Tề vương phi đại giá quang lâm, sớm biết như vậy ta không nên mạo phạm là ta thất lễ mới đúng.
Trong giọng nói bình thản của Lan Lăng quận vương phi có một vẻ trào phúng mỉa mai Tề vương phi phô trương, khuôn mặt của La Khải Phượng đỏ lên, trong lòng hơi mất hứng nhưng nàng không lộ ra vội vàng tự trách nói:
- Kỳ thật ta gần đây rất đơn giản nhưng Tề vương điện hạ nói đơn giản quá mất thể thống của vương phi cho nên đành phải theo lễ chế mà làm, quận vương phi nói có đúng hay không?
La Khải Phượng cũng không nhượng bộ ám chỉ Lan Lăng quận vương phi làm mất thể thống.
Hai người vừa gặp mặt nhau đã đấu một hiệp làm cho chúng phu nhân Tô phủ cau mày, cái này xem ra không để Tô phủ vào mắt rồi.
Tô Hạm cũng đồng cảm, Tề vương phi này xuất hành quá xa xỉ nàng cảm thấy Tề vương phi cố tỏ ra như vậy để dọa Tô phủ.
Lô phu nhân nghênh tiếp hướng về phía Tề vương phi mà hành lễ:
- Tô phủ quê mùa chuẩn bị không chu toàn, chỉ sợ sẽ làm vương phi lãnh đạm, mong vương phi thông cảm nhiều hơn.
- Không sao, không có việc gì không có việc gì.
La Khải Ngọc híp mắt lại nàng quét mắt qua, nhìn lên trên người của Chu thị, nàng đã từng bái kiến Chu thị một lần, biết rõ nàng ta chính là thê tử của Tô Hàn Xương, chỉ là Chu thị đứng ở bên cạnh Lan Lăng quận vương thì trong lòng nhảy dựng liền vội vàng hỏi:
- Không biết hôm nay là do ai tiếp đãi ta, ai tiếp đãi thúc thẩm?
Lô phu nhân cười:
- Hôm nay là do ta tiếp đãi vương phi, con dâu trưởng sẽ tiếp đãi Lan Lăng quận vương phi, mặc dù có hơi thất lễ nghi nhưng Tô phủ đã tận lực mong vương phi chớ trách.
La Khải Phượng giống như cái trống không đồng ý nói:
- Ta không để ý tới lễ nghi, ta hôm nay có chuyện tìm tới Chu phu nhân không bằng để Chu phu nhân tiếp đãi ta.