Mộ của sư phụ, sư nương đều được đặt chung một chỗ. Mộ của sư nương sớm đã đặt ở đây, còn mộ của sư phụ chính là do bản thân hắn tuân theo di nguyện mà đặt ở đây. Hắn cho rằng sư phụ nằm ở đây, được ở cùng một chỗ với sư nương cũng có phần được tự tại.
Trước mộ, cỏ mọc đã khá cao.
Lục Nguyên quơ tay, trong tay có kiếm ý đã diệt trừ được cỏ dại của ngôi mộ.
Tay kia mang rượu thịt đặt lên trước ngôi mộ của sư phụ sư nương.
- Sư phụ, con biết người vẫn thường không yên tâm về con. Xin sư phụ hãy yên tâm, con đã tu luyện được Trường Sinh ngũ trọng rồi, chỉ còn kém hai bậc nữa là đạt được pháp lực cao nhất, đồng thời có thể chống đỡ được Tư Mã Trường Bạch rồi. Sư phụ không cần lo lắng cho con nữa.
Đi du lịch lâu như vậy mới trở về, tất nhiên là phải đến viếng trước mộ của sư phụ rồi.
Lục Nguyên đeo hai thanh Dưỡng Ngô kiếm và Trấn Nhạc kiếm sau lưng, đầu đội mũ rộng vành. Trên đường từ Bắc Phong đi ra, hắn đang định tìm chỗ nào đó nghỉ ngơi, ngủ một giấc. Trên bãi cỏ Bắc Phong, nằm ngắm mây trời, đánh một giấc say nồng là điều tự tại nhất của Lục Nguyên. Nhưng vẫn chưa tìm thấy chỗ nào thì hắn đã đi vào trong Trung Chính Bình Hòa Trai.
Trong Trung Chính Bình Hòa Trai, Nguyên Nguyên thượng nhân đang ngồi ở đó. Chuyện của Ngũ sơn minh hội ở Thanh Thành đã qua đi. Nguyên Nguyên thượng nhân nhìn Lục Nguyên nói:
- Lần này là muốn con chuẩn bị một việc.
- Chuẩn bị một việc?
Lục Nguyên hỏi lại.
Nguyên Nguyên thượng nhân gật đầu nói:
- Lát nữa sẽ có người của Trọng Dương thiên triều đến khảo sát Hoa Sơn tiên môn chúng ta xem có thể thăng lên thành tiên môn đại hình được không.
Nguyên Nguyên thượng nhân cười cười:
- Vốn dĩ trong tiên môn trung đẳng, tiên môn thượng đẳng, tiên môn đại hình đều là do người của Trọng Dương thiên triều xác nhận. Yến sư bác từ trước đến nay đều không quan tâm đến việc tiên môn thượng đẳng trở thành tiên môn đại hình. Nhưng hôm nay có Sở sư bác ở đây, ông ấy muốn vượt qua địa vị của Yến sư bác trong lòng chúng ta, cũng là làm một số việc thực tế như làm Hoa Sơn trở thành tiên môn Đại Hình.
Tiên môn thượng đẳng trở thành tiên môn đại hình cần rất nhiều điều kiện, trong đó bao gồm chuyện kiểm tra lớp trẻ. Về mặt này tất nhiên là rất cần con.
Nguyên Nguyên thượng nhân nói.
- Không vấn đề gì ạ!
Lục Nguyên gật đầu đáp.
Dù Lục Nguyên không mấy quan tâm đến việc tiên môn thượng đẳng trở thành tiên môn đại hình, nhưng Sở trưởng môn đã dặn dò như vậy thì bản thân cũng phải dốc sức tận lực. Suy cho cùng ông ấy là trưởng môn, là chủ của một môn phái.
Nhưng trước khi đến lúc đó, bản thân hắn còn có việc quan trọng cần phải làm.
Lục Nguyên lúc này thực sự có việc khá quan trọng phải làm.
Quan trọng hơn bất kỳ việc gì khác.
Sau khi đi từ Trung Chính Bình Hòa Trai ra, Lục Nguyên đi thẳng tới Trường Xuân cư.
Sau khi tới Trường Xuân cư, Lục Nguyên khoanh chân ngồi xuống lạc viện của Trường Xuân cư. Nhãn quan tị, tị quan tâm, Dưỡng Ngô kiếm đặt trên gối trái, Trấn Nhạc kiếm đặt trên gối phải, Lục Nguyên trầm tư suy nghĩ.
Khi đó còn đang ở mức nhị trọng Trường Sinh, sau khi đi ra từ Tư Qúa Phong, liền ra ngoài du lịch. Trên đường đi, hiểu biết thêm rất nhiều.
Vốn là Yến tổ sư đã nói, kiếm pháp của mình muốn đạt đại thành, phải đi ra ngoài du lịch ngàn dặm, tìm hiểu thêm về rất nhiều môn kiếm pháp. Cứ ở mãi trên Bắc Phong, không tăng thêm kiến thức, tuyệt đối không thể luyện thành kiếm pháp tuyệt thế, thành một đại tông sư kiếm đạo chân chính. Còn hiện nay, bản thân đã đi du lịch toàn bộ Tấn Quốc một chuyến, từ Vũ Đương đến Côn Lôn đến Thanh Thành đến Nam Hải, mình đều đã đi cả.
Cũng có lúc, kiếm thuật tiến triển nhanh chóng.
Không sai, việc Lục Nguyên hiện nay phải làm là bế quan.
Lần bế quan này, phải kết hợp tất cả những gì khi đi du lịch thu được.
Trong đầu óc, đầu tiên hồi tưởng lại trải nghiệm ở núi Võ Đang. Trạm du lịch đầu tiên là ở núi Võ Đang. Còn nhớ lần đầu đặt chân lên núi Võ Đang, được chứng kiến kiếm thuật của Võ Đang tiên môn. Kiếm thuật của Võ Đang tiên môn, thiên về chữ "nhu". Tuy nhiên loại "nhu" này, không phải là mềm yếu. mà là dùng nhu thắng người. Kiếm thuật Võ Đang cũng không chém giết ác liệt, có rất nhiều điểm còn để lại cơ hội sống cho người khác. Chiêu thức Nhu Vân kiếm pháp, chiêu thức Thần Môn thập tam kiếm, đều xoay quanh chữ "nhu". Kiếm pháp Võ Đang….mọi thứ lóe lên trong óc mình.
Lúc ở tiên môn Võ Đang, còn từng đi qua Tần quốc một chuyến. Trong Chân Vũ động thiên, giao đấu với rất nhiều đối thủ.
Đối thủ của Hoa tự, phật pháp kinh thâm, chiêu thức huyền ảo, mỗi chiêu mỗi thức, đều niệm phật lý.
Đối thủ của Vô Kiếm tiên môn, lúc đánh rất khó đoán, khó đoán nhất là "Thiên Mã Hành không". Không có cách nào đoán được chiêu tiếp theo của họ, thậm chí cả động tác của chiêu này cũng khó đoán.
Đối thủ Tiêu Dao tiên môn, hàm ẩn sự tự tại, sự tiêu dao thoải mái. Thực ra nhìn thấy chiêu thức của Tiêu Dao tiên môn, học được rất nhiều điều. Dù sao khi đó ở Thiên Sơn, từng thấy Yến tổ sư giao đấu với đệ nhất đại tông sư của Tiêu Dao tiên môn, Tiêu Dao Tử. Khi đó nhìn chiêu thức của Tiêu Dao Tử, nhìn một mà chỉ hiểu được nửa. Còn sau đo giao đấu với người của Tiêu Dao tiên môn, biết nhiều hơn được mấy phần.
Còn đối thủ của Xích Long tiên môn, khí phách vô cùng, chiêu thức hùng hồn, mở ra cho mình một cánh cửa mới. Nguồn truyện: Trà Truyện
Lần ở Võ Đang tiên môn đó, đối diện với đủ mọi nhân vật chính đạo, đối diện với đủ thể loại chiêu thức chính đạo. Có thể là Phật pháp kinh thâm, hay là Thiên Mã Hành Không, cả Tiêu Dao tự tại, hoặc là Thanh Tịnh vô vi, rồi lại cả Vương Phách bức nhân.
Còn sau đó, tại Côn Lôn tiên môn, lĩnh giáo sự lợi hại pháp bảo của Côn Lôn tiên môn. Tuy nhiên điều này rõ ràng không phải là chủ yếu nhất. Lần đó ở Côn Lôn tiên môn, mình gặp được nhân vật của Huyết Kiếm môn, hơn nữa còn đấu với một kiếm tiên của Huyết Kiếm môn. Huyết Kiếm môn đương nhiên không thể lợi hại bằng Võ Đang tiên môn.
Nhưng lần đó, phải đối mặt với bí pháp ma đạo tà đạo, lĩnh giáo được sự đáng sợ, độc ác của dòng tà ma.
Hơn nữa, lần đó, là sinh tử tương bác.
Trong ranh giới giữa sự sống và cái chết, rất khủng bố, nhưng cũng ngộ ra nhiều.
Khi ở trong hòan cảnh sinh tử tương bác của Huyết Biến Kiếm tiên, thực ra cũng ngộ ra nhiều điều, tăng thêm kinh nghiệm về cao thủ ma đạo.
Lần ở Thanh Thành tiên môn, chủ yếu có hai điểm.
Một là, lúc ở Thần Hồn giang, đối thủ lần đó, không phải là Phật môn chính đạo, cũng không phải cao thủ ma đạo, mà là yêu thú. Đủ loại yêu thú, bản lĩnh của yêu thú, phần nhiều là dựa vào bản năng. Lục Nguyên cũng thấy được bản năng của yêu thú tác chiến như nào. Yêu thú tốc độ nhanh như ma điên. Chiến lực của Thủy Viên Vương lớn vô cùng, một côn xé trời. Đại lực của Thủy Ngưu Vương cũng lớn vô cùng…Những điều này rất có ích cho Lục Nguyên.
Hai là, giải đấu năm môn phái ở núi Thanh Thành. Đừng tưởng Lục Nguyên ở giải đấu năm môn phái này, chỉ như đứng sau đánh đấm giả bộ cho có khí thế, trên thực tế, lần đó Lục Nguyên thu được rất nhiều điều bổ ích.