Được một khoảng thời gian, lúc này thịt đã bắt đầu chín, toả ra mùi thịt nướng thơm phức hấp dẫn cả tiểu đội.
Lúc này Khả Hân đã tỉnh, chỉ còn hơi choáng một chút, mọi người cùng với Khả Hân đi lại chỗ Khải Minh đang nướng thịt.
Thấy tất cả đi ra đủ hết Khải Minh liền quay qua.
"Khả Hân tỷ khỏe lại rồi à, nào mọi người ngồi xuống ăn đi!" Khải Minh nói với một nụ cười nhẹ.
"Ta không khách sáo nhé!" Quốc Phong nói rồi ngồi xuống lấy dao xẻ một miếng thịt lớn ăn, những người khác thấy vậy cũng ăn theo.
"Ngon thật đấy, không ngờ Khải Minh đệ cũng giỏi về việc này!" Quốc Phong vừa ăn vừa nói bộ dạng nhìn rất chi là mắc cười.
Một lúc sau tất cả cũng ăn xong, sau đó liền trở lại hang động ngủ, riêng Khải Minh nhảy lên một cây cao gần đấy để ngủ.
Sáng sớm hôm sau bọn họ lên đường sớm, Khải Minh có Bản Đồ nên định đưa bọn họ ra khỏi Sâm Lâm.
Trên đường đi bọn họ nói chuyện đủ các loại từ trên trời dưới đất, còn Khải Minh chỉ biết đứng ngắm gái.
Lâu lâu có vài yêu thú lao ra đều bị Khải Minh xử "toàn là kinh nghiệm đấy không thể bỏ được a" đến ngày thứ ba đi được nửa đường thì cả đội gặp chuyện.
Vì Khải Minh tắt Bản Đồ nên không biết phía trước có hai nhóm người đang đánh nhau, Bản Đồ của Khải Minh đâu phải đồ chùa, phí của nó mở 10 phút là trả 1 điểm tích lũy đó, không phải lúc nào cũng 24/24 được.
Không kịp tránh khi cả đội đến gần sát chỗ bọn họ, nhìn kỹ thì có hai thế lực đang đánh nhau, một bên mặc trang phục màu đỏ đen, có một số mặc trang phục thường dân, có thể nhận ra là một đoàn đội nào đó, thấy qua số lượng bọn chúng có khoảng 40 người, nhìn sơ qua Khải Minh chắc chắn bọn chúng là người của dong binh đoàn nào đó, còn bên kia lại có cả nữ nhân mặc trang phục giống nhau đều màu xanh lam, độ tuổi rất trẻ đều khoảng 15 đến 17, chỉ có duy nhất ba người trung niên mặc trang phục màu tím, có thể đoán ra bảy phần đây là một môn phái nào đó.
Thấy nhóm Khải Minh, bọn họ ngừng việc đánh nhau, quay sang nhìn.
Khải Minh thấy vậy bèn đi ra và nói.
"Xin lỗi các vị, các vị cứ tiếp tục, tại hạ và những người này chỉ đi ngang qua mà thôi, không quấy rầy các vị nữa, tại hạ xin đi trước đây, chúc ngày mới tốt lành."
Nói xong Khải Minh định bước đi thì...
"Bắt bọn chúng lại cho ta." Một tên bên trang phục đỏ đen lên tiếng ắt hẳn là thủ lĩnh.
Hắn ta vừa dứt lời, một đám chừng mười mấy người bao vây nhóm Khải Minh lại.
"Toàn bộ đồ đạt trên người của các ngươi và tất cả nữ nhân để lại, các ngươi liền có thể đi." Tên đó lại lên tiếng.
"Thúc thúc giết hết đám nam nhân đi, để nữ nhân lại cho ta vui vẻ, nói nhiều với chúng làm gì!" một tên khoảng 20 tuổi, thân hình ốm yếu bước ra từ đám người nói.
Khải Minh dùng Thần Nhãn liền phát hiện tên ra lệnh có tu vi là Trúc Cơ Thất Tầng, đám người còn lại có 4 Trúc Cơ Tam tầng, 6 Trúc Cơ Nhất Tầng, 13 Luyện Thể Tầng và 17 Tôi Thể từ Thất Tầng đến Cửu Tầng, tên ốm yếu kia chỉ có Luyện Thể Nhất Tầng.
Bên đám người áo xanh lam lại có ba người áo tím, trong đó có một Trúc Cơ Thất Tầng và hai Trúc Cơ Lục Tầng, còn đám đứng phía sau thấp nhất là Luyện Thể Nhất Tầng,cao nhất chỉ có hai người Luyện Thể Bát Tầng, còn lại đều dưới Ngũ Tầng, có 20 người mà đã chết hết 7 người nên chỉ còn 13 người, bên bọn áo đỏ đen thì hình như tổn thất rất ít vì Khải Minh chỉ thấy hai thân thể mặc trang phục giống chúng.
Khải Minh lấy kiếm ra nhìn chăm chăm vào đám người "Bọn này cũng là một đám kinh nghiệm sống đấy" (tên này tăng cấp thành nghiện rồi)
"Tên nhóc ngươi có nhẫn trữ vật à, khôn hồn thì mau giao ra!" Tên cầm đầu thấy Khải Minh lấy một thanh kiếm từ hư không liền hớn hở nói.
"Nhẫn trữ vật là gì, ca chưa thấy bao giờ a!" Khải Minh nghĩ thầm.
"Các ngươi ngoan ngoãn đi, bọn ta là Huyết Sát Lang Dong Binh Đoàn, các ngươi không chống đối nổi đâu.
Còn ta là Tam Đường chủ, tên là Huyết Tam, thức thời ta cho các ngươi chết một cách thoải mái một chút." Hắn nói với giọng đầy phách lối.
"Ta thấy bọn chúng chả nghe đâu, mau giết chúng đi Tam thúc, chúng ta còn về hưởng thụ nữa!" Tên ốm yếu nở nụ cười đê tiện nhìn về đám người.
"Giết!" Tên đường chủ hô lớn, sau đó đánh về nhóm người Khải Minh với nhóm người Phi Thanh Môn, lúc nãy Khải Minh câu thông với Hệ Thống nên biết được thân phận nhóm người kia, ba người áo tím là trưởng lão ngoại môn, dẫn nhóm đệ tử ngoại môn đi rèn luyện.
Bên này đám người tiểu đội cũng lấy vũ khí ra xông vào đám người chém giết.
Đám người đánh nhau được một lúc bắt đầu hiện rõ lên thiệt hại, bên Phi Linh Môn bắt đầu có người ngã xuống từ 13 người, giờ chỉ còn có 7 người, bên tiểu đội dù bị vây những chỉ có vài người bị thương.
Khải Minh lại đang thu điểm kinh nghiệm, nhìn qua thấy không ổn nên la lên.
"Mọi người mau rút, bọn chúng có viện binh!" Số là cậu thấy trên màn hình có khoảng 200 chấm xanh đang lao về đây, và tên cầm đầu có tên Huyết Tứ.
Đám người thấy vậy liền rút, bọn Huyết Sát xông lên liền bị Khải Minh với ba vị trưởng lão chặn lại.
Tên Đường Tam đang rất tức giận trừng mắt nhìn Khải Minh, lý do là Khải Minh đã giết hơn 20 người của ông ta, chính xác là 23, từ lúc đánh nhau đến cuối ông ta thấy hết, định qua cản thì bị một trong ba tên trưởng lão chặn lại, trơ mắt nhìn thuộc hạ của mình bị giết, riêng Khải Minh từ đầu trận luôn tìm những tên có tu vi yếu giết lên, lý do đơn giản là vì dễ dàng, an toàn hơn.
Thấy bọn kia sắp tới và đám người bên mình rút đi nên Khải Minh cũng chuồn.
"Chào nhé Đường chủ, ta có việc bận, mẹ ta gọi về nhà ăn cơm, bữa khác chơi với ngươi, à cho ta mượn tên này chơi một chút." Vừa dứt lời Khải Minh vọt lên chụp lấy tên ốm yếu kia phóng như bay vào rừng.
Thấy Khải Minh đi thì mấy người trưởng lão cũng vọt đi, còn tại sao Khải Minh bắt tên kia là do lúc nãy tên này gọi lão kia bằng thúc nên tên này có giá trị không nhỏ.
"Mau đuổi theo cứu Thiếu gia về, gặp tên nhóc Kia liền giết tại chỗ!" Hắn tức giận ra lệnh cho đám thuộc hạ còn lại.
"Tam Đường Chủ, Tứ Đường Chủ dẫn người đến." Ngay sau đó một tên thuộc hạ chạy lại thưa.