Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 47: Mã số 066 – Món tiền trời cho (2)

“Một tháng sau, ông ấy qua đời?”

“Đúng vậy, bác sĩ nói rất chính xác, đúng một tháng sau qua đời. Tôi về quê tham gia tang lễ, sau khi về lại đơn vị, có một khách hàng đặt một đơn hàng lớn từ chỗ tôi, thành tích của tôi lên một cái vèo, nhận được tiền thưởng, còn được thăng chức, tăng lương. À… tôi đã có vợ có con, lúc đó… tôi đã có vợ có con, kết hôn được bảy năm, cô ấy là một người phụ nữ tốt, tôi nghĩ có tiền rồi sẽ đối xử tốt với cô ấy hơn, mua dây chuyền, mua quần áo cho cô ấy. Vài tháng sau là tuần lễ vàng, chúng tôi đi du lịch. Đi đến núi Vân Hải, đứng trên vách đá ngắm nhìn biển mây phía dưới. Tuần lễ vàng, người đông như kiến, không biết tên khốn nào đã đẩy cô ấy, làm vợ tôi… vợ tôi ngã xuống dưới.

“Xin hãy nén bi thương.”

“Phù… vợ tôi đi rồi, tôi rất khó chịu, không có tinh thần làm việc ở công ty. Thế là có một người mời tôi cùng hợp tác mở công ty đại lý kinh doanh. Năm đó con gái tôi đã đi học, tôi muốn đưa nó vào học vào một trường tốt, sau này còn có thể xuất ngoại hoặc đại loại thế. Điều kiện anh ấy đưa ra rất tốt nên tôi đồng ý. Tôi từ chức, cùng với anh ấy lập công ty mới. Ban đầu dựa vào mối quan hệ của hai chúng tôi nên cũng khá thuận lợi, sau này ngày càng đi lên. Tôi không chém gió, cũng không nói đại, là ngày càng đi lên thật, đại lý món nào, món đó đều có thể bán được, trong nghề đều nói chúng tôi như thần, bán cái nào cháy hàng cái đó, đơn đặt hàng của khách và của chủ thuê đến tới tấp. Trong vòng một năm, công ty chúng tôi mở rộng gấp ba lần. Hai chúng tôi còn tính làm một phi vụ lớn, kế hoạch đã định xong, nhưng anh ấy… anh ấy bị tai nạn giao thông, bị xe tải đụng, xe bị biến dạng, anh ấy… cũng biến dạng theo… chết ngay tại chỗ.

“Ang Trương, anh vẫn ổn chứ?”

“Tôi không sao, chỉ là bây giờ nghĩ lại, vẫn cảm thấy rất đáng sợ. Anh ấy vẫn đang yên lành, bỗng nhiên chết đi. Giống… giống như những người lúc trước… Không chỉ là vợ tôi, chú tôi, trong một năm đó, thân thích của tôi… ôi… tóm lại tôi không thể nhớ được tôi đã tiễn bao nhiêu người ra đi rồi.”

“Cũng tức là, trong lúc sự nghiệp anh đi lên, thì sẽ luôn có một người bên cạnh anh qua đời?”

“Đúng, đúng là như thế! Có như thế tôi mới cảm thấy không được bình thường! Nhưng nếu anh nói là chuyện quái dị gì đó… thì họ chết rất bình thường. Ý tôi là, tôi thấy vợ tôi, hôm đó người đông cô ấy bị rơi xuống, là chuyện hợp tình đúng không? Còn chú tôi nữa, ông ấy là một kẻ nghiện hút thuốc, ung thư phổi mà chết, cũng rất bình thường mà? Đến phiên người hợp tác cùng tôi, chuyện tai nạn giao thông thì càng khỏi cần nhắc đến, mỗi ngày có biết bao nhiêu người bị tai nạn chứ! Nhưng tôi cứ gặp phải những chuyện thế này… cũng không thể nói là tôi, là người bên cạnh tôi vài năm nay luôn xảy ra chuyện. Con… con gái tôi… tháng trước nó…”

“Anh Trương, con gái anh thế nào rồi?”

“Nó bị ngộ độc thức ăn… chết rồi… Nó du học ở nước ngoài, đi ra ngoài ăn với bạn học, sau đó thì…”

“Bạn học cô ấy thì sao?”

“Cấp cứu được. Bạn học nó được cấp cứu, còn nó… nó…”

“Anh Trương, dựa vào những gì anh miêu tả, rất có khả năng chỉ là sự trùng hợp đơn thuần.”

“Thật sự là trùng hợp thôi sao?”

“Xin hỏi anh có gặp phải chuyện gì quái dị không? Ví dụ như âm thanh kỳ lạ, bóng người kỳ lạ v.v, hoặc có mơ thấy gì không?”

“Không có, khi người hợp tác cùng tôi chết đi tôi chỉ cảm thấy không được thoải mái, ý tôi là cái cảm giác người chết đi không ngừng khiến tôi không được thoải mái. Tôi đã mời một thầy phong thủy đến xem, nhưng phong thủy trong nhà, trong công ty đều không có vấn đề gì, còn mời thầy chùa đến tụng kinh nữa. Các anh nhìn cái này đi, đây là chuỗi tràng hạt từ trên núi Phổ Sơn, con gái tôi cũng có một cái, nhưng… các anh không phải là người đầu tiên mà tôi tìm đến, trong năm năm qua, tôi đã tốn không ít tiền vào việc này, nhưng xung quanh tôi vẫn luôn có người qua đời, già có, trẻ có, mắc bệnh có, sự cố có… thật đó, quá nhiều rồi, cứ tiếp tục như thế thì những người xung quanh tôi đều sẽ chết sạch hết mất!”

“Trước đây anh có từng làm chuyện gì đặc biệt không?”

“Hả?”

“Việc đụng chạm tới hồn ma, như đi qua hiện trường án mạng, lò hỏa táng, nghĩa trang, những nơi âm khí nặng nề…”

“Tôi… tôi tham gia tang lễ, còn tổ chức tang lễ cho vợ tôi, có tính không?”

“Dựa theo suy đoán của anh, sự việc bắt đầu vào lần trúng số cách đây năm năm trước phải không? Nếu anh đã dính vào thứ gì, phải nên tính từ lúc đó trở về trước”

“Trước đây… trước đây không có gì cả. Tôi không làm gì hết, nhưng mọi chuyện chắc bắt đầu từ lúc đó. Vốn dĩ tôi mua vé số chưa từng trúng bao giờ, còn có người khách hàng đó nữa! Người khách đó vốn dĩ đã chuẩn bị mua sản phẩm của công ty khác rồi, tôi thuyết phục anh ta cả nửa tháng trời, nói muốn tróc môi, anh ta đùa tôi như đùa khỉ! Anh ta không hề có ý muốn đặt hàng chỗ tôi một chút nào, tôi có thể xác nhận điểm này! Khi biết anh ta chịu đặt hàng, tôi không dám tin nữa cơ, tôi xem đi xem lại cái hợp đồng đó những mấy lần, không dám gọi điện thoại cho anh ta, sợ có sai sót lỡ đâu tôi vừa gọi người ta lại đòi hủy thì tiêu.”

“Chính vì hai lý do trên, nên anh cảm thấy sự việc bắt đầu từ đó?”

“Vâng.”

“Anh có thể nhớ lại, trước khi trúng số anh có làm những chuyện gì không? Còn có, trước đây anh có nhận được điều gì bất ngờ về phương diện tiền bạc không?

“Thật sự không có. Vài năm nay tôi đã nghĩ rất nhiều lần, trước khi trúng số… tôi rất bình thường, đi làm, kiếm khách hàng như thường, bận đến sứt đầu, không có sức lực đi làm những chuyện khác.”

“Vậy anh có mua món gì đó đặt biệt không? Như vật cổ hay thứ vừa nhìn đã cảm thấy không thoải mái.”

“Không có, đều không có, không có gì hết, tôi không hề có một chút manh mối nào cả.”

“Nếu đã như thế…”

“Anh Trương, không biết khi nào anh rảnh, chúng tôi muốn đi đến nhà và công ty của anh xem thử. Trong năm năm qua có phải anh đã từng chuyển nhà không?”

“Đúng vậy. Nhưng nhà cũ của tôi vẫn chưa bán mà cho thuê, các anh muốn đi xem cũng được.”

“Vậy phiền anh sắp xếp nhé.”

“Vâng.”

Ngày 3/6/2010, phân tích file ghi âm. File ghi âm 06620100603G.wav.

“…”

“Ma Cô, sao rồi?”

“Không có vấn đề gì hết. Âm thanh ghi lại được rất sạch sẽ, không hề có chút gì kỳ lạ.”

“Vậy không phải là ma rồi?”

“Có thể là do trùng hợp. Người gặp vận xui, thì cũng bó tay rồi.”

“Gặp xui xẻo có liên lụy đến người xung quanh sao?”

“Sếp, anh thấy sao?”

“Không chắc được, có thể… là người giống như tôi.”

“Ơ?”

“Nhưng sếp là bẩm sinh mà nhỉ? Anh ta năm năm trước mới bắt đầu. Tôi thấy chắc là trùng hợp rồi, lúc đó anh ta hơn 30 tuổi, đến bây giờ thì 40. Ở độ tuổi này, trong vòng giao thiệp của anh ta có người chết đi cũng là chuyện bình thường.

“Điều tra những người đã qua đời, điều tra thêm về tình hình tài chính của anh ta. Nếu là trùng hợp thì cũng phải có một giới hạn.”

“Được.”

Ngày 7/6/2010, điều tra được biết trong số những người từng giao thiệp với người ủy thác có 19 người chết trong 5 năm gần đây, trong đó có 8 người chết vì bệnh, 11 người chết vì sự cố ngoài ý muốn.

Đính kèm: Danh sách tử vong.

Ngày 13/6/2010, điều tra tình hình tài chính của người ủy thác, chỉnh lý so sánh, phát hiện có sự trùng hợp với danh sách tử vong, mỗi khi có một số tiền lớn được chuyển vào tài khoản, thì chắc chắn sẽ có một người chết đi trong vòng hai tháng tới, tần suất tăng dần theo năm.

Đính kèm: bảng biểu báo cáo tài chính và báo cáo so sánh.

Ngày 15/6/2010, đi đến công ty và nơi ở của người ủy thác. File ghi âm 06620100615.wav.

“Là chỗ này.”

“Phòng ốc rất sạch sẽ.”

“Vâng, phòng tôi tìm đều khá tốt.”

“Ý tôi là sạch sẽ kiểu không có hồn ma gì ấy.”

“Hả… chuyện này, những người trước đây tôi mời đều nói như thế.”

“Đi đến xem chỗ anh đang ở bây giờ đi.”