Từ một tiểu thịt tươi ở hiện đại được người người săn đón, Lăng Phàm xuyên không lại trở thành một phế vật.
Hắn tự biết bản thân mình xuyên đến thế giới tu tiên này, không có lợi thế nào thì chắc chắn không thể yên ổn.
Vốn chỉ muốn yên ổn sinh sống như một người thường nhưng, trời không chiều lòng người. Hắn phải chật vật tìm cách sinh tồn ở thế giới này, không võ công, không thể tu luyện, bề ngoài bắt mắt, dung mạo đẹp tuyệt trần, hắn phải lăn lộn, chật vật tìm cách tồn tại.
Dù hắn có cố gắng thế nào, vẫn không tránh được kết cục bi thảm.
Nhưng sau khi chết đi, hắn mới biết được, bản thân là có bao nhiêu ngu xuẩn, bao nhiêu túng quẫn.
Hắn càng muốn bình yên, thì sẽ lại chết càng sớm.
Hắn không cam lòng.
Trọng sinh về 200 năm sau.
3000 ngàn đại đạo, hắn tự sáng tạo ra đạo của riêng mình. Dùng gót chân của kiếp trước, đi ra một con đường mới.
Người khác tu tiên, tu ma, hắn tu.là quỷ.
**Bổn văn là hắc ám lưu, nam chính lãnh huyết vô tình, giết người như ngóe, ai không thích xin click back, cấm phát biểu như "main quá ác", thanks.
**Mọi yếu tố trong truyện đều là vô căn cứ, chỉ dựa theo ý tưởng của Nhóc, không dựa theo bất kỳ người nào cả. Cấm đem so sánh kiểu "cấp bậc tu luyện này không đúng", "yếu tố này viết vậy không đúng".
**Các trường hợp nêu ý kiến linh tinh, vô lý, xin mời click back.