Hậu Tinh Thần Biến

Chương 293: Tử Dực thành

Tử Dực thành tường cao vô cùng, Lão hắc dọc theo hướng tường thành nhìn theo cũng là không thấy tận cùng!

"Đại nhân, Tử Dực thành này tựa hồ như cửa ngõ của thảo nguyên!"

Tần Vũ phóng thần thức, sau khi hắn từng bước tăng đến cảnh giới Lưu Tinh hậu kì thần thức tại Thiên giới đã có thế bao phủ phương viên trăm dặm.

Chỉ cảm thấy thần thức tới đâu đều có tường thành bao phủ, không nhịn được kinh ngạc:

"Ưng Phong, tốc độ ngươi nhanh nhất dọc theo tường thành bay một vòng xem nó dài đến đâu!"

Nhìn Ưng Phong nhanh rời đi, Tần Vũ tự hỏi chẳng lẽ Tử Dực thành chia cắt cả thảo nguyên sao? Nếu là như thế này vậy có chút bội phục những người quản lí Thiên giới này, đưa Thiên nhân tu vi thấp toàn bộ đến rìa thảo nguyên sau đó cách li bọn họ khỏi quần thể Thiên nhân, quả thật là khôn ngoan!

Tình Nhi trên đường đi vẫn nghịch ngợm Tu La kiếm, thậm chí khi Tần Vũ nói chuyện cũng không có quan tâm, mọi người cũng vì thế mà buồn cười, hiểu được tiểu cô nương này cực kì ham vui, lại si mê một thanh kiếm như vậy.

Không đến thời gian một nén nhang Ưng Phong nhanh chóng bay trở về sắc mặt có chút khó coi, tái nhợt không còn hột máu, rơi xuống trước mặt Tần Vũ thở hỗn hển nói:

"Đại nhân, Tử Dực thành có cổ quái!" Ánh mắt hắn lộ ra sợ hãi: "Tường thành cũng có thể di chuyển! Ta rõ ràng đã thấy được bên kia của tường thành nhưng vô luận là bay về phía nào tường thành đều bám theo ta, thuỷ chung không cho vượt qua giới hạn tường thành!"

"Hơn nữa chỉ cần tiếp cận tường thành liền có một áp lực cực kì cường đại truyền đến khiến cho ta không thể bay!"

Xem ra Ưng Phong là bị doạ, sắc mặt ngày càng khó khăn, một bầu áp lực không khí khẩn trương làn tràn trong tâm mọi người!

Tần Vũ bình tĩnh nghe Ưng Phong nói trong mắt bộc phát một trận tinh quang, kinh ngạc nói:

"Trận pháp! Không thể tưởng tượng được Thiên giới cũng có trận pháp!"

Theo như lời Ưng Phong nói Tần Vũ hoàn toàn có thể khẳng định tường thành này đã được bố trí trận pháp, chỉ có trận pháp mới có thể tạo cho người ta ảo giác, mới có thể sinh ra áp lực cường đại như vậy.

"Xem ra Tử Dực thành làm cho người ta phải tò mò a!" Hắn lầu bầu nhìn cửa thành cực lớn của Tử Dực thành, nhẹ giọng nói: "Chúng ta vào thành!"

Dứt lời hướng cửa thành đi đến!

"Sao..." Vừa mới bước vào đại môn, Tần Vũ đã cảm thấy một áp lực cường đại truyền đến, toàn thân u mê, ngay cả đi cũng khó khăn. Trong mắt loé tinh quang, tinh thần lực màu vàng trong cơ thể bộc phát trong nháy mắt đã khôi phục lại bình thường, bước chậm đều chắp tay đi trước.

Mà bọn người phía sau Tần Vũ lại không có dễ dàng như vậy, Cam Vân cố gắng đã đành, hôm nay hắn cũng là Thiên nhân ba cánh vô luận là thế nào cũng có thể gắng gượng bước tới. Nhưng bọn Tình Nhi năm người thì không ổn, năm người theo phía sau Cam Vân vừa mới bước đi được trăm thước liền bị một cỗ áp lực đè lên người khiến bọn họ bước đi rất khó khăn.

"Vũ ca ca, mau giúp Tình Nhi!" Cảm nhận được xương cốt toàn thân như bị rạn nứt toàn thân Tình Nhi phát ra quang mang màu nhũ nhưng thân thể dù sao cũng không biến thái như Tần Vũ chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân ê ẩm, khiến cho hơi thở cũng khó khăn.

Bốn người Lão hắc cũng giống vậy, trên mặt mồ hôi ướt đẫm, sắc mặt trắng bệch, có thể nói là cho dù chạy, bước, ngồi, bò đều không thể tiến lên một bước. Nghe được Tình Nhi gọi, bọn người Lão hắc cũng là lộ ra vẻ chờ giúp đỡ, đợi Tần Vũ có thể đưa mọi người vào trong thành.

Quang mang xung quanh Tình Nhi ngày càng chói mắt, cỗ áp lực vô hình kia tựa hồ cảm giác được sự phản kháng của cô bé liền gia tăng áp lực lên hai lần. Truyện Sắc Hiệp - http://Trà Truyện

Chỉ thấy sắc mặt tươi cười của Tình Nhi trong nháy mắt đã chuyển sang trắng bệch, thần sắc thống khổ.

Tần Vũ thấy vậy thân ảnh chợt loé, tới bên cạnh bọn Tình Nhi và Lão hắc, thấp giọng quát:

"Hỗn Độn Lĩnh vực Tinh thần!"

Một cỗ lực lượng vô hình từ trên người hắn phát ra, ngoại trừ Cam Vân, mọi người đều cảm thấy cỗ áp lực vô hình kia nhất thời không còn nữa.

"Thật đáng sợ!" Toát mồ hôi lạnh, trên mặt Ưng Phong lộ ra nét sợ hãi, run run nói: "Đại nhân, chính là lực lượng đó đã khiến thuộc hạ không thể nhúc nhích!"

Tần Vũ gật gật đầu, mặt không chút thay đổi nói:

"Nơi này đích xác có chút kì quái! Trước tiên đem các ngươi vào trong thành đã!"

Dứt lời năm cỗ tinh thần lực màu vàng đột nhiên phát ra, đưa Tình Nhi, Lão hắc, Ưng Phong, Hùng Ngưu và Bạch Hổ bao lại, thấp giọng nói:

"Đí theo ta mau!"

Nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Tình Nhi sau đó nhanh nói.

Trước mắt đột nhiên sáng ngời, phảng phất như mọi người đang ở thế giới khác vậy, chỉ cảm thấy tất cả như mộng cảnh! Ngay cả Tần Vũ khi thấy cảnh vật trước mắt này cũng rung động, miệng há lớn.

Tần Vũ đầu cứng ngắc, mắt nhìn nơi nào nơi đó cũng là ngã tư đường xinh đẹp sạch sẽ cùng những căn nhà bắt mắt, hai bên ngã tư đường đều mọc một loại cây cao lớn, những cây cao lớn đó phát ra khí tức cũng là... thần mộc khí tức!

"Trời ạ..." Phía sau truyền đến một trận rên rỉ, nghe đúng là thanh âm Lão hắc than vãn, quay đầu nhìn lại đã thấy hắn thất thần quỳ xuống đất, hai tay không ngừng vuốt ve mặt đất như vuốt da tay mềm mại của một cô gái vậy, tựa hồ hắn sợ bàn tay thô kệch này sẽ làm mặt đất xuất hiện vết xước vậy!

Trên ngã tư đường người đi lại không nhiều lắm nhưng có thể thấy được Thiên nhân nơi này sống cực kì an dật, chỉ là chẳng biết vì sao những người này ba cánh có thậm chí cả hai cánh cũng có lại không cảm nhận được áp lực như của bọn Tình Nhi và Lão hắc.

Tần Vũ liền khôi phục trạng thái bình thường, tại Nhân giới cũng đã chứng kiến nhiều loại tình huống dị thường nhất là sau khi trở thành Chưởng khống giả, nắm trong tay cả tình hình Hồng Mông vũ trụ, thoáng nghiến răng một cái rồi bắt đầu đánh giá chung quanh.

Xem ra đây mới chính thức là Thiên giới, nơi Thiên nhân sinh sống! Tần Vũ một bên quan sát, một bên trong lòng thầm than, Thiên nhân sinh sống bên rìa thảo nguyên chỉ là những kẻ cực kì yếu đuối.

Bảy người đứng đó không có mở miệng, kinh ngạc nhìn phía trước, vẻ an tĩnh nơi đây khiến không khí cực kì ngột ngạt, làm cho người ta vừa nhìn đã biết là có người ngoài đến, cơ hồ chỉ sau thời gian một chén trà nhỏ, một đội vệ binh thân mặc khôi giáp bay nhanh tới trước mặt Tần Vũ.

Một người bốn cánh tiến lên trước, nhìn thấy Tần Vũ không có cánh, con mắt màu bạc của hắn hiện lên tia kinh ngạc, lạnh lùng hỏi:

"Các ngươi là Thiên nhân? Vì sao đi tới Tử Dực thành?"

Toàn thân hắn toả ra khí tức mãnh liệt khiến cho bọn người Tình Nhi phát run.

Tần Vũ quan sát người vừa đến, sắc mặt bình tĩnh hỏi lại:

"Tử Dực thành chẳng lẽ không chào đón người đến sao? Ta đến từ rìa thảo nguyên, bên bờ Tử Hải, tới đây tham quan một phen!"

"Bờ biển Tử Hải?" Thiên nhân bốn cánh rất ngạc nhiên, quan sát Tần Vũ, nghi hoặc nói: "Ngươi là Thiên nhân sao? Sao lại không có cánh?"

Tần Vũ gật gật đầu, chẳng biết đáp thế nào bọn Cam Vân phía sau vội vàng đáp:

"Đại nhân ta trong một lần ngoài ý muốn mà mất đi đôi cánh, đến nay vẫn chưa có khôi phục!"

Thiên nhân bốn cánh vẫn quan sát Tần Vũ, nghe được lời Cam Vân nói nửa tin nửa ngờ nói:

"Các ngươi là muốn đầu quân cho Tử Dực Thiên Vương?"

Tần Vũ lắc đầu nhàn nhạt nói:

"Chúng ta thầm nghĩ rời khỏi nơi đang sống tới nơi này chỉ vì kiếm cuộc sống tốt hơn! Cũng không muốn đầu quân cho ai đó, không muốn vì ai mà bán mạng!"

Sắc mặt hắn trước sau vẫn là cực kì bình tĩnh, tựa hồ bỏ ngoài mắt khí tức của Thiên nhân bốn cánh này, nói rất là bình thản.

"Sao? Không phải đầu quân cho Tử Dực Thiên Vương..." Thiên nhân bốn cánh ánh mắt lộ vẻ suy tư, lạnh lùng nói: "Cả Tử Dực thành đều là con dân của Thiên Vương, vô luận các ngươi trước kia thế nào, chỉ cần tới nơi này đều phải là người của Thiên Vương, hết thảy đều phải nghe lệnh Thiên Vương, các ngươi có thể làm được không?"

Tần Vũ nhếch miệng không để ý tới Thiên nhân bốn cánh. Cam Vân thấy bộ dạng Tần Vũ như vậy trong lòng rất lo lắng, lại tới cạnh Tần Vũ, cười nói:

"Đó là tất nhiên, chỉ là đại nhân ta thương thế chưa hồi phục, chúng ta không biết về Tử Dực thành cho nên các ngài nói có đúng hay không trước tiên để cho mấy vị huynh đệ của ta thoát khỏi áp lực đáng sợ kia..."

Thiên nhân bốn cánh kia sát ý trực tiếp bắn vào mắt Tần Vũ, giống như bắn vào da trâu, không hề có phản ứng, trong lòng không nhịn được liền kinh ngạc quay đầu về phía Cam Vân thấy vẻ mặt sợ sệt của hắn trong lòng mới thư thái một chút, tay phải vung lên phía sau một binh lính lập tức tiến lên đưa ra bảy khối lệnh bài phóng cho mỗi người một cái.

Mọi người chỉ cảm thấy áp lực chung quanh tiêu thất hết, vui mừng hoan hô. Tình Nhi chạy đến bên cạnh Tần Vũ lúc lắc cánh tay hắn gắt giọng:

"Vũ ca ca, Tình Nhi rốt cục cũng đã không còn cảm giác áp lực kia nữa!"

Tần Vũ ôn nhu vuốt tóc Tình Nhi, căn bản là không thấy mấy người Thiên nhân bốn cánh kia ánh mắt nhìn Tình Nhi có vẻ quỉ dị, khẽ cười nói:

"Vậy để Tình Nhi chơi đùa tại đây một phen, Tử Dực thành này cũng phải để bọn Cam Vân xem xét một hồi đã!"

Tình Nhi cao hứng gật đầu, chạy loanh quoanh cực kì đáng yêu.

"Nếu các ngươi có thể đột phá Nghịch Thiên tiến vào trong thành chứng minh các người có tư cách trở thành dân của Tử Dực thành!" Thiên nhân bốn cánh toàn thân phát ra khí lức mãnh liệt, cực kì uy nghiêm nói: "Trước tiên ta đem qui củ của Tử Dực thành nói cho bọn ngươi nghe!"

Con mắt hắn lướt qua người Tình Nhi, rồi áp bức nhìn Tần Vũ, tựa hồ đối với phong thái lãnh đạm không quan tâm tới việc gì rất là bất mãn, lạnh lùng nói:

"Tử Dực thành chính là do Thiên đế ban cho Thiên Vương đại nhân, nơi này tất cả đều là của Thiên Vương đại nhân! Vô luận là các ngươi trước kia có uy phong cỡ nào thì ở chỗ này toàn bộ đều phải nghe lệnh Thiên Vương!"

"Trong Tử Dực thành mỗi người đều có một khối lệnh bài, ngày thường mang lệnh bài này trên người các ngươi có thể đi lại trong thành an toàn! Nếu không có lệnh bài sau khi gặp hộ vệ thành chúng ta, nhất định giết không tha!"

"Sau này sẽ an bài cho các ngươi một toà trụ thạch, đây là Tử Dực thành chiếu cố với người mới nhưng là các ngươi nhất định phải làm lao dịch cho chúng ta, để trừ lại số tiền của vật chất bị hao tốn..."