Khi năm sinh viên nghe gọi tên, họ liền đi về phía trước chỗ Griff đang đứng.
Ngoài Quinn và Vorden, còn có một cậu trai khác tên là Peter. Peter trông có vẻ lo lắng hơn những người khác, cậu ấy liên tục nhìn quanh và không ngừng bồn chồn. Tạng người của cậu khá nhỏ nhưng phù hợp với cậu ấy, cậu cũng không cao.
Kế tiếp là hai cô gái tên Layla và Erin. Layla có tóc màu nâu ngắn và cao. Phía sau lưng có mang một cây cung và điều này làm Quinn ngạc nhiên, vì ngày nay không quá nhiều người mang vũ khí ngoại trừ nhóm người gọi là Pure.
Họ là một nhóm người không chọn bất kỳ siêu năng lực nào và thay vào đó là vũ khí nhưng họ vẫn rất hiếm thấy và Quinn chưa bao giờ gặp bất kỳ ai như vậy trong đời, ngoài việc chỉ nghe những đồn thổi về họ.
Cuối cùng là Erin. Erin là kiểu con gái có thể khiến con trai phải ngoái đầu. Tỷ lệ cơ thể hoàn hảo, không lớn cũng không quá nhỏ và cô ấy có mái tóc vàng dài cực đẹp. Vấn đề duy nhất là biểu cảm gương mặt của cô ấy. Thậm chí khi đi ngang đám đông thì cũng không biểu hiện cảm xúc gì. Cứng đơ.
Khi Quinn đi ngang mọi người, cậu chú ý rằng cậu không nhận ra bất kỳ ai và dường nhưng những người khác cũng vậy. Quinn chỉ giả định rằng điều này được thực hiện có mục đích. Không ai biết kết bạn với ai hoặc ai để trong cậy vào bởi vì hiện tại, năng lực đều hiển thị cấp 1.
Nhóm này dừng chỉ phía sau nhóm khác trong khi một số người được đưa đến khu vực kiểm tra.
Ngay khi Vorden nhìn thấy những người khác trong cùng nhóm, Vorden đã chào mỗi người bằng một cái bắt tay. Vorden cư xử lịch sự vì thế hầu hết mọi người đều chấp nhận lời chào hỏi của cậu chỉ trừ Erin.
Cô ấy chỉ nhìn vào tay Vorden khi cậu đưa tay ra, sau đó cô quay đầu đi và nhìn hướng khác.
“Thôi nào cậu không cần phải như thế?” Vorden vừa nói vừa đặt tay lên vai cô ấy.
Đây là một sai lầm to lớn. Ngay tức thì, Erin nắm chặt cổ tay Vorden và vặn. Sau đó tay cậu dần dần đông cứng và đóng băng.
Mọi người tạm ngưng để xem chuyển gì đã xảy ra ở phía trước.
“Wow, cô ấy có năng lực đóng băng?”
“Không phải rất hiếm hay sao?”
“Tôi sẽ để cô ấy đông băng tôi khi nào cũng được.”
Griff để ý thấy hỗn loạn và bắt đầu can thiệp.
“Hai người dừng ngay, nếu có nhiều năng lượng như thế thì hãy dành nó cho bài kiểm tra đi”
Erin ngay lập tức buông tay Vorden ra ngay và chầm chậm tay của Vorden bắt đầu rã đông. Vorden quay trở lại hàng và đứng cạnh Quinn.
“Cậu có tin cô ấy được không!” Vorden phàn nàn, “Tôi tưởng chừng như đã mất cánh tay này rồi.”
“Cậu không thể đi vòng vòng đụng chạm người khác mà không được sự cho phép,” Quinn đáp lại.
“Uh, Tôi biết, cô ấy may mắn tôi đã không hạ đo ván cô ấy chỉ vì cô ấy đẹp”.
Nhiều người đứng cạnh nghe thấy những lời của Vorden và quyết định xem cậu ta như kẻ thù. Nếu họ có thể làm nhục Vorden, khi đó có lẻ Erin sẽ nhìn họ theo cách mà họ nghĩ.
Quan sát những người xung quanh, Quinn có thể biết họ nghĩ gì. Quinn sau đó bước một bước cách xa Vorden hy vọng người khác không nghĩ họ là bạn.
Cuối cùng Quinn và những người khác được gọi lên phía trước và được yêu cầu đứng trong một cái hộp. Nó thật sự không phải là một cái hộp và chỉ là những đường kẻ trắng được vẽ trêи mặt đất và đủ to để vừa 5 người họ.
Có một người đàn ông trùm đầu đứng ngoài cái hộp.
“Đưa họ đi!” Griff nói.
Ngay khi Griff chỉ thị, người đàn ông trùm đầu đặt hai tay lên mặt đất và cái hộp bắt đầu phát sáng , phát ra ánh sáng tím.
“Hmm ma thuật dịch chuyển huh, quả là một siêu năng lực hiếm có,” Vorden thốt lên ngay khi cả nhóm đột ngột tan biến vào không khí.
Giây tiếp theo họ được chuyển đến khu vực khác giống như vùng đất trống bỏ hoang. Không có dấu hiệu của sự sống, không cây cối, không gì cả. Đứng trước cả nhóm là một người phụ nữ mặt quân phục đen và bên cạnh cô ấy là người đàn ông trùm đầu khác.
Không còn người nào khác hiện hữu.
Người phụ nữ cầm một một máy tính bảng và trông có vẻ cô ấy đang bận nhập thông tin. Khi cô ấy hoàn thành, cô ấy nhìn lên cả nhóm và bắt đầu nói chuyện.
“Chào mọi người tôi tên là Jane, và tôi sẽ phụ trách bài kiểm tra của các bạn hôm nay. Khi bài kiểm tra kết thúc, tôi sẽ cập nhật thông tin của các bạn và điểm số của các bạn sẽ phản ánh trêи đồng hồ ở cổ tay.
Jane sau đó bắt đầu nhìn vào máy tính bảng.
“Bây giờ ai nên là người chúng tôi gọi đầu tiên, oh trông có vẻ chúng ta có một đôi cùng cấp độ vừa rồi phải không? Jane nói khi kiểm tra thông tin được chuyển từ trường cũ.
“Peter, vui lòng bước lên phía trước”
Peter nhỏ bé đang lo lắng đã tiến lên phía trước và trông có vẻ còn tệ hơn trước khi lên. Quin nghĩ cậu ấy trông tệ nhưng cậu ấy trong điều kiện hoàn hảo nếu ban so sánh cả hai. Ít nhất Quinn có thể đứng vững trong khi Peter nhìn như sắp ngã bất kỳ lúc nào.
“Vui lòng nói cho tôi biết năng lực của cậu là gì vậy Peter” Jane nói
“Eh, Em không có siêu năng lực gì cả” Peter nói nhỏ.
Đột nhiên, Quinn và những người khác hiểu tại sao Peter lại lo lắng như vậy. Không có siêu năng lực không phải là hiểm. Bởi vì trong chiến tranh, nhều đứa trẻ trở thành mồ côi như Quinn và Peter. Điều đó có nghĩa là không có cơ hội cho họ mua một quyển sách siêu năng lực.
Bởi vì Peter không có siêu năng lực, cậu ấy sợ cách mà mọi người sẽ đối xử như vậy với mình.
“Đừng lo sợ Peter” Jane nói, “Này cầm lấy’
Người đàn ông trùm đầuđứng cạnh Jane đột nhiên dịch chuyển tức thời quyển sách vào tay ông ấy. Jane cầm quyển sách đưa cho Peter.
“Wow, cô thật sự đưa cho em miễn phí ạ!” Peter nói trong sự hào hứng “Cám ơn ạ”
“Vui lòng nghiên cứu sách trong thời gian rảnh và khi học được cách sử dụng nó, bạn có thể quay trở lại thực hiện lại bài kiểm tra nhưng hiện tại bạn chỉ được xác nhận trạng thái cấp độ 1.”
Thậm chí Peter được xác nhận là cấp độ 1, cậu ấy cũng không quan tâm, vì cậu ấy cảm thấy cuộc sống cuối cùng có thể thay đổi nhờ vào cuốn sách cậu ấy vừa được tặng.
“Bây giờ tôi tin là có một người cấp 1 khác ở đây”, Jane nói
“Phải Quinn không? Vui lòng bước lên phía trước.”
Quinn bước lên ngay khi được yêu cầu.
“Nào Quinn, cậu có năng lực gì?”
~~~~~~~~Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé~~~~~~~~