[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 88: Một Gương Mặt, Hai Số Mệnh 5

Uyển nhi xem qua danh sách, thì hôm nay có năm tên vắng mặt. Xem kỹ lại thì, đúng năm tên quậy phá nhất trường, hay đánh nhau gây gỗ.

" chậc~~ loại học sinh này, nên dùng nắm đấm bắt về học. Có khuyên cũng như đấm vào bông..

Uyển Nhi, nhìn xung quanh không có người. Cô nhanh chóng lách vào không gian. Thay mộ bộ thể thao thoải mái. Tiện lợi cho việc đánh nhau hơn.

Lắc mình ra ngoài, nhìn cô thay đổi hoàn toàn, không còn là một giáo viên nhã nhặn nghiêm khắc nữa, thay vào đó là một thiếu nữ xinh đẹp năng động. Cũng may đây chỉ là mấy thằng nhóc, nên cô không lôi đại đao ra.

[...] Tỷ xinh đẹp. Cô định làm gì a~~

Uyển nhi vẫn thong dong, dò tìm mấy tên học trò trên bản đồ siêu cấp. Bâng quơ trả lời: " Là đi dạy dỗ học trò thân yêu "

[...] Tỷ xinh đẹp, nhưng đã tan học rồi...???

" Ôh" dạy học thêm không được à"?

[...] Cầu cho mấy đứa trẻ nhanh chân về nhà. Không thì bị tỷ xinh đẹp này đập chết.

Uyển nhi phải đi một lúc lâu thì mới thấy năm học trò yêu dấu của cô, ở một con hẽm vắng người. Lúc cô vào hẽm cũng không phát hiện ra Mộ Dung Triệt đi theo cô.

Chẳng qua là Mộ Dung Triệt, thấy cô giáo chưa về còn thay một đồ năng động tới vậy, nhất thời tò mò đi theo thôi!

Uyển nhi, bóp bóp các khớp tay kêu " Rắc~rắc! Cất giọng ngọt ngào lên~~~

" A" Các trò thân yêu của tôi đây rồi!

Năm tên đang phì phèo điếu thuốc, trông thấy vị cô gái trẻ này, nhíu mi khinh thường... Một tên trong đó Được coi là Đại Ca mới lên tiếng.

" Cô Giáo Nhỏ! Cô theo chúng tôi làm gì?

Uyển nhi bị gọi là cô giáo nhỏ thì hơi tức. Ít gì lão nương đây cũng đã hơn 3 vạn tuổi, nhỏ cái đầu nhà hắn... " Hừ ". Uyển nhi vẫn cố gắng kìm cảm xúc đánh người mà ôn nhu trả lời lại.

" Ôh " Các cậu trốn tiết của tôi.. Tôi tới đây dạy bù cho các cậu.

Cả đám phá lên cười " Haa Haa..cô giáo định dạy gì nha? Dạy yêu sao?

"Uyển nhi ": không phải các cậu đánh nhau rất giỏi sao?

"Hôm nay nếu các cậu thắng được tôi, thì tôi không quản các cậu.

" Nếu thua mai ngoan ngoãn đi học cho tôi.

Cà đám liếc nhau! Như nghe được tin chấn động....đây là cô giáo khiêu chiến với bọn hắn nha. Không chấp nhận là rất nhục.

" Uyển nhi Khiêu khích ": Sao? Không dám sao... Sợ thua à.

Cả năm tên đồng thanh ": Ai không dám chứ. Đánh thì đánh.

"Uyển nhi ": cả năm người lên một lúc đi. Thời gian của tôi rất quý báu.

Năm người như thể bị khinh nhục. Cả năm nhào lên trên.... Thế đánh nhau loạn xạ~~ không đâu vào đâu.

Uyển nhi vừa né đòn vừa thất vọng. " Vậy Mà cùng được xưng đại Ca~~ đại ca như vậy chỉ làm được thịt Gà mà thôi!

Rất nhanh, chưa tới năm phút Uyển nhi đã đánh bại cả năm tên. Còn đánh cho tơi bời hoa lá.

" Uyển nhi ": Thế nào? Phục chưa.. Chưa phục thì đánh lại.

" Cả năm tên": Đại Tỷ... À không.. Cô giáo à chúng tôi phục rồi. Đừng đánh nữa.

" Uyển nhi hài lòng ": Đã phục.

" Mai đi học đúng giờ cho tôi. À nhắc cho nhớ... Tôi không ngại vận động nắm đấm đâu?

" Cả năm tên ".....hận không thể gật đầu sát xuống đất....

(Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 40% cố lên tỷ xinh đẹp)

Uyển nhi, dò sét xung quanh để tìm thân ảnh của Mộ Dung Triệt.

" Bất giác thấy ngay góc áo màu trắng sau cây cột điện. Cô giả bộ như không thấy bước đi ra khỏi hẽm.. Còn cố tình ngang qua chỗ Mộ Dung Triệt nấp.

"Uyển nhi ": " Uy" Lớp trưởng, sao giờ này cậu còn chưa về nhà....?

" Mộ Dung Triệt, hơi xấu hổ vì lén đi theo cô. Không ngờ lại gặp ngay cảnh thú vị này?

" L..Là tôi tiện đường? Cô giáo sao giờ này vẫn chưa về?

" Uyển nhi,nói dối không chớp mắt còn lại là rất chân thành nữa ": Ah"....Tôi đi dạy thêm

Mộ Dung Triệt. Thấy ánh mắt chân thành của cô như vậy, xem nữa là tin.. Không may cho cô giáo a~~ Hắn thấy cô đánh nhau rồi, còn nói dối đi.

" Dạy thêm đánh nhau a~~ không biết hắn có được học thêm không? Cô giáo đánh nhau giỏi như vậy?

" Mộ Dung Triệt": A",Thì ra là dạy thêm~~~

Uyển nhi, hận trong lòng, hắn biết rõ cô đánh nhau rồi còn hỏi.

" chắc Cậu không bận gì? Đi ăn chút gì không.. Tôi mời..

" Mộ Dung Triệt": gật gật đầu.

" Cô giáo không phiền, thì lên xe tôi chở. Hắn chỉ về chiếc xe đạp Màu lam kia?

" Uyển nhi ":: Không phiền, không phiền.. Tôi chưa từng được ai trở trên xe đạp ( cái này là cô nói thật)

••••••••••```

Khắp bầu trời, đều ngập màu hoàng hôn Màu đỏ, màu hồng. Có hai dáng người ngồi trên xe đạp, tóc người con gái lay động theo làn gió.

Uyển nhi, gia sức nắm chặt cái eo rắn chắc của Mộ Dung Triệt. Mắt thì nhìn về nơi xa xăm..

Mộ Dung Triệt, eo bị túm chặt, cảm giác hơi tê ngứa. Ngồi trước gió thoảnh qua mặt, cũng có thể nghe được mùi hương sen trên người cô.

" Uyển nhi bất chợt lên tiếng ngọt ngào "

" Tan học rồi, tôi cũng không phải cô giáo Của cậu nữa. Tôi còn nhỏ hơn cậu!

" Cậu cứ gọi tôi là Uyển nhi, còn khi học gọi tôi là cô giáo!

- Mộ Dung Triệt. Tâm hơi Động mà trả lời "

" Uyển nhi, gọi Tôi là Triệt Được rồi!

" A Triệt~~~ Cô gọi tới mức ngọt ngào

Khiến cho Mộ Dung Triệt, mền nhũn thôi không. Thì ra cô gái nhỏ lại dễ thương như vậy.. Dù gì cô giáo vẫn chỉ mới 17 tuổi thôi.

( Ting --Độ hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 50%).

Hai người vào một nhà hàng cao cấp. Cái này là Uyển nhi cố tình chọn. Ngẫu nhiên trên Bản đố siêu Cấp có, hiện vị trí của Bối Lam Niên và Sở Khả Khả ở nhà hàng này.

Hai người chọn bàn đối diện với, Ba Mẹ Ruột của nguyên chủ. Có phải nhìn thấy Ba mẹ ruột hay không, nơi trái tim trở nên đau nhói, khó chịu đến mức muốn khóc.

Uyển nhi phải vất Vả lắm mới áp chế xuống được.

Nhân viên mang menu tới " Xin hỏi! Hai vị dùng gì?

" Uyển nhi, cầm lấy menu chọn vài món cô thích. Rồi cũng hỏi xem Mộ Dung Triệt dùng gì?

" A Triệt~~ Dùng gì?

" Mộ Dung Triệt, nghe cô gọi ngọt ngào.. Tay hơi run run ~~~

" Uyển nhi, cứ gọi tôi không kén ăn...

Hai người, ăn uống nói chuyện tới mê say. Không để ý Sở Khả Khả đang hoài nghi nhìn cô.

Sở Khả Khả, cùng chồng Bối Lam Niên tiếp khách. Bất giác hình ảnh cô gái nhỏ đang cười tới xinh đẹp đập vào mắt cô.

Quan trọng là, cô gái đó giống Bối Dung Nhiên tới 7 phần, Sở Khả Khả còn có cảm giác thân thiết lạ kì. Lòng hoài nghi Của bà dâng lên càng cao.

Mộ Dung Triệt và Uyển Nhi ăn xong, cũng rời Khỏi nhà hàng. Sở Khả Khả mắt thấy cô gái kia đã rời đi, thì muốn chạy ra ngoài.

"Bối Lam Niên": Khả Khả? Em sao vậy.

" Sở Khả Khả ": Anh~~Hình như em thấy Con gái đã mất tích của chúng ta.

Bối Lam Niên, chỉ nghĩ do Vợ mình thương nhớ mà ảo giác, nên an ủi vài câu..

••••••••••••••••```

Sở Khả Khả, và Bối Lam Niên quay trở về biệt thự, Bà muốn tìm con gái mình để hỏi?

Vì bà thấy cậu trai bên cạnh cô gái kia mặc đồng phục chung trường với con gái mình. Có lẽ hỏi vài câu sẽ rõ.

Vào tới nhà, thì thấy cô con gái đang bấm điện thoại, chát chít với nhóm bạn không mấy tốt đẹp.

" Dung Nhiên. Con cũng đừng ngồi không chát lung tung. Mẹ có chuyện muốn hỏi con đây?

" Bối Dung Nhiên ": Mẹ có chuyện gì hỏi đi, con đang bận...

" Sở Khả Khả ": Ở trường con. Có cô gái nào có dung mạo gần giống như con hay không? Tuổi còn tương tự như con?

Bối Dung Nhiên đang bấm điện thoại, cũng phải dừng lại...tay nắm chặt điện thoại hơn. Có phải mẹ cô đã phát hiện ra điều gì không? Không thể để cho bà nhìn ra cái gì được!

" Mẹ, con không thấy người như vậy? Có phải mẹ biết tin tức Của em rồi không?

" Sở Khả Khả ": mẹ Không có. Chắc do mẹ nhìn nhầm rồi.

Bối Dung Nhiên, thở ra nhẹ nhõm.. Cũng may mẹ cô chưa biết cái gì?

" Bối Lam Niên xoa đầu vợ an ủi vài câu.

" Hajzzz anh biết là em thương nhớ con. Nhưng chuyện đã xảy ra lâu như vậy rồi...

•••••••••••••••

Lúc này, Mộ Dung Triệt đã trở Uyển nhi về tới Nhà. Lúc tạm Biệt Uyển nhi không keo kiệt mà dặn Mộ Dung Triệt về cẩn thận

Mộ Dung Triệt, mang tâm trạng vui vẻ mà đi về.

[...] Tỷ xinh đẹp, sao tỷ không nhận lại ba mẹ ruột nha.

" Nguyên chủ không có yêu cầu nhận lại, sao lão nương phải nhận?

" Lão nương. Còn muốn họ hối hận không thôi kìa. Bây giờ còn chưa phải lúc để nhận.

[...] Ta luôn cảm thấy, tỷ xinh đẹp đang âm. Mưu gì đó.

" Em gái biết, thì nói nhỏ thôi không có lộ. Để cho các bạn độc giả biết hết bây giờ.

[...]..... Khóa miệng.