Hạ Thiên nhìn Tiểu Yêu Tinh, sau đó hắn phát hiện bây giờ nàng rất mê người.
Cấp bậc phòng ngự của khu biệt thự Tiểu Yêu Tinh có độ an toàn rất cao, người bình thường không thể vào được, vì vậy mà nàng ăn mặc rất tùy ý. Nàng mặc một bộ đồ ngủ rất nhỏ, tuy chất liệu không phải là trong suốt nhưng hơi nhỏ, cổ áo cũng rất thấp, vì vậy mà hai cái bánh bao nhỏ lộ ra bên ngoài hơn phân nửa, có chút mê người.
Nhưng điều mê người nhất còn không nằm trên bộ váy ngủ nhỏ này, mà hầu như Tiểu Yêu Tinh không mặc gì bên dưới, chỉ có một chiếc quần nhỏ bao bọc cặp mông đã khá ngạo nghễ, phối hợp với cặp chân dài nho nhỏ, rất có hương vị hấp dẫn. - Vậy anh cũng đừng đánh mông người ta, mông người ta bị anh đánh làm cho nhỏ đi rồi này.
Tiểu Yêu Tinh quẹt miệng: - Vốn đã không lớn hơn của chị Hàm, nhưng nếu anh còn đánh thì còn nhỏ hơn nữa. - Cũng vì nhỏ nên mới cần đánh, mông sẽ lớn hơn, sẽ không nhỏ hơn.
Hạ Thiên lười biếng nói. - Chồng, anh gạt người, mông bị đánh sao lại lớn hơn? Phải sưng lên mới đúng.
Tiểu Yêu Tinh lầm bầm, sau đó nàng tiếp tục leo lên giường: - Em còn rất buồn ngủ, còn chưa muốn tỉnh, em muốn ngủ tiếp.
Nhưng Tiểu Yêu Tinh còn chưa ngã xuống thì thân thể chợt nhẹ, nàng bị Hạ Thiên bế lên, vài giây sau nàng cảm thấy mình bị ném ra ngoài. - Ầm!
Tiểu Yêu Tinh phóng lên duyên dáng như nhảy cầu, nàng thay đổi vài tư thế trên không trung, sau đó rơi xuống nước, rơi vào trong bể bơi trên mái nhà. - Vợ Tiểu Yêu Tinh, em nên học theo vợ Đại Yêu Tinh, nên bơi lội, ban ngày không nên ngủ, như vậy làn da mới tốt lên, nếu không sau này da xấu thì đừng trách.
Hạ Thiên đứng bên cạnh bể bơi cười hì hì nói. - Hu hu hu… Chồng, anh đúng là khốn kiếp, em không thích bơi … …
Tiểu Yêu Tinh rơi xuống nước, tuy nàng nói không thích bơi nhưng vẫn biết bơi, nhưng tư thế thật sự không được đẹp như vợ Đại Yêu Tinh.
Tiểu Yêu Tinh nhanh chóng rời khỏi hồ bơi, Hạ Thiên cũng không ném nàng xuống, hắn chẳng qua chỉ muốn làm nàng không còn buồn ngủ nữa mà thôi.
Tiểu Yêu Tinh nhanh chóng chạy xuống, Hạ Thiên không lập tức đi xuống, hắn lấy điện thoại gọi cho Triệu Vũ Cơ, hắn nhìn bể bơi và nhớ đến Triệu Vũ Cơ.
Nhưng Hạ Thiên lại buồn bực, vì không điện thoại được cho Triệu Vũ Cơ. - Có gì xảy ra?
Hạ Thiên có chút kỳ quái, điện thoại gọi lần đầu mà không thể nối thông thì quá bình thường, hai lần máy bận cũng có thể hiểu, nhưng ba lượt đều như vậy thì thật sự có vấn đề.
Hạ Thiên suy nghĩ rồi đi xuống lầu, hắn đi vào phòng ngủ của Tiểu Yêu Tinh. - Á!
Tiểu Yêu Tinh chợt hét lên, sau đó nàng thở phì phò nhìn Hạ Thiên: - Chồng, anh nhìn lén em thay quần áo sao?
Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào Tiểu Yêu Tinh, trong lòng bùng lên chút lửa nóng, tuy dáng người của vợ Tiểu Yêu Tinh chưa phát dục hoàn toàn nhưng thật sự tương đối khá, chỉ cần đợi một thời gian nữa, sợ rằng muốn đuổi theo vợ Đại Yêu Tinh cũng không có vấn đề. - Anh không nhìn lén em thay quần áo.
Khi nghe được lời chỉ trích của vợ Tiểu Yêu Tinh thì Hạ Thiên nghiêm trang trả lời: - Trên người của em bây giờ cũng không có quần áo. - Ớ!
Tiểu Yêu Tinh lại thét lên một tiếng, sau đó nàng vội vàng cầm quần áo chạy vào toilet, một lát sau mới ăn mặc chỉnh tề chạy ra.
Cách ăn mặc của Tiểu Yêu Tinh bây giờ rất phù hợp, không còn cổ quái như trước kia, cũng chỉ là áo thung quần jean mà thôi.
Tiểu Yêu Tinh bị Hạ Thiên lăn qua lăn lại, bây giờ thật sự không còn chút cảm giác buồn ngủ, nhưng gương mặt nhỏ nhắn có chút mất vui, có lẽ đang giận Hạ Thiên. - Vợ Tiểu Yêu Tinh, số điện thoại của vợ Đại Yêu Tinh có thay đổi sao? Thế nào anh gọi hoài không được?
Hạ Thiên lúc này mở miệng hỏi. - Không nói cho anh.
Tiểu Yêu Tinh quẹt miệng nói. - Vợ Tiểu Yêu Tinh, anh là chồng em, em sao không nói cho anh biết được chứ?
Hạ Thiên có chút mất hứng. - Vì anh là người khốn kiếp, còn là đại sắc lang, vì vậy lời nói của anh cần phải xem xét lại.
Tiểu Yêu Tinh tức giận nói: - Em cũng không chỉ chỗ của chị cho anh.
Hạ Thiên cảm thấy rất vô tội: - Vợ Tiểu Yêu Tinh, tuy anh là tiểu bại hoại và cũng là tiểu sắc lang nhưng lời nói với em trước nay đều rất chắc chắn. - Anh nói lời không tính toán gì cả, người ta giúp anh làm nhiều việc, mỗi lần anh đều nói sẽ ban thưởng, bây giờ anh đến thủ đô, không ban thưởng còn chưa nói, hơn nữa còn ức hiếp em.
Tiểu Yêu Tinh rất tức giận, nàng còn cảm thấy rất uất ức, nàng cảm thấy chồng mình chẳng có gì tốt.
Hạ Thiên cảm thấy mình rất vô tội: - Vợ Tiểu Yêu Tinh, anh cũng không muốn ức hiếp em, anh chỉ vì muốn tốt cho em, em muốn ngủ ngày mà không ngủ tối, như vậy không tốt cho sức khỏe, còn nữa, anh cũng chưa nói chưa ban thưởng cho em. - Ban thưởng cái gì?
Tiểu Yêu Tinh vươn tay ra. - Vợ Tiểu Yêu Tinh, bây giờ em muốn ban thưởng sao?
Hạ Thiên trừng hai mắt dùng giọng chăm chú nói. - Tất nhiên là muốn.
Tiểu Yêu Tinh bĩu môi. - Anh ban thưởng cho em, em sẽ cho anh biết số điện thoại của chị gái … Ớ … …
Tiểu Yêu Tinh còn chưa dứt lời thì chợt cảm thấy eo nhỏ bị xiết chặt, cùng lúc đó cặp môi anh đào của nàng của nàng cũng bị chặn lại, khoảnh khắc này ánh mắt của nàng chợt tròn xoe.
"Mình bị chồng sàm sỡ … …"
Trong đầu Tiểu Yêu Tinh chợt có ý nghĩ này, nhưng ngay sau đó lại nghĩ lại:
"Không đúng, anh ấy là chồng mình, hình như không phải là sàm sỡ… Nhưng cũng có vẻ giống cưỡng ép… Cướp đi nụ hôn đầu của đời mình…"
Tiểu Yêu Tinh đáng thương hoàn toàn không có kinh nghiệm trên phương diện này, thậm chí cũng được tiếp xúc rất ít trên sách vở, tuy nàng là thiên tài, nhưng không phải thiên tài thì học được tất cả mọi thứ. Vì vậy mà nàng không phản kháng, cũng không phối hợp, rất ngây ngô, giống như một người gỗ. - Vợ Tiểu Yêu Tinh, đây là ban thưởng cho những gì trước đó em đã làm được.
Cũng không biết qua bao lâu, Tiểu Yêu Tinh phát hiện mình đứng không vững thì nghe được bên tai vang lên một câu như vậy. - Ớ!
Tiểu Yêu Tinh giống như thanh tỉnh trở lại: - Thế này sao tính là ban thưởng? Rõ ràng là chiếm tiện nghi của em. - Anh cảm thấy nó là ban thưởng.
Hạ Thiên cười hì hì: - Nếu vợ Tiểu Yêu Tinh cảm thấy ban thưởng như vậy còn chưa đủ, anh có thể tiếp tục ban thưởng. - Hu hu hu… Chồng lừa đảo.
Tiểu Yêu Tinh có chút buồn bực, nụ hôn đầu tiên đã đi tong, cũng không có ban thưởng, cuộc sống còn gì niềm vui thú nữa? - Vợ Tiểu Yêu Tinh, em muốn ban thưởng thế nào?
Hạ Thiên thấy Tiểu Yêu Tinh cảm thấy bức bối, vì an ủi nàng, hắn phải chủ động dò hỏi.
Tiểu Yêu Tinh nghe được câu hỏi của Hạ Thiên thì chợt buồn bực, vì nàng rốt cuộc cũng không biết mình muốn được ban thưởng thứ gì.
"Tiền sao? Nàng có nhiều rồi!"
" Nhà sao? Nàng có rồi!"
Tiểu Yêu Tinh nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng chẳng biết nên làm thế nào, hình như thứ gì nàng cũng không thiếu. - Em cũng không muốn thứ gì, bây giờ em đã là hacker lợi hại nhất rồi.
Một lúc lâu sau Tiểu Yêu Tinh mới dùng giọng vô tình nói. - Này, vợ Tiểu Yêu Tinh, thật ra anh còn muốn dạy em chút nội công tâm pháp, sau khi em rèn luyện một thời gian, anh có thể tặng em một lễ vật thật sự, em có thể mãi mãi giữ được tuổi xuân, trường sinh bất tử, còn đánh thắng tất cả … …
Hạ Thiên suy nghĩ rồi nói.
Nhưng hắn còn chưa dứt lời thì Tiểu Yêu Tinh đã cắt ngang lời: - Chồng, chồng, em có thể thắng anh chứ? - Đét.
Hạ Thiên vỗ lên mông Tiểu Yêu Tinh một phát: - Tất nhiên là không. - Hình như người ta chỉ muốn đánh thắng anh mà thôi.
Tiểu Yêu Tinh khẽ nói một câu, nhưng nàng vừa nói ra thì lại lo mông mình bị Hạ Thiên cho ăn đòn, vì vậy nàng tranh thủ nói sang chuyện khác: - Chồng chồng, vậy bây giờ dạy em võ công tâm pháp đi, em học trước rồi nói sau.
Hạ Thiên cũng không đánh Tiểu Yêu Tinh, hắn bỏ ra chút thời gian dạy cho Tiểu Yêu Tinh cái gọi là võ công tâm pháp, tất nhiên thực tế là tâm pháp tu tiên, đến khi nàng tu luyện được một khoảng thời gian thì hắn có thể thi triển nghịch thiên đệ ngũ châm cho nàng.
Sau khi Tiểu Yêu Tinh học được tâm pháp thì Hạ Thiên bắt đầu nhắc đến số điện thoại của vợ Đại Yêu Tinh, lần này Tiểu Yêu Tinh cũng sảng khoái giao số điện thoại của Triệu Vũ Cơ cho hắn, đồng thời cón nói cho hắn biết một sự kiện, thật ra Triệu Vũ Cơ thường thay đổi số điện thoại, nhưng cũng có một dãy số cố định, nhưng đó không phải là dãy số mà trước đó hắn đã biết. Dãy số mà trước đó hắn biết không còn được Triệu Vũ Cơ sử dụng, vì vậy hắn mới không thể nào điện thoại đến được. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - http://Trà Truyện - Vợ Tiểu Yêu Tinh, em cứ tiếp tục luyện tập tâm pháp, anh điện thoại cho vợ Đại Yêu Tinh đây.
Hạ Thiên nói một tiếng với Tiểu Yêu Tinh, sau đó hắn rời khỏi phòng ngủ của nàng, đi vào phòng khách, sau đó bấm số điện thoại cố định của Triệu Vũ Cơ.
Điện thoại nhanh chóng được nối thông, một âm thanh động lòng người vang lên: - Alô. - Vợ Đại Yêu Tinh, tôi rất muốn đánh chị, chị rõ ràng không cho tôi số điện thoại cố định, làm hại tôi không điện thoại được.
Hạ Thiên có chút bất mãn, vợ Đại Yêu Tinh thay đổi số điện thoại, hơn nữa vào dịp tết nàng còn dùng số điện thoại kia nhắn tin cho hắn, làm hắn tưởng rằng nàng sẽ không thay đổi số điện thoại.
Triệu Vũ Cơ ở đầu giây bên kia chợt rơi vào trầm mặc, có lẽ nàng không ngờ câu nói đầu tiên của Hạ Thiên khi điện thoại cho mình lại là như vậy.
Một lúc sau Triệu Vũ Cơ khẽ nói: - Cậu đang ở đâu? - Tôi đang ở chỗ vợ Tiểu Yêu Tinh.
Hạ Thiên thành thật trả lời. - Cậu đến thủ đô rồi sao?
Triệu Vũ Cơ có chút kinh ngạc, tin tức này rõ ràng nằm ngoài dự đoán của nàng. - Đúng vậy, vợ Đại Yêu Tinh, tôi đã đến thủ đô từ trưa.
Hạ Thiên tất nhiên sẽ không giấu Triệu Vũ Cơ, sau đó hắn hỏi: - Chị ở đâu? Tôi rất nhớ chị. - Tôi ở nhà cùng ông nội.
Triệu Vũ Cơ có chút chần chừ, sau đó nàng hỏi ngược lại một câu: - Cậu tạm thời không rời khỏi thủ đô chứ?