Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 25: Chương 25 Là ngươi?


Mặc cho Thái Nhược nghĩ nát óc cũng không tìm ra lý do làm đối phương tức giận, tất nhiên hắn sẽ không ngu xuẩn đến mức cho rằng nguyên nhân chỉ là do mình tìm kiếm đối phương.
"Vì cái gì? !" Thái Nhược quát, đồng thời, hướng Kim Tình Tử Viên Ân Đệ ra tay .
Thái Nhược gầm rú, có phẫn nộ, có kinh hãi, càng có nhiều hoang mang không hiểu.
Nhưng Hoàng Long cũng không cho hắn giải thích gì, mà là trực tiếp đánh về phía đám Kỵ sĩ đoàn đứng trên mặt đất một vòng Tiểu Ngũ Hành Thần Lôi.
Quý Thủy Thần Lôi, Bính Hỏa Thần Lôi, Ất Mộc Thần Lôi, Mậu Thổ Thần Lôi, Canh Kim Thần Lôi!
Tiểu Ngũ Hành Thần Lôi ầm ầm vang lên!
Trong bầu trời đêm Lôi Điện lóe ra, oanh tạc không ngừng!
Đám Kỵ sĩ hoảng sợ phát hiện Tiểu Ngũ Hành Thần Lôi chỉ lớn bằng ngón tay cái nhưng lại có lực lượng hủy diệt khủng bố, quả thực chính là ác mộng!
Kẻ nào bị oanh trúng sẽ trực tiếp hôn mê hoặc toàn thân da thịt cháy sém!
Nhưng ác mộng chỉ vừa mới bắt đầu, dưới ánh mắt hoảng sợ của bọn họ, Hoàng Long tung ra Ngũ Ngục Thần Đỉnh đeo trên ngón tay, Thần đỉnh ở giữa không trung nháy mắt phình to như một ngọn núi.
Ầm vang! Thần Đỉnh từ trên cao đập xuống đầu.
Cả đám vô cùng kinh hãi, Ngũ Ngục Thần Đỉnh chỉ đập một cái, trên mặt đất ngoại trừ lưu lại năm dấu chân đỉnh thật sâu, còn có mấy cổ thi thể bẹp xép như bánh nướng áp chảo.
Đây là cái gì? Nhìn Ngũ Ngục Thần Đỉnh lơ lửng giữa không trung, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người.

Không chỉ Thái Nhược hay Bác Cách, mà ngay cả hai Thánh vực ma thú Bì Nhĩ và Ân Đệ cũng lần đầu tiên nhìn thấy Ngũ Ngục Thần Đỉnh của Hoàng Long.
Người khác không rõ ràng lắm, nhưng Bác Cách ở bên cạnh lại tinh tường nhìn thấy đó là một giới chỉ mà bình thường Hoàng Long Thiếu chủ đeo trên ngón tay.
Trong lòng Bác Cách lại nhấc lên sóng lớn.
Cũng giống như mọi người ở đây, trong đầu Bác Cách hiện lên vô số nghi vấn.
Đây là đỉnh lô vũ khí? Lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có loại vũ khí như thế này!
Trên Hằng Nguyên Đại Lục, Ma pháp sư dùng ma pháp trượng, Chiến Sĩ dùng kiếm, đao, thương, rìu…, nhưng sử dụng vũ khí là đỉnh lô thì bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy, đặc biệt đỉnh lô này lại có thể phóng to thu nhỏ.
Vậy chẳng lẽ là thần khí?
Mọi người còn đang kinh nghi, thì Hoàng Long lại khống chế Ngũ Ngục Thần Đỉnh đánh về phía Kỵ sĩ đoàn, đồng thời quát: "Còn đần độn làm gì, mau động thủ!"
Tiếng quát làm Bác Cách hoàn hồn, kinh hoảng đáp: "Dạ, Thiếu chủ!" Sau đó hướng đám Kỵ sĩ đoàn ra tay .
Bác Cách là Thánh vực ma pháp sư, trực tiếp tung ra một Thủy hệ cấm chú - Băng Phong Tuyết Địa, đem mặt đất chung quanh đông lại.
Đây là kế hoạch mà Hoàng Long đã an bài sẵn, lúc đầu hai ma thú xuất ra hai cấm chú tiêu diệt hơn phân nửa lực lượng Kỵ sĩ đoàn, sau đó đến lượt hắn và Bác Cách thu thập đám còn lại.
Còn hai ma thú thì chống lại Thái Nhược cùng La Phong.

Nguyên bản hai bên lực lượng không cách nhau là bao, cho dù có kém cũng chỉ là chút đỉnh, nhưng hiện tại, phe Hoàng Long đã chiếm ưu thế tuyệt đối.
Thái Nhược là Thánh vực trung giai, La Phong chỉ là Thánh vực sơ giai.
Mà hai thú đều là Thánh vực trung giai, đối đầu với Kim Tình Tử Viên Ân Đệ, Thái Nhược hoàn hảo, nhất thời nhìn không ra dấu vết chiến bại, nhưng La Phong ở trước mặt Địa Huyệt Long Bì Nhĩ thì không được may như vậy, lập tức bị rơi vào thế hạ phong, cứ như vậy đi xuống, chẳng sớm thì muộn hắn cũng trở thành vong hồn dưới chân Bì Nhĩ.
Hai thú một bên chiến đấu kịch liệt, mà Hoàng Long bên này lại là đơn phương giết chóc .
Bác Cách tu luyện Thủy hệ ma pháp, tuy trong các hệ ma pháp, Thủy hệ có lực công kích yếu nhất, nhưng điều này cũng chỉ nói một cách tương đối. Trong tay Thánh vực cường giả, thủy kiếm đầy trời như mưa rơi, hàn băng bốn phía dựng thành tường cũng đủ làm Kỵ sĩ đoàn đa phần chỉ là thất, bát cấp thực lực có cảm giác linh hồn của chính mình đều bị đông lạnh.
Bốn cửu cấp Chiến sĩ trong Kỵ sĩ đoàn tuy có dễ chịu hơn một chút, nhưng đối mặt với một Thánh vực trung giai ma pháp sư như Bác Cách cũng chỉ có thể đau khổ chống đỡ mà thôi.
Sau khi tung Ngũ Ngục Thần Đỉnh, Hoàng Long lấy ra vài cái bùa.
Vì chế tạo vài đạo bùa này, Hoàng Long tốn không ít tinh thần.
Xuất ra mấy đạo bùa xong, Hoàng Long cũng không khách khí, toàn bộ ném tới đám Kỵ sĩ đoàn đang bị vây hãm trong Băng Phong Tuyết Địa, sau đó điều khiển tinh khí thần của mình bên trong đạo bùa dẫn xuất các hệ linh khí trong thiên địa.
Ầm vang!
Lôi Quang Bạo Tạc, Hỏa Hải Mạn Duyên, Bạo Phong Tịch Quyển.
(Lôi quang bạo tạc, biển lửa tràn ra, Bạo Phong thổi quét)

Tuy không thể so sánh với lực phá hoại do Thánh vực ma pháp sư gây ra, nhưng thanh thế cũng rất lớn, ngay cả Bác Cách cũng đều giật mình.
Ma pháp quyển trục? Tuyệt đối không phải, Bác Cách nghi hoặc một lúc rồi kiên quyết phủ định, vừa rồi hắn không hề cảm ứng được ma pháp dao động, hơn nữa cho tới bây giờ, hắn chưa từng thấy qua ma pháp quyển trục gì mà chỉ dùng giấy bình thường để viết .
Tại Hằng Nguyên Đại Lục, bất kì ma pháp quyển trục nào cũng đều phải dùng da ma thú làm tài liệu chế tạo.
Đang kịch chiến cùng Kim Tình Tử Viên Ân Đệ , Thái Nhược chứng kiến tình huống hiện trường, vừa vội vừa giận, đặc biệt khi nhìn thấy La Phong dưới thế cường công của Địa Huyệt Long sa vào nguy hiểm, hắn đành bất đắc dĩ quát: "Chúng ta đi!"
Cuối cùng đành phải bỏ mặc cho Kỵ sĩ đoàn ở đằng sau.
Hai người là Thánh vực cường giả, nếu muốn chạy trốn, đối phương không có khả năng lưu được bọn họ. Trừ phi thực lực đối phương cao hơn hẳn bọn hắn.
Thái Nhược giận dữ hướng Kim Tình Tử Viên Ân Đệ phát ra một hỏa hệ ma pháp, sau đó nhân cơ hội xoay người thoát đi, La Phong nhìn thấy cũng theo sát.
Trốn? Hoàng Long nhìn hai người xoay thân muốn chạy trốn, khóe miệng hơi giơ lên.
Trước khi xuất thủ, hắn đã ở bốn phía bày ra cổ trận Tứ Tượng Lục Nghi, sau đó để chắc chắn, hắn lại bố trí thêm Tinh Thần Đại Trận, đem phạm vi trong vòng mười dặm ngăn cách với bên ngoài, đó cũng là nguyên nhân đám người Hoàng Long giao chiến giết chóc lâu như vậy cũng không có ai tiến đến.
Lúc đầu, hai ma thú cùng Bác Cách xuất hiện trước tiên chính là nhằm bám trụ đám người Thái Nhược, kéo dài thời gian cho Hoàng Long bày trận .
Thời gian từng khắc trôi qua, Thái Nhược cùng La Phong tận lực bỏ chạy, nhưng càng chạy bọn họ càng kỳ quái tựa hồ như bị vây hãm trong một cái vòng, vô luận thế nào cũng không thoát khỏi chỗ này.
Không, đây không phải là sự thật, nhất định là ảo giác!
Đến lần thứ sáu nhìn thấy thi thể đám Kỵ sĩ đoàn nằm trên mặt đất, bọn họ rống lên, hai mắt đỏ bừng, đầu óc cơ hồ hỏng mất.
Lúc này, Hoàng Long cùng với Bác Cách sớm giải quyết xong đám Kỵ sĩ đoàn, khi Thái Nhược và La Phong quay lại lần thứ bảy, Hoàng Long xuất ra trói tiên thằng.

Thái Nhược cùng La Phong hai người không đề phòng, nháy mắt bị trói lại.
Bất quá, trói tiên thằng này do Hoàng Long dùng gân của cửu cấp ma thú luyện chế, cho nên vừa trói lại liền bị Thái Nhược và La Phong - hai đại Thánh vực cường giả - phát ra lực lượng cường đại đứt đoạn.
Hoàng Long thấy vậy cũng không ngạc nhiên, vì hắn cũng không trông cậy có thể hoàn toàn trói được hai người.
Chỉ cần trói được hai người trong nháy mắt, thế là đủ rồi.
Tại trong nháy mắt này, Bì Nhĩ cùng Ân Đệ đuổi tới mạnh mẽ phách ra một kích, đem hai người đánh bay ra ngoài, lúc ngã xuống đất, La Phong sớm đã tắt thở, còn Thái Nhược thì đang hấp hối.
Vừa rồi, một kích sau lưng của Bì Nhĩ đã chấn nát tim mạch của hắn.
Sinh mệnh của hắn đang chậm rãi trôi đi.
Cố gắng nâng lên mí mắt nặng trĩu, Thái Nhược nhìn Thần Tượng Sư bí ẩn trước mặt, cho đến bây giờ hắn vẫn không hiểu tại sao đối phương phải giết hắn.
"Tại, tại sao?" Thái Nhược sử dụng toàn thân khí lực, khàn khàn nói, nếu không biết rõ nguyên nhân, hắn chết không nhắm mắt.
Hoàng Long từ từ đi tới, trên cao nhìn xuống Thái Nhược, cười lạnh: "Tại sao? Hồng Y Đại Giáo Chủ đại nhân, chẳng lẽ ngươi quên mất ta là ai?" Nói xong, Hoàng Long tản đi khí vụ màu trắng quanh thân.
Khi thấy rõ khuôn mặt của Hoàng Long, Thái Nhược hai mắt trợn to, giống như chứng kiến chuyện không thể tin được, trên nét mặt già nua chỉ còn đọng lại kinh hãi vô tận: "Là ngươi!" Nói xong một câu này, đầu hắn vô lực gục xuống.
Bất luận thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng được Thần Tượng Sư bí ẩn lại là tiểu hài tử mà hắn mới gặp trước đó một tháng.
Thì ra là thế, đây là ý nghĩ cuối cùng trong đầu của hắn trước khi chết.