Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 2: Chương 2 Sáu năm.


Dị tượng trên bầu trời bao trùm toàn bộ vương thành của Lục Thông Vương Quốc, mặc dù chỉ là trong nháy mắt nhưng với áp lực kinh khủng của giao lôi, cùng với sự xuất hiện của Kim Long dài trăm trượng đã làm cho người ta không thể nào quên.
Lúc đó, Âu Lai Nhĩ đang ở kim điện thương thảo cùng các trọng thần về việc mấy ngày nay sứ giả của nước láng giềng Mã Lạp Vương Quốc đến tìm hiểu. Coi như là cường giả cấp chín như hắn cũng có thể cảm giác rõ ràng, dù chỉ một tia giao lôi bao trùm lấy phạm vi mấy vạn dặm cũng đủ đem hắn hủy diệt, loại lực lượng kinh khủng này làm hắn cảm thấy kinh hãi.
Đặc biệt là tiếng long ngâm trong nháy mắt đó đã làm cho tận sâu trong linh hồn hắn sinh ra một loại ý niệm quỳ bái.
Hắn đương nhiên sẽ không cho rằng tất cả mọi thứ chỉ là ảo giác.
Nghe xong câu nói của Tạp Tư, Âu Lai Nhĩ cau mày. Sau tất cả mọi thứ làm cho hắn mơ hồ cảm thấy bất an, Âu Lai Nhĩ quay về phía hư không trầm giọng nói:
-Ám Ảnh, ngươi đi điều tra thử xem.
Từ hư không bỗng truyền đến một giọng nói lạnh lùng:
-Vâng, bệ hạ.
Sau đó trong không khí khẽ nổi lên ba động, rồi rơi vào yên lặng.
***
Thu qua đông lại đến, mấy mùa hoa nở rồi hoa tàn, thấm thoát đã sáu năm trôi qua.
Trong đình viện phía bắc Hoàng gia, Hoàng Long đang ngồi khoanh chân, nhắm hai mắt nhằm dĩ thần bão khí, dĩ ý trụ tức. Thần, khí, ý, tức tại trong đan điền nhẹ nhàng chuyển động khiến tiên thiên chi khí trong thân thể cùng linh khí trong không gian vũ trụ liên kết vào trong đan điền.

Trong thiên địa từng đạo linh khí như có như không đang không ngừng hội tụ lại, sau đó từ trong đan điền tản ra lưu chuyển tại kỳ kinh bát mạch, thập nhị chính kinh rồi không ngừng thấm vào toàn thân.
Một giờ sau, Hoàng Long thu công ngừng lại, trong lòng thở dài.
Sáu năm đã qua, từ lúc bắt đầu là một trẻ con Hoàng Long đã bắt đầu việc tu luyện ở kiếp này.
Mặc dù trải qua sáu năm không ngừng tu luyện, Trúc cơ đã thành, đan điền đã được củng cố mở rộng, hiện tại đã tiến nhập giai đoạn luyện tinh hóa khí nhưng vẫn còn quá yếu.
Kiếp trước, chân thân của Hoàng Long chính là Kim Long, là những sinh linh đầu tiên sau khi Bàn Cổ khai thiên, là một trong cửu đại Long thần, vừa mới sinh ra đã có thể chém nứt ngọn núi với một trảo. So sánh với thân thể cùng với thân thể kiếp này thì cách biệt mội trời một vực.
"Sau này chỉ có thể chậm rãi tu luyện thôi." Hoàng Long bụng bảo dạ.
Việc tu luyện có vội cũng không được, không có thể mà một bước lên được trời. Kiếp trước đó là do sở hữu kim long chi thân mà cũng phải sau hàng tỉ năm mới tu luyên được đến cảnh giới Đại La Kim Tiên.
Trong sáu năm, Hoàng Long cũng đã hiểu rõ mình không còn ở trong thế giới Bàn Cổ, mà đã đi tới một nơi gọi là Hằng Nguyên đại lục.
Hằng nguyên đại lục, là một thế giới tu luyện ma pháp cùng đấu khí, điều đó khiến cho Hoàng Long rất hứng thú.
Đối với thế giới Bàn Cổ ở kiếp trước, Hoàng Long Chân Nhân cũng không quá lưu luyến, mặc dù bản thân là một trong Thập nhị kim tiên của Xiển Giáo, lại còn là môn hạ của hỗn nguyên bất diệt thánh nhân Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhưng tại Xiển Giáo cũng không được như ý.
Nguyên Thủy Thiên Tôn luôn luôn tự cho tam thanh là Bàn Cổ chính tông, hay chỉ trích các loại lân giáp tẩu thú đều là súc sinh. Đặc biệt đối với Long tộc, một trong những vương tộc của Lân giáp tộc thời Hồng Hoang thì cực kì chán ghét, mặc dù bản thân bởi cơ duyên mà được thu làm đệ tử, thế nhưng cũng không được xem trọng.
Như lúc khai mở động phủ ban thưởng linh bảo cho Thập nhị kim tiên thì có thể thấy được, trong Thập nhị kim tiên thì Quảng Thành Tử có Phiên Thiên Ấn, Lạc Hồn Chung, Thư Hùng Kiếm, còn Xích Tinh Tử thì có Bát Quát Tử Thọ Tiên Y, Âm Dương Kính, Thủy Hỏa Phong, mà Thái Ất Chân Nhân thì lại được ban cho các pháp bảo như Càn Khôn Khuyên, Hỗn Nguyên Lăng, Cửu Long Thần Hỏa Tráo, Hỏa Tiêm Thương, Kim Chuyên.

Cuối cùng, nếu không phải là ngại vì thể diện mới ban cho mình một thanh Trảm Tiên Kiếm tầm thường chỉ sợ mình ngay cả chân lông cũng không có.
Hơn nữa kiếp trước mình cũng chưa từng thu đệ tử, hiện tại đi tới thế giới này cũng không có ràng buộc gì cả.
-Nhị ca, nhị ca.
Lúc này, bên ngoại viện truyền tới một tiếng gọi rất trẻ con.
Hoàng Long phục hồi tinh thần lại, thấy hai thân ảnh nhỏ con một trước một sau đang đuổi nhau chạy về tiểu viện bên này, hiếm khi Hoàng Long nở một nụ cười.
Sáu năm trước, sau khi mình đi tới thế giới này, sau hai năm mẫu thân Triệu Dung lại sinh ra một đôi song bào thai, tức là Hoàng Long bỗng có thêm một đệ đệ và muội muội
Hoàng Long sáu tuổi, còn hai tiểu tử kia đều bốn tuổi. Từ lúc hai tiểu tử này học được cách chạy nhảy thì bình thường không có việc gì liền chạy tới tiểu viện của Hoàng Long, sau đó bảo Hoàng Long giúp hai đứa nó "xoa bóp".
Cái gọi là "xoa bóp" kỳ thật là Hoàng Long dùng tiên thiên chân khí của hắn phối hợp với bí pháp không ngừng giúp hai đứa nó cải thiện thân thể mà thôi.
Sáu năm nay, Hoàng Long đã dần dần tiếp nhận thân phận ở kiếp này, từ đáy lòng hắn rất yêu quý hai đệ đệ và muội muội này, cho nên mới không tiếc tiêu hao tiên thiên chân khí để giúp cho hai đứa nó.
Hoàng Long tin rằng, trải qua mình cải tạo thì mấy năm sau khi bắt đầu tu luyện ma pháp cùng đấu khí, hai tiểu tử này có thể trở thành thiên tài trong thiên tài về Ma vũ song tu, trong vòng ba mươi năm nhất định có thể đạt được đến cảnh giới Thần vực cường giả trong truyền thuyết ở thế giới này.
Đương nhiên, khi Hoàng Long trợ giúp hai đứa nó cải thiện thân thể thì những người khác cũng không biết.

-Nhị ca, cho nhị ca nè, ăn ngon lắm.
Hoàng Dịch khuôn mặt đỏ hồng chạy tới níu lấy ống quần Hoàng Long, trong bàn tay trắng muốt đang cầm mấy viên kẹo.
Nhìn kẹo trong tay Hoàng Dịch, Hoàng long thầm toát mồ hôi.
-Đúng vậy, nhị ca cầm đi, ăn ngon lắm, không tin ca nếm thử xem.
Hoàng Lượng đứng bên cạnh, mặc dù có chút không muốn nhưng thấy muội muội lấy ra nó cũng mang kẹo của mình cho nhị ca.
Hoàng Long nhìn hai đứa nó, nhéo nhéo khuôn mặt khả ái của cả hai, cười nói :
-Nhị ca không cần đâu, hai đứa cứ ăn đi.
Sau khi đùa nghịch một lúc, Hoàng Long mới bảo hai tiểu tử này nằm xuống yên tĩnh được, sau đó vận chuyển tiên thiên chân khí, trên mình hai đứa phách đả một hồi. Khi Hoàng Long thu tay về cũng đã thở hổn hển, trên trán thấm ra mồ hôi.
Hoàng Long mệt như thế, nhưng hai tiểu tử này thì thoải mái nằm ở nơi đó, lại còn ngủ nữa chứ.
Nhìn khuôn mặt khả ái của hai đứa, Hoàng Long cười nói:
-Hai tiểu tử này.
Hoàng Long thở ra một hơi rồi ngồi ở bên cạnh bắt đầu điều tức một chút, sau đó mới đứng lên. Hắn thấy hai đứa vẫn còn ngủ say nên cũng không gọi chúng dậy, vừa muốn ra ngoài cửa đi dạo thì đụng phải một người,
Mềm mại quá! Đây là cảm giác đầu tiên của Hoàng Long, tiếp theo một mùi thơm mê người từ cơ thể đối phương truyền đến.
Hoàng Mai bị Hoàng Long đụng phải thì yêu kiều kêu một tiếng, sau đó lui lại, khuôn mặt đã đỏ bừng.

Hoàng Long sửng sốt, sống qua không biết bao nhiêu vạn năm nhưng đây vẫn là lần đầu gặp phải loại tình huống thế này. Vừa rồi, cái trán mình hình như đụng trúng vào chỗ đó của người ta thì phải.
Hoàng Mai là tỳ nữ thiếp thân của Triệu Dung, mặc dù cô chỉ mới mười ba tuổi nhưng chỗ nên lồi từ lâu đã sớm nhú lên. Hoàng Long nhìn chỗ y phục trên bộ ngực đã hơi nở nang của Hoàng Mai, trên đó lưu lại dấu vết trán mình đụng phải.
-Nhị thiếu gia, lão gia cùng phu nhân tìm cậu qua đó.
Hoàng Mai cúi mặt, cười nói. Vừa rồi khi chạm phải, trên mặt nàng vẫn còn hơi hồng. Nhị thiếu gia này mặc dù chỉ có sáu tuổi nhưng đã cao ngang vai nàng, trông gần như một thanh niên rồi.
-Phụ thân cùng mẫu thân tìm ta hả? Có chuyện gì không?
Hoàng Long kiềm chế tâm tình, sắc mặt bình tĩnh hỏi.
-Chấp sự Lộ Pháp Đặc của giáo đinh tới, nghe nói là lão gia mời tới để kiểm tra thiên phú cho nhị thiếu gia.
Hoàng Mai trả lời, nhưng cô vẫn còn cúi mặt.
Trên Hằng Nguyên đại lục, một đứa trẻ khi bắt đầu sáu tuổi thì có thể tu luyện ma pháp hoặc đấu khí, mà trước khi tu luyện phải qua kiểm tra thiên phú để phán đoán xem người đó về sau có đủ điều kiện để trở thành Ma pháp sư hoặc chiến sĩ hay không.
Kiểm tra thiên phú? Hoàng Long không khỏi kinh ngạc, sau đó cười nói:
-Được, ta qua ngay.
Hắn cũng rất muốn biết thiên phú của mình hiện tại như thế nào.