Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 88: Đấu trên không trung

Hai người một lùi một tiến. Người lùi không ngừng phóng ra pháp thuật, người tiến không ngừng dùng kiếm ngăn.

Hai đệ tử chân truyền ở trên không trung ra tay hàng loạt.

Tốc độ Tống Nam Sơn phóng ra pháp thuật rất nhanh, cũng rất ổn định. Năm nay gã đã hơn bốn mươi tuổi, là đệ nhất đệ tử chân truyền khí tông Tây phong, từ lúc nhỏ đã bắt đầu được bồi dưỡng, nhận đào tạo nhiều hơn Lục Nguyên rất nhiều, kinh nghiệm tràn đầy, thi triển pháp thuật khá là vững vàng, cơ bản sẽ không xuất hiện sai sót.

So sánh thì Lục Nguyên ra tay khá là bình thường. Hắn ra tay chỉ dùng kiếm thuật cơ bản nhất, chém, đâm, chặt, liêu, băng, tiệt, mạt, xuyên, đâm lên, đề, nghiền, quét, nhìn cực kỳ bình thường nhưng các cửu đại tri danh kiếm tiên sắc mặt trầm trọng.

Lục Nguyên ra tay bề ngoài thoạt trông tầm thường nhưng có một loại cảm giác tự nhiên. Hắn xuất kiếm tựa như nước chảy xuống, mây bay trên trời, không có chút gì mất tự nhiên.

So với Tống Nam Sơn ổn định thì Lục Nguyên tự nhiên càng thêm đáng sợ.

Cách Tống Nam Sơn còn một trượng thì Lục Nguyên sử dụng kiếm pháp của mình, từng chiêu Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm xuất hiện.

Mọi người không mấy xa lạ Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm của Lục Nguyên. Dù sao đệ tử chân truyền Bắc phong ai cũng biết bộ kiếm chiêu này. Nhiều đệ tử chân truyền sử dụng hết lần này tới lần khác, sao tất cả không quen mắt cho được? Đối với bộ kiếm chiêu này, có nhiều người cảm thấy không có gì ghê gớm.

Nhưng nay Lục Nguyên sử dụng Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm dường như khác với của đệ tử chân truyền khác.

Kiếm chiêu của Lục Nguyên chặt chẽ, kình ý không dứt, liên miên bất tuyệt, như xuân tằm phun tơ. Khi kiếm quang động thì tựa thần long giơ vuốt, bạch xà phun lưỡi, xuất thần nhập hóa.

Nguyên bộ kiếm pháp có chính, có tà, có động, có tĩnh, có gầy, có khô, có nhuận. Kiếm quang liên tục chớp lóe như là múa bút khí thôn sơn hà, tự tại chạy chồm, lúc lên lúc xuống, ly hợp tụ tán, khiến người rung động tâm hồn.

Bộ kiếm pháp của Lục Nguyên khiến cảm giác đến cái gì là mỹ.

Hoàn toàn bắt được tinh túy, cái ý của bộ kiếm pháp kia.

Lục Nguyên dùng vẫn là Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm, nhưng cửu đại tri danh kiếm tiên đều biết, Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm như vậy đã có được chân chính phong kiếm ý, vân kiếm ý cho nên chiêu thức mới mỹ như vậy. Truyện Tiên Hiệp - Trà Truyện

So sánh với Lục Nguyên thi triển Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm thì đầy trời đổ mưa, Tống Nam Sơn pháp thuật lấp lánh nhiều màu chỉ là phông nền mà thôi.

Cửu đại tri danh kiếm tiên từ lúc Lục Nguyên mới bắt đầu tham gia trận chiến thứ nhất ngũ phong đại tái thì đã mong chờ hắn biểu hiện ra kiếm thuật. Nay, họ rốt cuộc thấy kiếm thuật của Lục Nguyên. Hai đạo kiếm ý hòa lẫn trên Dưỡng Ngô kiếm, còn đệ tử chân truyền Tây phong Tống Nam Sơn chỉ là làm nền.

Quả nhiên là kiếm thuật cấp kiếm ý.

Cửu đại tri danh kiếm tiên đang thưởng thức kiếm thuật của Lục Nguyên.

Có thể thấy loại kiếm thuật như vậy là một điều hưởng thụ.

Tống Nam Sơn cũng coi như cảm nhận được cái gì gọi là kiếm thuật cấp kiếm ý. Người đứng xem thấy kiếm chiêu của Lục Nguyên có giá trị ngắm nghía, còn Tống Nam Sơn ở trong vòng lại cảm giác cực kỳ khó chịu. Đầu tiên là bị một kiếm tùy tiện chỉ chỗ sơ hở, tiếp theo là Dưỡng Ngô kiếm cuốn gã vào kiếm quyển.

Vừa vào kiếm quyển thì sinh tử nằm trong tay Lục Nguyên khống chế.

Trưởng lão bình thường, đệ tử chân truyền, đệ tử bình thường xem mà không hiểu, nhưng ánh mắt cửu đại tri danh kiếm tiên đều rất cao minh. Họ lập tức nhận ra ngay, hiện tại kiếm thuật của Lục Nguyên đã tới tầng hoàn toàn lĩnh ngộ kiếm ý.

Lúc trước họ chỉ nghe nói Lục Nguyên đạt cấp kiếm ý, không ngờ hắn đã là cấp hoàn toàn lĩnh ngộ kiếm ý.

Sơ ngộ kiếm ý và hoàn toàn lĩnh ngộ kiếm ý tất nhiên là khác hẳn.

Không ngờ kiếm thuật của Lục Nguyên tuyệt vời như vậy, tới tầng lĩnh ngộ cấp kiếm ý rồi.

Nếu những người này biết kiếm thuật Lục Nguyên không phải lĩnh ngộ kiếm ý mà là tối cao kiếm ý, siêu thoát kiếm ý thì chỉ sợ kinh hãi đến té xuống ghế. Siêu thoát kiếm ý khó khăn hơn lĩnh ngộ kiếm ý rất nhiều.

- Lục Nguyên thắng.

Rốt cuộc, trọng tài tuyên bố Lục Nguyên chiến thắng, Tống Nam Sơn thua. Dù là ai đều nhìn ra được, dưới kiếm thuật cấp kiếm ý của Lục Nguyên, Tống Nam Sơn không có một chút khả năng chiến thắng. Coi như Tống Nam Sơn nghe phán mình thua cũng thầm mừng, đấu với kiếm thuật như Lục Nguyên thật khiến người buồn bực.

Tiếng tuyên bố này cuối cùng trong đệ tử chân truyền xếp hàng hai hạng đầu đã sinh ra. Một là kiếm tông Đông phong Thạch Triêu Dương, một là Bắc phong kiếm khí tông Lục Nguyên.

Còn về Tống Nam Sơn chỉ có thể bi kịch. Pháp lực Tống Nam Sơn đến luyện thể kỳ lần ngũ phong đại tái trước đứng đầu, nhưng lần này đụng phải Lục Nguyên chỉ có nước cạnh tranh hạng ba.

Đương nhiên tuy vòng thứ sáu cũng là tỷ thí cuối cùng còn chưa bắt đầu nhưng mọi người đều cho rằng, lần tỷ thí cá nhân này hạng nhất e rằng là Lục Nguyên.

Đệ tử chân truyền, cùng với đệ tử bình thường Bắc phong đều sôi trào. Hạng đầu tỷ thí cá nhân ngũ phong đại tái, đây là quang vinh khó khăn cỡ nào, tất nhiên là ai cũng hân hoan, vô cùng vui sướng. Cửu đại tri danh kiếm tiên Bắc phong còn đang ngồi tại đó, biểu tình mỗi người bình thường như cũ, nhưng tri danh kiếm tiên khác đều cảm giác ra sự đắc ý.

Tất nhiên người có tâm tình vui vẻ trừ bỏ Tư Mã Trường Bạch ra.

Trong đệ tử chân truyền ngũ phong trừ Lục Nguyên, mạnh nhất nên là Tống Nam Sơn. Ngay cả Tống Nam Sơn còn thua, trên cơ bản đệ tử chân truyền không còn một ai là đối thủ của Lục Nguyên.

Tỷ thí cá nhân cuối cùng, đối thủ của hắn là Thạch Triêu Dương.

Thạch Triêu Dương là một nhân vật rất ghê gớm, hơn bốn mươi tuổi đã sắp lĩnh ngộ cấp kiếm ý. Nếu cho gã thêm mười năm, hai mươi năm là có thể lĩnh ngộ cấp kiếm ý, vậy thì sẽ không thua gì đệ nhất đệ tử chân truyền kiếm tông Đông phong đời trước, so với Lý Nguyên Bạch năm đó khoảng một trăm tuổi lĩnh ngộ kiếm ý thì còn nhanh hơn rất nhiều.

Gã cũng đã luyện thành Triêu Dương Nhất Khí Kiếm. Triêu Dương Nhất Khí Kiếm, loại kiếm pháp này khá là quái lạ, căn bản không có chiêu thức gì cố định, tựa như ánh bình minh thiên biến vạn hóa, nhưng khi cuối cùng mặt trời lên, thiên biến vạn hóa sẽ thành mặt trời nóng rực đánh về phía đối thủ, đó là lúc kiếm khí tăng cao nhất, lực công kích mạnh nhất.

Dù nhìn từ mặt nào thì Thạch Triêu Dương đều khá hoàn mỹ. Đáng tiếc, gã đụng tới Lục Nguyên.

Lục Nguyên hiện nay sớm bị rất nhiều tri danh kiếm tiên đệ cửu đại nhận định là yêu nghiệt. Một người mười chín tuổi đã tới pháp lực luyện thể kỳ, kiếm thuật đến cấp kiếm ý, đụng phải Lục Nguyên chỉ có thể xem như Thạch Triêu Dương bất hạnh. Cho nên cuối cùng Thạch Triêu Dương thua Lục Nguyên cũng là việc đương nhiên.

Bên kia, trận tranh đấu hạng ba và hạng tư, Mạc Thiên Biến dùng Bách Biến Thiên Thiên Huyễn Vân Vụ Nhất Thiên Ba Trăm Thức đích thực ghê gớm, nhưng chỉ vẻn vẹn là khá mà thôi. Đụng phải Tống Nam Sơn cái loại ra chiêu bay đến không trung phóng pháp thuật khiến Mạc Thiên Biến chỉ đành bất đắc dĩ nhận thua. Tống Nam Sơn được hạng ba tỷ thí cá nhân.

Kết quả lần tỷ thí này mấy hạng đầu đã xếp ra.

Hạng nhất, đệ lục đệ tử chân truyền kiếm khí tông Bắc phong, Lục Nguyên.

Hạng hai, đệ nhất đệ tử chân truyền kiếm tông Đông phong Thạch Triêu Dương.

Hạng ba, đệ nhất đệ tử chân truyền khí tông Tống Nam Sơn.

Hạng bốn, đệ nhất đệ tử chân truyền kiếm tông Nam phong Mạc Thiên Biến.

Hạng năm, đệ nhị đệ tử chân truyền kiếm tông Đông phong, Đoạn Dương.

Hạng sáu, đệ nhất đệ tử chân truyền khí tông Trung phong Đường Tĩnh.

Hạng bảy, đệ nhị đệ tử chân truyền kiếm tông Nam phong Lưu Mộc.

Bảy hạng đầu cứ thế xếp ra, trong đó phải tính Tống Nam Sơn buồn bực nhất. Lấy thực lực như gã vốn có thể xếp hạng hai, kết quả bởi vì trước tiên đụng Lục Nguyên mà bi kịch xếp hạng ba. Còn về kiếm tông Đông phong, Nam phong đối với xếp hạng thế này không nhiều cảm giác thất vọng. Cho dù Lục Nguyên không nổi bật thì Thạch Triêu Dương chắc chắn sẽ xếp thứ hai, nay đá Tống Nam Sơn xuống hạng ba để Thạch Triêu Dương lên thứ hai, chiến tích này đã không tệ. Hơn nữa bayrhanjg đầu kiếm tông chiếm bốn danh ngạch, dù không được đệ nhất nhưng cũng lộ rõ thực lực đệ nhất tông kiếm tông Hoa Sơn.

Vui sướng nhất dĩ nhiên là kiếm khí tông Bắc phong. Lần trước ngũ phong đại tái không có ai tiến vào bảy hạng đầu, lần này một hơi chen vào một người còn lấy thành tích tốt thứ nhất nữa chứ.

Khí tông có chút bực mình. Hai phong khí tông là Tây phong, Trung phong thực lực không tệ, kết quả lần này bảy hạng đầu chỉ có hai đệ tử khí tông. Hơn nữa vốn cho rằng đứng đầu chắc chắn rơi vào tay khí tông, ai mà ngờ đột nhiên chui ra một Lục Nguyên, đem Tống Nam Sơn đá xuống hạng ba.

Nhưng mặc kệ vui mừng thế nào, buồn bực bao nhiêu, tỷ thí cá nhân cứ thế kết thúc.

Bây giờ tạm thời còn chưa phát thưởng, phải đợi tỷ thí đoàn thể xong đã rồi mới phát.

Bây giờ mọi người không vội lấy thưởng tỷ thí cá nhân, dõi mắt về tỷ thí đoàn thể mười lăm ngày sau đi. Hiện nay còn thời gian mười lăm ngày, trong khoảng thời gian này bị thương có thể dưỡng thương, pháp lực tiêu hao quá lớn có thể hồi phục chuẩn bị tinh lực tràn đầy đánh một trận tỷ thí đoàn thể. Giải thưởng tỷ thí đoàn thể cũng không nhỏ.

Tất nhiên nếu ngươi không bị thương, pháp lực tiêu hao ít, trong mười lăm ngày này muốn làm gì đều được, tùy tiện ngươi.

Dù gì Đông phong có không thiếu cảnh đẹp, mọi người có thể đi tham quan bốn phía, thời gian mười lăm ngày tuyệt đối đủ dùng.

Sáng sớm tinh mơ, có tiếng sấm nặng nề vang vọng trong núi non. Tia điện vàng dữ tợn chợt lóe trong mây đen dày đặc, điên cuồng đốt cháy.

Sắc trời bên ngoài mây đen dày đặc, tia chớp tầng tầng.

Dường như gần đây thật như ngân hà trên trời nghiêng, từ hôm qua sau cuộc chiến giữa Lục Nguyên và Tống Nam Sơn thì không ngừng có gió mưa chớp giật, vẫn chưa ngừng lại.

Trong một gian phòng trong sân tại Đông phong Hoa Sơn, bày mười mấy cái bàn, trên một cái bàn đặt một phần bữa sáng. Cửu đại tri danh kiếm tiên Bắc phong và thập đại đệ tử chân truyền đang tụ tập ăn cơm. Bên ngoài sấm chớp nổ đì đùng không chút ảnh hưởng bên trong không khí vui vẻ. Các đệ tử chân truyền trên mặt đều mang nụ cười.

Ngày hôm qua Lục Nguyên đấu với Tống Nam Sơn xong lập tức chiến cùng Thạch Triêu Dương, cuối cùng xác định hắn đứng nhất tỷ thí cá nhân.

Điều này đối với Bắc phong là việc nở mày nở mặt.

Rất nhiều đệ tử chân truyền cũng quang vinh lây.

Đêm hôm qua các đệ tử chân truyền vui vẻ quậy một trận, đùa đến gần giờ tý mới chịu đi ngủ, ngày thứ hai hôm nay thức dậy vẫn tinh thần tràn trề. Lúc ăn sáng, tuy các cửu đại tri danh kiếm tiên đều ngồi đó nhưng đám đệ tử chân truyền còn khe khẽ nói nhỏ.

Bữa sáng khá là đơn giản, trên bàn đều là món ăn thanh đạm.

Nguyên Nguyên Thượng Nhân yên lặng ăn xong cơm mới từ từ nói:

- Lần này Lục Nguyên làm không tệ. Vị trí hạng nhất tỷ thí cá nhân bị chúng ta lấy được, mười lăm ngày sau chính là tỷ thí đoàn thể. Tuy nhiên, chúng ta không cần dã tâm quá lớn, có một đệ nhất tỷ thí cá nhân đã không tệ. Về tỷ thí đoàn thể mười lăm ngày sau, đánh dở hoặc hay đều không cần quan tâm, vậy nên trong những ngày tiếp theo lão phu không kiềm chế các ngươi, cứ tự do đi chơi, khó được đến Đông phong một chuyến.

Nguyên Nguyên Thượng Nhân từ trước đến nay không phải hạng người có lòng hiếu thắng nặng, làm theo đạo thong dong. Vậy nên lão không đặt kết quả tỷ thí đoàn thể trong lòng, để các đệ tử vui vẻ chơi đùa thả lỏng. Có thể làm được đến bay giờ thì lão đã rất vừa lòng.

Nguyên Nguyên Thượng Nhân đã nói vậy thì các cửu đại kiếm tiên khác không còn lời gì để nói. Các đệ tử bên dưới nghe thế mặt mày hớn hở. Hiếm khi đến Đông phong một chuyến, dù ngũ phong cách nhau rất gần nhưng đệ tử ít khi đi thăm nhau, lần này đã đến vui vẻ chơi một chút mới phải đạo.

Đám Nguyên Nguyên Thượng Nhân, cửu đại tri danh kiếm tiên ăn xong bữa sáng thì rời đi.

Bọn họ biết cửu đại tri danh kiếm tiên còn chưa đi thì đám người kia sẽ không chơi vui vẻ được.

Đám Nguyên Nguyên Thượng Nhân, cửu đại kiếm tiên vừa đi, các đệ tử chân truyền lập tức hoạt bát. Trước kia đã nói thập đại đệ tử chân truyền lấy Vân Dật, Vân Bình, Lục Nguyên làm thành ba cái vòng, mỗi vòng có ba đến bốn người, lúc này bàn bạc nên đi đâu chơi ngắm cảnh Đông phong.

Đông phong có rất nhiều thắng cảnh xuất sắc, ví dụ như Thanh Long đàm, Cam Lộ trì, Tam Bình động, Thanh Hư động, Bát Cảnh cung, Thái Cực Đông Nguyên Môn.

Diệp Phương tới gần nói:

- Lục sư huynh, không bằng ngươi hẹn với cửu sư muội Đông phong Liễu Diệp Nhi sư muội đi. Còn ta thì kêu thập sư muội Đông phong Thạch Lộ cùng đi.

Diệp Phương làm bộ dạng này thật là đáng khinh.

Diệp Viên ở bên cạnh biến sắc mặt nói:

- Hèn chi luôn có tin đồn ngươi dụ dỗ một sư muội Đông phong, xem ra chính là thập sư muội Đông phong này rồi.

Phải nói các loại thắng cảnh không tệ, nếu có một sư muội xinh xắn đáng yêu đi cùng thì du ngoạn càng vui vẻ hơn.

Lục Nguyên lắc đầu nói:

- Thôi, các ngươi đi đi. Liên tục đánh mấy ngày, ta hơi mệt.

Lục Nguyên không có tinh thần, Diệp Phương, Diệp Viên thì lại rất hào hứng. Nhưng hai người biết một khi Lục Nguyên đã quyết định thì sẽ không dễ dàng thay đổi, vậy nên chỉ có nước nhún vai rời đi, bắt đầu cuộc sống hạnh phúc của mình.

Đám người rời đi, Lục Nguyên hít một hơi sâu.

Kỳ thực không phải hắn mệt.

Trận chiến trước đó, đối phó đối thủ trước khi gặp Tống Nam Sơn đều chỉ đơn giản mấy chiêu liền giải quyết. Khi đối diện Tống Nam Sơn, trận đó dù tốn thời gian chút nhưng thật ra dánh rất sướng tay, không mệt chút nào, ngược lại cảm giác vui sướng lạ thường. Cho nên nói tiêu hao quá nhiều tinh lực thật ra là nói xạo.

Chỉ là bây giờ hắn muốn yên lặng một chút, yên lặng suy nghĩ một vấn đề.

Hắn chắp tay đi ra sân, đứng trên hành lang sân vườn, ngẩng đầu nhìn trời. Bầu trời mây đen cuồn cuộn, lúc tụ lúc tán, một mảnh tối tăm chiếu thiên địa hắc ám. Tia chớp xẹt nhanh đến, phía xa núi non, trước mắt sân vườn, đột nhiên chớp lóe tia sáng rồi quay về hắc ám.

Lại là một ngày mưa gió thổi xì xào.