Suy nghĩ cẩn thận một chút thì không phát hiện ra ai.
Chẳng lẽ lại cứ để Hoang chi tử đại sát tứ phương?
Lúc này đột nhiên Hoang chi tử dừng bước, bởi hắn thấy một người áo xanh cách đó không xa.
Lục Nguyên!
Đối thủ của Hoang chi tử, hắn không coi ai ra gì, kể cả Thiên Mẫu, Vũ Thánh, Băng chi văn minh phó chủ, nhưng Lục Nguyên thì khác, Lục Nguyên là đối thủ cả đời của Hoang chi tử, thậm chí có một lần bị Lục Nguyên đánh lén, Hoang chi tử đã bại, đây là sỉ nhục lớn nhất đời này của hắn!
Hoang chi tử giằng co với Lục Nguyên.
Lần đầu tiên Lục Nguyên nghe được Hoang chi tử hung tàn là từ miệng Tiên chi tử, bảo hắn không nên đi Văn minh thánh địa, miễn cho bị Hoang chi tử chém chết.
Hai người lần đầu gặp nhau là Hoang chi tử giết tới kiếm môn, một chiêu đánh Lục Nguyên thương nặng, ba chiêu thiếu chút nữa lấy mạng Lục Nguyên.
Lần hai là tại Văn minh thánh địa, Hoang chi tử dùng thần hồn áp chế Lục Nguyên.
Lần thứ ba là bên trong quyết chiến ở Văn minh thánh địa, Lục Nguyên giải quyết Vũ Hoàng đại đế, mấy người Tiên chi tử, cuối cùng liên thủ với Hoa pháp thánh, dọa chạy Hoang chi tử.
Lần thứ tư là thế giới Côn Bằng, Lục Nguyên đánh lén, đánh bại Hoang chi tử.
Đây là lần thứ năm!
Vận mệnh quyết chiến sắp bắt đầu.
Khí vận đệ nhất tử và Khí vận đệ nhị tử, trận chiến giữa Hoang chi tử và Lục Nguyên đã sắp bắt đầu. Ai thắng sẽ nhận được càng nhiều khí vận, người nào thua sẽ bị tổn thất, bất luận ai cũng không thể thua. Lục Nguyên thua liền mất đi cơ hội đuổi theo Hoang chi tử, Hoang chi tử thua sẽ mất đi danh hiệu Khí vận đệ nhất tử.
Không thể thua!
Đây là trận đại quyết chiến lớn nhất kỷ nguyên!
Ở kỷ nguyên này chưa từng xảy ra.
Tất cả thế lực mạnh nhất Trung ương thiên triều đều liều mạng đối chiến, Pháp Nhất đế tử đang kịch liệt giao thủ, đối thủ của hắn là một trong Tam Thanh của Tiên Cổ văn minh, Linh bảo thiên tôn. Linh bảo thiên tôn cũng là chín kỷ nguyên, am hiểu pháp thuật quỷ dị, hắn được xưng là người nắm giữ nhiều pháp thuật nhất, trong đó bao gồm cả văn minh chi chủ. Hơn nữa không chỉ nắm giữ, hắn còn có thể phối hợp những pháp thuật này với pháp bảo, tạo thành hiệu quả cường đại, là mọt nhân vật rất khó đối phó.
Mà Pháp Nhất đế tử pháp thuật đơn điệu, nhưng trong đó lại ẩn chứa một hương vị.
Nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn.
Ngươi nhiều pháp thuật như vậy cũng đều từ đơn giản diễn sinh.
Pháp Nhất đế tử và Linh bảo thiên tôn chiến đấu kịch liệt, không phân cao thấp.
Đương nhiên không chỉ là nơi này, những nơi khác cũng đã ra tay. Tỷ như Dược chi văn minh phó chủ đang đấu với Độc chi văn minh phó chủ. Một dược một độc, Độc chi văn minh phó chủ thi triển ngàn vạn loại độc, mà Dược chi văn minh phó chủ thi triển muôn vàn loại dược, độc tố và dược liệu bạo tạc giữa hư không, nơi bọn họ giao thủ không ai dám tới gần.
Cao đoan chiến đấu, thấp đoan cũng vậy. Tỷ như Tiêu Phong Hùng đang đối chiến với một người thực lực tương đương hắn, đều là Thế giới cảnh Thất trọng thiên. Đối phương không đánh lại Tiêu Phong Hùng, chỉ thấy Tiêu Phong Hùng chưởng ảnh như núi, lập tức mấy tên Thế giới cảnh Thất trọng thiên khác lao tới vây công. Chỉ có điều Tiêu Phong Hùng càng chiến càng hăng, những người này tới, chiến ý nổi lên, vừa uống vừa đánh.
Lúc này trong hư không có một thiếu nữ thanh lệ như tiên đang thi triển Sắc không tiên kiếm tấn công. Thiếu nữ này kiếm pháp trác tuyệt, pháp lực khoảng Thế giới cảnh Ngũ trong thiên. Mà bên cạnh thiếu nữ này là một thiếu nữ áo trắng quỷ dị, thân hình như hư ảo, không ngừng dùng kiếm do bạch lăng hóa thành tấn công:
- Phi tiên sư tỷ, xem ra tốc độ giết địch của sư tỷ không nhanh bằng ta.
Sư Phi Tiên không nói câu gì, lười cãi nhau với sư muội.
Ầm!
Tay phải Nghiêm Thiên Pháp bị đứt tận gốc. Năm xưa Nghiêm Thiên Pháp tranh giành Vân Tụ Tuyết với Lục Nguyên mới chỉ đạt tới Quá Thiên cảnh, nhưn hiện giờ cũng đã chiến đấu vì thắng lợi của Pháp Vũ liên minh.
Cấp cao chiến đấu, cấp thấp chiến đấu.
Chỉ có điều trong hư không có một nơi yên tĩnh.
Hoang chi tử và Lục Nguyên đang giằng co.
Đây là cuộc chiến tranh đoạt Khí vận đệ nhất tử.
Chiến đấu chưa bắt đầu nhưng không khí đã khẩn trương cực độ.
Tất cả mọi thứ chung quanh như dừng lại, chỉ có áo Hoang chi tử và Lục Nguyên bay phần phật trong gió.
Hoang chi tử cười dài một tiếng, rung Thiên Mệnh thần kích trong tay:
- Lục Nguyên, lần trước ta bị thương, lại bị ngươi đánh lén nên mới bị bại. Nhưng hiện giờ không giống khi đó, lần này pháp lực của ta đã đạt tới chín kỷ nguyên, đồng thời uy lực vô biên, ta nhất định sẽ chém chết ngươi.
Đúng vậy, Lần này quả thực Hoang chi tử rất bất phàm!
Hiện tại pháp lực đạt tới chín kỷ nguyên, Phủ chi văn minh phó chủ đạt tới chín kỷ nguyên nhưng vẫn thảm bại trong tay hắn. Dạ Ám văn minh phó chủ cũng nuốt hận, bộ dạng cường thế không ai áp chế nổi. Lục Nguyên hiện giờ yếu thế hơn nhiều, Lục Nguyên chỉ mới đạt tới bảy kỷ nguyên, chiến tích mạnh nhất trước kia cũng chỉ là giết Hoang Ôn văn minh phó chủ đạt tới sáu kỷ nguyên mà thôi, cho nên trong mắt mọi người thì Lục Nguyên tất bại.
Kỷ nguyên Khí vận đệ nhất tử xem ra nhất định là của Hoang chi tử.
Hoang chi tử cầm Thiên Mệnh thần kích:
- Thiên Mệnh trong tay, Lục Nguyên, chịu chết.
Thiên Mệnh thần kích mang theo hơi thở Tổ Long đánh tới, Lục Nguyên chỉ cảm thấy dường như Thiên Mệnh muốn tuyệt đường mình. Hoang chi tử hiện tại dùng Thiên Mệnh thần kích lại mơ hồ có cảm giác chưởng khống thiên mênh, đây là năng lực gì.
Thiên mệnh! Cũng là một loại vận mệnh!
Lục Nguyên mơ hồ cảm giác được khí tức của Đại mệnh vận thiết tắc. Năm đó Đại mệnh vận thiết tắc phân liệt làm mười khối, e là Hoang chi tử đạt được một khối. Lục Nguyên tâm cảnh thảnh thơi, tâm linh tĩnh lặng tế ra Dưỡng Ngô thần kiếm.
Ầm!
Đây là Thiên Mệnh và Dưỡng ngô tranh phong, Thế giới cảnh tranh phong, giờ lại tranh phong một lần nữa.
Trong lần tranh phong này, Lục Nguyên bị đánh lui ngàn trượng, pháp lực của Hoang chi tử quả nhiên rất mạnh.
Hoang chi tử trải qua lần dò xét này đã biết rõ pháp lực của Lục Nguyên, không nói nhảm nhiều, Thiên Mệnh thần kích đánh thẳng tới. Thiên Mệnh thần kích đại biểu Thiên mệnh, nắm trong tay thiên địa, ngăn được nhất phương, thống ngự vạn giới. Dưỡng Ngô thần kiếm trong tay Lục Nguyên không ngừng phun ra nuốt vào, muốn ngăn cản Hoang chi tử tiến công, nhưng một điều hiển nhiên là với pháp lực của Lục Nguyên hiện giờ căn bản không thể địch nổi Hoang chi tử, Hoang chi tử hoàn toàn chiếm thế thượng phong.
- Thiên nhập địa, ta vô địch!
Hoang chi tử là hạng càng chiến càng cuồng, hiện tại nổi điên, chiến lực càng cao hơn.
Lục Nguyên cản trở thế tiến công của Hoang chi tử, phát hiện mỗi lần mình cản, pháp lực trong cơ thể không bị khống chế, quả thực muốn hộc máu. Hắn thầm nghĩ trong ḷng, hiện giờ ḿnh tuyệt đối không đánh lại Hoang chi tử, chờ năm thần vật trung vị phát huy tác dụng mới được.
Duyên trì thần thạch có thể kéo dài hai ngày, bình thường chỉ cần một ngày hay nửa ngày nữa là xong, thần vật có thể phát huy tác dụng.
Mà thời gian đã qua một ngày, theo lý mà nói thì chỉ nhiều nhất một ngày nữa là thần vật sẽ phát huy tác dụng, mình lập tức đạt tới chín kỷ nguyên. Đương nhiên khi đó cũng cần nuốt linh mạch Thiên cấp, may mà trong tay mình cũng còn chín trăm đầu linh mạch Thiên cấp, dưới tình hình này thì mình chỉ cần trì hoãn thời gian quyết đấu một chút nữa.
Hoang chi tử đuổi theo Lục Nguyên, mà Lục Nguyên thi triển pháp thuật Súc địa thành trần, trong lúc nhất thời bão tố xuất hiện, đây chính là một trong những biện pháp chạy trốn của Lục Nguyên. Hoang chi tử cười lạnh một tiếng:
- Muốn chạy, sao dễ tới vậy!
Hắn quát dài một tiếng, chỉ thấy dưới chân có một chiến luân mang khí tức giống Thiên mệnh, nhất thời tốc độ của hắn bạo tăng, đuổi theo Lục Nguyên. Tốc độ của Lục Nguyên vốn đã cực nhanh nhưng khi sử dụng Thiên mệnh chiến luân, tốc độ của Hoang chi tử nhanh hơn Lục Nguyên một đường.
Chẳng phải nơi này có rất nhiều thứ sao? Nơi Lục Nguyên đi qua những thứ xung quanh không hề ảnh hưởng, nhưng khi Thiên Mệnh chiến luân của Hoang chi tử đi qua liền vô cùng kinh khủng, trên đường của hắn bất luận là Pháp vũ liên minh hay Hoang Tiên Phật liên minh đều bị nghiền thành bụi phấn. Rầm! Đấu chi tử xui xẻo gặp phải Hoang chi tử, kết quả là bị đánh bay về phía xa. Đấu chi tử cảm thấy nguy hiểm tột độ, khi đụng phải Hoang chi tử, khí tức kinh khủng của Hoang chi tử khiến hắn tuyệt vọng, lần này sống sót coi như là đã may mắn.
Lục Nguyên và Hoang chi tử một đuổi một chạy, Hoang chi tử đã sắp đuổi kịp. Thiên Mệnh thần kích của Hoang chi tử mạnh mẽ đánh trúng Lục Nguyên, Lục Nguyên đã chết sao? Không, Lục Nguyên vẫn chưa chết. Hoang chi tử phát hiện Lục Nguyên mình đánh trúng hóa thành một đống bùn, đây chính là Địa Tổ phân thân, hắn bèn quát lạnh một tiếng:
- Địa Tổ phân thân của Trấn Nguyên tử sao? Chỉ có điều dù Trấn Nguyên tử ở trước mặt ta cũng không dám lớn lối, bằng không trong vòng mười chiêu ta sẽ giết hắn, Lục Nguyên ngươi dùng chiêu thức của Trấn Nguyên tử thì có ích lợi gì.
Hoang chi tử cũng chưa từng tiếp xúc với Trấn Nguyên tử, nhưng trong mắt hắn thì Trấn Nguyên tử là cái thá gì, ngay cả Linh Bảo thiên tôn và Nguyên thủy thiên tôn trong tam thanh hắn cũng không coi vào đầu, hắn chỉ có chút cố kỵ với Lão Quân thần bí mà thôi.
Hoang chi tử tìm được chân thân của Lục Nguyên, lập tức đâm Thiên Mệnh thần kích tới. Hai tay Lục Nguyên giờ mơ hồ đã tê dại, cổ tay vỡ nát. Hoang chi tử chín kỷ nguyên quá hung mãnh, hắn cảm giác được pháp lực chín kỷ nguyên chất lượng cao hơn hắn một mảng, Hoang kính vô cùng tinh thuần.
Sau khi đón một kích của Hoang chi tử, cảm thấy khí huyết toàn thân sôi trào, không thể đón đỡ công kích được nữa, trong nháy mắt Lục Nguyên sử dụng Vân vô tướng, Vân vô tướng là kỳ công xếp hạng mười một của Tiên vổ văn minh.
Hoang chi tử cười lạnh:
- Vân vô tướng sao? Rất tiếc ta sớm đã nghiên cứu phương pháp phá.
Hoang chi tử cười lạnh, trong nháy mắt đánh ra mười mấy kích, phá vỡ Vân vô tướng của Tiên cổ văn minh.
Hay cho một tên Hoang chi tử, ngay cả Vân vô tướng cũng dễ dàng phá được, Lục Nguyên mơ hồ cảm giác được Duyên Trì thần thạch trong cơ thể mình đã có chút dung hợp, chỉ cần không bao lâu là pháp lực sẽ đạt tới chín kỷ nguyên, có lẽ là một canh giờ. Nhưng hiện tại tuyệt học của mình đều bị Hoang chi tử phá giải, cho nên sử dụng Phù sinh nhược mộng!
Trận này dù mình ở hạ phong, nhưng mình nhất định phải thắng!
Không thắng không được!
Lục Nguyên vội vàng nâng Dưỡng Ngô thần kiếm lên.
Yêu mệnh thần kích cùng Dưỡng Ngô thần kiếm, giao kích trên không, mang theo ngàn tầng sóng, ngàn tầng tuyết, băng đống hư không, ngưng cố tinh vực.
Oanh!
Yêu Mệnh thần kích xuyên một nhát thủng vai phải của Lục Nguyên, tỏng nháy mắt máu tươi trào ra. Lần này không phải là địa tổ phân thân, khóe môi Hoang Chi Tử nở nụ cười lạnh. Nhưng sau đó hắn ngẩn ra, bởi vì hắn cảm nhận được chỗ mới đâm trúng kia hoàn toàn trống rỗng, lần này rõ ràng không phải là Địa tổ phân thân mà.
Mà cách đó không xa Lục Nguyên lại xuất hiện, không hề có vết thương nào.
Hoang Chi Tử nhìn về phía Lục Nguyên, trầm giọng quát hỏi:
- Đây hẳn là chiêu Phù sinh nhược mộng của ngươi, chiêu này mạnh hơn trong tài liệu rất nhiều, đã thành tuyệt chiêu cấp văn minh rồi sao?
Lục Nguyên thở dài một hơi, có chút chật vật, Hoang Chi Tử quá hung tàn, làm mình cũng có chút chật vật.
Hoang Chi Tử gật đầu:
- Khen thay cho cái chiêu Phù sinh nhược mộng này của ngươi, nhưng liền coi như ta là yêu, ta sẽ phá nó cho ngươi xem, địa, ta cũng phá cho ngươi xem. Chỉ là một chiêu Phù sinh nhược mộng này, có thể ngăn ta được bao lâu.
Hoang Chi Tử lần nữa dùngThiên mệnh thần kích tới công kích, mỗi lần càng đánh mạnh hơn.
Sau khi hắn công kích một lúc đã cảm nhận được chiêu Phù sinh nhược mộng anfy.
Lại là liên tiếp tấn công, Lục Nguyên đang không ngừng chống đỡ, nhưng do pháp lực của hắn chiếm ưu thế áp đảo, cho nên tỏng tình trạng tấn công liên tiếp này, Hoang Chi Tử đã đánh trúng Lục Nguyên ba lần, tuy ba lần cũng đều lấy Phù sinh nhược mộng chống đỡ.
Sau khi tấn công ba lần, Hoang Chi Tử cười lạnh một tiếng:
- Phù sinh nhược mộng, nguyên lý chiêu này của ngươi ta cũng biết khái quát, mặc dù ta không cách nào học được chiêu đso, nhưng nếu cho ta thời gian là một nén hương, ta liền phá giải chiêu Phù sinh nhược mộng này của ngươi cho mà xem.
-
Chiêu Phù sinh nhược mộng này tương đối cao, nhưng khen thay cho Hoang Chi Tử, lại còn nói thời gian một nén hương lại có thể phá giải được.
Dĩ nhiên, Lục Nguyên biết Hoang Chi Tử không phải là đang khoác lác, hắn quả thật có bản lãnh này.
Ít nhất cho tới hiện nay, kỷ nguyên số mệnh đệ nhất tử vẫn là hắn.
Đấu yêu tiết lộ ra ngoài, rất nhiều đều là mang trên người hắn.
Mà Lục Nguyên cũng biết năm vật trung vị than vật còn chưa có tác dụng, còn cần một thời gian nhất định.
Đáng chết, tình hình bây giờ cực kỳ bất lợi cho Lục Nguyên.
Oanh!
Thời gian một nén hương đã trôi qua.
Mà Lục Nguyên như vậy lập tức phản ứng kịp, Phù sinh nhược mộng của mình đã bị phá giải.
Đáng chết, đã bị phá.
Lục Nguyên cũng đã quên đây là lần thứ mấy mình phải nói đáng chết, Hoang Chi Tử đã tạo cho hắn áp lực qúa lớn, người này không hổ là địch thủ của mình. Đây chính là địch thủ ngang tầm với mình từ khi bắt đầu ở Hoa Sơn.ln có cảm giác được duyên trì thần thạch trong cơ thể mình càng lúc càng buông lỏng nhanh hơn, chỉ cần cho mình thêm thời gian một nén hương nữa. không đúng! Chỉ cần nửa nén hương thời gian là có thể đột phá rồi.
Kiếm quang triền miên của chiêu “Tiêu sái dạ vũ” bỗng nhiên xuất hiện, trong đạo kiếm quang này có vô số mùi vị thê tuyệt. tỏng nháy mắt, Lục Nguyên nhận ra đấy là Chu Thanh Huyền. trận đại chiến này quá quan trọng, thế lực các phương cũng chạy tới xem, Chu Thanh Huyền cũng đã tìm tới từ lâu, thấy Lục Nguyên gặp nguy hiểm liền dột nhiên ra tay.
Thực lực của Chu Thanh Huyền hiện tại đã bất phàm, nhưng thực lực của Hoang Chi Tử càng mạnh hơn, hắn ta cười lạnh một tiếng:
- Kiếm khổ mạ? bại tướng dưới tay ta.
Chu Thanh Huyền đúng là đã thua Hoang Chi Tử một lần, là lúc ở thế giới cảnh.
Một mình Chu Thanh Huyền thì không có cách nào ngăn cản nổi Hoang Chi Tử.