Hỗn Thiên Vô Cực côn đã được Đệ nhất Binh vương Mạc Túy Sinh hơn hai mươi năm chế tạo, hôm nay rốt cục đã hoàn thành, xem ra phẩm chất của nó tuyệt đối là một kiện hoàn mỹ Trung phẩm Chí tôn linh bảo. Trong đó lại ẩn chứa một binh hồn phụ gia thuộc tính, mặc dù với tu vi của Tôn Ngộ Không lúc này vẫn không thể lĩnh ngộ được sự ảo diệu của thuộc tính phụ gia này nhưng Mạc Túy Sinh tin chắc rằng không lâu nữa hắn nhất định có thể cùng binh hồn hợp lại thành một, điều khiển tốt nhất Hỗn Thiên Vô Cực côn.
Tru thần thành, bên trong thành chủ phủ …
" Hầu tử, ngươi cự nhiên lại có Trung phẩm Chí tôn linh bảo hoàn hảo như vậy, thật sự là làm cho người ta ngứa mắt!" Huống Thiên Minh nhìn Hỗn Thiên Vô Cực côn lóe lên tinh quang trong tay Tôn Ngộ Không, ánh mắt vừa hâm mộ lại vừa đố kị. Nếu như mình cũng có thể có được một kiện Chí tôn linh bảo hoàn mỹ như vậy thì quá tốt rồi.
Mạc Túy Sinh tựa hồ xem thấu tâm tư của hắn, cười nhạt nói:
" Nếu như các vị Thống lĩnh có yêu cầu Mạc mỗ chế tạo linh bảo, Mạc mỗ quyết không từ nan "
Thấy Tôn Ngộ Không có được linh bảo hoàn mỹ như vậy, Cổ Bàn đối với Mạc Túy Sinh cũng phải thay đổi cách nhìn, trong ánh mắt cũng không còn vẻ nghi ngờ như trước mà là từ trong nội tâm toát ra sự khâm phục
Tôn Ngộ Không giơ cao Hỗn Thiên Vô Cực côn lên, cười hắc hắc nói:
" Lão Tôn ta đây đã có Hỗn Thiên Vô Cực côn, bây giờ thi triển Đấu chiến ba trăm côn đã không còn là vấn đề nữa. Nếu như gặp lại tên giới vương gì đó kia nhất định phải lấy đầu hắn, hắc hắc "
Tôn Ngộ Không dường như vẫn vì cuộc chiến lần trước với Giới vương mà hận trong lòng, lúc này đã có Trung phẩm Chí tôn linh bảo hỗ trợ, uy lực Đấu chiến côn điển có thể nói đã tăng lên một cảnh giới
Huống Thiên Minh kinh miệt cười một tiếng:
" Tứ đại giới vương kia thực lực đều vẫn ở Hoàn Hư hậu kì gần tới Quy thần sơ kì, với năng lực Thiên Mang hậu kì của ngươi muốn lấy đầu bọn họ, thật là vọng tưởng!"
" Lão Huống, xem chiêu!"
Cổ Bàn ánh mắt quan sát tinh quang chuyển động trên thân Hỗn Thiên Vô Cực côn, than thở:
" Thiên địa tạo hóa ảo diêu, không hổ là Đệ nhất Binh vương "
Lúc này, ba người vẫn còn đang thảo luận về Trung phẩm Chí tôn linh bảo dường như không phát hiện Hồng Quân cùng Mạc Túy Sinh đã lặng lẽ rời khỏi thành chủ phủ đi tới trên một ngọn núi cách Tru thần thành ba trăm dặm.
Trên đỉnh núi mây trắng lững thững trôi tựa hồ dường như chỉ cần chạm nhẹ đã có thể cảm thấy gió lạnh gào thét khiến cho y phục hai người bay phần phật. Giờ phút này trên đỉnh núi cách mặt đất vạn thước tuyết trắng phủ quanh năm không hề thay đổi, thấu phát ra một tia khí tức lạnh giá.
Hồng Quân hai tay chắp lại, đứng cách những đám mây lững thững không xa, mỉm cười nói:
" Hồng Quân thay mặt Tru thần giới hoan nghênh Mạc tiên sinh!"
Mạc Túy Sinh có chút khiêm nhường cười nhạt nói:
" Cũng không phải người phi phàm gì, chẳng qua chỉ là một luyện khí giả mà thôi, nếu có thể vì Tru thần giới tận tâm tận lực coi như là vinh hạnh của Mạc mỗ "
Sau khi nhìn thấy Hỗn Thiên Vô Cực côn, Hồng Quân đối với thủ pháp luyện khí của Mạc Túy Sinh cũng là cực kỳ khâm phục:
" Mạc tiên sinh vì mộng tưởng bản thân mà thoát ly khỏi Loạn thần giới, mấy năm nay ta luôn suy nghĩ không biết linh bảo mà Mạc tiên sinh theo đuổi rốt cục như thế nào?"
Mạc Túy Sinh hơi sửng sốt lại dường như chần chừ, sau đó thở dài thật sâu trầm giọng nói:
" Nếu như Mạc mỗ nói ra, Hồng thành chủ cũng không nên chê cười "
" Điều này tất nhiên không có "
Mạc Túy Sinh nhìn sâu trong đám mây từ từ nói:
" Vô luận là Đạo Thiên kính, Âm vương Thất Sát trùy hay các nguyên thủy Chí tôn linh bảo khác đều là từ trong Hỗn Độn tự nhiên mà dựng dục, huyền bí ảo diệu trong đó lại càng là Thiên địa tạo hóa khó ai có khả năng nói rõ "
Giờ phút này, Hồng Quân dường như nghe được điều gì đó thần sắc khẽ biến, kinh ngạc nói:
" Chẳng lẽ, Mạc tiên sinh là muốn …"
" Không sai, Mạc mỗ ngay từ đầu đã tin chắc rằng con người nhất định có thể thắng Thiên, với hai bàn tay của Mạc mỗ có thể sáng tạo cực phẩm linh bảo trên cả nguyên thủy Chí tôn linh bảo. Luyện binh giả, lấy huyết nhục làm khí, lấy hồn làm linh, lấy cốt làm thần. Nếu thật là vậy có thể sáng tạo ra một cực phẩm linh bảo vượt qua Nguyên thủy Chí tôn linh bảo, tin rằng tới lúc đó Mạc mỗ có thể lấy thân tế khí "
Hồng Quân trong lòng thầm cảm thán, có thể vì luyện khí mà si mê đến như vậy, không tiếc hy sinh tính mạng của mính sợ rằng cũng chỉ có Đệ nhất Binh vương Mạc Túy Sinh này
" Mạc Túy Sinh đối với luyện khí quả là tâm huyết, tinh thần như vậy đáng để bọn ta học tập, cũng thật đáng chê cười, lúc trước bọn ta đã bất kính thật lớn với ngài " Hồng Quân cung kính nói
Mạc Túy Sinh khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
" Hồng thành chủ từ khi có được Đạo Thiên kính đã hơn mười năm rồi, không biết đối với nó có lĩnh ngộ được điều gì đó không?"
Hồng Quân có chút bất đắc dĩ lắc đầu:
" Đạo Thiên kính ảo diệu dị thường, có lẽ là cảnh giới tu vi của ta chưa đủ, vẫn không cách nào lĩnh ngộ được huyền cơ trong đó "
" Đạo Thiên kính dựng dục trong Nguyên thủy vũ trụ, ẩn chứa trong đó bí ẩn của cả vũ trụ, ngươi không cách nào lĩnh ngộ được cũng không phải không hợp lí, không cần để tâm quá làm gì … Nghe đồn nếu có thể hoàn toàn lĩnh ngộ được Đạo Thiên kính thì phiến vũ trụ này cũng không còn hạn chế lực lượng của ngươi, đạt tới cảnh giới thượng thiên lập địa, không chỗ nào là không thể tới "
Hồng Quân trong lòng vừa mừng rỡ lại có chút buồn bã, phải nhớ nếu muốn hoàn toàn điều khiển được Nguyên thủy Chí tôn linh bảo có thể phải mất đến trăm vạn năm thậm chí trên ngàn vạn năm. Hồng Quân tới đây đã hơn một ngàn năm rồi, không khỏi có chút nhớ nhung Mẫu thân cùng Thê tử tại Tử Huyền phủ, cũng không biết nhi tử mình hiện nay thế nào, có lẽ nó đã trưởng thành, tiếc là không có mình bên cạnh. Nguồn truyện: Trà Truyện
Hơn nữa qua nhiều năm tìm kiếm như vậy hắn cũng không điều tra ra tung tích của Tần Vũ, có lẽ Cha vốn không ở trong phiến tinh hệ này
Lúc này, Hồng Quân thở dài đột nhiên hỏi:
" Mạc Túy Sinh, nếu Loạn thần đã có được Âm vương Thất Sát trùy thì trong tràng quyết chiến với Tử thần hắn nhất định chiếm ưu thế rất lớn, nói vậy không lâu nữa sẽ dấy lên một hồi đại chiến nữa sao?"
Mạc Túy Sinh trong lòng cả kinh rồi lại không chần chừ chút nào liền gật đầu, trầm giọng nói:
" Không sai, Loạn thần đã có được Âm vương Thất Sát trùy, cho dù là chỉ lĩnh ngộ được một phần nhưng đối với lần quyết chiến với Tử thần nhất định sẽ chiếm ưu thế rất lớn. Bất quá nếu muốn điều khiển được Thất Sát trùy, cho dù chỉ là một bộ phận ảo diệu, cho dù có là Loạn thần cũng cần thời gian mấy trăm năm. Có điều một khi hắn làm được việc đó nhất định sẽ phát động chiến tranh "
Hồng Quân nhíu mày, vốn tưởng rằng đọat được Đạo Thiên kính là có thể duy trì được thế cân bằng giữa Tam giới nhưng không có nghĩ còn tồn tại một kiện Nguyên thủy Chí tôn linh bảo nữa. Hơn nữa với thực lực Tru thần giới hiện tại thì cho dù có trăm vạn binh lực thì Loạn thần giới cũng sẽ không để vào mắt, đám người Hồng Quân đối với hắn không tạo được bất kì uy hiếp nào.
" Như vậy Mạc tiên sinh, ngài có biện pháp nào không?" Hồng Quân trầm giọng hỏi
Mạc Túy Sinh khẽ lắc đầu:
" Muốn từ trong tay Loạn thần đọat lại Âm vương Thất Sát trùy là điều không thể, duy nhất chi có một biện pháp chính là phát khởi chiến tranh trước, ngươi có thể lĩnh ngộ được sự ảo diệu của Đạo Thiên kính như vậy cũng là có một kiện Chí tôn linh bảo. Trong lúc hắn cùng với Tử thần quyết chiến ngươi sẽ trở thành uy hiếp lớn nhất đối với Loạn thần, cho nên trong trường chiến tranh đó hắn vẫn phải cẩn thận với sự tồn tại của ngươi "
Sắc mặt Hồng Quân lộ ra vẻ ngưng trọng, dù sao đây là Nguyên thủy Chí tôn linh bảo, muốn điều khiển lại dễ dàng như vậy sao.
Lúc này, Mạc Túy Sinh đột nhiên chú ý tới đồ đằng mày đỏ trên cánh tay Hồng Quân, mới vừa rồi hắn cũng cảm giác ở đó có ẩn chứa tính mạng ba động, không khỏi nghi hoặc hỏi:
" Hồng thành chủ, trên cánh tay ngươi chẳng lẽ đang dựng dục một sinh vật sao?"
Hồng Quân khẽ gật đầu, nói:
" Lúc trước Quỷ Lang vương cùng với Huyết Mãng đồng quy vu tận, ta liền thu lấy một tia chân linh, lợi dụng công năng của Đạo Thiên kính khiến cho nó một lần nữa tái sinh, hiện tại nó đang nằm trong cánh tay ta, tin rằng không lâu nữa sẽ thành công xuất thế "
" Quỷ lang vương?!" Mạc Túy Sinh không tự chủ được toàn thân run lên, thần sắc cũng cực kì khiếp sợ
Hồng Quân nhìn ra sắc mặt hắn có chút không ổn, nghi hoặc nói:
" Mạc tiên sinh, có chuyện gì vậy?"
Mạc Túy Sinh thở dài nặng nề, nói:
" Không nghĩ tới, nếu không phải là có Đạo Thiên kính có thể nó đã không còn tồn tại ở vũ trụ này nữa … Quỷ Lang vương chính là ma thú hung tàn bạo ngược nhất trong Thất đại nguyên thủy ma thú, ẩn chứa trong cơ thể nó là sát tính cuồng huyết, ngày sau nhất định sẽ trở thành ẩn hoạn lớn nhất của cả Tru thần giới "
" Ngài … ngài nói cuồng huyết sát tính sẽ làm mê hoặc lí trí của nó?" Hồng Quân cả kinh nói
Mạc Túy Sinh ánh mắt một liễm, lắc đầu nói:
" Ngươi sai rồi, đó mới chính là bản tính của nó. Quỷ Lang vương hung tàn cực kì đáng sợ, năng lực của nó có nói với ngươi cũng không hiểu, nếu như cuồng huyết sát tính bộc phát cả Tru thần giới không ai có thể ngăn cản "
" Như vậy, Mạc Túy Sinh có biện pháp nào không?"
Mạc Túy Sinh trầm giọng nói:
"Sau khi Quỷ Lang vương xuất thế có thể sát tính sẽ dần dần lớn lên, cơ hồ không tới một trăm năm có thể truởng thành, Ở thời kì đó, cuồng huyết sát tính chắc sẽ không bộc phát, sau đó đến khi nó trưởng thành hẳn chỉ cần có một chút phẫn nộ cuồng huyết sát tính cũng đủ để khiến nó phá hủy cả Tru thần giới. Muốn ngăn cản, phải trước khi trưởng thành giết chết nó …"
Giết hay không giết?!
Đầu Hồng Quân tự dưng đau nhói, như vậy cũng là thất tín với Quỷ Lang vương, hơn nữa Quỷ Lang vương cũng đã từng cứu mạng bốn người bọn họ từ trong nanh vuốt của Huyết Mãng, bây giờ phải giết nó Hồng Quân đúng là không thể nào làm như vậy.
Nhưng nếu không giết, cứ để cuồng huyết sát tính tồn tại trong cơ thể Quỷ Lang vương nhất định trở thành ẩn hoạn của Tru thần giới. Một khi nó bộc phát sợ rằng bất cứ lực lượng nào cũng không thể ngăn cản được nó.
Mạc Túy Sinh dường như nhìn thấu sự chần chừ của Hồng Quân, lại hỏi:
" Hồng thành chủ, ngươi quyết định thế nào?"
Giết hay không giết?
Hồng Quân ánh mắt dừng trên đồ đằng đỏ ngầu trên cánh tay, hắn tựa hồ cảm giác được từ bề mặt truyền đến một tiếng gọi tha thiết, lúc đầu giao cảm giữa hai linh hồn hắn cũng không nghĩ đến nó cực nhiên lại là một ma thú hung tàn bạo ngược như vậy