Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 289: Kiếm Vương cảnh giới (hạ)

Điều này….

Lục Nguyên vừa rồi phát ra một kiếm, lại không khỏi lâm vào trầm tư.

Tư Mã Trường Bạch không thể tin rằng một kiếm sát chiêu của mình lại bị Lục Nguyên hóa giải, lại một kiếm chém ra. Một kiếm này vẫn là kiếm pháp cực kỳ cuồng bạo, thẳng về phía Lục Nguyên. Không khí xung quanh đều rừng rực thiêu đốt. Còn Lục Nguyên thì lại phát ra một kiếm không cần nghĩ ngợi đã có thể hóa giải được cuồng nộ chi kiếm của Tư Mã Trường Bạch. Nguồn: http://Trà Truyện

Lục Nguyên sau khi đâm ra một kiếm, lại tiếp tục trầm tư.

Tư Mã Trường Bạch không thể tin, rốt cuộc lấy ra tuyệt học Nhất thể linh kiếm của mình là Hạo Hỏa Thiên Kiếp. Chiêu kiếm này một khi thi triển ra thì giống như mặt trời bị nổ tung. Từng đạo mặt trời đâm về phía Lục Nguyên. So với chiêu thức trước kia thì cuồng bạo hơn nhiều. Bầu trời, mặt đất, tất cả đều bị ánh sáng chói mắt của mặt trời bao phủ.

Mắt thấy sắp bị đánh tới, Lục Nguyên phát ra một kiếm. Chiêu kiếm này xuất phát từ Thủy hệ kiếm pháp, khiến cho ánh sáng hoàn toàn biến mất. Không cần biết cái gì là Hạo Hỏa Thiên Kiếp hay không Hạo Hỏa Thiên Kiếm, cứ đồng dạng phá sạch.

Lục Nguyên lại bắt đầu nhắm mắt trầm tư.

Bốn nguyên lý cơ bản nhất của Thủy hệ kiếm ý mình đã thông hiểu, nhưng Thủy Hoàng Kiếm Đạo được khống chế như thế nào?

Làm thế nào khống chế thuần thục các quy tắc thủy hệ của Thủy hệ kiếm ý. Không biết từ khi nào, trong cơ thể của mình, ngoại trừ Vân Long tâm pháp thì phát hiện rất nhiều bọt nước xuất hiện xung quanh nguyên thần của mình, tựa hồ như Vân, Vũ, Băng, Tuyết, Hồ, Biển, Sương mù, Nước đồng thời tiến vào chiếm giữ trong đó.

Thủy Linh Ngọc trong lúc nhất thời hào quang phát sáng, lập tức hóa thành nước. Thủy Linh Ngọc thỉnh thoảng biến ảo. Có khi là mây, có khi là mưa, có khi là băng, có khi là tuyết. Có khi lại là sương mù lượn lờ giống như biển cả bao la.

Thủy hoàng kiếm đạo rốt cuộc đã thành.

Lục Nguyên thở ra một hơi.

Đúng vậy, giờ khắc này, Thủy hoàng kiếm đạo mà mình tu luyện không biết bao lâu, rốt cuộc đã thành.

Quá trình luyện tập này không biết có bao nhiêu gian khổ.

Một khi thành tựu Thủy hoàng kiếm đạo, về sau bất luận một Thủy hệ kiếm pháp nào mình cũng dễ dàng nhìn ra sơ hở trong đó, mặc kệ là ngươi có Thủy hệ kiếm ý dạng gì. Đúng rồi, còn có Thủy hệ pháp thuật. Thủy hệ đại đạo mình đã có chút ngộ ra, và thủy hệ pháp thuật cũng không thể thoát ly phạm trù Thủy hệ đại đạo.

Thủy hoàng, thủy hoàng.

Lục Nguyên cũng không biết cảnh giới này gọi là Kiếm vương cảnh giới. Năm đó Lý Nguyên Bạch đối với cảnh giới này cũng không rõ lắm. Cho nên cũng không có nói. Yến Thương Thiên thì không muốn đốt cháy giai đoạn, muốn để cho Lục Nguyên phát triển bình thường. Vì thế cũng không có giảng giải qua, khiến cho Lục Nguyên hiện tại đã đạt đến Kiếm vương cảnh giới nhưng lại hoàn toàn không biết.

Lục Nguyên ngẩng đầu thật mạnh, mở mắt ra. Lần mở mắt này, ánh mắt ánh lên vẻ tự tin.

Ánh mắt tự tin của Lục Nguyên khiến cho nội tâm của Tư Mã Trường Bạch không khỏi chấn động.

Mà Tôn Thanh Trì và Lục Thanh Đào cũng vậy. Ở đây không biết có bao nhiêu nhân vật Đại đạo cảnh bị chấn động, kể cả Nguyên Dương Thượng Nhân và Hồi Phong Thượng Nhân. Nguyên Dương Thượng Nhân lẩm bẩm:

- Kiếm vương cảnh giới, Kiếm vương cảnh giới. Tấn quốc kiếm đạo, vô thượng cảnh giới rốt cuộc đã được luyện thành.

Cảnh giới này, ở Tấn quốc, xác thực có thể được xưng tụng hai chữ "Vô thượng".

Qua nhiều năm như vậy, ngoại trừ Yến Thương Thiên phá được cảnh giới này, trở thành Kiếm Thánh thì ngoài ra không còn một ai.

Vô thượng

Một cảnh giới có thể xưng tụng bằng hai chữ "Vô thượng" đủ thấy nó đáng sợ như thế nào.

Hồi Phong Thượng Nhân thở ra một hơi:

- Nhân vật như vậy lại không ở Kiếm Tông chúng ta mà lại là Kiếm Khí Tông.

Ông ta một lần nữa lại cảm khái. Kỳ tài, Kiếm Tông phải mất một ngàn năm, thậm chí hơn một ngàn năm mới có thể sinh ra. Lục Nguyên ở Kiếm Khí Tông thật sự là đáng tiếc.

Kiếm vương cảnh giới, là cảnh giới kiếm thuật chí cao vô thượng ở Tấn quốc.

Đương nhiên, khiếp sợ chỉ có Đại đạo cảnh, còn kinh hãi chính là Thượng nhân cấp.

Kiếm tiên, trưởng lão hoàn toàn không hiểu môn đạo trong đó, chỉ là xem náo nhiệt thôi.

Ngay cả kiếm tiên còn xem náo nhiệt mà không hiểu môn đạo trong đó thì các đệ tử lại càng mơ hồ hơn. Diệp Phương và Diệp Viên hai ngươi cứ liên tục trầm trồ khen ngợi "Lục Nguyên chiến thắng Tư Mã Trường Bạch". Thanh âm như vậy một lần nữa lại vang lên.

Tư Mã Trường Bạch hiện tại vạn phần vô lực. Ngay cả Hạo Hỏa Thiên Kiếp của ông ta cũng vậy. Siêu cấp đại tuyệt chiêu đã xuất ra mà cũng không làm gì được Lục Nguyên. Hơn nữa, ánh mắt tự tin của Lục Nguyên càng khiến cho ông ta thêm rúng động.

Lục Nguyên nhìn về phía Tư Mã Trường Bạch:

- Tư Mã sư thúc, hết thảy mọi thứ đã xong, kể cả dã tâm của ông.

- Không có khả năng!

Tư Mã Trường Bạch rống lên:

- Dã tâm của ta sẽ không chấm dứt. Ta sẽ là Bắc Phong Chi Chủ tương lai.

Lục Nguyên lắc đầu, ánh mắt trong trẻo tựa hồ như muốn khám phá nội tâm của Tư Mã Trường Bạch:

- Tư Mã sư thúc chỉ sợ trong nội tâm sớm cảm giác mình thua, làm gì còn chống đỡ được. Tư Mã sư thúc, ông bây giờ còn tiếp được của ta ba kiếm thì trận chiến này xem như ta thua.

Câu nói cuồng ngôn kia của Lục Nguyên khiến đám Kiếm tiên, Trưởng lão cùng với các đệ tử đều cảm thấy Lục Nguyên thật ngông cuồng. Tư Mã Trường Bạch làm sao mà tiếp không nổi ba kiếm của hắn chứ? Ngược lại Đại đạo cảnh và Tu tiên giả thì không nói gì.

Tối đa ba kiếm.

Lục Nguyên chém ra Dưỡng Ngô kiếm.

Kiếm quang nhàn nhạt trên không trung hóa thành một thế giới kỳ dị.

Tựa hồ trong kiếm quang xuất hiện một cái hồ. Cái hồ đó dường như bao trọn toàn bộ. Bầu trời đầy mây, tuyết rơi dày đặc. Ở trên mặt hồ kết một tầng băng dày, hình như lại có sương mù nhàn nhạt xuất hiện. Trong tuyết lại có mưa.

Đây là dạng gì vậy? Hai thanh linh kiếm của Tư Mã Trường Bạch đều bị bao vây chính giữa hồ nước.

Tư Mã Trường Bạch trong hồ nước ra sức dãy dụa. Không phục, ta là Đệ nhất.

Nước làm sao có thể vây được ta?

Thời điểm lúc này, Lục Nguyên cũng dùng Thủy hệ kiếm ý. Nhưng dưới Nhất Đại Trung Thiên lại bốc hơi sạch. Nhưng hiện tại sao lại có thể như thế này? Tư Mã Trường Bạch lập tức huy động Nhất thể linh kiếm trong tay, phát ra tuyệt học mạnh nhất. Hạo Dương Chính Trung.

Một ngọn lửa nóng bỏng từ trong kiếm của ông ta bắn ra, nhưng lập tức bị dập tắt ngay.

Đúng vậy, bị dập tắt sạch sẽ.

Vừa rồi, kiếm của ông ta có thể diệt được nước. Nhưng bây giờ hỏa diễm của ông ta lại bị tiêu diệt sạch sẽ. Đây là kiếm pháp cổ quái gì vậy?

Tư Mã Trường Bạch vẫn còn ra sức phản kích. Nhưng ông ta lập tức tuyệt vọng phát hiện vây khốn mình căn bản không phải là hồ nước mà làm một đại dương. Một con quái vật đại dương khổng lồ. Vô luận phương hướng nào cũng đều bát ngát sâu sa, căn bản không có mảy may hy vọng nào. Không! Không!

Tư Mã Trường Bạch hiện tại phát hiện, trận chiến này chính mình rất có thể bị đánh bại.

Không có khả năng, không có khả năng, không thể như vậy được.