10 bước, gần kề kém 10 bước, liền có thể tiếp xúc đến Huyễn Diệt Châu kia.
Dương Lỗi cắn răng, gần kề kém 10 bước, không thể cứ như vậy buông tha cho, cái gọi là trăm dặm đã qua chín mươi, hiện tại là tình huống này, một trăm dặm đã đi chín mươi dặm rồi, gần kề mười dặm cuối cùng, kiên trì chịu đựng, liền là thắng lợi chân chính.
Bước ra một bước, một bước này thập phần gian nan, nhưng mà bước ra rồi, còn thừa lại chín bước.
Một bước này xong, Dương Lỗi không thể không dừng lại, khoanh chân mà ngồi, vận công khôi phục.
So với thời điểm hành tẩu, khoanh chân ngồi xuống, khôi phục phải nhanh nhiều lắm.
Ở dưới áp lực như vậy, tinh thần lực của Dương Lỗi tôi luyện rất nhanh, Băng Tâm quyết đã đạt đến năm tầng đỉnh phong, rất nhanh sẽ đột phá lần nữa.
Không biết đã qua bao lâu, một giờ, hay là một ngày, thậm chí mười ngày, Dương Lỗi lần nữa khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, sau đó tiếp tục đi tới, lại là một bước, gần kề một bước, lại để cho Dương Lỗi tiêu hao hơn phân nửa tinh thần lực cùng chân khí.
Bất đắc dĩ, sau khi tiến thêm một bước liền cần ngồi xuống khôi phục.
Khoanh chân mà ngồi, ngũ tâm triều thiên.
Huyền Nguyên bí quyết, Băng Tâm quyết không ngừng vận chuyển.
Ngay sau đó bị phá vỡ một lỗ hổng nhỏ, một cái miệng nhỏ y hệt lỗ kim, nhưng con đê ngàn dặm bị hủy bởi tổ kiến, chỉ là một khe hở nho nhỏ y hệt lỗ kim như vậy, đủ để cho chân khí của Dương Lỗi rót vào, nghiền nát.
Tất cả chân khí giống như hồng thủy, mạnh mẽ phá tan bích chướng, Huyền Nguyên bí quyết đột phá.
Hoàn thành một Chu Thiên mới, Huyền Nguyên bí quyết triệt để đột phá tầng thứ 8 tiến nhập tầng thứ 9.
- Đinh, chúc mừng người chơi Huyền Nguyên bí quyết tăng lên đẳng cấp.
- Đinh, chúc mừng người chơi Băng Tâm quyết đẳng cấp tăng lên.
Theo Huyền Nguyên bí quyết tăng lên, Băng Tâm quyết cũng tăng lên, làm cho Dương Lỗi kinh hỉ không thôi, quá ngoài ý muốn rồi, đột phá cùng đi.
Băng Tâm quyết cũng đạt tới tầng thứ sáu.
Còn không có triệt để kịp phản ứng, thanh âm hệ thống vang lên lần nữa.
- Đinh, chúc mừng người chơi đẳng cấp tăng lên, tấn cấp Vũ Vương thất giai.
Cái này thật đúng là đã xảy ra hiệu ứng Domino rồi, đột phá Huyền Nguyên bí quyết tầng thứ 8 tiến vào tầng thứ 9, không nghĩ tới không chỉ là Băng Tâm quyết đạt đến tầng thứ sáu, ngay cả bích chướng Vũ Vương lục giai cũng bị đột phá, tiến nhập Vũ Vương thất giai. Cái Vũ Vương lục giai cùng Vũ Vương thất giai này lại là một đường ranh giới nho nhỏ.
Tiến nhập Vũ Vương thất giai cũng ý nghĩa tiến nhập Vũ Vương hậu kỳ, một khi tiến vào Vũ Vương hậu kỳ, thực lực so với trước tăng lên gần gấp đôi. Đương nhiên đó là đối với Vũ Vương cảnh tu luyện giả bình thường mà nói, đối với Dương Lỗi, trước đây đột phá Huyền Nguyên bí quyết tầng thứ 9, giá trị khí công đã tăng mấy lần, tăng thêm lại đột phá Vũ Vương trung kỳ tiến vào hậu kỳ, cho nên lúc này thực lực Dương Lỗi cùng lúc trước so sánh, đã xảy ra một biến hóa cực lớn, thực lực bây giờ so với vừa rồi lật ra khoảng chừng chín lần.
Lúc này Dương Lỗi đối mặt Vũ Hoàng trung kỳ, tuyệt đối là không có bất kỳ nghi vấn chiến thắng, chém giết.
Tu vi rất có tinh tiến, Dương Lỗi mở mắt, một đạo tinh mang như là tiễn mang, lập tức bắn ra, sau đó biến mất.
Giờ phút này Dương Lỗi đứng lên, cảm giác áp lực nhỏ hơn mấy lần.
Còn thừa lại tám bước, gần kề tám bước mà thôi, là có thể đạt được Huyễn Diệt Châu kia.
Lúc này Dương Lỗi bởi vì tu vị đột phá, áp lực giảm nhỏ, cho nên rất nhanh bước ra một bước, một bước này lộ ra thập phần nhẹ nhõm.
Tái tiến một bước, còn kém sáu bước, liên tục đi tới hai bước, áp lực tăng lớn thêm không ít, để cho Dương Lỗi tiêu hao quá nhiều, ngồi xuống khôi phục không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất, dù sao cẩn thận chạy được vạn năm thuyền, ai có thể biết rõ, phía trước áp lực có thể tăng hay không? Thời gian ở Yên Sơn tu luyện, lại để cho Dương Lỗi dưỡng thành thói quen tốt cẩn thận.
. . .
Lại nói bọn người Dương Nguyệt, từ ngày thứ bảy toàn bộ đã ra Không Huyễn Động, duy nhất không có tin tức của Dương Lỗi.
Dương Nguyệt cùng Dương Thanh Thủy thập phần sốt ruột, lo lắng.
Không chỉ có các nàng, ngay cả Dương Vô Địch cũng lo lắng không thôi, dù sao một thiên tài như vậy, Dương gia hi vọng, nếu như vẫn lạc ở trong Không Huyễn Động mà nói, cái kia chính là tổn thất lớn cỡ nào.
Mười ngày, đã là ngày thứ mười rồi, nhưng mà Dương Lỗi còn không có xuất hiện, lúc này Dương Nguyệt đã không ngồi được rồi.
- Đại trưởng lão, đệ đệ của ta không có việc gì chứ? Ngài có thể gọi hắn ra hay không?
Dương Vô Địch lắc đầu:
- Không được, chỉ có thể dựa vào chính hắn.
- Nhưng. . . nhưng hiện tại cũng đã qua mười ngày.
Trong nội tâm Dương Nguyệt tinh tường, lúc trước cha mình cũng chỉ là ngây người 10 ngày mà thôi, cái kia đã là lịch sử dài nhất rồi.
Dương Vô Địch thấy Dương Nguyệt như thế không khỏi an ủi:
- Các ngươi phải tin tưởng Tiểu Lỗi, tư chất của hắn rất cao, nhất định không có việc gì đâu.
Sau đó lại là 2 ngày đi qua, Dương Lỗi còn không có đi ra, Dương Vô Địch cũng sốt ruột rồi, Dương Nguyệt cùng Dương Thanh Thủy tựa như con kiến bò trên chảo nóng.
Mà những người khác lại nhìn có chút hả hê, nhất là Dương Vô Hối, Tôn Tử Dương Thiên Lôi bị Dương Lỗi phế bỏ, hôm nay gặp Dương Lỗi còn không có đi ra, đoán chừng là lành ít dữ nhiều, trong lòng hắn đặc biệt khoan khoái dễ chịu.
- Đại ca, đóng cửa động phủ a, tiểu tử Dương Lỗi kia đến hiện tại còn không có đi ra, đoán chừng là quá tự tin rồi, cho nên tiến nhập ở trong chỗ sâu, tinh thần lực tiêu hao hầu như không còn, chết ở bên trong rồi.
Dương Vô Hối nói ra.
Dương Vô Địch trừng mắt liếc hắn một cái:
- Ngươi câm miệng, tiếp tục chờ, đừng nói mười ngày, hai mươi ngày cũng phải đợi.
Lại là hai ngày đi qua, đã là ngày thứ mười lăm rồi, trong nội tâm Dương Vô Địch cũng hoài nghi, chẳng lẽ Dương Lỗi thật sự đã bị chết ở bên trong?
- Đại ca, đã mười lăm ngày rồi, hiện tại hắn còn không có đi ra, cho dù hắn thiên tư cao đến đâu, cũng không có khả năng kiên trì mười lăm ngày a?
Dương Vô Hối lại nói.
Dương Vô Địch lại vẫn còn kiên trì, nhìn Dương Vô Hối nói:
- Ngươi không cần nhiều lời, đợi mười lăm ngày nữa, nếu như mười lăm ngày sau còn không có đi ra sẽ đóng cửa động phủ.
. . .
Lại nói Dương Lỗi, ngồi xuống khôi phục xong, rất nhanh lại tiến vào một bước.
Một bước này bước ra, áp lực như trước khi giống như, lần nữa tăng lớn, tiêu hao tự nhiên cũng gia tăng.
Lại là một bước.
Hôm nay cách Huyễn Diệt Châu này chỉ còn lại có bốn bước.
Ba bước.
Hai bước.
Giờ phút này Dương Lỗi lần nữa đứng vững áp lực.
Không ngừng tiêu hao, không ngừng khôi phục, cứ như vậy Dương Lỗi bước vào một bước cuối cùng.
Chỉ còn lại có một bước, chỉ là một bước ngắn.
Dương Lỗi cảm giác được mình đã đạt đến cực hạn, mắt thấy cũng chỉ có một bước ngắn, nhưng một bước này, mình có thể bước ra hay không, hiện tại cảm nhận được áp lực đã đạt đến cực hạn.
Hắn lúc này mồ hôi rơi như mưa, cảm giác toàn thân đều có ngàn cân trọng lượng, căn bản bước không ra bước chân.
Muốn lui về phía sau sao? Muốn vứt bỏ sao?
Không, tuyệt không có khả năng này, gần kề chỉ một bước cuối cùng, tuyệt không thể buông tha cho.
Dương Lỗi cắn răng, trên trán nổi gân xanh, sắc mặt trướng đỏ bừng.
Hát. . .
Dương Lỗi chợt quát một tiếng, một cước bước ra, một bước cuối cùng đạp đi ra ngoài.
- Đinh, chúc mừng người chơi thông qua Huyễn Diệt Châu khảo nghiệm, đạt được Huyễn Diệt Châu.
Lúc này thanh âm hệ thống vang lên, nhưng Dương Lỗi lại nghe không được rồi, bởi vì tinh thần lực cùng chân khí tiêu hao cực lớn, Dương Lỗi đã hôn mê.
Mà lúc này Huyễn Diệt Châu chậm rãi từ trên linh tuyền bay lên, phát ra bạch sắc quang mang, đi tới trên đầu Dương Lỗi. Không ngừng chữa trị kinh mạch tổn thương cho Dương Lỗi, khôi phục tinh thần lực, chân khí của hắn.
Sau đó hóa thành một đạo bạch sắc hào quang, chui vào chỗ mi tâm Dương Lỗi.
. . .
Lối vào Không Huyễn Động.
- Hai mươi chín rồi, đây đã là ngày thứ hai mươi chin rồi.
Dương Vô Địch nhìn xem cửa động thì thào tự nói, tuy ngoài miệng không nói, ôm lấy một tia hi vọng, nhưng trong lòng thì đoán chừng lành ít dữ nhiều.
- Đại ca, hiện tại đã là ngày thứ hai mươi chin rồi, tiểu tử kia còn không có đi ra, hết hy vọng a, hai mươi chín ngày, coi như là thiên tư lại cao cũng không có khả năng kiên trì được lâu như vậy.
Dương Vô Hối ngữ khí thản nhiên nói.
Lúc này ở cửa động Không Huyễn Động chờ là Dương Vô Địch, Dương Vô Hối, Dương Vô Ngân, ba vị trưởng lão, còn có Dương Nguyệt cùng Dương Thanh Thủy, những người khác sớm đã ly khai.
- Dù sao chỉ còn có một ngày, nếu như ngày mai hắn còn không có đi ra mà nói, vậy đóng cửa động phủ.
Dương Vô Địch thở dài, tuy không muốn thừa nhận, nhưng đây là sự thật, ba mươi ngày, kỷ lục cao nhất cũng chỉ là 10 ngày mà thôi, đợi một tháng, nếu như không có đi ra, như vậy cũng hoàn toàn không cần phải chờ rồi.
Ngày hôm sau.
- Ba mươi ngày đã đến, đóng cửa động a.
Dương Vô Địch bất đắc dĩ phất phất tay, ba mươi ngày không có đi ra, một tia hi vọng cuối cùng cũng tùy theo tan vỡ.
Theo động phủ đóng cửa, Dương Nguyệt Dương Thanh Thủy tâm như tro tàn.
Ầm ầm!
Lúc này bên trong Không Huyễn Động truyền đến tiếng vang.
- Thanh âm gì? Chuyện gì xảy ra?
Bọn người Dương Vô Địch kinh hãi.
- Chẳng lẽ. . . chẳng lẽ là Dương Lỗi còn sống, bởi vì cửa động đóng cửa, hắn công kích cửa động?
- Nhanh. . . Nhanh mở cửa động ra.
Dương Vô Ngân hô.
Dương Vô Địch Dương Vô Ngân hai người liên thủ, cửa động lần nữa mở ra.
Quả nhiên, Dương Lỗi trong tay nắm Phong Ẩn Đao, đang muốn công kích cửa động.
Mọi người thấy thế đại hỉ, không nghĩ tới Dương Lỗi thật sự còn sống.
- Hảo tiểu tử.
Dương Vô Địch không khỏi cao giọng hô.
- Ta biết ngay tiểu tử ngươi sẽ không dễ dàng chết như vậy.
Dương Lỗi đạp mạnh ra Không Huyễn Động, tu vi bị Không Huyễn Động áp chế lập tức bắt đầu tăng lên.
Vũ Vương bát giai.
Vũ Vương cửu giai.
Vũ Vương Đại viên mãn.
Đến Vũ Vương Đại viên mãn liền ngừng, Dương Lỗi căn cơ quá mức hùng hậu, không có Không Huyễn Động này áp chế, trong cơ thể hấp thu năng lượng khổng lồ cũng chỉ để cho hắn đột phá đến Vũ Vương Đại viên mãn mà thôi.
- Lại để cho mọi người lo lắng.
Dương Lỗi nhìn xem bộ dạng mọi người quan tâm, trong nội tâm cảm động hết sức.
- Ngươi đi ra là tốt rồi, đi ra là tốt rồi.
Dương Lỗi nhìn xem Dương Nguyệt Dương Thanh Thủy, tu vi hai nữ đều đã có tăng lên rất lớn, Dương Nguyệt đã tiến vào Vũ Vương tứ giai rồi, Dương Thanh Thủy cũng đi vào Vũ Vương nhất giai. Để cho Dương Lỗi không khỏi không cảm khái Không Huyễn Động này quả nhiên là cường đại.
- Tiểu Lỗi, ngươi ở bên trong đến cùng gặp cái gì? Tại sao lâu như thế mới đi ra?
Dương Vô Địch hỏi.
Đây là chủ đề tất cả mọi người hết sức quan tâm.
- Không Huyễn Thử.
- Cái gì? Ngươi gặp Không Huyễn Thử?
Dương Vô Địch chấn động, gặp Không Huyễn Thử, vậy thì ý nghĩa đã tiến nhập chỗ sâu nhất trong Không Huyễn Động, có thể đạt tới đó cũng chỉ có Dương gia Khai Sơn Lão Tổ mới đi vào.
Dương Lỗi nhẹ gật đầu:
- Hôm nay ảo cảnh Không Huyễn Động đã không còn, cho nên tiến vào bên trong Không Huyễn Động cũng không cần lo lắng tinh thần lực hao hết mà tử vong rồi.
- Ngươi. . . Ngươi bài trừ Huyễn trận bên trong? Cái này. . . Điều này sao có thể, coi như là Vũ Thần cũng không thể nào làm được.
Dương Vô Địch chấn kinh rồi, Huyễn trận ở trong chỗ sâu Không Huyễn Động kia ý vị như thế nào, hắn với tư cách Dương gia Đại trưởng lão tự nhiên là rõ ràng nhất rồi, cái Huyễn trận này cực kỳ cường đại, nếu như không có Huyễn trận này quấy nhiễu mà nói, Dương gia tối thiểu nếu so với hiện tại cường đại nhiều lắm, một khi đã mất đi Huyễn trận quấy nhiễu, như vậy Không Huyễn Động này liền trở thành Thánh Địa tu luyện chính thức, Dương gia đệ tử liền có thể Nhất Nhật Thiên Lý.
Dương Lỗi trợn trắng mắt, cũng không thể nói cho hắn biết mình có được Chân Thực Chi Nhãn, tất cả ảo cảnh đều trốn không thoát pháp nhãn của mình, cho nên mới bài trừ Huyễn trận, những chuyện này, còn có Huyễn Diệt Châu kia tuyệt đối là không thể nói ra đấy.
- Bởi vì ta không bị ảo cảnh ảnh hưởng, cho nên mới có thể phá giải Huyễn trận.
Dương Lỗi cũng chỉ có thể giải thích như vậy, về phần những thứ khác không cần nhiều lời, nói nhiều hơn ngược lại dễ dàng lòi đuôi, mà mình không bị ảo cảnh ảnh hưởng hoàn toàn chính xác lại là sự thật.
- Không bị ảo cảnh ảnh hưởng, thì ra là thế.
Tuy không rõ ràng lắm Dương Lỗi tại sao không bị ảo cảnh ảnh hưởng, nhưng Dương Lỗi bài trừ ảo cảnh, giải thích duy nhất cũng chỉ có thể là như vậy mới có thể nói thông rồi.
- Bên trong Không Huyễn Động kia ngươi đều nhìn, bên trong có cái gì?
Đây là mọi người rất hiếu kỳ.
Dương Lỗi nhìn nhìn mọi người:
- Cái này chỉ sợ khó mà nói a, vạn nhất truyền đi, đối với Dương gia chúng ta ảnh hưởng có thể to lắm.
- Tiểu Lỗi ngươi đi theo ta.
Dương Vô Địch nghe xong mới nhớ tới đang mang trọng đại, bí mật như vậy càng ít người biết rõ càng tốt, Không Huyễn Động có thể nói là căn cơ của Dương gia.
Tuy bọn người Dương Nguyệt muốn biết cụ thể là tình huống như thế nào, nhưng mà tinh tường đang mang trọng đại, cũng không nói gì thêm.
Dương Lỗi đi theo Dương Vô Địch, đi tới một gian phòng yên tĩnh, hơn nữa Dương Vô Địch còn bày ra một cái trận pháp, lúc này mới yên tâm lại.
- Gia gia, lần này Dương gia chúng ta muốn quật khởi rồi.
- Tiểu Lỗi, ngươi ăn ngay nói thật, ở bên trong Không Huyễn Động gặp được cái gì?
Dương Vô Địch ngữ khí chăm chú hỏi.
- Linh tuyền.
- Cái gì?
Dương Vô Địch thiếu chút nữa không có ngã nhào trên đất, linh tuyền, đó là cái gì, Dương Vô Địch tự nhiên là tinh tường quá rồi, một tòa linh tuyền, coi như là một ít tiểu tông môn cũng không có ah, có thể có linh tuyền không thể nghi ngờ đều là đại tông môn đại môn phái.