- Nếu tôi có thể học được đệ thất châm, dù có mười Vấn Thiên Quân đến đây thì tôi cũng có thể đánh văng.
Hạ Thiên dùng giọng không phục nói. - Tiểu bại hoại, nhưng cậu còn chưa học được đệ thất châm mà Vấn Thiên Quân kia lại sắp đến đây.
Liễu Mộng nói, nàng cũng không khách khí mà trực tiếp ngồi trên người hắn, cũng không thèm quan tâm đến mười mấy mỹ nữ nhìn vào mình.
Không thể không nói đây là lần đầu tiên các bà vợ của Hạ Thiên được tập hợp đông đủ như thế, dù chưa đầy đủ nhưng cũng có đa số ở chỗ này.
Tru tiên kiếm trận cần mười ba người để luyện tập, kiếp trận tổng cộng chia làm bốn phương vị, mỗi phương vị cần ba người, người cuối cùng có nhiệm vụ tới lui trong kiếm trận, tiến hành chiêu thức tấn sát cuối cùng. Không lâu trước đó thì hành động của Dạ Ngọc Mị chính là của người thứ mười ba trong trận pháp, nàng tiến hành công kích xử lý Nguyên Anh của Vấn Thiên Quân.
Cũng vì tu luyện kiếm trận Tru Tiên này mà nhiều bà vợ của Hạ Thiên được đưa đến Thanh Phong Sơn, trong những bà vợ ở thành phố Giang Hải thì ngoài Kiều Tiểu Kiều và công chúa Sama, tất cả những bà vợ khác đều đến đây. Gồm có Liễu Mộng, Liễu Vân Mạn, Tôn Hinh Hinh, Lãnh Băng Băng, An Khả Khả, Diệp Mộng Oánh, Thư Tịnh, Sở Dao, Triệu Yêu Yêu và bạn gái nhỏ Vương Tiểu Nha, tăng thêm Ninh Khiết, Tống Ngọc Mị và Cố Hàm Sương thì vừa vặn có mười ba người.
Lúc đầu Nguyệt Thanh Nhã cho mọi người luyện tập Tru Tiên kiếm trận, nhưng sau đó phát hiện Lãnh Băng Băng có mang và không phù hợp, vì sẽ nguy hiểm với đứa bé trong bụng, vì vậy mà người thứ mười ba trong kiếm trận do nàng thay thế. Còn Lãnh Băng Băng cũng không bỏ di, nàng chủ động yêu cầu ở lại chăm sóc mọi người, bây giờ trên núi có nhiều người, những chuyện như cơm nước cũng rất cần.
Mười ba mỹ nữ cộng thêm Nguyệt Thanh Nhã và Dạ Ngọc Mị, còn có cả Ngải Vi Nhi mà Hạ Thiên vừa đưa đến, vừa vặn có thể gom thành bốn bàn mạt chược.
Ngải Vi Nhi ngáp một cái, nàng có chút chóng mặt, tối qua nàng đang ở Tây Đô và bị đánh cho một gậy vào đầu, sau đó bị Hạ Thiên ăn sạch sẽ chết đi sống lại, kết quả là tỉnh lại thì thấy mình đang ở Thanh Phong Sơn, sau đó còn thấy một nhóm mỹ nữ. - Sắc lang chết tiệt này có nhiều mỹ nữ như vậy sao?
Ngải Vi Nhi thầm mắng Hạ Thiên, sau đó nàng nhìn Nguyệt Thanh Nhã, trong lòng có chút tự ti, trên đời này còn có người xinh đẹp vậy sao? Đợi đến khi thấy Dạ Ngọc Mị thì nàng càng thêm tự ti, người này xinh đẹp và còn có dáng người không thể tốt hơn, thái quá vậy sao?
Ngải Vi Nhi gần đây rất tự tin vào dáng người của mình nhưng lúc này cũng có chút mất tự nhiên. - Tôi có biện pháp đẩy mạnh tu vi của mọi người, có muốn thực hiện hay không thì phải xem các người thế nào.
Khi Ngải Vi Nhi đang thầm oán Dạ Ngọc Mị, lúc này Dạ Ngọc Mị lên tiếng. - Tiểu Mị, cô thật sự có biện pháp sao?
Nguyệt Thanh Nhã chợt chấn động. - Nhật Nguyệt tiên môn chúng ta có rất nhiều pháp quyết hạ lưu để tu luyện, nếu nói về thái bổ thì có rất nhiều.
Dạ Ngọc Mị thản nhiên nói:
- Thái bổ khác với song tu, vì thái bổ sẽ tổn hại một bên mà song tu thì có lợi cho hai bên, vì vậy mà Nhật Nguyệt tiên môn cũng không đề xướng dùng phương thức thái bổ để tu luyện. Nhưng bây giờ thời gian rất gấp, các người có thể dùng phương pháp này, hơn nữa vì sự thần hiệu của Nghịch Thiên Bát Châm, vì vậy mà thái bổ căn bản không tổn hại. - Thái bổ?
Nguyệt Thanh Nhã ngây người: - Tiểu Mị, công pháp này gây đau đớn cho cơ thể sao? - Bình thường thật sự là như vậy, nhưng tôi có một pháp quyết không tổn thương thân thể, pháp quyết này chỉ là chuyển công lực từ một người lên người khác, nhưng lại có thể khống chế được là sẽ truyền đi bao nhiêu. Thật ra cái này và thâu công là không khác biệt gì nhiều, nhưng cách vận chuyển công lực có chút khác biệt mà thôi.
Dạ Ngọc Mị bây giờ thật sự có chút thay đổi, tuy lúc nàng nói vẫn chưa quá mức nhiệt tình, nhưng ít nhất cũng không băng lạnh như trước.
Hạ Thiên thầm đắc ý, quả nhiên là mình lợi hại, khối băng Dạ Ngọc Mị này cuối cùng cũng bị mình hòa tan. - Tiểu Mị, dù chúng ta có vận chuyển công lực sang cho Tiểu Thiên, hay Tiểu Thiên chuyển công lực sang cho một người trong số chúng ta, như vậy cũng không thể nào tạo ra một cao thủ Phân Thần hậu kỳ được.
Nguyệt Thanh Nhã trầm ngâm nói: - Thật ra với công lực của chúng ta, nếu vận chuyển đến một người, chỉ sợ không đến Phân Thần hậu kỳ, càng chưa nói đến Hợp Thể Kỳ. - Bây giờ cô là Kim Đan hậu kỳ, hắn là Nguyên Anh trung kỳ, nếu hắn chuyển một phần công lực sang cho cô, như vậy cô sẽ tiến lên Nguyên Anh sơ kỳ, cô cho rằng tu vi của hắn sẽ giảm đi nhiều lắm sao?
Dạ Ngọc Mị nhìn Nguyệt Thanh Nhã rồi hỏi. - Ít nhất thì cậu ấy vẫn còn là Nguyên Anh sơ kỳ.
Nguyệt Thanh Nhã trả lời hầu như không chút do dự, trong đầu nàng không khỏi lóe lên linh quang: - À, tôi hiểu rồi, cô nói là trước tiên Tiểu Thiên chuyển công lực sang cho tôi, sau đó thi triển đệ lục châm, như vậy tôi sẽ tiến lên Phân Thần Kỳ. - Khi thi triển đệ lục châm thì công lực của cậu ấy sẽ tiếp tục tăng lên, ít nhất cũng có thể thu về những gì trước đó đưa sang cho cô, sau đó cậu ấy lại tiếp tục chuyển sang cho người khác.
Dạ Ngọc Mị chậm rãi nói: - Dựa theo phương án này, tình huống kém cỏi nhất thì cậu ấy cũng giữ được thực lực Nguyên Anh trung kỳ mà tất cả chúng ta biến thành cao thủ Phân Thần Kỳ, nhưng tôi lại cảm thấy công lực mà cậu ấy cho đi không bằng thu vào, vì vậy cuối cùng công lực của cậu ấy vẫn có thể gia tăng không ít. - Ôi, biện pháp này rất tốt, lúc đó mười mấy người chúng ta có thể đánh cho lão già Vấn Thiên Quân thành đầu heo.
Liễu Mộng vỗ tay khen hay.
Nguyệt Thanh Nhã lắc đầu: - Sự việc không đơn giản như vậy, dù theo phương pháp này thì chúng ta có thể tạo ra hơn mười cao thủ Phân Thần Kỳ, nhưng chúng ta chỉ là Phân Thần Kỳ sơ kỳ, nếu đứng trước mặt Phân Thần hậu kỳ thì căn bản đừng nói là mười người, dù là một trăm cũng chỉ có con đường chết.
- Đúng vậy, khi lên đến cấp Phân Thần thì kém mỗi một cấp sẽ tạo nên chênh lệch cực đại, chỉ xét đơn thuần về linh khí trong cơ thể thì Phân Thần trung kỳ chỉ là gấp đôi sơ kỳ, nhưng mười Phân Thần sơ kỳ cũng không phải là đối thủ của Phân Thần trung kỳ. Còn Phân Thần hậu kỳ nếu so sánh với Phân Thần trung kỳ thì cũng có số linh khí nhiều hơn gấp đôi, nhưng dù là một trăm Phân Thần trung kỳ cũng không thể đánh bại Phân Thần hậu kỳ. Đẳng cấp chênh lệch căn bản không thể nào dùng số lượng để đền bù.
Dạ Ngọc Mị khẽ gật đầu, nàng tương đối tán thành lời nói của Nguyệt Thanh Nhã. - Ủa, chị Thanh Nhã, chị Ngọc Mị, nghe lời của các chị, hình như em tìm ra được một công thức.
Tiểu Yêu Tinh rất mẫn cảm với chữ số chợt hô lên: - Có phải là bốn người tu tiên Phân Thần sơ kỳ cùng hợp lại sẽ tạo ra một Phân Thần hậu kỳ? Nói như vậy chúng ta dồn công lực cho chồng không được sao? - Đúng vậy, đó là trên lý luận, linh khí của bốn Phân Thần sơ kỳ sẽ tương đương với một Phân Thần hậu kỳ, mà tám Phân Thần sơ kỳ sẽ tương đương với một Hợp Thể sơ kỳ. Nếu đưa tất cả mọi người lên Phân Thần Kỳ, sau đó cùng dồn công lực cho Hạ Thiên, như vậy hắn tiến lên Hợp Thể Kỳ sẽ không là vấn đề.
Dạ Ngọc Mị khẽ gật đầu nói.
Nghe vậy thì mọi người đều thở dài một hơi. - Mị Di, nếu đã như vậy thì không có vấn đề gì chứ?
Tống Ngọc Mị khẽ hỏi, nàng phát hiện vẻ mặt của Dạ Ngọc Mị có chút không thoải mái, giống như còn có gì đó chưa thể giải quyết. - Tôi đang lo lắng dù có thể đưa Hạ Thiên tiến lên tu vi Hợp Thể sơ kỳ nhưng sợ rằng vẫn chưa là đối thủ với Vấn Thiên Quân.
Dạ Ngọc Mị nhìn Hạ Thiên rồi dùng giọng chân thành nói. - Này, Em Chân Dài, chị xem thường chồng sao?
Hạ Thiên có chút mất hứng. - Tiểu Mị, sao cô cho rằng như vậy?
Nguyệt Thanh Nhã có chút mê hoặc: - Chẳng lẽ cô cảm thấy sư tôn không chỉ là Phân Thần hậu kỳ? Nhưng Bách Thiên Lang cũng không nhìn lầm tu vi của sư tôn. - Tôi cảm thấy cậu ấy là Hợp Thể Kỳ cũng chưa chắc thắng được Vấn Thiên Quân Phân Thần hậu kỳ.
Dạ Ngọc Mị lắc đầu: - Vấn Thiên Quân tu luyện đến tu vi này đã chiến đấu tôi luyện vài trăm năm, nhưng Hạ Thiên chỉ có vài ngày đã từ Nguyên Anh tiến lên Hợp Thể Kỳ, cao thủ được tạo ra quá nhanh thì xét về thực lực sẽ không bằng kẻ tự tụ luyện ra, nếu chỉ hơn kém một bậc thì chưa chắc có thể thắng. - Nếu là Độ Kiếp Kỳ thì muốn giết đối phương sẽ rất dễ dàng phải không?
Hạ Thiên không phục nói. - Đó là tất nhiên, Độ Kiếp Kỳ và Phân Thần Kỳ có chênh lệch quá lớn, đừng nói là cậu có tu vi kia, dù cậu chỉ có vài giây cũng đủ xử lý bất kỳ kẻ nào là Phân Thần Kỳ.
Dạ Ngọc Mị thản nhiên nói: - Vấn đề là cậu có thể tiến lên Độ Kiếp Kỳ sao? - Tôi thì chưa hẳn nhưng chị thì có thể.
Hạ Thiên lần này lại tin tưởng mười phần: - Chị không biết Hợp Thể Kỳ sơ kỳ có thể thi triển đệ thất châm sao? Mà bảy châm tiên, chính là độ kiếp thành tiên, chỉ cần tôi thi triển đệ thất châm thì chị sẽ tiến lên Độ Kiếp Kỳ, đến lúc đó sẽ dễ dàng xử lý lão già Vấn Thiên Quân. Nguồn truyện: Trà Truyện - Đệ lục châm còn có yêu cầu là Nguyên Anh Kỳ, tôi nghĩ đệ thất châm cũng có yêu cầu tu vi chứ?
Dạ Ngọc Mị hừ lạnh một tiếng. - Không sai, chính là Hợp Thể Kỳ, à, nói cách khác thì tôi phải biến chị thành cao thủ Hợp Thể Kỳ trước đã.
Hạ Thiên khẽ gật đầu nói. - Chuyện tốt này hãy để cho người khác làm.
Dạ Ngọc Mị tức giận nói, nàng cũng không muốn cho tên khốn kia chiếm tiện nghi. - Tiểu Mị, thật ra người này chỉ có thể là cô.
Nguyệt Thanh Nhã mở miệng nói: - Ngoài tôi và cô thì mọi người đều chưa quen pháp thuật, còn phải cần huấn luyện, bây giờ nếu giao trọng trách cho một người, chỉ sợ sẽ rất lo lắng. - Vậy thì cô làm đi.