Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 209: Ân Chính

Võ Đang Sơn sơn xưa nay được xưng là tiên sơn, thái nhạc. Có câu thơ ngâm rằng: "Tuyên cổ vô song thắng cảnh, thiên hạ đệ nhất tiên sơn". Chỉ một câu này đã khen Võ Đang đến trên trời mới có, tất nhiên câu này hơi khuếch đại chút. Võ Đang không xứng là đệ nhất tiên sơn thiên hạ, nhưng ở Đại Tấn xếp ba hàng đầu tiên sơn không chút khó khăn. Bàn về danh tiếng núi bên trên Võ Đang chỉ có Côn Luân tiên sơn nổi tiếng cổ xưa, coi như Hoa Sơn hiểm thì chỉ xếp ngang với Võ Đang mà thôi.

Côn Luân cổ, Hoa Sơn hiểm, Võ Đang tú, Thanh Thành u, Nam Hải dao.

Nơi này nói là năm đại tiên sơn nổi tiếng nhất Đại Tấn quốc.

Dưới chân núi Võ Đang có một hàng người đi trên đường lớn, bước chậm chậm không chút vội vã.

- Độc Cô sư thúc, Võ Đang Sơn này nhìn cao thật.

- Đúng thế, xem ra không thấp hơn Hoa Sơn chúng ta đâu.

- Nhưng nhìn Hoa Sơn hiểm hơn.

- Đúng rồi, đương nhiên Hoa Sơn của chúng ta là tốt nhất.

Đội người dẫn đầu là người đàn bà như không cốc u lan. Bên cạnh người đàn bà như không cốc u lan là một người đàn ông trung niên có chút gầy gò, hai người này rõ ràng là trưởng bối, đằng sau lưng có mười người trẻ tuổi hơn nhiều. Có hai người là trung niên, mấy người khác tuổi chừng hai mươi, trong đó có một cô gái mắt sáng răng trắng, xinh đẹp động lòng người.

- Đúng rồi, ngươi nói xem người đàn ông kiếm pháp chúng ta so với Võ Đang kiếm pháp ai cao minh hơn?

- Đương nhiên là Hoa Sơn kiếm pháp chúng ta rồi.

- Đúng thế, Võ Đang có Nhiễu Chỉ Nhu kiếm pháp, những cái này cũng khá nhưng thấp hơn Hoa Sơn kiếm pháp chúng ta một cấp.

- Đúng thế, Võ Đang chỉ dựa vào công phu kiếm trận thôi, đại sư huynh ngươi nói có đúng không?

- Không, Võ Đang tiên môn có một môn Thái Cực Thần Kiếm chính là các kiếm trong tay, bàn về kiếm pháp thâm ảo thì bộ kiếm pháp kia vượt qua Hoa Sơn kiếm pháp chúng ta. Chỉ là Thái Cực Thần Kiếm khó luyện thành, nghe nói đời này không có ai luyện được Thái Cực Thần Kiếm.

Đại sư huynh bộ dạng người đàn ông trung niên bị hỏi trầm ổn nói.

Một người đàn ông trung niên khác bị mọi người gọi là nhị sư huynh gật đầu nói:

- Đại sư huynh nói đúng.

Mấy năm trước Vân Dật, Vân Bình còn có chút mâu thuẫn nhưng dạo này ngày càng ít, quan hệ của hai người tốt hơn nhiều.

Một người đột nhiên hỏi:

- Phải rồi lục sư huynh, ngươi cho rằng thế nào?

- Kiếm pháp nên nói sao đây.

Thanh y thanh niên bị gọi là lục sư huynh nói:

- Kiếm pháp có cao thấp phải xem người dùng. Coi như là bộ Hi Di kiếm pháp ở trong tay Yến tổ sư cũng thắng được Võ Đang Thái Cực Thần Kiếm. Kỳ thực kiếm pháp kiếm pháp chú trọng vẫn là người dùng kiếm.

Một người thanh niên mập mạo nói:

- Đúng rồi, lục sư huynh, ngươi gặp rất nhiều cao thủ Võ Đang tiên môn, không bằng giới thiệu chút ít cho chúng ta về kiếm pháp, kiếm chiêu Võ Đang tiên môn đi!

- Cũng tốt, nhưng ta gặp cao thủ Võ Đang tiên môn không tính nhiều. Kiếm pháp Võ Đang tiên môn trước nói về Nhu Vân kiếm pháp đi.

Thanh y thanh niên bắt đầu giới thiệu về Nhu Vân kiếm pháp.

Đằng trước Độc Cô Diệp, Sở Phi đều mỉm cười. Chuyến này ra đi không có mục đích gì, chỉ vì rất nhiều đệ tử tăng kinh nghiệm cho nên đi đường không nhanh. Trên đường đi mọi người thường suy nghĩ về kiếm pháp các phái. Khiến Độc Cô Diệp, Sở Phi kinh ngạc nhất là Lục Nguyên nói kiếm pháp có khi về mặt nào đó hai người chưa từng nghĩ, khiến họ suy tư.

Đến Võ Đang Sơn rồi.

- Người đến hãy dừng bước!

Đoàn người ngựa Bắc phong sắp lên Võ Đang Sơn thì bị ngăn cản. Độc Cô Diệp lạnh lùng đứng một bên, để Sở Phi đi giao thiệp. Tu tiên giả Võ Đang tiên môn chặn đường nghe Sở Phi biểu lộ thân phận thì mời đoàn người Hoa Sơn chờ chút, lập tức đi báo lên trên.

Một lát sau đến một vị cửu đại kiếm tiên Võ Đang tiên môn bước đến.

Đó là một đạo cô diện mạo mỹ miều mặc áo vàng, chính là Lạc Hà Kiếm Tiên Thẩm Hà, cũng là một vị tri danh kiếm tiên.

Võ Đang Thất Tử chính là cấp thượng nhân đại đạo cảnh.

Bắc phong đến đám Độc Cô Diệp, Sở Phi, Võ Đang tiên môn tất nhiên không khả năng phái ra vị nào trong Võ Đang Thất Tử đến, đây là vấn đề lễ độ, tối đa chính là phái cửu đại kiếm tiên Thẩm Hà nghênh tiếp.

Đám người gặp mặt trò chuyện một lúc, hai giới nữ Độc Cô Diệp và Thẩm Hà cửu đại kiếm tiên giao lưu một lúc, xác định mục đích Hoa Sơn Bắc phong đến thì tất nhiên là Thẩm Hà vô cùng hoan nghênh. Các phái tiểu bối luận bàn với nhau, đây là việc tốt cho các tiểu bối trưởng thành.

Lạc Hà Kiếm Tiên Thẩm Hà lập tức dẫn đoàn người Hoa Sơn Bắc phong đi lên Võ Đang Sơn.

Tiến vào Võ Đang Sơn, Lục Nguyên coi như hiểu cái gì gọi là "Bảy mươi hai phong tiếp thiên thanh, nhị thập tứ nhuận thủy trường minh." Đi lên Thiên Trụ phong ngọn núi cao nhất Võ Đang Sơn. Đến Thiên Trụ phong núi cao cốc thâm khe suối giăng đầy, đây chưa phải là núi cao nhất, ngẩng đầu liền thấy bên trên núi cao nhất có rất nhiều lầu đài, cung điện.

Liếc mắt thấy kiến cung quan, đạo viện đình đài lầu các ẩn trong sơn phong, ngẫu nhiên hiện ra một góc.

Thẩm Hà ở đằng trước nói:

- Võ Đang chúng ta có chín cung, chín quan, ba mươi sáu đạo am, bảy mươi hai nham miếu, ba mươi chín kiều, mười ba đình.

Lạc Hà Kiếm Tiên Thẩm Hà giới thiệu thắng cảnh Võ Đang, dần đã leo lên ngọn núi cao nhất. Thẩm Hà sớm kêu người dọn sẵn một cái sân cho người Hoa Sơn Bắc phong ở. Đợi mọi người tẩy sơ thì chuẩn bị tiệc chay.

Nghe nói tiệc chay của Võ Đang tiên môn vị cực ngon, nhưng Lục Nguyên cảm thấy tiệc chay này cái gì vị gà, vịt, cá không thể so với gà, vịt, cá thật, hoặc là tính mình ham ăn mặn uống lạt, không ăn quen đồ chay.

Lần này trên tiệc chay đến một nhân vật ghê gớm.

Võ Đang Thất Tử đệ lục tử, Ân Chính. Ân Chính để chòm râu dài, hiển nhiên chăm sóc tỉ mỉ, thỉnh thoảng gã vuốt râu một phen.

Võ Đang Thất Tử đều là đại đạo cảnh, Võ Đang đệ lục tử đích thân đến khiến Độc Cô Diệp, Sở Phi thấy hơi vinh hạnh.

Vui vẻ ăn uống có nói tới lần này các đệ tử giao lưu.

Ân Chính vuốt chòm râu dài, nói:

- Giao đấu thì được nhưng đừng để Lục Nguyên ra tay, chúng ta không muốn đả kích tự tin đệ thập đại của chúng ta.

Lời này khiến đám người bật cười. bây giờ đích thực không ai để Lục Nguyên đấu với đệ thập đại, cách biệt quá lớn.

Sở Phi nói:

- Lần này còn có một việc muốn kích nhờ Ân sư huynh.

Ngũ đại tiên môn, đồng khí liên chi, kêu nhau bằng sư huynh đệ là bình thường.

Ân Chính cười cười nói:

- Có thể giúp được thì ta sẽ giúp.

Sở Phi chỉ vào Lục Nguyên nói:

- Lục sư điệt muốn đi Giải Kiếm Trì nhìn một cái.

Võ Đang tiên môn hiện nay không phải là đệ nhất tiên môn Đại Tấn quốc, so với năm đó mạnh nhất Đại Tần quốc đã cách biệt rất xa. Hiện nay không còn có quy tắc người đến giải kiếm, Giải Kiếm Trì trong Võ Đang tiên môn thành nơi vắng lặng nhưng người ngoài không khả năng đến đó.

Nghe Sở Phi nói vậy, Võ Đang đệ lục tử Ân Chính suy tư. Truyện Sắc Hiệp - http://Trà Truyện

Lát sau gã nói:

- Nếu muốn đi Giải Kiếm Trì thì không khó, nhưng e rằng Lục sư điệt phải giúp lão phu một chuyện.

Đường đường là Võ Đang đệ lục tử sao có chuyện gì cần Lục Nguyên hỗ trợ chứ? Nhưng nói ra nguyên nhân thì chuyện sáng tỏ.

Trên mảnh đất này có tổng cộng mười đại động thiên, ba mươi sáu tiểu động thiên, bảy mươi hai phúc địa.

Cái gì gọi là phúc địa? Các đại danh sơn chính là phúc địa.

Ví dụ như Võ Đang, Hoa Sơn, Côn Luân, Thanh Thành đều là phúc địa. Chỗ phúc địa có linh khí đậm hơn nơi khác chút, hơn nữa theo các loại phong thủy học thì phúc địa lập sơn sẽ có nhiều ích lợi. Tiên môn lớn nhất của các quốc gia đều chiếm những phúc địa này.

Mười đại động thiên, ba mươi sáu tiểu động thiên, nói đơn giản chính là bốn mươi sáu động phủ.

Bốn mươi sáu động phủ đều có thần kỳ riêng.

Không chút nghi ngờ, trong đó mười đại động thiên lớn hơn ba mươi sáu tiểu động thiên nhiều, hơn nữa rộng rất rất nhiều lần, bên trong chỗ kỳ diệu không phải tiểu động thiên có thể sánh bằng.

Nhưng đại động thiên đâu có dễ kiếm.

Bây giờ nói tiểu động thiên đi.

Trên mặt đất có tổng cộng ba mươi sáu tiểu động thiên, Lục Nguyên từng trải qua Trường Sinh Động kỳ thực chính là một trong ba mươi sáu tiểu động thiên, vô cùng thần diệu, chuyên sinh ra Trường Sinh Quả.

Ban đầu đã nói Võ Đang tiên môn kỳ thực tại Đại Tần quốc lập phái, khi đó Võ Đang tiên môn vô cùng cường đại, có thể đứng ngang với Đại Pháp Hoa Tự, lúc đó thậm chí nắm giữ một động thiên là Chân Võ Động Thiên. Nhưng sau đó Võ Đang tiên môn suy nhược nên dời dến Đại Tấn quốc.

Chân Võ Động Thiên này ở đó không thể di động được.

Hơn nữa thất phu vô tội hoài bịch có tội luôn là chân lý.

May là người Đại Tần quốc cơ bản tự cho mình chính dạo, không thừa lúc tấn công diệt Võ Đang tiên môn, kết quả cuối cùng đàm phán Chân Võ Động Thiên thuộc quyền sở hữu ngũ đại tiên môn. Chính là Đại Pháp Hoa Tự, Vô Kiếm tiên môn, Tiêu Dao tiên môn, Xích Long tiên môn và Võ Đang tiên môn, ngũ đại tiên môn cùng cai quản Chân Võ Động Thiên.

Chân Võ Động Thiên quy luật là bốn mươi năm mở một lần.

Cùng lúc đó, Chân Võ Động Thiên hạn chế người từ trường sinh kỳ ngũ tầng trở xuống, người trên trường sinh kỳ ngũ tầng có thể vào.

Trong Chân Võ Động Thiên có nhiều chỗ tốt.

Cộng thêm hơn bốn ngàn năm trước, khi Võ Đang tiên môn lùi đến Đại Tấn quốc thì có lập hiệp nghị như vậy: "Năm tiên môn tiến vào Chân Võ Động Thiên, nếu như một tiên môn liên tục mười lần đứng cuối cùng thì tự động mất tư cách đi Chân Võ Động Thiên." Hiệp nghị này cơ bản là đối phó Võ Đang tiên môn, dù sao tứ đại tiên môn đều khá mạnh, còn Võ Đang tiên môn thì yếu nhất.

Qua hơn bốn ngàn năm, Võ Đang tiên môn liên tục sáu, bảy lần, thậm chí tám lần xếp chót, nhưng luôn dựa vào uy lực Võ Đang kiếm trận suýt sao không ở cuối cùng, không bị đào thải. Nhưng bốn trăm năm trước, chẳng ngờ Võ Đang tiên môn liên tục thua chín lần.

Nói đơn giản là nếu lại thua một lần thì Võ Đang tiên môn sẽ mất tư cách đi Chân Võ Động Thiên, sau này không thể vào đó được nữa.

Võ Đang Thất Tử hiện nay của Võ Đang tiên môn vốn muốn hồi phục vinh quang năm đó của Võ Đang tiên môn, kết quả ngay cả tổ truyền Chân Võ Động Thiên cũng sắp mất đi, đây chính là việc không thể chấp nhận được, nhưng nếu thật muốn mất thì cũng hết cách rồi. Bây giờ thấy Lục Nguyên đến, thực lực của hắn tiến vào Trường Sinh Động không phải tin tức gì lạ, chiến tích trước nay của hắn khiến các Võ Đang Thất Tử động lòng.

Cho nên họ muốn mời Lục Nguyên tham gia lần Chân Võ Động Thiên này. Tuy không mấy tin tưởng Lục Nguyên nhưng có thêm cao thủ thì tốt hơn.

Võ Đang đệ lục tử Ân Chính đến kỳ thực là có ý đó, đang nghĩ làm sao mở miệng thì bên Hoa Sơn trước đưa ra việc Giải Kiếm Trì, lòng gã rất vui, nói thẳng ra vấn đề luôn. Nghe câu chuyện, Lục Nguyên đầu tiên là trầm ngâm suy nghĩ. Mỗi một động thiên bên trong có hàng đống lợi ích, lần này tình hình Võ Đang tiên môn quá nguy ngập, nếu không sẽ chẳng kêu lên mình. Nếu đã có thể vào Chân Võ Động Thiên lấy hàng đống đồ tốt, lại được vào Giải Kiếm Trì ngộ địa kiếm hồn thì là chuyện không tệ.

Lục Nguyên gật đầu nói:

- Được, ta đồng ý.

Ân Chính vuốt râu cười nói:

- Tốt, ngươi có thể lấy phân phận khách tịch đệ tử Võ Đang tiên môn ta tham gia.

Kỳ thực các đại tiên môn đều có phân thận khách tịch trưởng lão, không có thân phận khách tịch đệ tử, nhưng vì nắm giữ một phần Chân Võ Động Thiên, họ không thể không tạm thời tạo ra một chức vị gượng gạo như vậy.

Vì có thể trước khi tiến vào Chân Võ Động Thiên có thực lực càng cường nên bây giờ Lục Nguyên vào Giải Kiếm Trì ngay.

Dù sao có thực lực càng mạnh thì đi Chân Võ Động Thiên mới được ích lợi càng lớn.

Võ Đang tiên môn tất nhiên đồng ý, dù sao Lục Nguyên vào Giải Kiếm Trì đối với họ không có gì tổn thất. Giải Kiếm Trì có tác dụng với Lục Nguyên, đối với Võ Đang tiên môn là vô dụng, chỉ là di vật kỷ niệm năm đó Võ Đang hùng chấn Đại Tần quốc mà thôi.

Lục Nguyên đi theo sau Lạc Hà Kiếm Tiên Thẩm Hà ngự kiếm bay, hai người ngự kiếm cực nhanh.

Trên đường đi qua Võ Đang tiên môn phong cảnh cực đẹp.

Thẩm Hà cười cười nói:

- Phải rồi, Lục Nguyên, ngươi có thanhf thân chưa? Có vừa ý nữ tu nào không?

Lục Nguyên nghe vậy lúng túng sờ mũi, nói:

- Còn chưa có.

Thẩm Hà cười, hoàng y đạo cô cười thì lông mày cong cong như hồ thu thủy.

Bà nói:

- Nữ tu Võ Đang tiên môn chúng ta có tính tình dịu dàng, có nóng cháy, có ngoan ngoãn, có đáng yêu, không bằng sư cô ta giới thiệu mấy nữ tu cho ngươi?

Lục Nguyên ngượng ngùng cười nói:

- Thẩm sư cô, không cần.

Thẩm Hà vốn còn muốn lôi kéo Lục Nguyên tốt nhất thành thân, nhưng bị hắn thẳng thừng từ chối nên không nhắc đến nữa. Qua chốc lát đã tới một nơi, có mấy chục tu tiên giả thủ vệ. Thẩm Hà giơ tay lên đánh ra một lệnh bài, các thụ vệ liền tản ra cho bà và Lục Nguyên đi qua.

Đó là một cánh cửa lớn nguy nga đứng thẳng, cửa có dấu âm dương ngư. Lục Nguyên đứng đây, hít thở dồn dập chút.

Mặt sau là Võ Đang Giải Kiếm Trì.

Võ Đang Giải Kiếm Trì. Năm đó các tiên đến đây tự động giải kiếm để lấy làm tôn kính Võ Đang chưởng môn.

Chỗ này không biết bao nhiêu thiên hạ danh kiếm từng ở, trong đó linh kiếm không biết bao nhiêu, tiên kiếm càng nhiều khôn kể.

Nghe nói lúc Võ Đang cực thịnh có thể ngang bằng với Đại Pháp Hoa Tự đệ nhất Đại Tần quốc.

Khi đó quần tiên đến bái, vạn tiên giải kiếm.

Cho nên có Giải Kiếm Trì.

Bây giờ Lục Nguyên đứng bên ngoài Võ Đang Giải Kiếm Trì.

Cửa chậm rãi mở ra. Theo cửa mở, vô tận cấm pháp, vô số pháp thuật đều mở rộng, tỏa ra ánh sáng bảy sắc, cuối cùng tan trong vô hình.

Lục Nguyên bước một bước vào Giải Kiếm Trì.

Đây là cung điện hùng vĩ tới nhường nào. Không biết cung điện cao to bao nhiêu, dường như đứng thẳng trong thiên địa. Tất nhiên Lục Nguyên lập tức phát hiện đây là tòa cung điện cho mình ảo giác. Chân chính cung điện chắc khoảng bốn trượng mà thôi. Chỉ là cung điện này không giống cung điện bình thường, trải qua năm tháng mài giũa mới sinh ra cảm giác nhưng thế.

Đằng trước đại điện có đăng ba chữ cổ triện to "Giải Kiếm Trì". Ba chữ kia bút pháp cứng rắn, bút tẩu long xà.