Hệ Thống Thuần Phục Hoa Tâm Nhân

Chương 2: Hệ thống tiếp cận (2)

Đầu năm nay, xuyên không hệ thống có vẻ đang lưu hành.

Khoan khoan, trọng tâm không đúng rồi.

“Ngươi vừa nói ngươi là hệ thống?” Bạch Kết Dương đánh giá khung cảnh xung quanh mình, chỉ đơn thuần một màu trắng xoá. Trước mặt hắn là một cục bông gòn phát ra tiếng chuông vui tai mỗi lần cử động.

“Phải a. Tôi tên Tiểu Đinh Đang. Giờ kí chủ đã tắt thở chết rồi nê- Á!”

“Mi nói cái gì? Ta đã tắt thở chết rồi ư? ” Vẫn chưa thích ứng được tình hình hiện tại, Bạch Kết Dương sầm mặt bóp chặt cục bông gòn, ánh mắt dữ tợn khiến, nó không khỏi run rẩy.

Cục bông gòn khổ bức nức nở. “Thật sự! Ngay khi tên kia đâm ngài thì ngài đã xác định đã chết rồi. Nhưng mà không sao, có tôi đây. Chỉ cần ngài kí khế ước với tôi, hoàn thành mỹ mãn nhiệm vụ thì có thể trở về.”

Cục bông gòn với vẻ “Tôi-có-ích-lắm-nha-cầu-thu-lưu” chớp chớp nhìn Bạch Kết Dương, mong thoát khỏi sự kiềm kẹp của hắn. Sau một hồi, hắn mới từ từ thả lỏng, cục bông gòn cũng nhanh chóng giãy ra, không quên lượn qua lượn lại bán manh.

“Giải thích đi. Ta cần làm gì? “

Cục bông gòn mừng rỡ, bắt đầu liến thoắng. “Giới thiệu lại. Tôi là Tiểu Đinh Đang, hệ thống thay đổi nhân sinh. Ngài sẽ làm theo nhiệm vụ hệ thống đưa cho, chủ yếu là trợ giúp nam chủ vượt khỏi số phận bi thảm và vươn lên đỉnh cao nhân sinh. Tuỳ thế giới, nam chủ có thể là pháo hôi hoặc phản diện. Phần lớn nam chủ tuổi đời còn nhỏ nên sẽ dễ dàng uốn nắn hơn, cũng coi như là chăm trẻ á.”

Bạch Kết Dương nhướn mày, nghe cũng không tệ. Hắn từ lâu đã lăn lộn trong thương trường, đấu tranh gia tộc nên hiểu biết khá nhiều. Sử dụng đầu óc một chút cũng không quá khó.

Hắn mừng quá sớm.

“Ngoài hoàn thành nhiệm vụ đưa nam chủ lên đỉnh cao, ngài phải khiến nam chủ đi lên con đường hắc hoá không lối về! Tèn ten!”

Bạch Kết Dương ngớ người.

“Cái gì cơ? Tại sao phí sức cứu vớt hắn rồi lại làm cho hắn hắc hoá là sao? Không phải người chịu thiệt đều là ta sao? “

Tiểu Đinh Đang vội chữa cháy. “Không phải việc gì nguy hiểm quá. Dẫu sao có hệ thống tôi đây. Ngài chỉ cần thu thập bảy mảnh linh hồn, mỗi thế giới một mảnh. Đủ ngài sẽ được về nhà. Không những thế ngài có thể nghỉ ngơi sau khi hoàn thành một thế giới, hệ thống matxa của tôi tân tiến lắm nha. Còn có thể học được kĩ năng của một lĩnh vực tự chọn nữa, có thể mang về thế giới thực. Quá hời. Ngài chỉ phải chịu uỷ khuất một chút thôi.”

Bạch Kết Dương tâm loạn cào cào. Hắc hoá, là hắc hoá đấy, phải bị hành hạ đủ kiểu luôn đấy.

“Nếu không thành công? “

“Ngài sẽ bị mất một mảnh. Khi mảnh linh hồn đạt -3 ngài chính thức bị thanh trừ. Không nhận lời kí khế ước thì số phận cũng tương tự. “

Ta kháo, thế này chẳng khác nào ép buộc.

Bạch Kết Dương kiềm chế xúc động muốn vả chết thứ nghiệt súc này. Người ta thì có hệ thống công lược hay hệ thống bàn tay vàng thống trị thế giới, hắn lại bốc phải nhiệm vụ làm việc “chăm trẻ” để cuối cùng bị hành. Bạch Kết Dương trong lòng vì bản thân thắp một ngọn nến.

Tuy nhiên, cái cục bông gòn này lại là hi vọng sống duy nhất của hắn.

Liều một phen vậy.

“Được, ta kí khế ước với ngươi. “

Tiểu Đinh Đang sung sướng hôn cái chụt lên trán Bạch Kết Dương, một vàng sáng tại nơi đó loé lên.

“Khế ước được thành lập. Hệ thống vì kí chủ phục vụ. Tôi đã chọn ra một thế giới, vì kí chủ mới bắt đầu nên tôi cũng chọn đơn giản thôi. Kí chủ muốn bắt đầu không?”

Bạch Kết Dương hít một hơi sâu lấy tinh thần, gật đầu đồng ý.

Càng nhanh càng tốt, hắn còn quá nhiều thứ không thể buông bỏ.

Một luồng ánh sáng loé lên bao phủ toàn thân Bạch Kết Dương. Mở mắt ra, hắn thấy mình đang đứng trước một toà biệt thự cổ kính mang phong cách châu Âu, bên cạnh là một lão quản gia đang đánh giá mình từ trên xuống.

“Xin chào cậu Bạch Kết Dương, từ giờ cậu sẽ là gia sư mới của thiếu gia chúng tôi.”

———————————————————

Lời tác giả: Thế là xong phần mở màn. Bắt đầu thế giới mới nào.