“Vân Thâm, anh hết bận rồi sao?” Thanh Thanh cầm điện thoại di động trong tay, mắt lạnh nhìn Sở Vân Thâm. Cô quăng cái điện thoại về phía Sở Vân Thâm, “Nữ nhân này là ai?” Cô lúc trước không lên mạng, hiện tại dùng di động lên mạng, đăng nhập QQ, lại thấy bạn học đăng lên tin tức.
Nói chúc mừng với cô, cô thật biết che giấu.
Bạn học còn đăng lên một tấm ảnh chụp, là Sở Vân Thâm cùng cô gái có dung mạo rất giống Thanh Thanh, sóng vai đứng ở cửa khách sạn. Lúc trước, Sở Vân Thâm luôn giấu ngầm Thanh Thanh, hắn chưa bao giờ mang cô đến tham dự những hoạt động thế này. Cho nên sau khi bạn học nhìn thấy, vội vã chúc mừng cô.
……
Thanh Thanh cũng từng suy nghĩ, tại sao Sở Vân Thâm lại yêu cô như vậy, dễ dàng tha thứ hết thảy mọi xấu tính của cô. Tuy rằng bộ dạng của mình rất được, nhưng Sở Vân Thâm có thân phận gì, bên người hắn thiếu nữ nhân xinh đẹp sao?
Thanh Thanh đã có lần suy đoán, cô có thể là thế thân của ai đó hay không, nhưng mặc kệ tính tình cô có ngang ngạnh thế nào chăng nữa Sở Vân Thâm vẫn luôn bao dung cô, đây không phải là đãi ngộ mà một thế thân có thể được hưởng.
Cho tới khi nhìn thấy nữ nhân kia. Cả người Thanh Thanh lạnh run lên, băng vải trên mặt còn chưa có tháo xuống, nhưng đôi mắt bên trong đã ướt lệ.
Sở Vân Thâm trầm ngâm một chút nói: “Cô ta chỉ là một thế thân.” Hắn ôm lấy Thanh Thanh, “Anh không hi vọng em lại bị thương tổn thêm chút nào nữa.”
……
Hắn dỗ dành Thanh Thanh một đêm, đến nửa đêm, hai người ôm nhau ngủ.
Ngày hôm sau, Sở Vân Thâm cùng Thanh Thanh cùng đi tháo băng, hắn lại một lần nữa thấp giọng an ủi, đôi tay to lớn nắm chặt tay cô.
Nhìn vải băng một vòng lại một vòng được mở ra, Sở Vân Thâm bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có một cảm xúc vô cùng kỳ lạ, vừa chua xót lại chát chát, khiến hắn như ngâm mình trong tâm trạng phức tạp.
Trên mặt Thanh Thanh bị thương, cho nên tiến hành phẫu thuật ở bệnh viện của hắn.
Giải phẫu tiến hành thật sự thành công.
Hiện tại khuôn mặt Thanh Thanh so với lúc trước càng thêm hoàn mỹ, kỳ thật hắn đã hứa dù cô có trở nên như thế nào, vẫn sẽ đối xử với cô như trước, nhưng hiện tại, hắn có thể nhìn ra từng điểm khác biệt trên khuôn mặt kia.
Khuôn mặt dường như đã được gọt qua, trở nên thon gọn hơn, mũi cũng được nâng cao thêm một ít.
Sở Vân Thâm cảm thấy vô cùng khó chịu, trong ánh mắt hắn lộ ra thần sắc không kiên nhẫn.
“Sở Vân Thâm, Sở Vân Thâm, anh ngây ngốc gì đó?” Thanh Thanh mất hứng nhìn hắn, “Hiện tại em trở trở nên khó coi sao?”
“Không, Thanh Thanh ở trong lòng anh là xinh đẹp nhất.”
“Bây giờ mọi chuyện đã xong, nữ nhân kia cũng nên đuổi đi thôi!” Thanh Thanh nói: “Em không muốn nhìn thấy cô ta.” Cô đứng lên, “Em muốn về nhà anh.”
Thấy Sở Vân Thâm không lập tức đáp ứng, Thanh Thanh lại nói: “Chẳng lẽ anh giấu cô ta ở trong nhà?” Hai mắt cô trừng lớn như viên đạn, con ngươi như muốn phun ra lửa.
Lúc trước Sở Vân Thâm không đồng ý để cô chuyển đến ở nhà anh, hiện tại lại để cho nữ nhân kia đi vào?!
“Đương nhiên là không, đi thôi!” Sở Vân Thâm quay sang nháy mắt với thư ký, tự nhiên hắn sẽ biết cách sắp xếp hết thảy. Có điều trong lòng Sở Vân Thâm vẫn bất an, Vân Du không phải nữ nhân bình thường, mà là yêu tinh, nếu cô ta gây náo loạn, nghĩ đến đó, hắn lại nhớ tới hôm qua đàn em thông báo nói đã tìm được hai pháp khí, Sở Vân Thâm lập tức gọi điện thoại, để cho bọn họ đem hai món đồ ấy lại đây, mặc kệ hữu dụng hay không, tóm lại là vẫn có thể giúp an tâm một chút.