Hòa Thân - Lạc Nguyệt Thiển

Chương 7

Editor: Cua🌷
_
Em sắp đến kỳ phát tình rồi.
Em có thể thẳng thắn với ta như thế, ta cảm thấy rất vui.”
_
“Điện hạ, thuốc ức chế đã chuẩn bị xong.” Bác sĩ như thường lệ tới kiểm tra sức khỏe cho Ivan, lấy ra một lọ thuốc ức chế mà ông đã dành cả một tuần để nghiên cứu. Tuy rằng trạng thái lúc này của Ivan có thể sẽ không cần nữa, nhưng ông vẫn phải hoàn thành bổn phận của một bác sĩ.
Khí vị của Omega sau khi bị đánh dấu đặc biệt rõ ràng, ngay cả thuốc ức chế đặc trị cũng khó mà có thể che giấu được. Vì sợ để lộ pheromone ra bên ngoài nên đã nhiều ngày Ivan không có ra khỏi cửa, ngay cả ăn cơm cũng là ở trong phòng: “Dean có biết không?”
Khi nói ra lời cậu có cảm giác không được tự nhiên. Ưu điểm của việc đánh dấu tạm thời đó là dễ dàng bị người khác phát hiện dù không cần trực tiếp nói ra, nhưng nhược điểm lại chính là nó không thể che giấu được.
Bác sĩ đã sớm quen với tình huống này, chỉ cười cười: “Dean điện hạ nói, để ngài tự quyết định có muốn dùng hay không.”
Ivan dừng một chút, cậu biết Dean đang tôn trọng cậu.
Sau khi bác sĩ rời khỏi đây, Ivan nhìn lọ thuốc ức chế tới phát ngốc, cậu cầm lên, nhìn rất lâu nhưng cuối cùng vẫn không dùng.
Hơn 10 giờ tối, Dean vẫn đang ở trong thư phòng xử lý công việc, gần đây công việc có chút nhiều, hắn đang đề phòng hành động của Louis. Đế quốc Doss gần đây đang chuẩn bị binh lực, cũng không biết mục tiêu cuối cùng là gì. Khi hắn đang nghiêm túc suy nghĩ, đột nhiên lại có chút phân tâm. Hắn nhìn về phía cửa, cách nhau một khoảng xa nhưng hắn vẫn biết là Ivan tới, bởi vì trên người đối phương mang theo hương vị pheromone của hắn
Dean đứng dậy đi tới, trước khi Ivan kịp gõ cửa liền mở ra.
“A?” Ivan nhìn Dean một cái, sau đó nhận ra, tuy chỉ mới đánh dấu một lần nhưng nó đều ảnh hưởng tới cả hai, cậu cũng sẽ mẫn cảm đối với pheromone của Dean. Tuy rằng nó có thể càng lúc càng mờ nhạt, thậm chí có thể sẽ biến mất sau một hoặc hai ngày.
Đã qua hai ngày kể từ đêm đó, đây là lần đầu tiên bọn họ đối mặt với nhau.
Dean không phải loại người hay xấu hổ, thân là thái tử, mọi hành động của hắn đều rất tự nhiên. Hắn nghiêng người, chủ động để Ivan đi vào: “Sao em tới đây?”
“Em có chút việc nên tìm ngài.”
Nếu như Ivan không tới tìm hắn, Dean cũng sẽ không chủ động đến tìm. Bởi vì hiện tại Ivan rất dễ bị ảnh hưởng bởi hắn, cho nên hắn cũng không muốn can thiệp vào bất cứ quyết định nào của cậu. Nhưng bây giờ Ivan lại chủ động tới tìm hắn…
Dean suy nghĩ một lúc rồi đóng cửa lại.
Lúc đầu Ivan có chút căng thẳng, nhưng sau đó vẫn nhìn thẳng vào mắt Dean nói: “Em… Em sắp tới kỳ phát tình rồi.”
Dean nhất thời kinh ngạc, hiển nhiên là không ngờ cậu sẽ nói thẳng như vậy, hắn mấp máy môi, muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi: “Em không cần miễn cưỡng.”
Ivan đại khái đoán được hắn muốn nói gì, chủ động bộc lộ: “Chính là, em muốn ở lại đây mấy ngày.”
Cậu thấy vẻ mặt Dean có chút thay đổi, chủ động cướp lời hắn trước: “Dean, em xác thật là không có đường lui, ngay từ đầu em tới đây với mục đích chính trị, nhưng bây giờ lại có chút khác nhau, em không có chán ghét ngài, em hy vọng ngài có thể hiểu rõ…”
Dean đã sớm hiểu rõ quyết tâm của Ivan, kỳ phát tình là thủ đoạn cuối cùng của cậu, không có gì ngoài ý muốn. Điều này khiến hắn càng nhận thức được "Ivan là một thái tử. ", vì đế quốc, ngay cả bản thân cũng có thể tính kế. Nhưng Dean cũng không tức giận, thậm chí còn dùng giọng điệu hơi ngả ngớn nói: “Nếu ta từ chối, thái tử tính thế nào?”
Ivan không nói gì, hơi cúi đầu.
“Em có thể thẳng thắn với ta như thế, ta cảm thấy rất vui, Ivan à…”
Ivan không rõ thái độ của Dean, có chút bất an nhìn hắn.
Dean lại đột nhiên nói: “Ta có thể hôn em không? Kể từ lúc em vào đây ta đã muốn làm như vậy.”
Ivan kinh ngạc nhìn hắn một lúc:“ Ngài không có tức giận sao?”
“Không có.” Dean thẳng thắn nói: “Tuy rằng ta là Alpha, nhưng vẫn có tự chủ của mình, ta cũng không đói khát tới mức phải làm tình với người mình không thích.”
Thân thể Ivan run lên một chút, lập tức bước tới quấn lấy cổ Dean, chủ động dâng lên đôi môi.
Mấy ngày gần đây đế quốc Doss vẫn chưa có động tĩnh gì, mật thám cũng báo cáo mọi chuyện đều rất bình thường, không có bất kì điều gì khả nghi.
Mà lời Ivan nói thực sự đã xảy ra, mấy ngày sau, cậu nghênh đón kỳ phát tình đầu tiên khi không có thuốc ức chế. Đó là vào một buổi chiều, mọi chuyện đều phát sinh vô cùng tự nhiên.
Lão quản gia vội vàng gõ cửa thư phòng của Dean. Hiện tại hắn đang triệu tập các bộ trưởng tham gia hội nghị để đưa ra phương án tác chiến. Sau khi nghe quản gia nói nhỏ vào tai chuyện của Ivan, sắc mặt hắn liền biến đổi, cân nhắc mấy ngày tiếp theo đối thủ vẫn chưa thể xuất chiến, hắn liền đưa ra quyết định cuối cùng rồi vội vàng rời khỏi thư phòng, trở về phòng ngủ của mình.
Ivan đã rơi vào trạng thái động dục được một khoảng thời gian, pheromone cậu phát ra vô cùng nồng nên không dám tự tiện ra ngoài, chỉ đành nhẫn nhịn tới lúc quản gia mang cơm đến mới lên tiếng xin giúp đỡ. Quản gia bọc cậu kín kẽ không một khe hở, sau đó mang tới phòng ngủ của Dean rồi mới chạy đi thông báo. Cho nên tình cảnh Dean thấy chính là, Ivan đang nằm trên giường lớn, sắc mặt đỏ bừng, quần áo trên người cũng bị chỉnh đến xộc xệch.
Đôi mắt hắn lập tức đỏ lên, bị pheromone quyến rũ của Omega câu dẫn nên cũng rơi vào trạng thái động dục. Nhưng sự giáo dưỡng nhiều năm khiến hắn không hoàn toàn đánh mất lý trí, hắn xé mở cổ áo rồi cởi áo sơ mi, lên giường vuốt ve mặt Ivan nói: “Ta đến chậm.”
Ivan híp mắt, trong cơn động dục vẫn nhận ra nói: “Mắt của anh… Lại đỏ……”
“Đây là di truyền. Ngay cả ta cũng không khống chế được…” Dean phóng ra pheromone an ủi cậu, khiến cậu bớt khẩn trương, một bên nói chuyện, một bên nắm lấy bàn tay cậu hôn lên từng ngón, “Lúc cha ta còn trên đời đã từng nói rằng, thân là một thái tử, ta không thể để lộ cảm xúc một cách dễ dàng, như thế kẻ thù sẽ có thể nhìn thấu……”
Ivan động một chút, cũng duỗi tay sờ mặt hắn. Cảm xúc phát ra từ nội tâm nên rất khó để khống chế, đây có lẽ chính là lý do mà Dean luôn dùng thái độ không để ý mà che giấu, thậm chí lúc đầu còn trêu chọc cậu: “Rất vất vả đúng không.”
“Không vất vả bằng em.” Dean chân thành nói, hôn dọc từ cánh tay đi lên rồi dừng lại ngửi cần cổ của cậu.
“Ưm……” Ivan thoải mái nheo mắt lại, cậu biết Dean nói lời này chẳng qua là để khiến cậu bớt sợ hãi hơn mà thôi, trong lòng phảng phất có một dòng nước ấm chảy qua, “Có thể… Dean, em đã chuẩn bị tốt……”
“Hương vị của em ngọt ngào quá, ta sẽ cố gắng không làm em đau…” Dean mút cổ cậu mấy cái, khẽ liếm tuyến thể mẫn cảm, “Nhưng nếu ta có chút thô lỗ thì cũng mong em tha thứ…”
“Ưm…” Ivan bị pheromone của Alpha hấp dẫn, cầm lòng không được mà ôm lấy hắn.
Dean hôn một cái ở tuyến thể của cậu, sau đó hé miệng cắn xuống mảng da thịt kia, dùng răng nanh bén nhọn đâm thủng nó.