Đây là tự rước lấy họa thiếu chút nữa hắn đã chết ở trong tay của Lý Nguyên Bạch, vất vả lắm mới lợi dụng được lòng dạ mềm yếu của Lý Nguyên Bạch mà chạy thoát, tuy nhiên sau đó Hoa Sơn tiên môn lại phát lệnh truy sát hắn phải lang thang bốn phía, giống như chó hoang vậy.
Cho dù là tán tu cũng tuyệt đối không đáng thương như là Mộ Dung Ám.
Mà sau đó hắn lại nghe nói Lục Nguyên một đường phong quang làm cho Mộ Dung Ám tràn ngập sự đố kỵ.
Đáng chết, hiện tại lại gặp được Lục Nguyên.
Mà Nhạc Vu ở bên cạnh thấy vậy thì vỗ vai hắn mà nói;
- Bình tĩnh một chút đây là việc nhỏ bắt Chung đại tiểu thư quan trọng hơn.
Nghe Nhạc Vu nói vậy Mộ Dung Ám gật nhẹ đầu, đúng thế đuổi bắt Chung đại tiểu thư quan trọng hơn, một khi đuổi bắt được Chung đại tiểu thư sẽ lập được một công lao lớn, mà Chung đại tiểu thư kia chính là nhân vật trọng yếu của tứ đại tiên môn Đại Tần quốc, mặc dù không phải ở dưới một người trên vạn người nhưng cũng không kém quá xa.
Mà bọn họ đang thay Xích Long tiên môn bắt người Xích Long tiên môn là một trong tứ đại tiên môn của Đại Tần quốc một khi bắt được Chung đại tiểu thư, có thể lập được công lao lớn cho Xích Long tiên môn.
Chính vì bọn họ có chỗ dựa là Xích Long tiên môn cho nên không hề e ngại Võ Đang tiên môn
Mộ Dung Ám thấy vậy liền nói;
- Lục Nguyên hiện tại chúng ta bận bắt một thiếu nữ chỉ cần ngươi chịu cho chúng ta tìm kiếm, ta sẽ không so đo với ngượi....
- Nếu không thì sao?
Lục Nguyên tự tại mà hỏi.
- Nếu không thì tốt... trước hết đem ngươi giết.
Lục Nguyên trả lời chính hợp với ý của Mộ Dung Ám, nếu như vì tha cho Lục Nguyên vì đại cục thì hắn cũng đồng ý vừa vặn bây giờ Lục Nguyên đã chống đối thì hợp với ý của hắn, Lục Nguyên thiên đường có đường đi địa ngục không lối mà ngươi lại xông vào.
Mộ Dung Ám khẽ động tay, Ám Kiếm của hắn cũng giương cao lên, đâm thẳng về phía Lục Nguyên, hắn gọi là Ám Kiếm Mộ Dung Ám dĩ nhiên kiếm pháp của hắn cũng được vài phần chân truyền từ Lý Nguyên Bạch, Thùy Mặc Kiếm pháp tương đối xuất sắc, Mộ Dung Ám dĩ nhiên cũng có tuyệt kỹ của bản thân mình.
Thùy Mặc Kiếm pháp ra tay, vô cùng hung ác.
Bộ kiếm pháp này Mộ Dung Ám thi triển tương đối xuất sắc.
- Anh Hùng Thùy Mạc, Mạc Sắc Thương Mang, Mạc Ý Thâm Trầm, Mạc Sắc Tây Lai. Bát Mặc Chi Mộ.
Từng chiêu từng thức được Mộ Dung Ám thi triển kiếm pháp đúng là tinh diệu vô cùng mọi người không khỏi mà trầm trồ khen ngợi, mà Lục Nguyên cũng dương tay xuất kiếm, Lục Nguyên sau khi xuất ra Dưỡng Ngô Kiếm cũng không thi triển Phong Vân 108 kiếm mà thi triển Thùy Mạc Kiếm pháp.
- Anh Hùng Thùy Mạc, mạc Sắc Thương Mang.... Bát Mạc Chi Mộ...
Từng chiêu từng thức cũng được Lục Nguyên thi triển ra vô luận Mộ Dung Ám dùng chiêu nào Lục Nguyên cũng dùng chiêu đó.
Hai người thi triển kiếm chiêu giống nhau nhưng Lục Nguyên lại chiếm thượng phong.
Kiếm thuật của hắn ở phía trên Mộ Dung Ám sao? Mộ Dung Ám căm tức vô cùng, hắn vẫn cho rằng thực lực của mình ở trên Lục Nguyên, Lý lão đầu nhất định hoa mắt không thu mình làm đệ tử mà thu Lục Nguyên làm đệ tử, mình tu hành hơn trăm năm, Lục Nguyên mới tu hành mười năm kết quả mình và Lục Nguyên đấu một với một mà Lục Nguyên lại chiếm thượng phong, kiếm thuật của Lục Nguyên tinh diệu như vậy sao/ Đáng chết tại sao lại như thế. Hẳn là Lý lão đầu đã đem rất nhiều đan dược và bí quyết kiếm thuật cho Lục Nguyên nên mình mới không bằng hắn.
Mộ Dung Ám thầm nghĩ hắn không tin được sự thật.
Kỳ thật Lý Nguyên Bạch không quá thiên hướng về Lục Nguyên, Lý Nguyên Bạch dạy Lục Nguyên và Mộ Dung Ám không có gì khác nhau quá lớn.
Sở dĩ lão không thu Mộ Dung Ám làm đệ tử chỉ có một nguyên nhân ---- tâm thuật bất chánh.
Thu đệ tử nhất định phải để ý tới tâm thuật.
Ở xung quanh truyền tới tiếng ồn ào mọi người không ngờ Mộ Dung Ám có tu vi Luyện Thể kỳ tầng thứ tám lại không đấu lại một người trẻ tuổi như Lục Nguyên.
Mà lúc này Nhạc Vu thấy Mộ Dung Ám rơi vào thế hạ phong thì khẽ giật mình, người trẻ tuổi này thật lợi hại, Nhạc Vu không chút do dự rút kiếm ra hắn cũng không có hứng thú một đấu một bất chấp tất cả mà rút ra phi kiếm đâm về phía Lục Nguyên.
Vốn tu tiên giả luyện thể kỳ tầng thứ tám có thể ngự kiếm công kích từ xa tuy nhiên hiện tại có nhiều người như vậy hắn không công kích từ xa được, Lục Nguyên liền vung Dưỡng Ngô Kiếm lên đón đỡ, Nhạc Vu và Lục Nguyên giao thủ mấy chiêu song kiếm chạm nhau mấy lần.
Nhạc Vu có tu vi Luyện Thể kỳ tầng thứ tám.
Cũng túc là nói, Nhạc Vu Mộ Dung Ám hai tu tiên giả luyện thể kỳ tầng thứ tám song chiến với một mình Lục Nguyên.
Lại một lần va chạm, phi kiếm màu đỏ của Nhạc Vu lại đâm về phía Lục Nguyên, mà lúc này phát ra biến hóa vô cùng kinh người, phi kiếm màu đỏ đã gần tới cổ họng của Lục Nguyên, chỉ sợ nếu thực sự đâm vào cổ họng mạng của Lục Nguyên sẽ bỏ ở nơi này.
Mà Mộ Dung Ám cũng nhanh chóng phối hợp công kích hai người này muốn tuyệt sát Lục Nguyên.
Phi kiếm màu đỏ của Nhạc Vu đột nhiên quẹo vào hóa thành nhuyễn kiếm mà lúc này Dưỡng Ngô Kiếm của Lục Nguyên lại đang bận ngăn cản kiếm của Mộ Dung Ám.
Tình thế nguy cấp.
Đúng lúc này cái đũa mà Lục Nguyên cầm bằng tay trái đột nhiên chuyển động pháp lực của hắn dồn lên chiếc đũa dùng đũa làm kiếm, ngăn cản một kiếm này của Nhạc Vu, sau khi hóa giải nguy cơ, Lục Nguyên lại tiếp tục xuất kiếm, một thanh Dưỡng Ngô Kiếm kìm chế đối thủ trong vòng.
Đương nhiên đối thủ cũng không phải tầm thường hắn có tu vi tới Luyện Thể kỳ tầng thứ tám.
Thời gian dần trôi qua Lục Nguyên ngày càng thích ứng với Xích Xà kiếm pháp của Nhạc Vu bộ Xích Xà kiếm pháp này thiên hướng về linh, xảo thiên tà, lãnh, những cái này nếu như đụng phải tu tiên giả khác thì còn cơ hội nhưng chạm phải kiếm thuật đại sư là Lục Nguyên thì những chiêu thức như vậy hắn đã rất quen thuộc.
Tự nhiên tay trái dùng đũa làm kiếm là chuyện bình thường.
Nếu như không làm được thì hắn làm sao có thể vừa ăn uống vừa đối địch được.
Vốn lúc ở Bắc Phong Hoa Sơn Lục Nguyên cũng đã từng thử qua tuy nhiên đó chẳng qua là đối với đệ tử chân truyền khí tông mà thôi, còn chưa đối đầu với nhân vật mạnh như Nhạc Vu.
Kiếm thuật đôi khi phải phá cách một chút.
Nếu như chỉ một mặt cầu thắng thì sẽ mất đi sự hư thoát của kiếm thuật.
Kiếm thuật là một học vấn rất lớn, không chỉ riêng là học vấn chế địch mà còn rất nhiều học vấn khác.
Lục Nguyên bắt đầu dùng tay phải tấn công dịch tay trái gắp đồ ăn, vài kiếm trôi qua hắn lại ăn một món, kiếm pháp như gió, tay trái dùng đũa cũng như gió.
Những người ở bên cạnh đều lắc đầu Lục Nguyên đối phó với hai tu tiên giả Luyện Thể kỳ tầng thứ tám mà dám một kiếm ngăn địch một kiếm dùng bữa.
Thực lực này thật là đáng sợ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện
Kiếm thuật cỡ này khiến cho người ta không nói được lời nào.
Trương Thanh Thư ở trên mặt đất cười thảm một tiếng, kiếm thuật của Lục Nguyên hiện tại đã tiến bộ hơn so với lúc giao thủ với hắn quá nhiều rồi.
Mà Nhạc Vu cũng không hiểu chuyện gì đã xảy ra, rõ ràng đây là một người trẻ tuổi mà lại có kiếm thuật như vậy, Đại Tấn quốc từ lúc nào xuất hiện một nhân vật như thế.
Nhạc Vu chỉ cảm thấy mình đang rơi vào thế hạ phong, không thể đánh nữa, hắn và Mộ Dung Ám liếc nhìn nhau một cái.
Mộ Dung Ám lúc đầu cũng váng đầu cảm thấy tại sao mình không bằng Lục Nguyên, Lý lão đầu tại sao năm đó chọn Lục Nguyên mà không chọn mình làm đệ tử tuy nhiên hiện tại thấy mình không phải là đối thủ của Lục Nguyên thì không thể kéo dài dù sao mình cũng đang là tội phạm truy nã nếu như bị tu tiên giả Trường Sinh Kỳ tới đuổi giết thì mình chỉ còn con đường chết.
Như vậy thì phải lui thôi.
Nhạc Vu và Mộ Dung Ám hai người liếc nhau liền minh bạch tâm tư của nhau.
Sau khi đạt tới Luyện Thể kỳ tầng thứ tám mỗi vị tu tiên giả đều không dễ trêu chọc Mộ Dung Ám và Nhạc Vu hai người sau một hồi tấn công Lục Nguyên dùng Dưỡng Ngô Kiếm mà phá, tuy nhiên lúc này Lục Nguyên phát hiện ra vấn đề tu tiên giả Luyện thể kỳ tầng thứ tám có thể ngự kiếm viễn trình nghênh địch.
Tức là Nhạc Vu và Mộ Dung Ám hai người có thể để phi kiếm ở đây ngăn cản mình mà bọn họ thì rời đi.
Vòng kiếm của mình đối với Nhạc Vu và Mộ Dung Ám không còn hữu dụng.
Tại sao lại như vậy?
Dùng vòng kiếm chế địch, một kiếm nơi tay tận lực khống chế địch thủ đối với tu tiên vượt qua Luyện Thể kỳ tầng thứ tám thì không thể dùng hay sao? Lục Nguyên đối với kiếm thuật có hứng thú nhưng hiện tại gặp phải nan đề không khỏi trầm tư, đến tột cùng phải làm thế nào mới đối phó được với tu tiên giả đã qua Luyện thể kỳ tầng thứ tám người không ở cạnh kiếm.