Hoàng Phủ Chung đã nói vậy Tô Hàn Xương không thể không nể mặt.
Tô Hàn Xương trầm mặc, hắn thật không ngờ Tề vương không phải tới xin
lỗi mà tới cầu thân, lại là cầu thân cho tên em vợ vô lại điều này không phải là khi nhục Tô gia sao.
Hắn làm sao có thể đem nữ nhi của mình gả cho ác bá như La Khải Ngọc, La Khải Ngọc chưa làm quan còn chỉ tổn thương vài người một khi hắn làm
quan hắn hùng bá một phương dân chúng mắng chửi tên quan đói là con rể
của Tô gia, danh dự Tô gia toàn bộ sẽ bị hủy đi.
Tô Hàn Xương tuy bảo thụ hơn so với đệ đệ của Tô Hàn Trinh của hắn, tôn
trọng danh dự gia tộc hơn nhưng hắn cũng không hồ đồ, hắn biết rõ đem
con gái gả cho La Khải Ngọc sẽ hủy đi hạnh phúc cả đời của nàng hắn
không thể làm chuyện này nhưng quyền uy của Tề vương
Hắn trầm ngâm nửa ngày sau đó từ từ từ chối nhã nhặn:
- Đa tạ ý tốt của điện hạ, chỉ là tiểu nữ cò nhỏ tuổi, đàm luận chuyện thành thân còn hơi sớm.
- Aizzz, cái này thì Tô tiến sĩ bất cận nhân tình rồi.
Tề vương làm sao có thể chấp nhận lý do đó của hắn liền cười nói:
Lệnh ái đã mười sáu tuổi vừa đúng lúc đàm luận chuyện thành thân nếu như Tô tiến sĩ cảm thấy mười sáu tuổi còn hơi sớm thì có thể đính hôn, cũng thừa dịp trong thời gian ngắn xem biểu hiện của em vợ ta, hắn nếu như
thật sự cố gắng thì cho hắn cơ hội còn nếu như hắn tiếp tục hồ đồ thì
việc hôn nhân này ta cũng không muốn nhắc lại Tô tiến sĩ thấy thế nào?
Tuy Tề vương lui một bước chỉ nói đính hôn nhưng Tô Hàn Xương không ngốc y biết rằng chỉ cần đính hôn thì đừng mơ tưởng thoát khỏi, cho dù La
Khải Ngọc làm thê việc ác mà La gia không chịu từ hôn Tô gia cũng phải
nuốt quả đắng này.
- Chuyện này chỉ sợ phải do tổ phụ của hài tử quyết định, nếu không thì
sau khi khoa cử kết thúc hạ quan sẽ nhờ phụ thân chỉ thị, điện hạ cảm
thấy như vậy ổn chứ?
Tô Hàn Xương dùng phụ thân làm cớ từ chối chuyện này nụ cười trên khuôn mặt của Hoàng Phủ Chung biến mất hắn lạnh lùng nói:
- Thân sự của con gái trước đến giờ do phụ thân làm chủ, tổ phụ tối đa
chỉ là đề nghị ta cảm thấy Tô tiến sĩ hoàn toàn có thể cho ta một câu
trả lời thuyết phục ta cảm thấy Tô tiến sĩ nên cân nhắc chuyện thăng
chức không có thời gian quan tâm không bằng ngày hôm nay cho ta một câu
trả lời thuyết phục đi.
Tề vương trắng trợn uy hiếp khiến cho sắc mặt của Tô Hàn Xương đại biến, Tề vương biết rõ hắn muốn làm tư nghiệp quốc tử giám, liền dùng chuyện
này uy hiếp hắn.
Mồ hôi trên trán của Tô Hàn Xương chảy ra liên tục hắn biết rõ Tề vương
quyền thế nếu như Tề vương thật sự muốn ngăn cản hắn thăng làm tư nghiệp thì hoàn toàn có thể, nhược điểm của Tô Hàn Xương chính là công danh
lợi lộc quá nặng, khát vọng thăng quan rất lớn, đây cũng là nguyên nhân
hắn bị uy hiếp, Tề vương bắt được khiến cho hắn một câu cũng không nói
nên lời.
Tề vương nhìn ra hắn mềm yếu liền dụ hắn:
- Tô đại nhân nếu như ta và ông có thể kết làm thân gia thì ta cam đoan
lệnh tôn sau khi rời khỏi quốc tử giám sẽ do ông đảm nhiệm chức tế tửu
quốc tử giám.
Tô Hàn Xương tim đập thình thịch nếu như thái tử nói với hắn những lời
này thì hắn đã không do dự mà đáp ứng nhưng Tề vương thì vẫn do dự, tuy
Tề vương có thể ngăn cản sự thăng quan của hắn nhưng không thể bảo chứng cho hắn có thể vượt cấp thăng làm Tế Tửu, hắn hiện tại là quan ngũ phẩm mà quốc tử giám tế tửu là tam phẩm, muốn vượt hai cấp độ khó quá lớn
hơn nữa người khống chế cũng nhiều.
Tề vương đã tính trước hắn cười nhạt một tiếng:
- À dĩ nhiên thì tiên sinh phải thăng làm tư nghiệp trước sau đó năm sau lại thăng làm tế tửu, ta cùng với La phỉ cùng nhau xuất lực, đem tiên
sinh lên làm tế tửu cũng là ký kết bí mật trước khi hôn ước, thái tử
cũng không biết.
Phương án mặc dù có thể nhưng chuyện này trọng đại không có phụ thân
đồng ý thì Tô Hàn Xương không cách nào quyết định được Hắn trầm ngâm một lát rồi nói:
- Như vậy đi Tô gia chúng ta còn phải họp bàn, hạ quan sẽ thuyết phục
phụ thân, cho nên hiện tại không thể trả lời rõ cho điện hạ mong điện hạ thông cảm.
Hoàng Phủ Chung cũng biết Tô Hàn Xương không ngay lập tức đáp ứng hắn,
hắn chỉ cần cho thêm thủ đoạn sau lưng không sợ Tô Hàn Xương từ chối nữa liền mỉm cười:
- Được rồi ta chờ tin lành.
Hắn vừa dứt lời trợ giáo bên ngoài đã đi vào nhanh chóng nói:
- Tô đại nhân, Thân Quốc Cữu tới muốn bái phỏng đại nhân.
Sắc mặt của Tô Hàn Xương và Hoàng Phủ Chung biến đổi Hoàng Phủ Chung nhìn chằm chằm vào Tô Hàn Xương và hỏi:
- Không biết Thân Quốc Cữu tìm đại nhân là có chuyện gì?
Tô Hàn Xương cuống quýt lắc đầu:
- Điều này hạ quan xác thực không biết.
- À có lẽ là chuyện khoa cử.
Hoàng Phủ Chung cười cười đứng lên nói:
- Quốc cữu đã muốn gặp đại nhân thì ta cáo từ trước chuyện La Khải Ngọc
hi vọng Tô đại nhân ngày mai cho ta một câu trả lời thuyết phục.
Hắn không muốn gặp Thân Quốc Cữu cho nên vội vàng cáo từ.
Hoàng Phủ Chung leo lên xe ngựa mười mấy tên thị vệ rời khỏi quốc tử học từ phía xa xa xe ngựa của Thân Quốc Cữu cũng thẳng tiến, hai xe đồng
thời dừng lại.
Không thể coi như không thấy nhau được.
Màn xe kéo ra lộ ra khuôn mặt mập mạp của Thân Quốc Cữu, trong mắt của
hắn tràn ngập sự kinh ngạc, tuy nhiên ngay sau đó sự kinh ngạc biến mất
trở thành sự tươi cười.
- Ở quốc tử học gặp được điện hạ thật là hiếm thấy.
Hoàng Phủ Chung cũng cười ha hả:
- Đúng thế quốc cữu gia cũng thường tới đây sao?
Hai người nhìn nhau đều ngầm hiểu mà cười ha hả.
- Vậy thì tốt không quấy rầy tướng quốc nữa.
Hoàng Phủ Chung chắp tay cho Thân Quốc Cữu rồi phân phó một tiếng:
- Chúng ta đi thôi!
Xe ngựa khởi động Thân Quốc Cữu chắp tay hoàn lễ, hắn một mực nhìn xe
ngựa của Tề vương rời xa, trong lòng tràn đầy nghi hoặc, Tề vương tới
quốc tử học làm gì?
- Tướng quốc Tề vương có thể tới đây cầu thân không?
Ở trong xe truyền tới thanh âm nghi vấn của người trẻ tuổi Thân Quốc
Cữu quay đầu lại nhìn thoáng qua thì thấy ở phía sau hắn ngồi một nam tử trẻ tuổi hai mươi mấy tuổi chính là trưởng tôn của Quan gia Quan Hiền
Câu ở Duy Dương huyện, Quan Tịch mười ngày trước vì chuyện lễ bộ thị
lang Trương Tiềm bị bãi chức nên đã lên đảm nhiệm chức vụ lễ bộ hữu thị
lang, có thể nói là một lần thắng lợi của Thân Quốc Cữu.
Tuy Quan Tịch đã là tâm phúc của Thân Quốc Cữu nhưng vì lôi kéo đại thần này nhiều hơn, Thân Quốc Cữu vẫn quyết định tự mình ra mặt, thay Quan
Tịch mưu một mối hôn sự cho Quan Hiền Câu.