Hiuhiu... Yêu Cậu Mất Rồi!!

Chương 5: Ngày đầu

Bị kéo vào một căn phòng,bà ta đưa tôi đống sách bắt học thuộc,rồi tập cúi cúi và rót nước.Trong suốt hai tiếng ấy,tai tôi bị ù đi vì bà ta nói quá nhiều.Kết thúc,tôi lết từng bước chân dọc suốt hành lang.Mệt không chịu nổi,tôi còn bị đâm vào tường.Trán sưng nguyên quả ổi,tím hết lên.Bỗng điện thoại tôi kêu,mẹ?Chết quên không báo mẹ mình về muộn. “Alo…mẹ ạ…dạ con tìm được việc làm rồi nên về muộn….Có sao đâu mẹ,con lớn rồi…Thôi nhé,con bận lắm.”

Beep..tôi nhanh tay ấn nút đỏ để kết thúc cuộc trò chuyện.Tôi không muốn mẹ hỏi nhiều về công việc này.Haizz..giờ phải đi đâu trong cái hành lang này đây…đâu là phòng hắn cơ chứ?Mình đang lạc vào chốn nao đây…Tôi mở khắp phòng..dù sợ có thể vào phải phòng ba mẹ hắn.Tôi như bị mấy căn phòng đó hút hết sức sống.Chẳng biết mấy cái phòng đó để làm gì,phòng nào cũng phải có một bộ bàn ghế với mấy thứ tạp nham các kiểu.Nhưng trong đó toàn đồ đắt tiền thôi.Tôi dồn hết sức mở cánh cửa cuối hành lang,tôi đuối lắm rồi,hắn đang ở đâu?Vừa mở cửa,một mùi thơm tỏa ra.Phòng này đẹp hơn những phòng khác,cách bố trí đồ đạc đẹp hơn hẳn.Tôi bước vào phòng,nhìn ngó lung tung,thấy trên tường có một bức ảnh một người con gái tuyệt đẹp.Tóc vàng và dài,mặt V-line,lông mi dài,cong.Đôi mắt hiền hậu cứ như nhìn tôi.Đẹp quá…Tôi cứ nhìn mà không chớp mắt.Ngây ngất giữa vẻ đẹp tuyệt trần của người con gái đó.Đang mơ mộng thì có một tiếng “ê” ở cửa.Tôi quay ra,hắn đây rồi.

“Định trộm gì đó?”

“Làm gì có!À mà…đây là ai vậy?”

“Chị tôi.”

“C..chị á?”

Woa…gia đình này toàn trai tài gái sắc.Xung quanh tôi toàn cái đẹp,vậy mà tôi lại không đẹp một cái gì hết.Cả ngoại hình lẫn tài năng ;;^;;…

“Ờ…đang sống ở nước ngoài với ba mẹ tôi.”

“Vậy cậu ở một mình trong cái lâu đài này hả?”

“Ờ..”

Hắn ờ dài một cái.Bây giờ tôi cảm thấy thương hắn,chắc chắn hắn đã rất cô đơn.Sao họ lại bỏ cậu ta ở đây?Tôi lặng hẳn đi,không khí trong căn phòng trở nên im ắng.Tôi lại nhìn vào bức ảnh của chị ấy.

“Biết nấu món gì không?Đang đói!!”

“Tôi tưởng cậu mới ăn xong?”

“Tôi không ăn,toàn mấy món bít tết ăn ngấy đến phát chán.”

Hở?Bít tết á?Tôi muốn ăn còn không được nữa là…Cơ mà tôi chỉ biết nấu mỗi một món…..mì.Biết nấu cho công tử bột đó món gì đây…Mà đói ăn gì mà chả được..nấu tạm gói mì cho hắn ^v^…

“Vậy để tôi xuống bếp.”

Tôi định đi thì hắn cầm tay tôi kéo lại.

“Vào phòng tôi mà nấu,đang giận mấy người đó đấy!”

“Bộ anh là trẻ con hả?À quên,công tử mà.Rồi rồi thưa cậu chủ.”

Hắn cười nhẹ rồi nhìn tôi.Tôi nhìn lại hắn,lại bị ánh mắt hắn hút hồn rồi.Hắn định nói gì với tôi đây.

“Tự mang hết đồ đi nhé!”

“CÁI GÌ!!!!”

Hắn bỏ đi.Tên đáng ghét…Sao hắn cứ dùng chiêu mỹ nam kế đó thế?Không thể tập trung được.Tôi ậm ực đi lấy đồ,một mình mang hết.Nặng vãi…>^