Hệ Thống Truy Phu

Chương 8: Phường thị Nhàn Vân các

(Phường thị: theo t hiểu thì nó là nơi tập trung các cửa hàng buôn bán)

Bởi vì Cung Tiểu Trúc đã trở thành tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng hai, thực lực cũng tiến thêm một bước, Vân Túc liền đưa hắn đi tìm yêu thú so đấu, đều là yêu thú cấp một, ban đầu là tìm yêu thú thực lực kém nhất.

Sau này khi Cung Tiểu Trúc đã có thể thuần thục xử lý yêu thú, liền tìm một yêu thú hơi mạnh hơn một chút để đấu, chờ Cung Tiểu Trúc chậm rãi làm quen, lại tìm yêu thú mạnh hơn chút nữa, nhưng đều là yêu thú cấp một, yêu thú cấp hai yếu nhất cũng tương đương với Luyện Khí tầng năm, không phải là loại yêu thú mà Cung Tiểu Trúc hiện tại có thể đối phó.

Vân Túc trong lúc hướng dẫn cho Cung Tiểu Trúc cũng thỉnh thoảng tìm vài yêu thú cấp hai tiêu diệt, tranh thủ tích lũy tài nguyên nhiều một chút, sau này có thể bán được nhiều linh thạch.

Có điều đáng tiếc là yêu thú cấp một, cấp hai còn chưa có yêu đan, yêu thú chỉ khi đến cấp năm mới có thể tu luyện tạo ra nội đan, nhưng loại yêu thú này có thần thức Kim Đan kỳ không thể đối phó được, hơn nữa Vân Túc còn muốn bảo vệ Cung Tiểu Trúc – mới chỉ là một tu sĩ Luyện Khí tầng hai.

Lại một tháng nữa trôi qua, Cung Tiểu Trúc đã khiêu chiến đủ các loại thực lực của yêu thú cấp một, không chỉ củng cố được thực lực mà tài nguyên từ yêu thú cũng góp nhặt được thêm rất nhiều, chắc chắn khi cầm đi bán sẽ được giá tốt.

Vì thế hai người quyết định bán những thứ cần bán đi, rồi mua những vật phẩm cần thiết về.

Cung Tiểu Trúc và Vân Túc đi năm ngày, cuối cùng cũng tới một phường thị tương đối nhỏ cách Kiếm Tiên môn vài trăm dặm chuyên phục vụ tu chân giả.

Hai người tới phường thị, nhìn thấy ở tu sĩ nơi đây đại đa số đều là Luyện Khí kỳ và Trúc Cơ kỳ, một vài tu sĩ Trúc Cơ kỳ hoặc Luyện Khí kỳ đang mở các sạp hàng ven đường, sạp hàng bán đủ loại linh đan và pháp bảo, có điều tất cả đều rất bình thường, chỉ thích hợp cho các tu sĩ Trúc Cơ kỳ và dưới Trúc Cơ kỳ sử dụng, ngoài ra còn có một vài phù lục (bùa chú), trận bàn, hoặc linh thảo.

Trừ các sạp hàng ra, thì hai bên đường phố còn có vô số cửa hàng, mặt hàng nào cũng có, có vài cửa hàng cũng chỉ bán một hai loại vật phẩm, ở hiện đại được gọi là cửa hàng chuyên doanh. Có điều, sự khác biệt duy nhất đó là tu sĩ có thể mang theo vài pháp khí đã luyện chế, tài nguyên, linh đan đến cửa hàng đổi lấy linh thạch, hơn nữa tu sĩ còn có thể đổi vật lấy vật ở đây.

(cửa hàng chuyên doanh: là cửa hàng chuyên kinh doanh một nhóm (ngành), một mặt hàng nào đó)

Cung Tiểu Trúc quét một vòng các cửa hàng ở đây, nói với Vân Túc bên cạnh, “Vân đại ca, chúng ta tới cửa hàng nhà nào?”

“Nhà này!” Vân Túc chỉ vào một cửa hàng cách đó không xa tên là Nhàn Vân các.

Vì thế, Cung Tiểu Trúc và Vân Túc bước vào Nhàn Vân các này, trong cửa hàng có một nam tu sĩ trung niên Luyện Khí tầng chín thấy hai người họ bước vào liền vội vàng đi tới hỏi, “Vị đạo hữu và tiền bối này, xin hỏi hai người cần gì? Chỗ chúng ta có pháp bảo, trận pháp, trận bàn, linh đan, phù lục, muốn mua gì cũng có.”

Tu sĩ trung niên này chỉ cần dùng một mắt đã nhìn thấu Cung Tiểu Trúc là một tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng hai, nhưng hắn lại không nhìn thấu tu vi của Vân Túc, thế nên hắn đoán rằng Vân Túc là một tu sĩ đã ngoài Trúc Cơ kỳ, thế nên thái độ mới cung kính như vậy.

Tu vi càng cao, tính tình càng cổ quái, hắn không dám tự cao tự đại, nếu thái độ không tốt, đắc tội một tu sĩ giai cao không biết tính tình thế nào, đến lúc đó không chỉ làm ảnh hưởng tới việc buôn bán, mà còn có thể bị mất cái mạng nhỏ.

Vân Túc không nói gì với tu sĩ này, từ sau khi y ra khỏi khu rừng kia liền dùng thần thức ngụy trang thành một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, Cung Tiểu Trúc thấy Vân Túc đứng cạnh không nói gì, liền dùng ngữ khí ôn hòa nói với tu sĩ trung niên kia, “Chúng ta muốn bán tài nguyên trên người yêu thú cấp một, không biết giá cả tính thế nào?”

Hào quang của nhân vật chính quá mạnh, ngay cả tu vi có bị phế rồi vẫn được người khác đối đãi như tiền bối, quả nhiên đi theo nhân vật chính sẽ có thịt ăn! Mặc dù có mạo hiểm một chút nhưng rất có lợi, cho dù nhân vật chính trước đây tương đối xui xẻo nhưng sau này lại vô cùng cường đại, Cung Tiểu Trúc cao hứng nghĩ.

Cung Tiểu Trúc vừa nói, vừa gọi hệ thống quét trong lòng, sau đó bắt đầu tra xét tu sĩ trung niên.

Chỉ thấy màn hình trước mặt hắn xuất hiện mấy chữ lớn:

Tính danh: Trương Ngạn

Tu vi: Luyện Khí tầng chín

Thuộc Tính linh căn: Kim mộc hỏa

Thế lực tương ứng: Gia tộc Trương thị

Giá trị vận khí: 70 điểm

Nói đến hệ thống quét này, Cung Tiểu Trúc xem giới thiệu vắn tắt mới biết, nó không chỉ có thể quét từng bộ phận của yêu thú và tu sĩ, sau đó tìm ra nhược điểm của họ, còn có thể điều tra tên và tu vi của tu sĩ và yêu thú, còn có thế lực tương ứng, thuộc tính linh căn và giá trị vận khí. Hơn nữa, cho dù tu sĩ bị tra xét có tu vi cao thế nào cũng sẽ không phát hiện ra mình bị hệ thống quét trộm.

Liếc qua hệ thống quét, Cung Tiểu Trúc liền biết tình trạng của tu sĩ này, khó trách Vân đại ca lại đề nghị tới cửa hàng nhà này, hóa ra sau lưng lại có thế lực lớn như vậy!

Gia tộc Trương thị tuy rằng không thể sánh được với đại môn phái như Kiếm Tiên môn nhưng vẫn rất có danh tiếng ở đại lục Huyền Thiên, ngoài gia tộc Trương gia ra thì còn có gia tộc Lý thị và gia tộc Đồng thị. Ba gia tộc này đều là đại gia tộc đã tồn tại ngàn vạn năm, nắm giữ quyền lực, hình thành thế vạc ba chân ở đại lục Huyền Thiên.

Mỗi gia tộc đều có một vị lão tổ tu vi Hóa Thần kỳ, ngoài ra còn có người trong tộc tu vi Nguyên Anh kỳ. Ba gia tộc này không cho phép có một gia tộc nào có cùng thực lực với họ xuất hiện, những năm gần đây, những gia tộc muốn đuổi kịp và vượt qua ba gia tộc này đều bị họ liên hợp lại xử lý.

Mà nếu trong một gia tộc có một tu sĩ Hóa Thần kỳ mất đi mà không có một người nào khác lên thay thì cũng sẽ bị hai gia tộc còn lại xử lý. May mà nhiều năm qua, thực lực giữa ba gia tộc tương đương nhau, thế cân bằng giữa họ chưa bị phá vỡ.

Sản nghiệp của một đại gia tộc như vậy, nếu các tu sĩ tới mua bán đồ, giá cả trong cửa hàng sẽ tương đối hợp lý, không thu quá nhiều linh thạch, cũng không bán đồ không tốt.

Tu sĩ trung niên mỉm cười nói với Cung Tiểu Trúc, “Vậy còn phải xem tài nguyên yêu thú của tiểu hữu thế nào mới có thể cho một cái giá hợp lý, không biết số lượng tiểu hữu muốn bán có nhiều không, nếu nhiều, cửa hàng nhà ta còn có thể chiết khấu cho ngươi.”

Cung Tiểu Trúc cầm một cái túi trữ vật trên người ra đưa cho Trương Ngạn, Trương Ngạn vừa nhìn vào trong, ái chà! Da lông và xương thú chồng chất như núi bị ném vào trong, một cái túi trữ vật rộng năm mét vuông đã bị nhét đầy ắp.

Tu sĩ trung niên nhìn kỹ một chút, sau đó kích động nói với Cung Tiểu Trúc: “Vị tiểu hữu này, xương của yêu thú cấp một ta trả cho ngươi hai viên linh thạch hạ phẩm, da lông ba viên linh thạch hạ phẩm, tổng cộng năm viên linh thạch hạ phẩm; da lông và xương của yêu thú cấp hai tổng cộng chín viên linh thạch hạ phẩm; trong này có tài nguyên của hai trăm con yêu thú cấp một và một trăm con yêu thú cấp hai, ta trả cho ngươi một nghìn chín trăm viên linh thạch hạ phẩm, ngoài ra còn cộng cho ngươi thêm một thành linh thạch hạ phẩm, tổng cộng là hai nghìn lẻ chín mươi viên linh thạch hạ phẩm, không biết tiểu hữu nghĩ thế nào?” Cung Tiểu Trúc quay qua nhìn Vân Túc, Vân Túc gật gật đầu, nói với Trương Ngạn, “Xem pháp bảo và linh đan Luyện Khí kỳ trong cửa hàng nhà ngươi đã.”

(một thành = 1/10 =10%

10% của 1900 là 190 => 1900 + 190 = 2090)

“Không biết tiền bối cần loại pháp bảo và linh đan thế nào?”

Vân Túc hỏi Cung Tiểu Trúc, “Ngươi cần loại thế nào?”

Cung Tiểu Trúc nói từng vật phẩm đã muốn mua từ lâu ra, “Một pháp khí phòng ngự thượng phẩm và hai pháp khí trung phẩm công kích; Hoàng cấp cực phẩm, Bồi Nguyên đan Cố Nguyên đan và Bổ Linh đan, cùng Dưỡng Khí đan Nhân cấp trung phẩm; ngoài ra còn muốn xem vài loại phù lục và trận pháp linh tinh.”

Vì thế, Trương Ngạn lấy pháp bảo và linh đan trên giá xuống để tới trước quầy, sau đó lại gọi đệ tử đằng sau mang phù lục và trận pháp tới.

Linh đan không phải chọn, Cung Tiểu Trúc mỗi loại linh đan Hoàng cấp Cực phẩm đều lấy năm lọ, Dưỡng Khí đan Nhân cấp trung phẩm là cho Vân Túc dùng, cũng cầm năm lọ, tổng cộng tốn một trăm sáu mươi viên linh thạch hạ phẩm.

Sau đó, Cung Tiểu Trúc liền xem tiếp pháp bảo, phù lục cũng như trận pháp, vừa xem vừa hỏi ý kiến Vân Túc.

Pháp khí ở đây rất nhiều, chọn cũng mất chút thời gian, Cung Tiểu Trúc thích một cái dây buộc tóc màu thủy lam, đây là một pháp khí phòng ngự thượng phẩm, trong sôs các pháp bảo phòng ngự, nó là pháp bảo phòng ngự cấp cao nhất, hơn nữa hiếm thấy ở chỗ, nó có thể cảm nhận được nguy hiểm, có thể tự động bảo vệ, giá là ba trăm viên linh thạch hạ phẩm.

Dây buộc tóc này ở giữa còn có một chỗ lõm to bằng ngón tay cái, có thể đặt linh thạch hạ phẩm vào, nếu đặt linh thạch trung phẩm và linh thạch ngoài trung phẩm, pháp khí này sẽ không bị tổn hại chút nào.

Nạm một viên linh thạch vào trong, chỉ cần không bị công kích, linh lực của linh thạch sẽ không bị tiêu hao, một viên linh thạch hạ phẩm nhiều nhất chỉ có thể phòng ngự năm lần, nhưng cũng đã rất nghịch thiên rồi, dù sao cũng không cần tốn linh lực của tu sĩ.

Theo như lời giới thiệu của Trương Ngạn, dây buộc tóc này có thể chịu được ba kích toàn lực của tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, hơn nữa dây buộc tóc này khi đấu với tu sĩ đột phá Trúc Cơ kỳ phòng ngự cũng sẽ tăng thêm vài canh giờ, có thể tranh thủ không ít thời gian cho tu sĩ Luyện Khí kỳ.

Còn có một pháp khí công kích trung phẩm là một sáo trúc dài ước chừng một thước, tinh xảo đẹp đẽ, toàn thân tản ra khí tức thanh u, màu sắc xanh thẫm.

Sáo trúc này không chỉ có đủ lực công kích vật lý, mà còn có thể phát động công kích âm ba, sau khi rót linh lực vào rồi, sẽ nghe theo ý muốn của chủ nhân công kích kẻ địch, những người khác thì không bị ảnh hưởng gì.

(âm ba: sóng âm )

Hơn nữa linh lực mà pháp khí này tiêu hao cũng nằm trong phạm vi mà Cung Tiểu Trúc có thể chấp nhận được. Giá cả tương đối hợp lý, là hai trăm viên linh thạch hạ phẩm. Cung Tiểu Trúc chọn một pháp khí công kích trung phẩm khác là một cây gậy sắt dài một thước, đây là một pháp khí rèn từ sắt dưới cõi U Minh, chẳng qua luyện chế không đúng lúc, mới trở thành pháp khí trung phẩm; nếu không thì đã trở thành một linh khí thượng phẩm rồi. Chẳng qua vẫn khá là đắt, giá là năm trăm viên linh thạch hạ phẩm, còn đắt hơn cả pháp khí thượng phẩm. Tu sĩ Luyện Khí kỳ tầm thường không mua nổi, Trúc Cơ kỳ sử dụng lại không thích hợp, thế nên tiện cho hai người Cung Tiểu Trúc.

Dùng pháp khí này lúc đánh nhau, chỉ cần đưa linh lực vào trong, cây gậy sắt này sẽ làm cho kẻ địch cảm giác như trên người bị đè nặng vạn cân, đương nhiên chủ nhân cầm nó sẽ không có cảm giác này.

Hai pháp khí công kích này cũng không phải chỉ có thể dài một thước, nói chung dù là pháp khí hay linh khí, thậm chí là bảo khí, tiên khí, lúc không dùng tới vô cùng tinh tế, lại tiện mang theo, nhưng lúc đối địch, pháp bảo này có thể biến hóa lớn nhỏ tùy theo mong muốn của chủ nhân.

Vân Túc nhìn phù lục bên cạnh, chọn ra phù lục Hoàng cấp cực phẩm gồm băng lôi phong… tám loại thuộc tính công kích và phòng ngự, mỗi loại đều mua ba mươi lá, tổng cộng là hai trăm bốn mươi lá, một lá tốn ba viên linh thạch hạ phẩm, giá tổng cộng là bảy trăm hai mươi viên linh thạch hạ phẩm.

Chọn xong phù lục, Vân Túc lại bắt đầu chọn trận pháp, trận pháp ở đây đều sử dụng trận kỳ, từng trận kỳ của trận pháp đều đặt trong một ngọc giản cất trong một cái hộp.

Một lát sau, y cầm lấy một cái hộp đựng ngọc giản trong số đó, chạm ngọc giản vào trán, một lúc lâu sau, trong mắt y lóe lên vẻ hài lòng. Bộ trận pháp Hoàng cấp hạ phẩm này có thể vây khốn tu sĩ dưới Kim Đan trung kỳ, vừa công kích vừa phòng ngự được, hơn nữa còn rất rẻ, chỉ cần một trăm năm mươi viên linh thạch hạ phẩm, rẻ hơn bất cứ pháp khí nào mà Cung Tiểu Trúc đã chọn. Nó gọi là Khốn Sát trận, chẳng qua khuyết điểm duy nhất là, tuy rằng linh thạch tiêu hao tương đối chậm nhưng lại cần tới năm viên linh thạch trung phẩm.

Tỉ lệ đổi linh thạch là một viên linh thạch trung phẩm tương đương một trăm viên linh thạch hạ phẩm, một linh thạch thượng phẩm tương đương một trăm viên linh thạch trung phẩm, một viên linh thạch cực phẩm tương đương một trăm viên linh thạch thượng phẩm.

Linh thạch phẩm chất càng cao, linh khí càng nồng, độ tinh thuần càng cao, hơn nữa cũng càng hiếm thấy, linh thạch cực phẩm khó thấy trong giới, chỉ có vài đại tông môn và đại gia tộc mới có, tu sĩ giai thấp bình thường hoặc tán tu chưa từng thấy qua.

Vậy mới nói, bộ Khốn Sát trận này đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ mà nói, tiêu hao kinh người cỡ nào, mỗi lần tiêu hao tương đương với năm trăm viên linh thạch hạ phẩm. Mấu chốt là hai người họ bây giờ mua thứ này, rất có khả năng về sau toàn thân không một xu dính túi, lấy đâu ra năm viên linh thạch trung phẩm mà bày trận?

Có điều cũng chẳng có vấn đề gì, bây giờ không có không có nghĩa là về sau cũng không có, bộ trận pháp này vừa mạnh lại rất tiện, qua khỏi đây sẽ không còn cửa hàng nào bán nữa, cứ mua về, sau này tuyệt đối sẽ có cơ hội dùng.

Vân Túc đã chọn xong xuôi, nhìn sang Cung Tiểu Trúc bên cạnh, Cung Tiểu Trúc lại chọn một pháp khí phòng ngự trung phẩm, là một ngọc bài, giá là một trăm bốn mươi viên linh thạch hạ phẩm.

Cung Tiểu Trúc nhìn đồ Vân Túc chọn, trong lòng tính tính một chút, mấy thứ này cộng lại toàn bộ là hai ngàn một trăm bảy mươi viên linh thạch hạ phẩm, linh thạch hạ phẩm kiếm được khi bán tài nguyên yêu thú còn chưa đủ để trả, mà linh thạch trong hệ thống là một trăm linh bảy viên. Nghĩ đến chuyện còn phải giữ lại chút linh thạch cho bản thân tu luyện, Cung Tiểu Trúc lấy một cái hộp từ túi trữ vật ra nói với Trương Ngạn, “Phiền đạo hữu xem cho một chút, chỗ linh thảo này giá trị bao nhiêu?”

“Được, tiểu hữu chờ chút.”

Thế là Trương Ngạn cầm lấy cái hộp này, vừa mở ra liền thấy tất cả linh thảo đều là cỏ Hàm Tỉ, là linh dược chủ yếu đề luyện chế Bồi Nguyên đan, tuy rằng chỉ mới từ một trăm đến ba trăm tuổi không hơn nhưng số lượng khá nhiều. Hắn đếm một chút, tổng cộng có một trăm linh năm cây Hàm Tỉ, hơn nữa linh khí còn chưa bị tổn hại chút nào.

“Thế này đi! Một trăm tuổi ta trả cho ngươi mỗi cây ba viên linh thạch hạ phẩm, hai trăm tuổi mỗi cây năm viên linh thạch hạ phẩm, ba trăm tuổi mỗi cây tám viên linh thạch hạ phẩm, tổng cộng là năm trăm sáu mươi lăm viên linh thạch hạ phẩm, tiền bối và tiểu hữu có vừa lòng?”

“Được, vậy ngươi tính thử giá tiền mấy thứ này một chút, ta mua chúng!” Cung Tiểu Trúc nói.

Trương Ngạn tính giá tiền mấy thứ Cung Tiểu Trúc mua, sau đó lại khấu trừ linh thạch hắn bán được, gọi đệ tử cất tài nguyên yêu thú Cung Tiểu Trúc bán cho vào hậu viện.

Trương Ngạn cất bảy trăm linh hai viên linh thạch hạ phẩm vào túi trữ vật mà Cung Tiểu Trúc đưa cho hắn; rồi lại cất pháp khí linh đan các thứ mà Cung Tiểu Trúc và Vân Túc đã chọn vào túi trữ vật, sau đó đưa hai túi trữ vật cho Cung Tiểu Trúc.

“Bởi vì tiểu hữu mua khá nhiều đồ, nên ta sẽ chiết khấu cho ngươi cửu chiết, hai trăm mười bảy viên linh thạch hạ phẩm được ưu đãi ta đặt trong túi trữ vật; đây là một tấm Linh Ngọc, về sau tiền bối và tiểu hữu tới bất cứ một cửa hàng nào có tấm Linh Ngọc này đặt bên trong, dù mua hay bán, cũng có thể được ưu đãi cửu chiết.”

(chiết = %; cửu chiết = 9%)

Trương Ngạn giao túi trữ vật cho Cung Tiểu Trúc, lại lấy một tấm Linh Ngọc màu tím thẫm từ túi trữ vật tùy thân của mình ra đưa cho hắn.