- Sư đệ quả nhiên cao siêu, một kiếm không đánh trả đã hoàn toàn chặn lại bộ kiếm pháp này, đáng tiếc kiếm pháp cảu ta chưa luyện đến tình trạng kiếm thế không nhanh mà sinh cơ cực nhanh.
- Ngươi nói cái gì mà kiếm thế không nhanh mà sinh cơ cực nhanh?
Trong óc Lục Nguyên xẹt qua tia sáng.
Mạc Thiên Biến ngây ra.
Lục Nguyên rốt cuộc hiểu mình sai ở đâu. Hắn luôn luyện kiếm pháp bởi vì quen linh động, đã luyện thành năm kiếm ý là phong kiếm ý, Vân kiếm ý, vũ kiếm ý, thùy mộ kiếm ý, khoái kiếm ý, năm kiếm ý này dù là cái nào đều cực nhanh nhẹn.
Cố tình mộc kiếm ý khác với những điều đó.
Kiếm pháp mộc hệ bản thân không nhanh, là không nhanh không chậm, nhanh không phải kiếm pháp mà là sinh cơ trên kiếm.
Mạc Thiên Biến không mấy để ý, câu vừa rồi không phải bí truyền của Nam phong, tất nhiên có thể cho Lục Nguyên biết.
………
Cái gì là mộc kiếm ý?
Lục Nguyên nằm trên mặt cỏ. Bầu trời Nam phong khác với Bắc phong. Trên bầu trời Nam phong rõ ràng không nhiều mây như vậy, Bắc phong được gọi là Vân Đài Phong. Nhưng Nam phong cây cối nhiều rất nhiều, nằm trên mặt đất, xung quanh rừng cây rậm rạp, cây cối hàng trăm, đậm đặc che gió, có thể che cả trời.
Tuy Mạc Thiên Biến nói ra khẩu quyết kiếm pháp mộc hệ là kiếm thế không nhanh mà sinh cơ cực nhanh, nhưng muốn dựa vào một câu này hiểu ra mộc kiếm ý thì là không thể nào.
Lục Nguyên suy tư, cái gì là mộc kiếm ý chứ?
Cây cối, mộc bổn ý là cái gì?
Mộc từ trong đất sinh ra.
Mộc, trưởng thành chọc trời, hút nước mà hóa.
Mộc, ẩn chứa vô số sinh cơ.
Mộc, sẽ lớn thành cây to chọc trời.
Kỳ thực dù là cỏ trên mặt đất cũng thuộc về loại mộc.
Muốn xem mộc luân hồi ít nhất cần vài chục năm. Hắn có thể nhìn thấy cỏ sinh tử luân hồi do đó ngộ ra cái gì không? Lục Nguyên nằm trên mặt cỏ nhìn cỏ sinh tử luân hồi. Lúc mới bắt đầu dưới đất không có thanh âm làm sao xem? Xem không được thì cảm giác vậy.
Cảm giác, đúng vậy, là cảm giác. Mới đầu không có chút cảm giác, nhưng từ từ có một chút cảm giác, dường như mặt đất ẩn chứa sinh cơ, nhưng bây giờ loại sinh cơ đó còn rất yếu ớt, cần mặt đất bao dung mới chui ra khỏi đất, khiến sinh cơ càng dồi dào.
Sinh cơ luôn tích góp trong đất, sinh cơ càng lúc càng đậm, càng lúc càng đông lại, cuối cùng sinh cơ rốt cuộc bắt đầu biến đổi.
Không sai, điều ngẫu nhiên, dường như bùm một tiếng có cái gì nổ tung, sinh cơ bắt đầu bùng nổ, có chồi xuất hiện.
Chồi này còn trong đất, dường như đất muốn áp chế nó, nhưng chồi không e ngại điều đó. Dù nó sức yếu nhưng từng chút một phá đi đất áp chế, từng chút một vươn lên trên, rốt cuộc trông thấy ánh sáng, nhìn thấy bên ngoài.
Bên ngoài không còn đất áp chế, cũng mất đi đất bảo vệ, cỏ càng lớn càng nhanh, sinh cơ càng đậm đặc.
……….
Đây chính là mộc ý sao? Lục Nguyên nằm tại đây sợ rằng đã hơn một tháng. Trong một tháng hắn chỉ bản năng ăn Ích Cốc Đan, ngây ngốc nằm, nhìn một gốc một gốc cỏ nhỏ từ mặt đất trồi lên, lấy nhỏ mà xác minh lớn, nhìn cây cối bên cạnh sinh trưởng.
Hiểu rồi, hiểu rồi.
Rốt cuộc hiểu cái gì là mộc kiếm ý, đương nhiên dùng hiểu nhưng nếu muốn dùng từ ngữ giải thích rõ ràng thì hắn không nói ra được cái gì là mộc kiếm ý. Kiếm ý vốn chính là thứ cực kỳ huyền diệu, nếu kiếm ý dễ dàng giải thích sẽ không xuất hiện tình trạng rất nhiều sách vở ghi chép kiếm ý, nhưng không một điển tịch nào ghi làm sao luyện kiếm ý.
Lục Nguyên nhảy người lên, đứng dậy bắn kiếm ra, rút Dưỡng Ngô Kiếm ra khỏi vỏ, giơ tay ra Mật Kiếm bảy mươi hai thức. Mới đầu Lục Nguyên dùng Mật Kiếm bảy mươi hai thức kín không kẽ hở, dùng nó cực kỳ nhanh cuốn kẻ địch vào trong đó, khiến người cảm giác như ở trong rừng rậm.
Bây giờ Lục Nguyên ra tay, Mật Kiếm bảy mươi hai thức không nhanh không chậm thi triển, không mau chút nào.
Các thức kiếm chiêu Mật Kiếm bảy mươi hai thức xuất hiện trong tay Lục Nguyên.
Lục Nguyên coi như hiểu cái gì là kiếm thế không nhanh mà sinh cơ cực nhanh.
Kiếm pháp kia ở trong tay rõ ràng không nhanh lại cho người ảo giác nó nhanh, nhanh vốn không phải kiếm mà là sinh cơ.
Lục Nguyên coi như hiểu, kiếm chiêu của Nam Cung Tuệ từ đầu đến cuối không nhanh, là không nhanh không chậm, hắn thấy nhanh vẻn vẹn chỉ vì sinh cơ trên kiếm quá nhanh, cho hắn ảo giác.
Đứng trên cỏ tại Nam phong, nhìn dãy núi phía xa, Lục Nguyên từng thức từng thức thi triển Mật Kiếm bảy mươi hai thức. Từng thức dùng rất thoải mái, tự tại, từng kiếm từng kiếm chuyển động. Nếu Xuân Chi Kiếm Tiên Nam Cung Tuệ trông thấy tình huống này chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc, nhanh như vậy đã luyện thành mộc kiếm ý rồi ư?
Năm đó Nam Cung Tuệ vì luyện mộc kiếm ý này không biết tốn bao nhiêu công sức.
Lục Nguyên hoàn toàn chìm đắm vào bầu trời kiếm thuật, tự luyện xong đệ nhất tầng mộc kiếm ý trong ngũ hành kiếm ý.
Còn bốn kiếm ý khác thì luyện làm sao đây?
Chắc Yến tổ sư sẽ có sắp đặt khác.
Hoa Sơn, Nam phong, Ưng Sí Thạch.
Lục Nguyên trở lại Ưng Sí Thạch, hắn đã luyện thành kiếm pháp mộc hệ, những ngày qua nhờ được Xuân Chi Kiếm Tiên Nam Cung Tuệ chỉ điểm, tất nhiên lúc này phải cảm ơn một hai, đây là lễ tiết cơ bản nhất làm người. Lục Nguyên vác Dưỡng Ngô Kiếm trên vai, đi hướng Ưng Sí Thạch. Bước lên trên Ưng Sí Thạch, hắn phát hiện Nam Cung Tuệ sư cô đang dạy kiếm.
Vẫn là bộ Mật Kiếm bảy mươi hai thức, nhưng xem ra đã dạy gần xong hết.
Cố Hề thấy Lục Nguyên đến thì liên tục la lên:
- Lục sư huynh, nhìn nè, ta đã luyện thành Mật Kiếm bảy mươi hai thức!
Tiểu cô nương hoạt bát này đã luyện thành bộ kiếm pháp, kiềm không được khoe khoang một chút.
Lục Nguyên cười cười, nói:
- Chúc mừng sư muội.
Hắn chuyển hướng Nam Cung Tuệ, nói:
- Nam Cung sư thúc, lần luyện kiếm này đã có kết quả, nên xin chào từ biệt ngươi. Truyện Sắc Hiệp - http://Trà Truyện
Nam Cung Tuệ kinh ngạc bật thốt:
- Ồ? Ngươi luyện kiếm có kết quả rồi?
Tay bà động, Xuân Vũ linh kiếm ra khỏi vỏ. Thanh linh kiếm này ở trên không trung xẹt qua luôn sáng bạc chém hướng Lục Nguyên. Nhát kiếm cực nhanh, kỳ thực không mau chút nào, chẳng qua sức sống tràn trề khiến tốc độ kiếm trông khá nhanh.
Nói đơn giản là ảo giác lừa ngươi.
Đây là một thức trong Mật Kiếm bảy mươi hai thức, "Mật Lâm Thâm Tàng".
Tay Lục Nguyên động, Dưỡng Ngô Kiếm rút ra, cùng một chiêu "Mật Lâm Thâm Tàng". Cùng là tốc độ kiếm nhìn nhanh thực sự không nhanh chút nào.
Hai thanh kiếm ở trên không trung đụng độ, cùng là Mật Lâm Thâm Tàng đối với Mật Lâm Thâm Tàng.
Kiếm thức va chạm.
Trong một kiếm của Nam Cung Tuệ chỉ vẻn vẹn là pháp lực luyện thể kỳ bát tầng, hai kiếm va chạm tự bắn trở về.
Nam Cung Tuệ lật tay lại một chiêu "Mật Bất Thấu Phong". Kiếm chiêu này một khi thi triển, kiếm ảnh đầy trời, thật là như kín không kẽ hở.
Lục Nguyên trở tay đáp một chiêu "Mật Bất Thấu Phong". Hai chiêu Mật Bất Thấu Phong va chạm một chỗ, lại là tiếng *bùm bùm bùm bùm*, cùng là không ai chiếm ưu thế. Liên tục vài kiếm, Nam Cung Tuệ thu kiếm lại, đã không cần kiểm tra nữa, bởi vì mới rồi kiểm nghiệm đã chứng minh rõ ràng một điểm, Lục Nguyên luyện thành mộc kiếm ý.